Lễ Trưởng Thành
Trans: HK.
Tựa chương do trans chế.
_____
Ngày thứ 2 của tuần lễ thứ 2 tháng giêng.[note58445]
Arisa đã trở về nhà ba mẹ nuôi ở Kanto.[note58446]
“Thế nào ạ?”
Sau khi thay quần áo xong, Arisa đứng trước mặt gia đình mình và hỏi.
Người trả lời đầu tiên là Mei.
“Tuyệt vời! Rất đẹp ạ!!”
Arisa mỉm cười trước ấn tượng chân thật của cô em gái.
Thứ cô đang mặc là một bộ kimono dài tay màu đỏ tuyệt đẹp.
Phải, hôm nay là lễ trưởng thành.
Cũng là một ngày nắng đẹp với Arisa.
… Nói đúng hơn thì, lễ trưởng thành là khi đến 18 tuổi, nhưng với những người sẽ bước sang tuổi 20 trong năm đó thì mới chính xác là “Lễ trưởng thành”.[note58447]
“Ừm, trông hợp với con lắm.”
Naoki nói với vẻ mặt hài lòng.
Có vẻ ông cũng vừa hoàn thành công việc của mình.
“Em đẹp lắm.”
“Cảm ơn.”
Arisa bình tĩnh trả lời Haruto rồi quay sang mẹ nuôi, người duy nhất vẫn chưa bày tỏ suy nghĩ của mình – Amagi Emi.
“Nó thế nào ạ?”
“… Hợp lắm.”
Emi trả lời với vẻ mặt có chút tiếc nuối.
Arisa chỉ hơi cong khóe môi lên trước câu trả lời đó từ bà.
“Dù sao thì cũng khá đắt mà.”[note58448]
Emi lẩm bẩm như muốn chèn thêm.
Arisa mỉm cười cay đắng trước thái độ của Emi.
“Con cảm ơn ạ.”Sau khi nghe xong ấn tượng từ gia đình mình, Arisa ra ngoài nhà.
Cô đứng đợi một lúc, và 1 chiếc ô tô chạy đến rồi dừng trước nhà cô.
Cửa xe mở ra.
Sau đó, vị hôn phu mặc trang phục Nhật Bản truyền thống của cô bước xuống xe.
“Chào buổi sáng, Arisa. Trang phục của em thật đẹp. Em lúc nào cũng dễ thương nhưng hôm nay còn dễ thương kinh khủng hơn nữa.”
“Ehehe… cảm ơn anh.”
Sau khi được chồng khen, Arisa nở một nụ cười xinh nhất từ đầu ngày đến giờ.
“Trang phục của Yuzuru-san cũng hợp lắm. Trông anh rất ngầu đó.”
Yuzuru đang mặc một bộ Haori hakama với tông màu chủ đạo là đen.
Và dĩ nhiên, huy hiệu được đính trên áo là gia huy của gia tộc Takasegawa.[note58449]
“Cảm ơn em.”
Yuzuru mỉm cười hạnh phúc.
Sau đó quay sang nhìn Naoki đang đứng cạnh Arisa.
“Vậy thì, Yuzuru-kun. Phiền cháu chăm sóc Arisa… con gái ta.”
“Vâng, tất nhiên ạ.”
Cậu trả lời và nắm tay vợ mình.
“Đi thôi em.”
“Vâng!”
Arisa bước vào xe.
Điểm đến là nơi tổ chức lễ trưởng thành.
Xe không đi thẳng đến đó luôn mà cách nơi tổ chức lễ một đoạn.
“Từ đây chúng ta sẽ đi bộ nhé?”
“Em tán thành.”
Và Arisa được Yuzuru hộ tống trong khi đi bộ khoảng 5 phút hướng về địa điểm tổ chức.
Dù mới sáng sớm nhưng ở đó đã khá đông đúc.
“Hừm… hình như có hơi nổi trội ha?”
Yuzuru đứng cạnh Arisa nói với giọng chán nản.
Nổi trội á?
Arisa vô thức nghiêng đầu.
“Ý anh là sao? Ngầu đến mức nổi trội à?”
Đúng là chồng sắp cưới của Arisa ngầu nhất quả đất mà.
