Ông Chồng Bị Bệnh Nan Y

chương 135: video của đào ương

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Có Tần Thành thúc đẩy nên video của Bối Thành nhanh chóng vươn lên đầu.

Đào Ương, người dần bị cư dân mạng ăn dưa quên mất nhưng lại bị Hứa Thần tố, và Phong Điển bị bóc mẽ, lại được réo tên.

Ăn dưa này thực sự quá khốc liệt rồi, tâm trí của những cư dân mạng ăn dưa gần như bị nổ tung sau khi biết được thù cũ của Phong Điển và Cừu Hành.

Vậy không phải Phong Điển hại Giải Dương đúng không? Mà là vợ ông ta hại ư? định ra tay hại người yêu của em trai vợ cũ của chồng mình??? còn muốn chồng phải chịu tội? Vợ ông ta có phải là dì của Đào Ương không? Meo méo mèo meo?

Nhiều người chưa ăn hết dưa đã hoang mang, không tìm ra được mối liên hệ giữa chúng.

Một số cư dân mạng đã không thể chịu đựng được, viết một bình luận tổng hợp để giúp mọi người làm rõ ý nghĩ của mình.

Cư dân mạng nhiệt tình: Vì những chị em ăn dưa đến giờ mà vẫn chưa hiểu, tui ở đây nhắc lại một số điều trọng điểm! Giải Dương bị người ta hại, người hại Giải Dương người là Hứa Thần, Hứa Thần kêu người đứng sau gã là Phong Điển, nói Bối Thành vì không nhận được số tiền như mong muốn cho lên phản bội nói Hứa Thần nói láo, nói Phong Điển bị oan uổng, nói người đứng sau lưng Hứa Thần thật sự là Đào Di, vợ của Phong Điển.

Đào Di là dì của Đào Ương, Đào Ương còn tự mình lái xe trở Đào Di đi thuê con nợ cờ bạc hại Giải Dương.

Đào Ương có scandal có ý với Cừu Hành, nhưng sau đó Đào Ương thanh minh bằng cách sử dụng xu hướng tình dục của mình.

Tóm lại, Giải Dương là khổ nhất, cậu ấy cũng không làm gì được, chỉ vì là người yêu của Cừu Hành mà vô tình lại bị tổn thương! Còn chuyện ai gây ra tổn hại thì mọi người tự hiểu.

Có bình luận này, cư dân mạng ăn dưa rốt cuộc cũng thông suốt suy nghĩ, sau đó sợ ngây người, vi diệu, ghê tởm.

Đào Ương đích thân lái xe đưa Đào Di đi thuê con bạc để hãm hại Giải Dương… Họ thật sự khó lừa mình, Đào Ương với Đào Ương đã làm những việc gì.

Vì vậy, rất có thể Đào Ương đã tìm người để hãm hại Giải Dương? Tại sao Đào Ương lại hại Giải Dương? Đào Ương có thật sự…

Weibo đã lâu mà lại lần nữa tê liệt.

Ảnh hưởng của video của Bối Thành không chỉ là làm tê liệt Weibo.

Trong phòng làm việc, điện thoại di động của Cừu Hành đột nhiên đổ chuông.

Giải Dương đang ngồi trên sô pha trong phòng làm việc cầm máy tính bảng ăn dưa, nghe thấy tiếng nói liền quay đầu nhìn Cừu Hành phía sau bàn làm việc.

Cừu Hành cầm điện thoại lên và liếc nhìn, trả lời: “Là Đào Hoa Chương.”

Đến nhanh đấy.

Giải Dương đặt máy tính bảng xuống.

Cừu Hành trả lời điện thoại rồi ấn mở loa ngoài.

Giọng nói hơi nhanh của Đào Hoa Chương cất lên: “Ngài Cừu, tôi không biết Đào Di và Đào Ương đang làm gì.”

Cừu Hành thả bút xuống và tiến lại phía sau ghế: “Tôi nhớ là tôi đã gọi cho ông mấy ngày trước đây, bảo ông kiềm chế Đào Ương.”

“Tôi đã kiềm chế, nó rõ cũng đã hứa, tôi— ”

“Chủ tịch Đào, ông không cần giải thích quá nhiều với tôi.

Tôi chỉ nhìn vào kết quả, không phải nhìn vào quá trình.

Đào Ương là con trai của ông và Đào Di là em gái của ông.

Bây giờ cố gắng làm tổn thương vị hôn phu của tôi, thậm chí còn ảnh hưởng tới gia đình của em ấy.

