Ông Chồng Bị Bệnh Nan Y

chương 109: cậu sắp 21 tuổi

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Giải Dương nhanh chóng nhìn ra ‘sự chủ động’ của Cừu Hành.

Trong suốt lúc ăn sáng và đi xe đến phim trường, Giải Dương vẫn cầm điện thoại di động trên tay và liên tục làm mới trang chủ Weibo của Cừu Hành.

Mỗi khi làm mới, trang chủ của Cừu Hành sẽ có thêm một hoặc hai lượt thích và lượt share.

Những tin mà Cừu Hành like và share lại đều là Weibo của cậu, không có ngoại lệ.

Sau khi đến phim trường, Giải Dương làm mới lần cuối và thấy rằng Cừu Hành thay đổi hình đại diện tùy chỉnh của hệ thống và thay thế nó bằng một bức ảnh của anh ấy.

Không biết Cừu Hành chụp ảnh từ khi nào, trong ảnh, anh ấy đang ngồi xếp bằng trên bãi cỏ ven hồ, cúi người nhìn xuống hồ, hai tay vẫn đưa ra phía trước, như thể sắp chạm vào mặt hồ.

Giải Dương buồn cười.

Bức ảnh này rõ ràng giống với bức ảnh anh cho cá ăn và nhìn ra hồ.

Về phương diện này, tại sao anh phải suy nghĩ thận trọng như vậy chứ?

‘Sự chủ động’ vẫn chưa dừng lại.

Trong thời gian tiếp theo, Cừu Hành vẫn gửi sự ấm áp đến cả đoàn, có khi là đồ ăn, có khi là đồ dùng, đều là những việc nhỏ nhưng thiết thực, sẽ không gây gánh nặng cho mọi người.

Các thành viên đoàn phim bị anh bắn một lớp vỏ bọc đường dày đặc vào người.

Họ nhanh chóng tiêu hóa và quen với việc Giải Dương thoát kiếp độc thân.

Thái độ của bọn họ từ lịch sự từ tốn cho đến ồn ào chúc phúc, mookt số sôi nổi còn thỉnh thoảng trêu chọc Giải Dương một câu.

Trên mạng, Cừu Hành vẫn Like không ngừng, anh ấy like tất cả các bức ảnh của cậu trên Weibo, xong Cừu Hành bắt đầu đăng ảnh, không thường xuyên kắm, khoảng một hai ngày cái, những bức ảnh anh đăng toàn ảnh anh chụp lén Giải Dương ở lễ tốt nghiệp.

Người hâm mộ trên Weibo của Cừu Hành liên tục bình luận, từ ngữ bình luận rất đa dạng, thay đổi từ “đến gặp chủ tịch đẹp trai nhất trong đời” thành “đến đến đến đây, cùng ăn cẩu lương nào.”

Fans của Giải Dương vì buồn chuyện thần tượng công khai chuyện tình cảm của mình, nhưng khi Cừu Hành đăng ảnh họ lại chạy đến ăn cẩu lương mỗi ngày.

Nếu một ngày Cừu Hành không đăng ảnh bọn họ còn ầm ĩ một chút.

Nhiệt độ tình cảm qua đi, các tài khoản influences cố gắng tìm hiểu bệnh tình của Cừu Hành và chuyện tình yêu trước đó của mình.

Tần Thành thấy cái này lập tức báo cho Giải Dương, kết quả Tần Thành vừa gọi thì Cừu Hành đã trực tiếp chuyển tiếp Weibo của các tài khoản influences đó và tag văn phòng luật sư của Vinh Đỉnh.

Lúc Giải Dương mở Weibo để kiểm tra tình hình, các tài khoản influences đã đồng loạt xóa nội dung, trang chủ của Cừu Hành bị treo với hàng bài đã bị bài viết gốc sốc.

Sau đó Cừu Hành cũng đăng một Weibo thứ hai kèm theo dòng chữ nói về chuyện tình cảm của anh ấy kể từ khi anh ấy đăng ký Weibo.

[Cừu Hành: Ha.

