Trans: HK.
Tựa chương do trans chế.
_____
“Hiện giờ cậu đang ở nhà ba mẹ Yuzurun hả Arisa-chan?”
Lớp luyện thi mùa xuân, ngày thứ 3.
Trong giờ giải lao tại trường, Ayaka hỏi Arisa.
Và người được hỏi thì gật đầu.
“Phải, tớ đang được mọi người chăm sóc.”
“Có tiến triển gì chưa?”
“… Tiến triển?”
Arisa nghiêng đầu khi được hỏi.
Còn Ayaka thì tiếp tục thì thầm trong khi cười gian xảo.
“Thì, nếu ngủ chung dưới một mái nhà với vị hôn phu của mình, chẳng phải có nhiều việc để làm lắm sao?”
“CÁI–!”
Mặt Arisa trở nên đỏ bừng.
“Vẫn còn có gia đình anh ấy nữa mà. Không đời nào Yuzuru-san lại làm vậy cả.”
Quả thật là họ đang cùng ở chung dưới một mái nhà, nhưng đồng thời những thành viên khác của nhà Takasegawa ngoài Yuzuru cũng có mặt.
Arisa không đủ can đảm để làm gì đó khiến mọi người nghi ngờ rằng cô “đã làm gì đó”, mặc cho việc chẳng ai theo dõi cô hay gì cả.
“Vậy nếu không có thì sao nè?”
“C-chuyện đó…”
Arisa nhớ lại lời nói của Yuzuru 3 ngày trước…
Cậu đã bảo rằng một khi gia đình đi di lịch hết, 2 người sẽ có thể ngủ cùng nhau.
Hôm nay thì có vẻ như gia đình Yuzuru sẽ xuất phát sau khi họ trở về từ trường luyện thi.
Vì thế nên từ đêm nay, Arisa và Yuzuru sẽ có thể ngủ với nhau trên cùng một tấm đệm.
“Mặt cậu đỏ bừng luôn rồi kìa. Đang tưởng tượng này nọ lọ chai hả?”
“K-không có! Xin đừng có soi mói tớ như vậy mà! … Dù sao thì đây cũng đâu phải lần đầu tớ ngủ cùng với Yuzuru-san nữa đâu chứ.”
Không phải là lần đầu Yuzuru và Arisa sống cùng nhau dưới một mái nhà.
Và cũng không phải là lần đầu ngủ chung.
Mình chỉ đang nghĩ quá lên thôi… – Arisa tự thuyết phục với bản thân.
“Nhưng tớ đã nói chữ nào về việc ngủ chung đâu?”
“Ư… Nhưng cậu đã nghĩ về nó trong đầu đúng không?”
Arisa lườm Ayaka, ám chỉ việc chính cô ấy mới là người đã nói mấy thứ khiến cô liên tưởng.
Còn Ayaka thì chỉ nhún vai.
“Mà, cũng đúng nhưng… ngoài cái đó ra thì vẫn còn việc khác nữa mà nhỉ.”
“… Ngoài việc đó ra, á?”
“Ừ, ngoài việc đó ra. Ờm, nếu được yêu cầu liệt kê những việc có thể làm khi sống chung một nhà cùng vị hôn phu của mình, cậu có thể nghĩ ra gì khác nữa nào Arisa-chan?”
“Đừng cứ thế lấn tới nữa mà… Có quá nhiều việc và tớ không biết cậu đang nói về cái nào cả. Dù sao thì chúng tớ cũng đang làm mọi thứ có thể rồi.”
Ngủ chung.
Gối đùi, hoặc cho gối đầu lên cánh tay.
Ôm nhau, trao nhau nụ hôn.
Cùng sinh hoạt với nhau, cùng nhau nấu ăn.
Chơi cùng với nhau.
Dành thời gian bên nhau mà không làm gì đặc biệt cả.
Phải, họ đang làm mọi thứ có thể.
Arisa nghĩ rằng nếu còn gì đó mà họ chưa làm thì cũng chỉ tầm tầm mức độ như thế mà thôi.
“Hể ~ thế 2 người từng thấy nhau khỏa thân chưa?”
“Kh-khỏa thân… d-dĩ nhiên là không có rồi! Chuyện như thế…!!!”
Nếu tính cả đồ bơi thì đã vài lần cô phơi bày cơ thể bán khỏa thân mình với chồng, nhưng hoàn toàn không mặc đồ luôn thì chưa bao giờ.
Ngược lại, cũng chưa thấy Yuzuru khỏa thân bao giờ luôn.