Tôi nghĩ tôi không cần phải nghe lời giải thích, tôi và Đào gia kết thúc hợp tác tại đây.”

“Chờ một chút! Ngài Cừu, tôi – “

Cừu Hành cúp máy, sau đó đứng dậy và bước ra khỏi bàn làm việc đến ngồi cạnh Giải Dương.

Chuột lại tức giận và muốn được an ủi.

Giải Dương nắm lấy cánh tay anh, ngả vào vòng tay anh, sau đó đặt tay anh lên eo mình và vỗ nhẹ vào chân anh: “Tại sao anh lại tức giận rồi? Mấy cái này em nói với anh trước rồi thây?”

Cừu Hành ôm lấy Giải Dương, xị mặt không nói lời nào.

Điện thoại trên bàn lại đột nhiên vang lên.

Cừu Hành cau mày nhìn sang, ngồi hai giây rồi mới đứng dậy.

Sau khi nhìn thấy người gọi lần này, sắc mặt của Cừu Hành có vẻ tốt hơn một chút, anh quay lại chỗ Giải Dương ngồi xuống, nói: “Là cuộc gọi của Thanh Lâm.”

Giải Dương cười nói: “Hình như là có tin tốt?”

Cừu Hành nghe máy.

“Cậu à, phong gia loạn hết lên rồi” Giọng điệu của Phong Thanh Lâm hơi cao và rất vui vẻ, “Phong Điển và Đào Di đang cãi nhau trong bệnh viện, Phong Xuân Thế thì hôn mê, rồi lại phòng cấp cứu rồi.

Phong Sang, Phong Chấn giận dữ, đánh Phong Điển, đuổi Đào Di đi.

Vì chuyện ngu ngốc của Đào Di lần này, tất cả những người trước đây về phe Phong Điển đều phản chiến hết, Phong Điển xong đời rồi.”

Đây quả thực là một tin rất tốt.

Cừu Hành dặn dò: “Càng đến thời điểm quan trọng, cháu càng phải cẩn thận.

Che giấu cẩn thận vào, đừng để chúng nó ảnh hưởng vào người.”

“Con biết rồi.

Cậu, Phong Điển cho con tự mình xử lý được không? con muốn ông ta quỳ xuống xin lỗi trước mộ mẹ con.”

“Tất nhiên” Cừu Hành cầm tay Giải Dương,” Chỉ cần nói cho tôi biết cần những, tôi sẽ giúp.”

Sau cuộc nói chuyện với Phong Thanh Lâm, Cừu Hành siết chặt điện thoại dựa vào ghế sofa và lúc lâu không lên tiếng.

Giải Dương biết ý mà không quấy rầy.

Không biết đã bao lâu rồi điện thoại di động của Qiu Xing lại reo, lần này là của Đào lão gia.

Đào gia chắc đang lo lắng lắm.

Cừu Hành đang suy nghĩ thì hoàn hồn, không trả lời điện thoại ngay mà quay sang bên Giải Dương, đưa tay lên ôm mặt cậu, cúi đầu hôn.

Giải Dương nhắm mắt lại.

Cừu Hành lùi lại, vuốt ve mặt cậu nói: “Mấy ngày nay làm việc vất vả rồi, phần còn lại để tôi.”

“Không vất vả.” Giải Dương mỉm cười “Vì chồng chưa cưới mà sẵn sàng phục vụ.”

Cừu Hành khựng người, sau đó mỉm cười, thật mạnh hôn lên trán Giải Dương, đứng dậy và đi đến bàn làm việc, kết nối với điện thoại của đào lão gia

Đêm này định mệnh sẽ là một đêm không ngủ đối với phong gia, và Đào gia.

Mười giờ sáng ngày hôm sau, Giải Dương đến viện bảo tàng.

Trước khi xe của cậu dừng lại, đã bị đám phong viên bao vây.

Cừu Hành đã lường trước được tình huống này từ lâu, đã phân công nhiều vệ sĩ cho Giải Dương.

Ngô Thủy xuống xe trước, những vệ sĩ khác ngồi xe phía sau cũng nhanh chóng xuống xe, năm sáu người tách các phóng viên ra, vòng qua khu vực an toàn cho Giải Dương.

Sau khi cậu xuất hiện, các câu hỏi của phóng viên lập tức vang lên lần lượt.

“Giải Dương! Cậu có đọc được thanh minh mà Đào Ương vừa đăng phủ nhận tiết lộ của Bối Thành không? Cậu nghĩ gì về điều đó?”