]

Đây là chế giễu à?

Giải Dương không thể nhịn được cười, sau đó share bài của anh, anh lập tức gửi Wechat cho cậu.

Cừu Hành: Em đang được nghỉ ngơi à?

Giải Dương trả lời: Ò, mười phút sau quay cảnh tiếp theo, anh đã đi ngủ chưa?

Cừu Hành: Tôi đi ngủ ngay đây.

Tôi gửi đồ ăn đến đoàn phim cho em, nhiệt độ thành phố N đã tăng trở lại, cẩn thận không bị say nắng.”

Giải Dương mỉm cười, gửi một icon nụ hôn.

Thông báo ‘đang nhập’ xuất hiện rồi biến mất, một phút sau đó, một phút sau đó.

Cừu Hành: Hôn.

Jpg

Cừu Hành: Ngủ ngon, ngủ ngon.

Em cũng nhớ đi nghỉ sớm, ngủ sớm.

Cũng gửi icon cho luôn.

Giải Dương cười nhẹ một tiếng, gửi chúc ngủ ngon cho anh.

Sau khi kết thúc cảnh quay ở thành phố n, đoàn quay trở lại thành phố j và tiếp tục quay cảnh lúc ngồi nhà đổ nát.

Từ cảnh này thì cảnh quay của Giải Dương ít hơn hẳn, sau một ngày lịch quay phim dày đặc ở thành phố J, Giải Dương có một vài ngày rảnh rỗi.

Cậu lập tức trở về thành phố B để ký hợp đồng đại ngôn và quay hợp đồng đại ngôn.

Sau một thời gian thảo luận, Tần Thành cho rằng Giải Dương công khai chuyện tình cảm với Cừu Hành, cuối cùng cũng chỉ đưa cho cậu một đại ngôn quần áo xa xỉ.

Tần Thành đưa Giải Dương ra sân bay: “Thêm cái đại ngôn này nữa, chắc cần khoảng ba ngày.

Với lại, tôi còn giúp cậu cậu nhận chụp ảnh tạp trí V, đây là bìa tạp chí đầu tiên của cậu, nhớ biểu hiện tốt một chút.

Giải Dương không quan tâm mấy chuyện này, đáp: “Anh cứ tự mình sắp xếp là được.”

Sau đó Tần Thành báo cáo một số việc nhỏ, xong rồi đặt lịch trình xuống, hỏi: “Sinh nhật của cậu sắp đến rồi, định như nào? có muốn cùng fan ăn mừng không?”

Giải Dương sửng sốt lặp lại.

: “Sinh nhật á?”

“Không phải bận quá mà quên mất sinh nhật mình luôn ấy chứ?” Tần Thành buồn cười, lấy di động ra xem ngày, “ngày tháng là sinh nhật tuổi của cậu.”

Giải Dương đột nhiên đơ ra.

Đã rất nhiều năm rồi cậu không tổ chức sinh nhật, hình như sinh nhật thật sự của cậu cùng vào tháng thì phải…..cậu không nhớ rõ.”

“Tôi không có dành thời gian cho fans đâu.” Cậu hoàn hồn lại, suy nghĩ một chút rồi nói thêm, “Đến lúc đó, chơi trò bốc thăm trúng thưởng đi, phát một tí phúc lợi cho fans.”

Tần Thành gật đầu, nhỡ kĩ.

………

Ký hợp đồng, quay quảng cáo và chụp poster cuối cùng quay lại Dương Hành mở họp … Sau ba ngày, Giải Dương cuối cùng cũng bắt đầu công việc cuối cùng trước khi trở về J là chụp bìa cho tạp chí V.

Giải Dương vội vàng đến studio từ sớm.

Ngạc nhiên là, cậu lại gặp một người cậu biết ở đây.

Trong phòng trang phục, Đào Ương đang cười nói với stylist của công ty V đang đứng cạnh giá treo quần áo, stylist đang cầm trên tay một bộ quần áo.

Thấy Giải Dương với giám đốc của tạp trí V bước vào, Đào Ương tạm ngừng nói.

