Omniscient Reader's Viewpoint

chương 15: đạo đức giả vẫn là đạo đức (1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Một trận mưa sao băng vút qua bầu trời đêm rạng rỡ được trang hoàng những vì sao lấp lánh rạng ngời. Đây chính là cảnh tượng khiến cho ai cũng phải trầm trồ thán phục, nhưng tiếc rằng đó không phải Yoo Junghuyk.

「 Bắt đầu rồi. 」

Trận mưa sao băng này chính là điềm báo trước cho Kịch bản Chính thứ ba sắp diễn ra. Giờ đây, Seoul sẽ bị phá hủy từng chút, từng chút một.

Yoo Junghuyk ngước mắt lên trên cao, rồi lại cúi gằm mặt xuống, lặng nhìn dòng Sông Hàn đang cuộn chảy. Cảnh quang xung quanh Cầu Dongho khá hoang vắng, có lẽ là vì đàn ichthyosaur khi trước cuối cùng cũng đã di cư xuống hạ lưu.

「 Không đời nào. 」

Cũng đã ba ngày kể từ khi Kim Dokja rơi xuống đây. Đối phó với một con ichthyosaur ở ngay thời kì đầu của Kịch bản có lẽ là một yêu cầu hơi bất khả thi đối với hắn ta rồi.

「 Quả thực, ngay cả mình cũng khó lòng mà xử lí được một con ichthyosaur trong vòng ba ngày như vậy. 」

Nhưng đến chuyện này mà cũng làm được thì cũng chẳng trông mong gì ở nơi hắn nữa. Bởi có dẫn theo thì cũng chỉ trở thành vật cản đường hoặc gánh nặng cho bản thân mà thôi.

「 Nhà Tiên tri....có hay không có cũng như nhau cả. 」

Đôi mắt Yoo Junghuyk nhắm nghiền lại với một vẻ thất vọng. Anh sẽ lại tiếp tục dấn bước trên con đường đã chọn. Mà không cần bất cứ ai đồng hành cùng mình. Cũng chẳng quan trọng cho lắm. Trước giờ anh vẫn luôn cô đơn như vậy rồi.

「 Lần này, nhất định mình sẽ thay đổi được số phận. 」

Yoo Junghuyk quay gót bước đi. Nhưng xem ra như vậy là hơi sớm rồi.

* * *

"Khoan đã...!"

[G-Gì thế?]

Tôi đưa tay lên giụi mắt liên hồi, nhưng vẫn chỉ thấy thứ thành bụng màu xám trắng ở đằng trên kia. Phải rồi, tôi còn chưa ra khỏi khoang bụng của con ichthyosaur này. Tôi quay sang thì thấy Bihyung đang há hốc với vẻ mặt ngạc nhiên tột độ. Nó cố trấn tĩnh lại rồi nhìn tôi như kiểu "Ngươi la hét cái quái quỷ gì vậy?". Tôi gãi đầu, suy nghĩ một hồi rồi cất tiếng.

"...Ta vừa mơ vài thứ thôi."

[Ờ hớ, ngươi đang cố làm ta tò mò đấy à? Ác mộng hay sao mà nghe tệ quá vậy?]

Đâu phải là tôi cố tình làm như thế đâu chứ, nhưng mà thây kệ, cứ để cho nó hiểu lầm thì tôi cũng chẳng mất gì.

[Một vài Chòm sao muốn bạn nhanh chóng di chuyển tới một địa điểm mới.]

Khi nãy, tôi dùng 500 xu để mua Linh Khí của Rừng Ellain, và đã nằm chớp mắt một chút. Vì tôi nghĩ là kiệt sức đến mức mệt mỏi rã rời như này thì dù có đi đâu cũng sẽ gặp nguy hiểm mà thôi. Linh Khí của Rừng Ellain sẽ đẩy nhanh tốc độ hồi phục thể lực và xoa dịu những vết thương của đối tượng sử dụng, đổi lại là phải ngủ liền mạch suốt hai tiếng thì mới có tác dụng. Và tất nhiên, cái thứ này đắt khỏi nói rồi.

"...Giờ thì mình thực sự muốn thoát khỏi nơi hôi tanh lắm rồi đây."

