"Ta đối với ngươi cũng thực sự không tin tưởng!" Nàng nghiêng người liếc hắn. Muốn làm một Don Joan chính hiệu, nhất định là phải vô tình vô tâm, nếu đã vô tâm vô tình, sao có thể làm người ba tốt!?
Hắn rõ ràng còn không hề có sự chuẩn bị để trở thành một người cha, nàng thật không rõ hắn vì cái gì lại cố ý muốn nàng sinh đứa nhỏ ra!
"Nàng..." Hắn trừng mắt, một tia suy nghĩ vừa xẹt qua, "Xem ra mấy ngày nay ta đều đã chăm sóc nàng chưa thật tốt, cho nên những việc như thế này nàng vẫn không có chút tin tưởng, như vậy thì..." Hắn nhún nhún vai, gian tà cười nói: "Nàng có thể đánh cuộc. Về phần cục cưng...... Ai bảo nó muốn đầu thai vào bụng nàng, nếu chúng ta không xứng đáng với chức danh cha mẹ này, vậy thì nó cũng chỉ còn cách cố gắng mà tiếp nhận!" (BB: roài, anh ám chỉ anh ‘ăn’ chị chưa đủ roài, haizzz....số chị lại khổ nữa rồi ="=)
"Ngươi... Ngươi nói cái gì?" Nàng trừng lớn mắt, "Ngươi sao lại có thể không phân rõ phải trái như vậy?"
"Đem đứa nhỏ của mình bỏ đi cũng là phân rõ phải trái sao?" Hắn cũng hợp tình hợp lý đối đáp lại.
Nếu không cần đứa nhỏ, như vậy ngay từ đầu đáng lẽ không nên để cho nó có cơ hội tồn tại chứ không phải chờ đến đến lúc nó đã tồn tại, lại nghiên cứu tìm cách làm sao để vứt bỏ nó.
Những lời này hắn đương nhiên là không nói với nàng. Bởi vì hắn mới là người sai, hắn vốn có kinh nghiệm phong phú, trước giờ chưa hề có sai lầm trong việc tránh thai, cho nên chuyện này xảy ra, hắn phải chịu toàn bộ trách nhiệm. Nhưng mà... Hắn vốn là luôn luôn rất chú ý để không cho những người phụ nữ từng có quan hệ với hắn có cơ hội mang thai, vậy thì vì sao đối với nàng, hắn lại không hề nghĩ đến chuyện phải tránh thai cơ chứ?
Có lẽ trong tiềm thức của hắn vốn là hiểu được, hắn hiện tại muốn giữ lại không chỉ là con người của nàng, hắn còn muốn trái tim của nàng, nhưng nàng lại vẫn còn đang phân vân không rõ thực hư, cho nên hắn mới muốn mượn đứa nhỏ để giúp nàng khẳng định!
Nàng á khẩu không trả lời được. Nhẹ vỗ về cai bụng hiện vẫn còn đang bằng phẳng, đáy lòng không khỏi trào trên một cảm giác ấm áp. Cục cưng của mẹ... Ý niệm trong đầu vừa thoáng qua, nàng lại có suy nghĩ kì quái, khẽ nói: "Người ta hay nói, một mạng đổi một mạng, vậy có được không? Ta giúp ngươi sinh cục cưng, sau đó ngươi hãy xóa bỏ thù hận với ba ta..."
"Không được." Vẻ mặt dụ dỗ của hắn đột nhiên lay chuyển, Tề Ngạo Vũ chẳng những quả quyết cự tuyệt điều kiện của nàng, còn tức giận trừng mắt với nàng, "Cục cưng vốn chính là của ta, bình an sinh hạ nó là trách nhiệm người mẹ của nàng, không được ra điều kiện với ta!"
"Ta..." Con ngươi đen thăm thẳm của hắn giống như bắn ra tia sáng lạnh băng, nàng thật sự bị làm cho chột dạ, "Xin lỗi..."