Convert+ Beta: Mã Mã
Editor: Vũ
Chương : Muốn sống thì buông tay ra
Bầu không khí nguy biểm tỏa ra xung quanh Hiên Viên Hoàng càng ngày càng nhiều, mây đen giăng đầy đầu tạo nên áp lực nặng nề. Khuôn mặt càng lúc càng lạnh đi vài phần, đôi mắt hắn bốc lên hai ngọn lửa cháy ngùn ngụt, trông giống như ác ma báo thù đang chuẩn bị giơ lưỡi đao phóng thẳng tới chỗ hai người kia.
Sắp tới rồi! Trầm Phi Yên run rẩy núp trong lòng Louis Tư, bộ dạng mảnh mai sợ sệt của cô khiến Louis Tư cảm thấy có cái gì không đúng. Nhìn về phía sau Trầm Phi Yên, hắn phát hiện có một người đàn ông đang đi về phía họ, trông chẳng khác gì ma vương làm cho kẻ khác cảm thấy sợ hãi.
Sợ hãi nắm chặt lấy vạt áo của Louis Tư, Trầm Phi Yên thực sự không muốn trở lại tòa thành, càng không muốn bị tổn thương thêm lần nữa. Một đôi tay mạnh mẽ ấm áp kéo Trầm Phi Yên vào trong lòng, Louis Tư cúi đầu, tựa chiếc cằm ấm áp của mình lên đỉnh đầu Trầm Phi Yên, nhẹ giọng nói bên tai cô: "Honey, đừng sợ, đã có anh ở đây rồi!"
Nghe thấy người xa lạ này nói vậy, Trầm Phi Yên tựa hồ nghe được điều mà mình mong muốn bấy lâu. Cô thực sự muốn thoát khỏi mọi thứ ngay lúc đó, nhất là người đàn ông phía sau. Cô quá mệt mỏi, quá đau đớn nên cảm thấy cái gì cũng không muốn, chỉ muốn được trở lại là chính mình trước đây.
Đôi mắt xanh như biển của Louis Tư nhìn thẳng vào đôi mắt đen thẫm của ác ma kia, xung quanh hai người lập tức bắn ra sấm sét dữ dội, sự đối lập hai bên nhanh chóng được xác định.
"Muốn sống thì buông tay ra!" Âm thanh lạnh lẽo, uy quyền nhưng cũng đầy tức giận thốt ra, Hiên Viên Hoàng cảm thấy hai người kia đang vô cùng thân mật, cảnh này làm hắn khó chịu vô cùng. Chưa từng có người nào làm cho hắn cảm thấy khó chịu như vậy, hắn cao ngạo, không ai có thể làm tổn thương hắn, càng không thể có người động vào đồ của hắn.
Louis Tư cong cong môi, khinh thường nhìn đến Hiên Viên Hoàng: "Anh là ai, dựa vào cái gì mà ra lệnh cho tôi. Đây là bạn gái của tôi, cô ấy không có bất cứ quan hệ gì với anh hết!"
Không biết người này can đảm hay ngu ngốc, ý của Louis Tư là không buông Trầm Phi Yên ra. Đối mặt với người đàn ông hung hãn như vậy, trong lòng Louis Tư cũng rất áp lực, nhưng tinh thần hiệp sĩ của người Pháp cũng làm cho hắn cam tâm tình nguyện vì người đẹp mà chiến đấu, cô gái trong lòng cũng rất hợp ý của Louis Tư. Lần này tới Trung Quốc không chỉ thăm quê hương, mà cũng là muốn mượn cơ hội này để lấy vợ, ý nghĩ đó luôn luôn ở trong đầu hắn.
Khi hắn hết sức thất vọng vì mong ước chưa thành thì ông trời lại đem người phụ nữ này đến bên hắn, thế thì dù có xảy ra chuyện gì hắn cũng sẽ không buông tay.
Ánh mắt Hiên Viên Hoàng tỏa ra sắc đen u ám, còn nổi lên những tia máu tức giận.
"Muốn chết phải không, được lắm, tôi thành toàn cho anh!" Tử thần cười lạnh nhìn vô cùng tàn bạo, khí lạnh trên người Hiên Viên Hàng tỏa ra làm Louis Tư cảm thấy có chút kinh khủng. Người đàn ông này nhất định không đơn giản, là rồng trong biển người, nếu không sẽ không thể có khí thế như vậy, thật muốn làm người ta không hít thở được.
Đang lúc sấm chớp giữa hai người tung tóe, Louis Tư còn chưa kịp thấy rõ động tác của Hiên Viên Hoàng thì cô gái trong lòng hắn bây giờ đã nằm trong tay Hiên Viên Hoàng.
Gần như chỉ diễn ra trong thời gian một cái nháy mắt, chênh lệch giữa hai người xác định rõ rang. Người đàn ông kia hành động thế nào Louis Tư còn không rõ, chưa gì đã đem người phụ nữ trong lòng hắn lôi đi, có thể thấy được thực lực của người kia mạnh đến cỡ nào. Nếu muốn giết hắn, có lẽ là chỉ cần chớp mắt, tử thần sẽ đến cạnh hắn ngay.