Tôi lẩm bẩm, rồi vươn vai cho giãn gân giãn cốt trước khi bắt đầu hành động. Nhưng trong đầu tôi vẫn còn vấn vương giấc mơ vừa xảy ra. Nó quá đỗi chân thực, đến nỗi tôi không dám tin rằng đó chỉ là mơ thôi, có lẽ thế.

Xèn xẹt!

Đột nhiên, tôi nghe thấy tiếng giật điện vang lên trong thinh không tĩnh lặng, còn Bihyung thì biến mất mà không kịp nói tiếng nào. Chắc là nó lại có việc bận thôi ấy mà.

Tôi bất giác thở phào nhẹ nhõm.

Hợp đồng Stream với một dokkaebi. Nếu chưa biết đến Bihyung trong Cách Sinh tồn, thì có lẽ đây chính là ván cược mà tôi sẽ không bao giờ muốn can dự vào. Vậy mà, tôi đã thành công, à không, phải là đại thành công mới đúng. Trước giờ, khi vẫn còn ở 'thế giới hiện thực', tôi còn chưa bao giờ đàm phán được cho hẳn hoi khi nhắc tới mấy hợp đồng như thế này đây.

[Kĩ năng độc quyền 'Bức tường Thứ tư' đã được kích hoạt.]

....Được rồi, đây mới chính là 'hiện thực'. Tôi siết chặt bàn tay đang nắm lấy cái gai nhọn của Hãi Mã đầu Búa của mình một lần nữa. Tôi thực sự tin rằng thế giới này mới chính là hiện thực.

[Một vài Chòm sao muốn bạn hành động ngay lúc này.]

Chà, cũng chẳng còn thời gian để mà bận tâm đến chuyện đó nữa. Tôi dùng hết sức bình sinh, vung thật mạnh cái gai vào thành bụng của con ichthyosaur, thứ đã trở nên giòn rụm và không còn đàn hồi như trước nữa. Đúng lúc đó, một âm thanh như có cái gì đó vừa bị vỡ vụn vang lên rành mạch, và dòng nước lạnh buốt ồ ạt tràn vào bên trong. Tôi lao mình xuống Sông Hàn.

"Gưaa!"

May thay, gần đây không còn con ichthyosaur nào khác cả. Tuy có vài sinh vật biển cỡ nhỏ đang tiếp cận tôi nhưng chúng không có địch ý, chỉ là tò mò mà thôi. Ở đây gần như chẳng có gì có thể làm hại tới tôi cả.

Cầu Dongho ở đằng kia rồi.

Tôi bám lấy một mảng thịt từ xác của con ichthyosaur nổi lềnh bềnh gần đó, rồi lấy chân quẫy thật mạnh, hướng về phía đất liền.

Nước sông Hàn lạnh như băng vậy, nó khiến cho da dẻ tôi như muốn nứt toác ra vì giá rét, nhưng tôi cũng chẳng bận tâm cho lắm. Sau khoảng 30 phút sau, tôi cũng tới được bờ bên kia.

[Một vài Chòm sao đang nhìn bạn đầy lo lắng.]

Thường thì, Hóa thân sẽ gặp nguy hiểm ngay sau khi những tin nhắn kiểu như thế này xuất hiện.

[Chòm sao 'Hắc Vực Viêm Long' đang thầm cười quỷ quyệt.]

Sớm thôi, hắn sẽ cảm thấy khá là tiếc nuối đấy, sẽ chẳng có chuyện gì quá đỗi tồi tệ có thể xảy ra với tôi cả. Bởi vì tôi đã sớm biết điều mà mình sắp gặp phải là gì.

[Bạn đã bước vào địa điểm giới hạn của Kịch bản Chính thứ hai.]

[Khu vực này đã bị ô nhiễm vô cùng nặng nề.]

[Hãy cẩn thận điều chỉnh nhịp thở và di chuyển tới khu vực khác càng nhanh càng tốt.

Thông báo thì hiển thị là vậy, chứ thực ra, ngay từ ban đầu tôi vốn đã không nên bước lên mặt đất từ lúc Kịch bản bắt đầu rồi.

Tại sao á? Cứ nhìn nước da của tôi thì biết.

[Bạn đã bị ảnh hưởng bởi Màn sương Độc.]

Vùng da tiếp xúc với làn sương tím dần chuyển thành màu đen sạm.

Kyyaaa!!