Cộng thêm đôi mắt màu xanh đó nữa thì không bắt mắt mới là lạ, và chuyện cậu thu hút ánh nhìn nó bình thường như cân đường hộp sữa rồi.
Nên đó là điều đáng tự hào chứ không phải xấu hổ.
“Không, chỉ là mọi người đều mặc Tây phục thấy không? Chỉ có duy nhất anh là mặc đồ Nhật truyền thống…”
“…? À.”
Arisa tốn vài giây để “tiêu hóa” những lời của Yuzuru và cuối cùng cũng hiểu ra.
Tất cả nam giới tham dự buổi lễ hôm nay đều mặc quần áo vest kiểu Tây.
Và giữa rừng đồ Tây ấy, hiển nhiên Haori hakama có hơi nổi bật.
Nhưng tất cả con gái đều mặc kimono… furisode nên tình huống của Arisa lại hoàn toàn trái ngược với Yuzuru.[note58450]
Nói cách cách, cứ tưởng tượng cảnh 1 mình Arisa mặc quần áo hoặc váy kiểu Tây giữa rừng con gái đang có ở chỗ này là hiểu.
Quả thật là cô sẽ cảm thấy không thoải mái cho lắm.
“Nhưng chẳng phải vẫn tốt hơn là nổi bật theo cách kì cục nào đó sao?”
Arisa nói trong khi nhìn vào những chàng trai cô gái với trang phục hay mái tóc kì lạ ở quanh họ.
Có thể họ nghĩ mình ngầu hoặc thời thượng, nhưng nói thẳng ra thì chỉ là dị hợm mà thôi.
Họ nổi bật, theo nghĩa xấu.
Để mà so sánh với Yuzuru đang mặc đồ Nhật truyền thống thì.
Có thể nói cậu nổi bật theo nghĩa tốt.
“Nhưng tại sao con gái thường mặc kimono còn con trai thì gần như toàn mặc vest anh nhỉ?”
“Ừm… có lẽ là sự khác biệt về giới tính hay văn hóa chăng? Cũng khó nói lắm.”
Trong khi đang thảo luận về chủ đề đó với chồng, một người con trai khác cũng mặc đồ Nhật truyền thống xuất hiện trong tầm nhìn của Arisa.
Đó là “đồng loại” của Yuzuru.
“Có người khác cũng mặc trang phục truyền thống kìa Yuzuru-san. Dù sao thì điều đó cũng đâu có gì bất thường nè.”
“Thật yên tâm khi biết quanh ta vẫn còn những chiến hữu. Cơ mà đó chẳng phải là Soichiro à?”
“… Ah, thật kìa.”
Người mà Arisa đã nghĩ là “đồng bọn” của Yuzuru thực ra chính là bạn thân cậu… Satake Soichiro.
Nếu nhìn kĩ hơn thì… bên cạnh cậu ấy là một cô gái xinh đẹp đang mặc bộ kimono dài tay màu xanh sáng.
Là Tachibana Ayaka.
“Ủa? Yuzurun và Arisa-chan kìa! Nè, ở đây ở đây!!!”
Ayaka và Soichiro dường như cũng đã nhận ra Arisa và Yuzuru.
Cô nàng vẫy mạnh tay gọi họ.
Có chút xấu hổ nên 2 vợ chồng muốn cô nàng ngừng lại ngay.
Nghĩ thế nên Yuzuru và Arisa bước nhanh tới chỗ cặp đôi kia.
“Lâu quá không gặp 2 cậu! Vẫn khỏe cả chứ?”
Mấy năm rồi cả bọn mới gặp lại nhau.
Ayaka chào họ theo kiểu như vậy.
Arisa và Yuzuru đều cười khổ.“Ờ, đã lâu không gặp ha Ayaka-chan? Chắc cỡ 10 ngày?”
“Hai tuần rồi kể từ lần cuối ta gặp nhau nhỉ.”
Khoảng 10 ngày trước, Yuzuru đã gặp Ayaka trong tiệc chúc mừng năm mới.
Và khoảng 2 tuần trước, Arisa đã gặp Ayaka trong một tiết học tại trường đại học.
Cả Ayaka và Soichiro đều học chung trường đại học với họ.
