Editor: Mai_kari
Beta: Kaorikawa& Tiny
Ngày thứ hai Lâm Ôn tỉnh lại thì chỉ cảm thấy đau đầu như là nứt ra, thắt lưng đau nhức như là bị chặt đứt, nói chung là toàn thân khó chịu. Hơi hơi giật giật thân thể muốn đổi tư thế, mới giật mình phát hiện bản thân dường như không có mặc đồ, mà bên cạnh còn đang có một người khác nằm bên cũng trần truồng giống vậy.
“Ca ca tỉnh rồi?” thanh âm ôn nhu quen thuộc của người nằm bên vang lên, tay trên lưng mình cũng đồng thời siết chặt lại.
Nếu nhưđến bây giờ Lâm Ôn vẫn còn không biết xảy ra chuyện gì, thì thực sự sống uổng mấy năm qua trên cõi đời này rồi. Nghĩ tới chuyện đã phát sinh còn khiến mặt của anh đỏ bừng như bị thiêu cháy, bên tai chậm rãi ửng lên, đưa lưng vềphía Lâm Triệt không dám quay lại.
“Ca ca?” Lâm Triệt kêu một tiếng, thanh âm ôn nhu mơ hồ lộ ra lo lắng cùng bất an.
“Ừ.”
Đến khi Lâm Ôn trả lời hắn thìLâm Triệt lại không biết nên nói cái gì. Hai người trầm mặc hồi lâu. Lâm Triệt mới mở miệng đánh vỡ trầm mặc: “Chuyện đêm qua, là em lợi dụng lúc anh khó khăn. Nếu anh muốn trách em, em cũng không phản đối.”
“Anh không có trách em.” Lâm Ôn rầu rĩ nói ra một câu.
“Thật à?Ca ca anh không giận em à?” Lâm Triệt vừa nghe lời này liền sống lại, đứng lên muốn ôm thân thểLâm Ôn quay sang mình. Thế nhưng làm cách nào Lâm Ôn đều gắt gao cố sức không chịu quay mặt đối diện hắn, Lâm Triệt có chút nóng nảy. “Ca ca?”
“Tiểu Triệt, anh yêu em!”
“Ca ca!” Lâm Triệt vừa nghe lời này kinh hỉ thiếu chút nữa ngất đi, hai cánh tayđang ôm cánh tay mảnh khảnh Lâm Ôn run nhẹ.
“Thế nhưng, anh không thể cùng một chỗ với em.”
Câu nói cuối cùng của Lâm Ôn lại thoáng cái đem Lâm Triệt từđỉnh hy vọng quăng xuống dưới, hắn khó mà chấp nhận được sự mức nước chênh lệch của lòng sông so với mặt biển này, có chút thất hồn hỏi: “Vì sao?”
Lâm Ôn rốt cục quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào Lâm Triệt nói: “Tiểu Triệt, em có nghĩ tới, nếu chúng ta thật sự cùng một chỗ vậy dì Diệp thế nào bây giờ? Dì chỉ có mỗi em là con.Dù chúng ta không đểýđến ánh mắt người khác, cũng phải chúýđến cảm nhận của dì nữa.”
Lâm Triệt nghe nói như thế ngược lại có chút thở phào nhẹ nhõm: “Ca ca, anh đang lo chuyện này à?”
“Ừ.”
“Vậy anh không cần lo nữa, mẹ em sớm biết em thích anh rồi, với lại lúc mẹ biết cũng không có phản đối.”Lâm Triệt ôm chặt lấy Lâm Ôn đắc ý.
Lâm Ôn hiển nhiên không tin, trừng ánh mắt còn mờ mịt hơi nước lúc sáng sớm lên nghi hoặc nhìn hắn: “Sao lại thếđược?”
“Thật mà,” Lâm Triệt hôn hôn cái trán trơn bóng của anh, chậm rãi nói rằng: “Em nghĩ chắc là do liên quan đến ba em đó.”
“Ba em á?Không phải chú mất sớm rồi sao?”
“Ừ, nhưng anh có biết vì sao ba em lại mất sớm vậy không?”Thấy Lâm Ôn nghi hoặc lắc đầu, Lâm Triệt liền tiếp tục nói.”Mẹ em từng kể, hôn nhân giữa ba mẹ là một chuyện sai lầm không nên phát sinh.Hôn nhân bọn họ là hôn nhân kinh tế, hai người trước đó chỉ có vài lần gặp mặt.Sau đó gia đình ba em gặp vài vấn đề, cần gia đình mẹ em hỗ trợ, vì vậy hai người bị cả hai bên gia đình bán đứng hạnh phúc.”