Khi đang cố nheo mắt lần theo nguồn gốc của màn sương dày đặc này, tôi thấy một con quái vật đang rú lên những tiếng kêu khủng khiếp ở đằng đó. Nó cao hơn 30 mét, trông chẳng khác gì một tòa nhà di động cả. Màn sương Độc này chính là khí thải của Quái vật Cấp 7 'Tê giác Kịch độc' này đây. [note34947] Nó đứng ở ngay chính giữa trung tâm của màn sương, vừa thở phì phò đầy khó nhọc vừa khịt mũi hằm hè với một con quái vật khác đang ẩn mình trong bóng tối trước mặt. Hình như con này được mệnh danh là Vua côn trùng hay gì đó, nếu tôi nhớ không nhầm.

Gưaaaaa...

Thế giới mới này không còn là nơi mà con người là chủng loài đứng đầu chuỗi thống trị nữa. Không riêng gì con người, ngay cả quái vật cũng phải vật lộn để giành lấy chốn nương thân cho riêng mình.

Tôi gần như nín thở hết mức có thể, rồi bước thật nhanh về hướng ngược lại.

Dù chúng cũng là Quái vật Cấp 7 giống ichthyosaur nhưng hiện giờ thì tôi cũng chẳng thể làm được gì chúng cả, thò mặt ra đó có khi còn khiến mọi chuyện tệ hơn. Ngay từ đầu, việc tôi có thể giết được một con ichthyosaur đầu đàn vừa rồi cũng là nhờ tôi đã chuẩn bị từ trước rồi mà thôi.

[Bạn đang sử dụng Phổi của Khỉ Ellain.]

Đây là một vật phẩm mà tôi vừa mới mua khi nãy, bằng cách ngậm vào miệng thì nó có tác dụng giống như một máy lọc khí trong vòng 20 phút vậy.

[Một vài Chòm sao khâm phục sự chu toàn của bạn!]

Nhà ga Oksu ở trên mặt đất đã bị quái vật phá hủy hoàn toàn, hơn nữa nếu dám bén mảng đến đó thì sẽ bị xé xác hoặc bị phơi nhiễm khí độc ngay lập tức. Còn ga tàu ngầm gần đây nhất là Ga Gumho, có lẽ những người khác cũng đã tới đó rồi.

Tôi nhanh chóng di chuyển, đồng thời cũng cố tránh khỏi bị lọt vào tầm ngắm của những loài quái vật cỡ nhỏ đang gặm nhấm xác chết ở đằng kia. Tôi chỉ có duy nhất 20 phút mà thôi, phải mau mau tìm được mấy món đồ tiếp tế rồi rời đi ngay lập tức.

Đầu tiên phải là quần áo. Bộ đồ mà tôi đang mặc đã bị dịch tiêu hóa của con ichthyosaur làm cho te tua xơ mướp hết rồi, nên hiện giờ tôi rất cần một bộ quần áo hẳn hoi đàng hoàng. Tất nhiên, chung quanh đây cũng chẳng có ai, cơ mà...tôi vẫn cảm thấy không thoải mái sao sao ấy.

...Cũng đành chịu. Tôi đảo mắt nhìn, thì thấy có vài xác chết đang nằm la liệt gần đó, rồi cẩn thận ước lượng kích cỡ, vớ lấy được một bộ tàm tạm vừa với mình. Ngay sau đó, tôi tiến thẳng đến một cửa hàng tiện lợi ngay trước mặt.

Tôi mau chóng quơ lấy mấy cái túi lớn, không thèm nhìn mà cứ thế mà vét sạch đồ ăn thức uống còn nguyên vào trong đấy. Sau khi xuống dưới lòng đất rồi thì đồ ăn nhất định sẽ không chỉ là nhu yếu phẩm cần thiết nhất, mà còn là mặt hàng trao đổi cực kì có giá trị.

Tôi chất đầy được khoảng ba hay bốn túi gì đó như vậy rồi mang theo. Phổi của Khỉ Ellain đang dần chuyển sang màu sẫm hơn. Điều đó có nghĩa là tôi không còn nhiều thời gian để mà phí phạm nữa.

Đột nhiên, tôi nghe thấy có tiếng ai rên rỉ ở gần.

"Cứu...cứu t-tôi với."

Vẫn còn người sống sót sao? Tôi liếc mắt qua thì thấy một cô gái trẻ đang nằm quằn quại trong góc. Da của cô đã có dấu hiệu bị nhiễm độc, nhưng có vẻ như không quá nghiêm trọng, và cũng nhờ vào cái khẩu trang mà cô đang mang nên mới có thể cầm cự đến tận giây phút này. Áo khoác của cô đã bị tụt ra phân nửa, còn chân váy thì bị xé toạc.