Có sự khác biệt rất lớn giữa bán khỏa thân và khỏa thân, nằm ở việc những nơi tư mật có được che đi hay không.
“V-vốn dĩ thì… cái việc, khỏa thân ấy, chẳng phải chỉ vào “thời điểm đó” mới làm hay sao?”
“Thế á?”
“Đúng vậy… Chứ chẳng lẽ khi không cậu lại khỏa thân trước mặt người yêu à?”
Cho người yêu thấy mình khỏa thân.
Tự nhiên được nói thế thì đúng là quá bối rối mà.
Dĩ nhiên không phải là Arisa không muốn chút nào nhưng… quan trọng là tâm trạng 2 người và bầu không khí cơ.
“Vậy à? Nhưng tớ thì lại nghĩ vẫn còn thời điểm khác thích hợp á.”
“… Là lúc nào thế?”
“Ồ, cậu tò mò hả? Muốn được thấy à? Hay là muốn thấy?”
“Không thèm!”
Arisa bĩu môi quay đi trước sự chế giễu của Ayaka.[note52100]
*
“Vậy thì mấy cái bóng đèn lượn đây. Tận hưởng thế giới của 2 người đi nhé.”
“Cảm ơn đã vì biết điều ạ.”
Yuzuru cười gượng đáp lời cô em gái Ayumi của mình.
Cô bé vẫy tay với Yuzuru và Arisa, sau đó nhìn lên ba mẹ mình như thể muốn nói “Đi thôi nào”.
Nhưng có vẻ như họ vẫn chưa muốn rời đi ngay.
“Yuzuru, lại đây chút.”
“Gì thế mẹ?”
Yuzuru đáp, sau đó đi đến cạnh Sayori.
Bà bắt đầu nói nhỏ với con trai sau khi liếc nhìn thoáng qua Arisa.
“Mẹ nghĩ là con hiểu rồi, nhưng đừng đi quá đà, được chứ?”
“Con biết mà.”[note52101]
“Đừng bao giờ làm gì khiến ba mẹ phải cúi đầu trước ba mẹ của Arisa-san đó.”
“Con hiểu… Mà mẹ tin tưởng con chút đi có được không?”
Cậu nói với mẹ mình cùng vẻ mặt hờn dỗi.
Yuzuru muốn tán tỉnh cùng với Arisa càng sớm càng tốt, nhưng tất nhiên cậu cũng biết giới hạn là ở đâu.[note52102]
Ngay từ đầu thì Yuzuru cũng đã không có ý định làm bất kì điều gì khiến Arisa thấy xấu hổ, đau khổ bay buồn phiền rồi.
“Một người vợ hiền mẹ khôn là người thực sự biết tin tưởng chồng con từng chút một, chứ không phải là tin tưởng một cách mù quáng.”
“Vợ hiền mẹ khôn, à?”
“Con có ý kiến gì hửm?”
“Dạ không ạ.”[note52103]
Yuzuru lật đật lắc đầu lia lịa khi cảm thấy mùi nguy hiểm tỏa ra từ Sayori.
Còn bà thì gật đầu hài lòng rồi quay mặt về phía Arisa.
“Vậy thì, con trai bác nhờ cháu chăm sóc.”
“Vâng. Xin cứ tin ở cháu ạ.”
Arisa gật mạnh đầu.
Nghe những lời đó, không chỉ Sayori mà cả Kazuya cũng mỉm cười.
“Những lời đó thực sự đáng tin cậy. Bác có thể yên tâm giao phó nó cho con rồi… Vậy thì, chúng ta đi đây. Nếu có chuyện gì thì đừng ngần ngại liên lạc với bác.”
Nói xong thì cả 3 người lên xe rời đi.
Tiễn họ đi xong, Yuzuru đặt 2 tay lên 2 vai Arisa.
“… Sao vậy anh?”
“Rõ ràng là ba mẹ không tin tưởng anh. Tim anh đau quá em. An ủi anh đi mà.”
Vừa nói, cậu vừa đưa đầu về phía vợ.
Dĩ nhiên là Yuzuru không phải kiểu người mềm yếu đến mức sẽ bị tổn thương vì những lời như thế thật.
Chỉ là cái cớ để bắt đầu chim chuột với Arisa thôi.
“Vâng vâng…”
Arisa nhẹ nhàng xoa đầu chồng với vẻ mặt bất đắc dĩ.
_____
Trans: Cả 2 vợ chồng đều là 2 con lươn chúa. Thánh lật lọng, trùm xạo ke, thần dối lòng, kẻ hủy diệt cam kết, chúa tể lợi dụng tình huống.