Giải Dương thấy Đào Ương, cậu bước chậm một chút.

Giám đốc đi theo sau Giải Dương tinh ý quan sát theo ánh mắt của Giải Dương, thấy Đào Ương vẫn ở trong phòng, lông mày của ông ta nhanh chóng cau lại rồi giãn ra, nhếch mép cười nói: “Đào Ương vẫn còn ở đây à? Vừa lúc, tôi có đồ quên đưa cho cậu, Giải Dương; tôi nghe nói cậu quen Đào Ương nên tôi sẽ không giới thiệu nữa nhé? Người bên cạnh Đào Ương là Fia.

Hôm nay, cô ấy sẽ chịu trách nhiệm tạo kiểu tóc cho cậu.”

Giải Dương thu liễm suy nghĩ, trước tiên chào hỏi với Fia, sau đó nhìn về phía Đào Ương, mỉm cười nói: “Đào tiền bối, thật là trùng hợp,

không ngờ lại gặp ở đây.”

Đào Ương cười đáp: “Trùng hợp thật.”

Rõ ràng là cả hai người đều cười, nhưng bầu không khí có vẻ hơi kỳ lạ.

Giám đốc nháy mắt với Fia, sau đó mời Đào Ương đi cùng mình, Đào Ương cũng không ở lại, gật đầu với Giải Dương rồi đi cùng giám đốc.

Sau khi hai người đó đi, Fia vội vàng gọi trợ lý đến đo chiều cao và hình thể của Giải Dương, chọn quần áo cho cậu mặc.

Lúc chọn quần áo, Giải Dương được nhân viên mời ngồi xuống chỗ nghỉ ngơi.

Ngồi xuống chưa được bao lâu, Đào Ương vừa được giám đốc mời đi lại trở lại, ngồi xuống bên cạnh Giải Dương.

Tất cả mọi người trong phòng đều nhìn chằm chằm, nghĩ đến vụ trên weibo trước đó, trong lòng thầm khóc.

Fia hối hận vì đã giữ Đào Ương ở lại nói chuyện với mình một chút.

Giải Dương nhìn Đào Uơng.

Đào Ương cười với Giải Dương rồi chủ động cầm ấm trà trên bàn rót một tách trà thơm cho Giải Dương, hắn ta thở dài nói: “Không ngờ hôm nay nghệ sĩ chụp ảnh bìa thật sự là học đệ.

Debut thì chưa đầy một năm, lại chỉ có một vài tác phẩm.”

Câu này khó nghe quá.

Giải Dương không có trả lời cái này, mà là hỏi: “Vừa nãy quên hỏi, tiền bối sao lại ở đây?”

Đào Ương đặt ấm trà xuống, đáp: “Đến đây đưa một ít quần áo.

Tôi tự mình mở một thương hiệu quần áo, Tôi dự định quảng bá ý tưởng thiết kế của tôi bằng cách cung cấp quần áo cho tạp chí.”

Giải Dương gật đầu: “Một thương hiệu quần áo nhỏ mới mở có thể gửi quần áo cho công ty V.

Có vẻ như tạp chí V cũng thích tiền bối nhỉ?”

“… …”

Đào Ương mỉm cười: “Học đệ thật hài hước.”

“Học tập từ tiền bối mà thôi.”

Đào Ương xoay chiếc nhẫn trên ngón tay, như vô ý nói: “Giải gia năm nay phát triển rất tốt.”

Giải Dương cũng thản nhiên nói: “Năm năm qua Đào gia cũng phát triển rất tốt.”

Nụ cười trên mặt Đào Ương cứng lại, ngước mắt cẩn thận đánh giá Giải Dương, không biết não lại nghĩ cái gì, vẻ mặt đột nhiên nghiêm túc, hắn ta nói: “Học đệ, vụ trên weibo hồi trước tôi vẫn luôn tìm cách gặp mặt trục tiếp ngài Cừu để xin lỗi, chỉ tiếc ngài ấy bận quá, tôi không tìm được cơ hội.