“Giải Dương! Đào Ương có thực sự dây dưa với người yêu của cậu sao?”

“Giải Dương, còn Cừu Hành hôm nay thì sao?ngài ấy không tham dự sàn catwalk cùng cậu, ngài ấy nghĩ sao về những tin tức trên mạng? ”

Giải Dương phớt lờ mọi câu hỏi, sải bước vào dưới sự bảo vệ của vệ sĩ.

Tần Thành, người đến sớm hơn Giải Dương, vội vàng chạy đến sau khi nghe tin, anh nhìn các phóng viên đang bị nhân viên bảo vệ chặn lại, hạ thấp giọng nói: “Đào Ương vẫn chưa đến.

Tôi nghe nói là Đào Ương cũng bị các phóng viên chặn lại ở chỗ ở.”

Giải Dương tiếp tục đi và hỏi khi bước vào hậu trường thì hỏi: “Đào Ương thanh minh à?”

“Ừ, cáchđây không lâu.

“Nội dung là gì?”

”Phủ nhận mọi tiêu cực.

Trong vấn đề này, hắn đã buộc tội Bối Thành tung tin đồn và bày tỏ rằng hắn sẽ áp dụng các biện pháp pháp lý đối với Bối Thành.

Giải Dương chế nhạo và nói: “Để ý khi nào Đào Ương đến thì gọi cho tôi.

Buổi biểu diễn bắt đầu lúc giờ chiều, giờ chiều, phút thứ tung video của Ngô Thủy lên mạng, sau đó thuê thuê quân đến share video kia một chút.”

Tần Thành gật đầu:”Hiểu.”

Sau khi đến hậu trường, đầu tiên là cậu gặp Verdon vad xem qua tất cả những bộ quần áo mà sẽ mặc cho một buổi biểu diễn chính thức, sau đó ngồi xuống và bắt đầu makeup.

Tất cả các nhân viên đi ngang qua phòng thay đồ đều nhìn chằm chằm vào Giải Dương.

Verdon thân mật đóng cửa lại và hỏi một cách ngô nghê: “Giải Dương, cậu có sao không?”

Giải Dương có vẻ miễn cưỡng nói thêm: “Không sao đâu.

Verdon, hôm nay chúng ta hãy tập trung vào sàn catwalk, được không?

Verdon vội vàng giơ tay ra hiệu “ok” rồi biết y ngừng hỏi thêm.

Một giờ chiều, Giải Dương nhận được điện thoại của Tần Thành-Đào Ương đến.

Giải Dương cúp điện thoại, đứng dậy đi vào phòng khách cá nhân mà Verdon đã chuẩn bị cho cậu.

Khoảng mười phút sau, cánh cửa bị đẩy ra từ bên ngoài, Đào Ương không mời mà đến.

“Giải Dương.” Đào Ương đóng cửa lại, vẻ dịu dàng vẫn luôn thường trực trên mặt biến mất bình tĩnh, nói nhanh, “Cậu mua chuộc Bối Thành?”

Giải Dương nhướng mày hỏi: “Sao lại hỏi thế?”

Đào Ương cau mày:”Cái gì?”

Giải Dương đứng dậy đi tới trước mặt Đào Ương, cười nhìn Đào Uơng, lấy điện thoại ra chiếu đoạn ghi âm, lại nói: “Tôi còn tưởng rằng cậu thật sự nghe lời, hiểu được lời từ chối của Cừu Hành, tưởng thực sự muốn làm hòa với tôi, kết quả là anh đã âm thầm tính toán tôi?”

Đào Ương nhìn thấy giao diện ghi âm trên điện thoại của Giải Dương, nét mặt liền thay đổi.

“Đào Ương ơi, sao anh có thể là người như vậy được nhỉ?”

Đào Ương bắt gặp ánh mắt của Giải Dương, nắm chặt tay, nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt tối sầm lại.

Giải Dương tắt nút ghi âm và mỉm cười: “Hình như tôi đã nói với anh rằng tôi đa nghi lắm, còn ích kỉ và rất thù dai.

Đào Ương, anh còn muốn nói gì nữa không?”

Bây giờ Đào Ương có thể nói gì nữa? ! Giải Dương hoàn toàn không có ý nói chuyện.

Hắn ta hít một hơi thật sâu, lạnh giọng nói: “Giải Dương, tôi đánh giá sai cậu rồi.”

“Còn rất nhiều chuyện khác mà anh tính sai nữa cơ.” Giải Dương mở cửa phòng nghỉ, nhìn Đào Uơng trước khi rời đi, trầm giọng nói “Anh nghĩ chuyện này đã kết thúc rồi sao?”