“Sau hôn nhân, mẹ em bắt đầu chậm rãi thích ba, nhưng ai ngờ trước khi kết hôn ba đã sớm có người yêu rồi, hơn nữa người đó còn đã sớm sinh cho ba mộtđứa con trai. Mẹ em kiêu ngạo như vậy, mà lại tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, chỉ cần ba chịu bỏ người phụ nữkia, thì mẹ sẽ tha thứ. Thế nhưng ba em không muốn, ba nói đời này ba chỉ yêu người phụ nữkia thôi, với mẹ chỉ có hổ thẹn. Hôm ba em gặp chuyện, là hôm mẹ cùng ba ầm ĩ một trận, thậm chí uy hiếp muốn đi giết người phụ nữkia, ba em sốt ruột liền chạy nhanh ra ngoài, sau đó bị tai nạn giao thông.”
Lâm Ôn chưa bao giờ biết việc này, chợt biết thì ra Diệp Lanvôđịch kia cũng có một đoạn quá khứ như thế, có chút cảm khái không hiểu.
“Sau khi người phụ nữ kia biết ba em gặp tai nạn, nghe nói chịu không nổi kích thích cũng đã tự sát rồi… cho nên khi mẹ em biết em thích anh, cũng không phản đối gì, mẹ nói chuyện tình cảm là chuyện khó miễn cưỡng nhất, nếu em thích làđược rồi, cố gắng tranh thủ. Trên đời này không có chuyện gì tốt đẹp hơn là lưỡng tình tương duyệt có thể bên nhau cả.”
“Dì nói vậy thật hả?”
Lâm Triệt thấy anh không tin, liền có sốt ruột nhìn anh nói: “Thật mà, nếu anh không tin có thể gọi điện hỏi mẹ em!”
“Xì!”Lâm Ôn thấy hình dáng gấp gáp của hắn, nhịn không được bật cười, “Anh chỉ hoài nghi cái câu nói đầy tính nghệ thuật vậy lại từ mẹ em nói ra thôi.”
“Ca ca, anh chọc em.”Lâm Triệt lúc này mới phản ứng lại, nhào tới muốn chọc lét anh.
“Haha, anh sai rồi, Tiểu Triệt, anh sai rồi!Không được chọc nữa, nhột, haha, nhột mà.”
Lâm Triệt tha thiết đè nặng anh, đưa tay cầm lấy khuôn mặt mà mình mong nhớ ngày đêm hơn năm trời hôn liên tục, trong lời lẽ dây dưa khiến bầu không khíám muội lại bắt đầu lan tràn. Thanh âm Lâm Triệt khàn khàn lướt qua khuôn mặt Lâm Ôn: “Ca ca, em lại muốn rồi.”
Lâm Ôn hai tayđể ngay ngực hắn đẩy hắn xa ra, giả bộ nghiêm túc nói: “Em trả lời anh trước, đêm qua xảy ra chuyện gì?”
“Em không có biết nha, nói lại cũng thấy kỳ quái mà. Ai lại tốt đến vậy… A, không phải, ai lại âm hiểm như vậy, đi chuốc thuốc anh chứ! Trước đó anh có thấy chuyện kỳ quái nào không?”
“Hình như có người thanh niên người cao tóc quăn cóđến tìm anh…” Lâm Ôn nghiêng đầu tự hỏi.
Trong đầu Lâm Triệt lập tức hiện ra khuôn mặt Sí Bàng, nói ra sợLâm Ôn tức giận, liền vội vã nói sang chuyện khác: “Ca ca, vậy lúc nào được chúng ta đi gặp mẹ nuôi đi.”
“Ừ, được, chắc mẹ cũng rất nhớ em.Cuối tuần này chúng ta đi!”
“Được, vậy hiện tại chúng ta có nên rèn luyện một chút không…”
“Không muốn, thắt lưng anh đau…”
“Ca ca ”
Mẹ, mẹ thấy không? Hiện tại tụi con đều rất rất vui vẻ, con nghĩ nếu phải nhìn thấy cả hai đứa con mình đau khổ, chắc mẹ thà rằng đồng ý thấy cả hai đứa con mình đều vui vẻ, cho nên sau này tụi con nhất định sẽ tiếp tục vui vẻ vậy mà sống tiếp.
HOÀN