Ông Chủ Kiêu Ngạo

chương 64

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương .

Sưu tầm

Do tình trạng thân thể của Vân Nhu Y khá "đặc biệt", không có cách nào đảm nhiệm được hôn lễ xa hoa như Tề Nhạc kỳ vọng. Cho nên, sau một hôn lễ đơn giản, trang nghiêm và tao nhã, Vân Nhu Y chính thức trở thành vợ danh chính ngôn thuận của Tề Ngạo Vũ.

Từ khi bác sĩ đề nghị phụ nữ có thai phải có vận động thích hợp, tập luyện đèu đặn để có thể lực cho quá trình sinh con, Tề Ngạo Vũ dù có bận rộn như thế nào chăng nữa thì mỗi ngày đều tranh thủ thời gian "áp giải" Vân Nhu Y đến hoa viên tản bộ. Hơn nữa, càng gần đến ngày sinh, hắn hầu như đem toàn bộ vấn đề xã giao tiệc tùng cho các nhân viên quản lý cấp cao đảm nhiệm, giờ tan tầm còn chưa tới, người đã muốn "bay về" Hoài Viên .

Hôm nay là ngày nghỉ, không khí rất trong lành, trên trời không có gợn mây, ánh nắng cũng chan hòa, ngay cả cơn gió cũng đặc biệt dịu dàng như đang vuốt ve vạn vật trên trái đất, các loại hoa trong hoa viên đều khe khẽ đung đưa theo làn gió tỏa ra hương thơm mê người tràn ngập bốn phía.

Sáng sớm, Tề Ngạo Vũ đã đem Vân Nhu Y lười biếng lôi ra khỏi giường lớn mềm mại, đến hoa viên tản bộ sẵn tiện ngắm hoa. Chẳng qua là, nhìn thấy bà xã mỹ nhân bên cạnh so với hoa còn kiều diễm hơn vạn lần thì không khỏi nổi máu "sắc lang", tay chân không an phận .

Vân Nhu Y vốn dĩ lớn lên rất nhu mì duyên dáng, phong thái yểu điệu như một cánh hoa mỏng manh khiến ai gặp cũng muốn vươn tay ôm vào lòng nâng niu chiều chuộng. Chính vì thế mới khiến cho Tề Ngạo Vũ xung quanh tràn đầy nữ sắc mới lần đầu tiên gặp mặt đã đem nàng ép buộc đến Hoài Viên gán nợ. Hơn nữa, nàng thật sự được trời ưu ái, mang thai chẳng những không làm cho tóc khô vàng, da dẻ thô ráp, ngược lại, toàn thân toả sáng phát ra thần thái ấm áp ôn nhu. Khiến cho Tề Ngạo Vũ mỗi lần nhìn thấy đều động tâm không có cách nào kiềm chế.

Sau một lúc lâu, Tề Ngạo Vũ rốt cục cũng lưu luyến không rời mà buông miệng ra để cho Vân Nhu Y toàn thân hư nhuyễn có thể bổ sung dưỡng khí bị thiêu đốt hầu như không còn tí gì.

"Đại sắc lang!" Nàng vô lực ghé vào trong lòng hắn, cả khuôn mặt đỏ ửng giống như vừa uống rượu.

"Anh biến thành đại sắc lang còn không phải lỗi của em sao, ai bảo em có bộ dạng mê người như vậy chứ?" Hai tay Tề Ngạo Vũ cẩn thận vòng qua eo nàng, dùng mũi cọ cọ trên gò má trắng mịn đỏ bừng của nàng.

"Mê người?" Nàng xùy một tiếng, giống như đang bĩu môi, khẽ cắn cằm hắn một cái, "Đừng có dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ em. Bằng dáng người như chim cánh cụt, hễ đi liền có nguy cơ té ngã không đứng dậy nổi của em, có thể mê người bằng cách nào? Hừ, nói dối cũng không biết suy nghĩ"

"Té ngã?" Hắn kinh hoàng kéo cao ngữ điệu. "Em làm sao......"