Tại tôi đăng bài như thế khiến công chúng hiểu lầm mối quan hệ giữa cậu và ngài Cừu.

Tôi thật sự xin lỗi.

Giải Dương cười cười: “Gặp mặt xin lỗi thì không cần đâu, còn vụ Weibo đó thì phải cảm ơn anh mới đúng, vì có cái bài đấy tôi mới nhận ra Cừu Hành với tôi ở chung có một số vấn đề nhỏ.

Nhưng mà tôi hy vọng sau này tiền bối gặp phải tình huống tương tự như vậy thì biết ý hơn một chút, phải biết thì mới nói, đừng có nói linh tinh.

Mọi người đều là người nổi tiếng, nói cái gì cũng bị phóng đại ra, Cừu Hành với tôi đều thông minh, biết rằng anh làm như vậy là muốn giúp tôi với anh ấy, nếu đổi thành người khác, thì họ sẽ nghĩ tiền bối có ý khác đó!”

Đào Ương cẩn thận lắng nghe, giống như không nghe thấy ý của Giải Dương, lại xin lỗi: “Học đệ nói phải, là tôi không biết ý, thật xin lỗi.”

Giải Dương đáp: “Không sao.”

Fia mang theo quần áo vừa chọn đến, Đào Ương biết ý đứng dậy chào tạm biệt.

Giải Dương nhìn Đào Uơng rời đi, ánh mắt nhàn nhạt.

Lúc tạo hình, Fia giống như vô tình nói: “Đào Ương đến đây gửi quần áo cho người mẫu dùng, giám đốc đặc biệt chọn cho những bộ chất lượng nhất cho cậu.”

Lại còn đặc biệt giải thích, những người trong giới quả nhiên là đều là nhân tinh.

Giải Dương liếc nhìn Fia qua gương, chỉ đáp lại một câu khách sáo.

Ngày /, sau hơn một tháng tuyên truyền, cuối cùng “Âm nhạc gia điền cuồng” cũng chính thức được ra mắt.

Vì sandal trước đó của Mộc Chu Dịch, bộ phim đã nhận được sự chú ý cao ngay khi ra mắt.

Vô số người bước vào rạp chiếu phim với tâm lý “xem tác phẩm cuối cùng của Mộc Chu Dịch”, để rồi bị tình tiết phim và nhân vật chính Vân Già thu phục, bước ra khỏi rạp với đầy kinh ngạc và bàng hoàng.

Vào đêm ra mắt phim, đoạn phim trailer Giải Dương chơi đàn violin từng được đoàn phim đăng tải lại một lần nữa được mọi người đẩy lên hot search với chủ đề là Thần tiên phối nhạc .

Các nhà phê bình đã liên tiếp đưa ra đánh giá của họ về “Âm nhạc gia điên cuồng”, trong các đánh giá của họ, họ đều đề cập đến bài ( không tỉnh mộng) của Vân Già do Giải Dương sáng tác, vài đoạn kéo violon của Vân Già trong phim, tỏ vẻ linh hồn của vai diễn Vân Già là do Thẩm Ngạn và nhạc phim ban tặng.

Cừu Hành hai ngày không đăng Weibo, cuối cùng lại nổi lên vì thích đánh giá của một cư dân mạng nào đó về “Âm nhạc gia điên cuồng.”

Ánh mặt trời lớn vui vẻ: Từ nay tôi xin thông báo rằng tôi là fan của Giải Dương! (Không tỉnh mộng) thật hay lại còn cực kỳ dễ nghe, tôi thật sự rất thích nó.

Trước kia tôi còn nghĩ Giải Dương không có tài hoa âm nhạc, nhưng bây giờ thật sự quá là tuyệt vời rồi!! Quỳ xuống chờ Giải Dương ra album tiếp, đám tài khoản influences nói Giải Dương nổi nhờ bạn trai cậu ấy bị hỏng tai hết rồi, tài năng như này không nổi mới là lạ ấy!!!

Truyện Chữ Hay