Thế nên “lâu quá không gặp” cái mốc xì ấy.
“Mà nè Yuzurun, ông cũng mặc đồ Nhật truyền thống kìa. Tốt rồi ha Soichiro-kun?”
“Thì, người Nhật mặc đồ Nhật là dĩ nhiên rồi ha?”
Soichiro cũng đang mặc Haori hakama trông rất vui khi nói thế với Yuzuru, như thể đang tìm kiếm “đồng loại”.
Rõ ràng là cặp đôi này cũng đang nói về những điều tương tự như Arisa và Yuzuru vừa nói trước đó.
“Ơ kìa?”
Trong khi Soichiro và Yuzuru vẫn đang tiếp tục thắt chặt tình đồng chí , Arisa lên tiếng.
“Chẳng phải đó là… Sei-san sao?”
“Ah, đúng rồi! Hijiriiin! Đây nè đây nè!!!”[note58451]
Ayaka lại la lên.
Chàng trai trẻ vừa được cô réo tên dáo dát nhìn quanh với vẻ ngạc nhiên.
Cuối cùng, sau khi phát hiện ra bọn họ, cậu chàng chạy đến.
“Ồn quá đi.”
Điều đầu tiên cậu nói là phàn nàn về việc mình cảm thấy xấu hổ.
Còn người bị phàn nàn là Ayaka thì chỉ mỉm cười.
Mà không đáp lại gì hết.
“… Trông ông như này là ý gì đây?”
“Phải đó! Ông muốn gấy chiến với bọn này đấy hửm!?”
Yuzuru và Soichiro cau mày lên án Hijiri.
Đôi mắt cậu trợn lên vì bất ngờ, rồi kiểm tra lại vẻ ngoài của mình.
“Sao? … Bộ có vấn đề gì à?”
Vẻ ngoài của Hijiri không hề kì lạ chút nào.
Đó là một bồ đồ phong cách, theo nghĩa bình thường.
“Sao ông không mặc đồ Nhật truyền thống hả?”
“Ông có còn là một chàng trai Nhật Bản không vậy!?”
“…… Bộ tụi mình có hứa mặc đồ giống nhau rồi hả?”
Hijiri trở nên bối rối khi thấy Yuzuru và Soichiro đều gật đầu.
“Chưa, nhưng chúng ta là bạn thân có phải không?”
“Thế nên không cần nói thì cũng phải hiểu chứ.”
“Tôi không phải người yêu của 2 ông nhá.”
Hijiri cau mày trả lời.
Sau đó cả 3 thằng cùng bật cười.
Arisa và Ayaka quay sang nhìn nhau khi chứng kiến bộ 3 thân thiết này.
“Ước gì Chiharu-chan và Tenka-chan cũng ở đây ha.”
“Đành chịu thôi, dù gì thì họ cũng ở Kyoto mà.”
Nhà ba mẹ Chiharu và Tenka đều ở Kyoto.[note58452]
Thế nên họ phải tham dự lễ trưởng thành ở Kyoto.
Thật tiếc khi cả bọn không thể gặp nhau.
Ngay khi Arisa đang nghĩ vậy thì cả 5 chiếc điện thoại di động của họ đều đổ chuông cùng lúc.
Rồi tất cả kiểm tra thông báo trên điện thoại của mình.
Là một tin nhắn từ Chiharu.
[Yayyy, cậu nhìn thấy không “bạn trai”-kun!? Nagiri Tenka hiện đang ở trong vòng tay của tôi đây này!!!]
Gửi kèm tin nhắn đó là một bức ảnh chụp chung của Chiharu và Tenka.
Chiharu đang cười toe toét, còn Tenka thì có hơi xấu hổ.
Cả 2 đều đang mặc kimono dài tay tuyệt đẹp.
“… Tớ thấy nhẹ nhõm khi mọi chuyện vẫn không khác gì thường lệ.”
Arisa nói cùng một nụ cười.
_____
HK: Dạo này cứ bị bệnh “lười” vì phải chạy cùng lúc 2 bộ (mặc dù bộ kia có người phụ), thôi thì ráng cố gắng chạy cho xong bộ này trước vậy =))
Hình tham khảo Haori hakama đây nhé.