"Không có, em là nói ví dụ , không phải té ngã thật sự. Anh đừng khẩn trương!" Nàng cố gắng chịu đựng âm thanh kích động ở sát lỗ tai, quay lại ôm hắn, ý muốn trấn an cảm xúc lo lắng của hắn..

Đây không phải là nói đùa, từ sau khi nàng mang thai, hắn mắc phải chứng sợ hãi của một ông bố tiêu chuẩn trước kì sinh sản. Đường đường một đại nam nhân, cả ngày lại giống như một con gà mái già, một chút gió thổi cỏ lay đều có thể làm cho hắn cảm thấy kinh động, kinh hoảng thất sắc.

Hắn nghe vậy thở dài nhẹ nhõm, bàn tay lớn vuốt ve bụng to của nàng, "Nói đến chim cánh cụt......" Lại đối chiếu với chim cánh cụt trong trí nhớ, ừm...... thật sự là rất giống! Hắn nhịn cười an ủi nàng, "Không sao cả, em nhất định là một con chim cánh cụt đáng yêu nhất:

"Tề Ngạo Vũ!" Nàng giận dữ kêu lên: "Em thành như vậy không phải đều là do anh làm hại, anh dám cười em là chim cánh cụt?"

"Nào có?" Đây không phải là nàng vừa ăn cướp vừa la làng đấy chứ? Tề Ngạo Vũ cảm thấy rất bất đắc dĩ, "Là tự em nói......"

"Em mặc kệ!" Nàng tức giận đấm đấm vào bộ ngực rắn chắc của hắn, "Người ta chỉ là nói đùa mà thôi, anh sao lại có thể tưởng thật chứ?"

Thấy nàng tức giận đến mức cả khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, hai má phình ra tròn trịa, đôi mắt mở lớn tròn tròn, miệng cũng chu ra hồng hồng như anh đào, thật sự đáng yêu cực kì. Hắn nhịn không được hôn lên môi nàng một cái rất kêu, sau đó ôm nàng đứng lên, nhanh bước vào chòi nghỉ mát.

"Đại sắc lang, em còn đang tức giận nha!"

"Đừng tức giận mà, Y Y, em đại nhân đại lượng, tha thứ cho anh nhất thời lỡ dại. Nhưng anh cam đoan, tuy rằng em bây giờ đang mang thai, nhưng em vẫn xinh đẹp mê người như cũ. Hại anh cả ngày đi làm đều một lòng muốn đến lúc tan ca. Còn bây giờ, xông thẳng hướng về nhà chúng ta nào"

"Hừ, hồng phấn tri kỷ của anh đâu?" Vân Nhu Y không phải đầu gỗ, đương nhiên cảm nhận được cách hắn đối xử tốt với mình, quả thực có thể dùng câu "nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa" để hình dung. Tuy nàng đã nghe nói mình là người phụ nữ đầu tiên được Tề Ngạo Vũ đưa vào Hoài Viên, nhưng nàng cũng biết mình không phải người phụ nữ duy nhất của hắn, bên người hắn còn có nhiều người phụ nữ diễm lệ khác nương theo.

Các nàng ấy không chỉ có thể hiến dâng thân thể đẫy đà mê người cho hắn tìm niềm vui, lại còn có khả năng giao tiếp vô cùng tốt, có thể theo hắn đi giao thiệp, thay hắn trấn an khách hàng. Nếu thật sự muốn so sánh, nàng quả thật là vô dụng. Dáng người thì cứng nhắc, không có khả năng giao tiếp, công dụng duy nhất chỉ là thay hắn sinh con. Những suy nghĩ này báo hại nàng phải ăn dấm chua rất nhiều, mỗi lần nghĩ đến đều cảm thấy không có đạo lý.

Truyện Chữ Hay