"Cô ổn chứ? Có đứng được không?"

"Ưưm...."

Có nhân vật nào ở trong Cách Sinh tồn trông như thế này à? Tôi muốn nhìn kĩ hơn chút nữa nhưng không còn thời gian, vội lắm rồi. Tôi cõng cô gái trên lưng rồi chạy hộc tốc tới Ga Gumho.

Tôi chạy thẳng, rồi quẹo qua khúc nữa thì xuất hiện một cung đường nhỏ chỉ còn cách Ga Gumho khoảng 100 mét. Tôi hít một hơi, dồn sức rồi chạy hết tốc lực. Ngay trước mắt tôi giờ đây là Cửa số 3 đang dần hiện rõ từ đằng xa.

...Đóng rồi. Bên khác thì sao?

Các cửa ra vào ở ga tàu đều có lối thoát hiểm được dành cho những trường hợp khẩn cấp như hỏa hoạn hay thiên tai. Nó giống như một dạng cửa chớp vậy, nếu dùng gai Lợn Đá thì có thể phá được, nhưng chỉ cần lệch đi một ly thôi là những người bên trong sẽ bị thương.

"C-Cửa số 4..."

Đột nhiên, cô gái tôi đang cõng trên lưng hé miệng ra thều thà mách nước cho tôi. Không chần chừ, tôi chạy ngay về phía Cửa 4 và thấy có một cánh cửa chớp đang dần hạ xuống. Tôi nhanh tay đưa đầu gai vào khe cửa chặn lại. Thế rồi có ai đó bỗng dưng hét lên.

"Chết tiệt, lại gì nữa đây?"

"Mở cửa ra."

"K-Không! Không vào được đâu! Mau đi đi!"

"Ở đây có người bị thương."

"Chỗ này chật cứng người rồi! Bọn tao không cần thêm người nữa đâu!"

Chật cứng rồi? Quái thật. Còn có cả tình tiết như vậy nữa à?

"Chắc tôi quan tâm."

Tôi dụng lực, lấy cái gai làm đòn bẩy rồi hất cánh cửa lên thật mạnh. Trước đó tôi cũng sẽ dùng xu để tăng chỉ số Thể lực của mình lên Cấp 10, và hiện giờ tôi khỏe ngang với ít nhất là nửa tá đàn ông trưởng thành, nên mấy chuyện vặt vãnh như vậy không hề gì với tôi.

"Ưoaaaa!"

Có tiếng thứ gì đó va vào nhau vang lên, tạo ra một âm thanh chói tai, khiến cho những người ở bên đằng kia quýnh hết cả lên.

"M-Mau chạy đi!"

Bọn họ tỏ ra kinh hãi cực độ rồi lao về phía lối đi ngầm trong bóng tối đen như mực mà chạy mà trốn. Tôi bước vào trong, hạ cánh cửa chớp xuống rồi nhẹ nhàng đặt cô gái nọ xuống sàn nhà.

[Bạn đã bước vào Khu vực An toàn.]

Màn sương Độc không thể lan đến ga tàu điện ngầm ở dưới lòng đất được, và khoa học lại càng không tài nào có thể giải thích cho hiện tượng này. Chỉ đơn giản bởi vì đó là cơ chế của 'Kịch bản' mà thôi.

"Ngậm cái này bằng miệng thử đi."

Tôi gỡ khẩu trang của cô gái đó ra rồi đưa Phổi Khỉ Ellain cho cô. Nó không có tác dụng chữa trị hoàn toàn cho người khác khỏi ảnh hưởng của Màn sương Độc, nhưng ít nhất thì nó cũng trung hòa độc tính rồi giảm nhẹ dần những triệu chứng đó đi.

"Ừmm..."

Cô gái khẽ mấp máy môi, rên rỉ một cách yếu ớt. Cô ấy đã bị bỏ lại một thân một mình ở nơi nguy hiểm như vậy, rốt cuộc cô đã phải trải qua chuyện gì vậy?

Thốt nhiên, tôi bỗng thấy tò mò về cô gái này. Có lẽ rằng trong thế giới nguyên bản của Cách Sinh tồn, cô đã chết rồi cũng nên. Nói đoạn, tôi địch kích hoạt Danh sách Nhân vật thì bỗng có tiếng ai đó vang lên thích thú.