Đào Ương đột nhiên quay đầu nhìn Giải Dương: “Ý cậu là gì?”

Giải Dương cười cười, trực tiếp bước đi.

Trong nửa giờ tiếp theo, Đào Ương tiếp tục cố gắng đến gần Giải Dương một lần nữa.

Những người khác đều cau mày khi nhìn thấy điều này.

Một nhà thiết kế thẳng thắn không thể không giúp Giải Dương ngăn Đào Ương lại, nghiêm khắc nói: “Đào, đừng có mà làm như vậy, tôi nghe được một số chuyện, tình yêu không nên phải cố chấp như thế! đừng làm tổn thương người khác, được không? Nếu không, tôi sẽ gọi cảnh sát đấy.”

Đào Ương vừa xấu hổ vừa tức giận, giải thích:” Không phải, hiểu lầm rồi.

Có rất nhiều tin tức sai sự thật trên mạng, tôi sẽ để tôi Luật giúp tôi khôi phục lại sự trong trắng của mình ”

“Vậy thì tôi khuyên anh đừng tiếp tục tiếp cận Giải Dương.

Cậu ấy không muốn nói chuyện với anh, anh không hiểu sao? ”

“Tôi—”

“Đào” Verdon đột nhiên xuất hiện ở cửa hậu trường.

Cau mày nghiêm nghị nhìn Đào Uơng ” Buổi biểu diễn sắp bắt đầu rồi, đừng phá hỏng công sức của mọi người.”

Mọi người nhìn Đào Ương, ánh mắt ai cũng lên án và phản đối.

Đào Ương chưa bao giờ được đối xử như thế này, siết chặt tay và gần như không kiềm chế được cảm xúc, liếc nhìn Giải Dương đang để trợ lý của Verdon hoàn thiện ánh mắt cách đó không xa, mỉm cười cứng rắn với mọi người: “Tôi hiểu rồi.

Khi buổi biểu diễn kết thúc, tôi sẽ tìm Giải Dương giải thích.”Nói xong, hắn quay người sải bước đi.

Giải Dương thu hồi ánh mắt nhìn Đào Ương, giơ tay điều chỉnh vị trí tai nghe.

Lúc h, đèn của sàn lượt tắt, chỉ còn lại một chút ánh sáng ở trung tâm sàn.

Tất cả khách đến xem chương trình đều đã đến, trong phòng truyền hình trực tiếp chuẩn bị cho buổi biểu diễn, lượng khán giả ngày càng tăng với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Đến h, weivo “Tôi cũng là nhân viên bảo tàng” lâu nay lại lên mạng, một đoạn video được tung lên mạng với nội dung: Sau một thời gian đi công tác, không ngờ Đào Ương lại ra tay thành như vậy.

Biết vậy tôi đã để chùy sớm hơn rồi.

Đến hôm nay, những cô đào vẫn nhất quyết nhắn tin chửi mắng tôi thì hãy xem kỹ cái mà thần tượng của mình gọi là “Chỉ coi Cừu Hành như trưởng bối đi.”

Trong phòng chiếu trực tiếp, có người đột nhiên đăng đàn báo hiệu dưa mới xuất hiện.

Cư dân mạng đang chờ phát sóng trực tiếp bắt đầu đã bị thu hút sự chú ý, liền theo hướng dẫn chạy tới Weibo.

Lúc ., Giải Dương đi đến lối vào của hậu trường dẫn đến sàn diễn, sẵn sàng chờ đợi chuẩn bị lên sân khấu.

Trợ lý của Đào Ương đột nhiên cầm điện thoại chạy đến chỗ Đào Ương với vẻ mặt lo lắng, và nói gì đó với Đào Ương.

Vẻ mặt của Đào Ương thay đổi đáng kể, gần như giật lấy điện thoại của trợ lý.

Giải Dương nhận thấy điều này, khóe miệng khẽ cười.

Lúc ., Đào Ương tắt đoạn video mà anh ấy chưa xem xong, nhìn chằm chằm vào Giải Dương.

Giải Dương nhướng mày về phía Đào Ương, sau đó thu lại ánh mắt, bước lên sàn vốn đã đầy khói mờ mịt.

Khi khúc dạo đầu của (Thịnh thế) vang lên khắp địa điểm, chủ đề về Video của Đào Ương bắt đầu lao từ cuối hot search lên vị trí đầu tiên nhanh như tên lửa.

Truyện Chữ Hay