Toàn thân Louis Tư cứng ngắc không động đậy được, đầu óc nhanh chóng suy nghĩ làm cơ thể hắn phản ứng chậm một nhịp. Lúc này hắn cảm thấy ngực mình đau nhói lên, cơn đau làm trái tim hắn như muốn tê dại, gấp gáp thở ra, cả người bắt đầu choáng váng.
Rầm một tiếng, thân thể to lớn của Louis Tư ngã sấp xuống nền đất cẩm thạch trơn tuột, đôi mắt mở to hoảng sợ cùng kinh ngạc, hô hấp có phần ngừng lại.
"Ngoan ngoãn mà thưởng thức hình phạt của mày, tự mình trả giá cho hành động ngu ngốc lúc nãy đó!" Hiên Viên Hoàng lạnh lùng nhìn người đàn ông đang nằm trên đất giống như muốn lấy mạng người ta, một chút nể mặt cũng không có.
Trầm Phi Yên bị giữ chặt trong lòng Hiên Viên Hoàng, bên hông truyền đến một cảm giác đau nhức. Trầm Phi Yên hiểu được, Hiên Viên Hoàng muốn nghiêm phạt cô, nhưng cô cũng muốn biết người đàn ông kia hiện giờ thế nào.
"Anh đã làm gì với anh ta?" Trong lòng nóng như lửa đốt khi nhìn thấy người đàn ông đang nằm trên mặt đất sắc mặt tái nhợt, miệng mũi đều sưng to, trông giống như con cá bị thiếu dưỡng khí đang nỗ lực vùng vẫy thoát chết. Trầm Phi Yên lo lắng nhìn, cô không muốn như vậy, bọn họ chỉ mới gặp nhau có một lần, cô không muốn hại chết anh ta.
"Nếu em còn tỏ ra thương xót hắn thì hắn sẽ chết nhanh hơn, em hẳn là rõ tại sao hắn trở thành như vậy đúng không?" Ánh mắt đen lạnh sâu vô tận như đêm tối, giống như cái lạnh về đêm ở Nam Cực, thậm chí cho dù có ở trong hỏa ngục thì vẫn không thể ngăn cản được nó.
Người đang nằm trên đất co rúm lại, tình trạng của Louis Tư đang hết sức không tốt. Trầm Phi Yên không nghĩ tới tình hình sẽ tệ như vậy, cô chỉ muốn thoát khỏi Hiên Viên Hoàng, không có ý muốn để người khác nhận lấy cơn tức giận của hắn.
"Tôi và anh ta không có quan hệ gì đâu, chỉ là người qua đường thôi, anh thả anh ta ra đi, giữa chúng tôi không có quan hệ gì cả!" Nắm lấy ống tay áo của Hiên Viên Hoàng, đôi mắt Trầm Phi Yên ngấn nước quay đầu nhìn lại Louis Tư.
Cô không biết rằng hành động này trong mắt Hiên Viên Hoàng đã trở thành biểu hiện cho sự che chở người yêu. Lại thêm mấy ngày trước nghe Trầm Phi Dạ nhắc đến cô đang ở với người đàn ông khác, ăn mặc vô cùng phong phanh, đã vậy còn đi uống trà với người ta, tất cả những điều này làm cho Hiên Viên Hoàng cảm thấy cực kỳ phẫn nộ. Bây giờ hắn đang suy tính xem làm thế nào để tống cổ người kia xuống địa ngục gặp quỷ, dám tiếp cận Trầm Phi Yên của hắn sao? Cô ấy suốt đời suốt kiếp chỉ có thể là người của hắn, ai cũng đừng hòng đụng vào.
Đôi mắt đen sâu không thấy đáy như muốn ném kẻ khác xuống địa ngục. Trầm Phi Yên không để ý tới hắn, trong mắt cô bây giờ chỉ để ý tới một người, đó là người đang giãy giụa trên mặt đất kia, anh ta chỉ vì chuyện của cô mà sắp phải rắc rối. Không ngờ thủ đoạn của Hiên Viên Hoàng lại cay độc như vậy, đây là lần đầu Trầm Phi Yên nhìn thấy cảnh hắn như vậy, cộng thêm việc lần trước của Sa La nên ít nhiều cô cảm thấy người đàn ông này tàn nhẫn vô cùng.
Bàn tay lạnh như băng siết chặt hàm dưới của Trầm Phi Yên, Hiên Viên Hoàng nhìn chằm chằm vào mắt cô, ngực mơ hồ cảm thấy đau đớn. Cô lại tự nhiên vì người đàn ông khác mà khóc, có phải cô yêu hắn hay không?
"Nhìn em bây giờ làm tôi càng muốn giết anh ta, tôi khuyên em nên thu nước mắt của mình lại đi, nước mắt của em chỉ có thể rơi vì tôi thôi!"