"Hắn đây rồi!"

Ánh sáng lóa mắt từ đèn pin chiếu rọi về phía chúng tôi. Tôi không kìm được mà nhăn mặt khi thấy có vài gã đàn ông tay cầm ống sắt đang tiến lại gần.

[Chòm sao 'Tù nhân của Vòng Kim cô' nhướng mày trước sự xuất hiện của những vị khách không mời.]

Một tên đàn ông cao lớn có thể hình khá cân đối đứng ở ngay chính giữa cất tiếng hỏi tôi. Trông hắn thế này thì chắc hẳn cũng gì và này nọ đây.

"Mày là ai?"

Ngay trong chính khoảnh khắc ấy, chẳng hiểu sao mà tự nhiên tôi đứng ngớ ra một hồi. Nên nói thế nào đây nhỉ? Thế rồi tôi bất giác trả lời giống như cách mà Yoo Junghuyk vẫn thường làm.

"Kim Dokja."

"....Kim Dokja? Tên mày à?"

"Phải."

"Tao cần biết tên mày để làm quái gì? Thằng khốn nhà mày là sao đây?"

Hỏi như vậy còn khó trả lời hơn.

"A-Á! Con đàn bà đó..."

Một gã nhỏ thó đứng bên cạnh hắn phát hiện ra cô gái nọ đang ngồi gục bên cạnh tôi và chiếu thẳng đèn pin vào cô.

"Gì chứ, không phải con vô dụng đó ở trong nhóm bên ngoài kia à? Mà tao tưởng mày quay lại đây với nó cơ mà?"

"C-Chuyện đó..."

Ánh mắt dâm dục của hắn liếc xuống dưới eo của cô gái một cách tục tĩu, bẩn thiểu.

"...Hầy, vậy ra là như thế. Khá quá nhể. Sao mày dám làm vậy mà chưa có sự cho phép của Huyng-nim hả?"

"Hêhê, em xin lỗi mà."

"Thằng này đúng thật là...Mày phải nhường cho Cheolsoo huyung-nim trước chứ...Mà, nếu là tao thì tao cũng..."

Cheolsoo à? Cheolsoo. Có nhân vật nào như vậy trong Cách Sinh tồn không? Chẳng nhớ nữa. Chắc hắn cũng thuộc hàng tép riu thôi, dù rằng nhìn hắn trâu chó thế kia cơ mà.

"Êi, con ả đó, mày phải đưa cho...Hử? Cái gì thế kia?"

Ánh sáng đèn pin lại một lần nữa chuyển hướng sang mấy cái túi đồ mà tôi vừa để tạm ở trên sàn nhà. Vốn dĩ tôi định tránh xung đột nhiều hết mức có thể nhưng tình hình có vẻ đang bắt đầu trở nên không ổn.

"Để lại cả đống đó nữa. Mày cút đi được rồi."

Mà chính xác hơn, không ổn với bọn chúng mà thôi, chứ chẳng phải tôi.

[Chòm sao 'Tù nhân của Vòng Kim cô' cảm thấy những kẻ này thật phiền phức.]

[Chòm sao 'Quỷ Tự Hỏa Phán quan' giận dữ vì những hành động vô đạo đức và bất công.]

[Một Kịch bản Tiền thưởng đã xuất hiện theo yêu cầu của các Chòm sao!]

+

[Kịch bản Tiền thưởng - Loại bỏ Phiền phức]

Thể loại: Phụ

Độ khó: F

Điều kiện hoàn thành: Các Chòm sao cảm thấy cực kì tức giận với những kẻ phá đám đang cản trở bạn. Khuất phục chúng trong thời gian giới hạn cho trước.

Thời gian Giới hạn: 5 phút.

Phần thưởng: ???

Thất bại: ???

+

Tôi còn mong mãi mà không được đây. Mấy tên tội nghiệp. Tôi đứng dậy, tay nắm thật chắc cái gai Lợn Đá.

Chắc ở Kênh của Bihyung không có Chòm sao nào vẫn còn đang ở độ tuổi thiếu niên đâu nhỉ?

Tốt hơn hết là nên như vậy. Vì đã đến giờ phát sóng giành cho người lớn rồi.

Truyện Chữ Hay