Tôi không đồng ý với điều đó.
Nhưng, cũng không có ích gì nếu tôi không nghe.
“Vậy là, họ không thể sống ở đây sao?”
Phải rồi, đây mới là điều quan trọng.
Tôi lau nước mắt rồi nhìn sĩ quan Doggy.
“Không đời nào tôi đuổi họ ra được!”
“Nhưng nếu để bên ngoài biết được có một con rồng đang ở đây…”
Kể cả mạng sống của người khác cũng sẽ bị liên lụy.
Sĩ quan lắc đầu hoảng hốt.
Nếu nhìn kĩ, bạn có thể nhìn thấy đuôi chó của cô ấy và nó đang dựng đứng.
“Nghe tôi nói hết đã! Được chứ? Đội trưởng đã quyết định ém nhẹm vụ này hoàn toàn rồi! Đây là điều mà lẽ ra cảnh sát không bao giờ được phép làm, nhưng nếu tính thêm cả sự an nguy của họ, đó là việc phải làm. Nên là, như đội trưởng Inoue đã quyết, tôi và bốn người khác sẽ hỗ trợ cậu trong cuộc sống thường nhật.”
“Ể?”
Hở?
“Còn những tên bắt cóc cũng đã bị bắt vì tội khác rồi! Vi phạm ‘Luật Kiểm soát Súng, Kiếm và Ma cụ chuyên dụng’!”
À, do khẩu bazooka và con dao…
“Nó khá là rắc rối bởi vì họ có chứng nhận quốc gia của Hiệp hội Thợ săn kho báu Tây Nhật Bản. ‘Cố ý sử dụng đạo cụ chuyên dụng và đạo cụ tạo hiệu ứng ngoài khu vực đã định sẵn mà không được phép’ thậm chí còn không phải là một tội cơ! Cứ cho là mạng sống của họ lúc ấy đang gặp nguy hiểm, hình phạt cùng lắm là bị tạm giam 1 tháng, đóng một khoản phí, và không được tham gia dungeon trong khoảng nửa năm, thậm chí hôm qua mấy tay to của hội còn qua ồn ào với đội trưởng cơ. Chúng tôi đã tịch thu giấy phép hành nghề của họ mới hồi nãy, chúng tôi vẫn đang đấu tranh mà.”
T-tại sao mọi thứ tự dung trở nên khó hiểu thế!?
“Hiệp hội Thợ săn…gì cơ?
“Hiệp hội Thợ săn kho báu phía Tây Nhật Bản! Khi tham gia dungeon ở khu vực phía dưới vùng Kanto, cậu cần phải có chứng nhận của tổ chức này và cấp phép mới được quyền vận chuyển vũ khí hoặc trang bị ma pháp để bảo vệ bản thân. Trước khi hai thế giới va chạm với nhau, Thợ săn kho báu là tên gọi khác của những kẻ ngoài vòng pháp luật, nhưng giờ đây có nhiều tộc khác đang chung sống ở Nhật Bản, họ được gọi như thế như minh chứng của lập pháp, thế nên mới có những điều luật cho việc khám phá dungeon!
Không phải dungeon là những nơi ẩn chứa những kho tàng ngoài sức tưởng tượng sao? Có thật là nó đã trở nên phức tạp như vậy?
“Do đó, chúng tôi quyết định giữ cho họ an toàn bằng cách tuần tra khu vực này thường xuyên. Nghe dễ thở hơn chưa?”
Đ-Đây không phải lúc để cảm thấy nhẹ lòng!
Cơ thể tôi mất toàn bộ sức lực.
“Nhưng, không phải sẽ bị lộ nếu người khác nhìn thấy Aoi?”
Cặp sừng, đôi cánh và cả đuôi nữa.
Bạn không thể giấu chúng được!
“Alba Germain ta đây sẽ chỉ dạy cho cậu bất tài những điều gì cậu chưa biết! Thực ra có rất nhiều tộc khác cũng sở hữu sừng, cánh và đuôi! Cậu có biết về quỷ tộc không?”
Ờm…tôi chỉ biết tên thôi.
“Có vẻ là không”
Như đã nói, tôi chỉ biết tên thôi!
“Ở phía nam, nó đã di chuyển xuống phía tây của châu Úc mà lâu nay cậu đã biết, tên của nó là lục địa cầu! Những bộ tộc sử dụng ma thuật mà ưa thích bóng tối trú ngụ trên cái lục địa toàn đất với đá ấy, đó là quỷ tộc!”
Tôi đã được học về lục địa cầu trên lớp!
Đó là một lục địa kì lạ với hình dáng gần như tròn hoàn toàn, và nó lớn gấp 1.5 lần châu Úc.
“Và ở quốc gia Nhật Bản này, có khá nhiều học sinh là quỷ tộc đã đến đây nhờ vô hệ thống trao đổi học sinh, mặc dù không có nhiều trường tham gia hệ thống trên khắp cả nước, vẫn quá tốt khi ở thị trấn này có một trường như thế. Nên, nếu họ tự giới thiệu bản thân thuộc quỷ tộc, sẽ không ai nghi ngờ rằng họ thuộc Long tộc!”
Quào!
“Ông đã cứu chúng tôi!”
“Đúng vậy, chúng ta được cứu rồi!”
“Chúng ta được cứu rồi!”
Mọi người được cứu rồi! Jaja! Nana! Aoi!
“Aha! Ahahahahaha!”
“Ufufufufu!”
“Chichi! Chichichichichi!”
Cả ba chúng tôi cười cùng nhau khi đã tìm ra hi vọng mới.
“Mừng quay lại! Anh đã hỏi được gì về chuyện khóc đêm chưa?”
Ah, quên béng mất.