Trans: HK.
Tựa chương do trans chế.
_____
Thời gian cứ thế trôi qua, khoảng chừng 1 tháng.
“Bữa trưa hôm nay thế nào anh?”
“Ừm, ngon tuyệt.”
Yuzuru và Arisa đang ăn trưa cùng nhau.
Sau khi anh chồng ăn xong bữa trưa do tự tay vợ nấu và cô vợ cũng ăn xong…
Yuzuru lấy ra 1 chiếc túi nhỏ.
“… Đây, Arisa. Xin em hãy nhận nó.”
“Em xem nó như là quà Ngày Trắng được chứ?”[note51957]
Phải, hôm nay là Ngày Trắng.
Là ngày những chàng trai tặng quà đáp lễ cho các cô gái.
“Ừm, là nó đó em.”
“Cảm ơn anh. Em mở nó ra được không?”
Yuzuru gật đầu với chút lo lắng trong lòng với câu hỏi của vợ.
Arisa cẩn thận gỡ ruy băng và mở chiếc túi ra.
“… Ồ?”
Cô mở to mắt ngạc nhiên.
Bên trong túi là bánh quy.
Dĩ nhiên, quà đáp lễ Ngày Trắng là bánh quy thì không có gì lạ cả.
Vấn đề nằm ở bản thân mớ bánh.
Bên trong chiếc túi bóng được gói một cách cẩn thận là những cái bánh quy có hình dạng không được đẹp cho lắm.
Arisa chớp chớp mắt ngạc nhiên vì nhìn thấy loại bánh quy trông có vẻ giống tự làm hơn là hàng được bán thương mại như thế này.
Rồi hỏi chồng.
“Không lẽ chúng được Yuzuru-san làm bằng tay à?”
“A-à, ừm… có thể nói là vậy.”
Đó là những chiếc bánh quy được chính tay Yuzuru làm.
Có 3 hương vị: bình thường, chocolate và cam.
Mỗi cái đều được tạo hình trái tim…
“Em ăn thử nhé?”
“Cứ tự nhiên… Anh cũng muốn nghe ý kiến của em nữa.”
“Vậy thì em ăn ngay đây.”
Arisa gật đầu và bỏ một chiếc bánh bình thường vào miệng.
Cô nhai chậm rãi để thưởng thức nó.
“… Thế nào em?”
Nhìn thấy vợ nuốt bánh xuống xong, Yuzuru hỏi.
“Để xem…”
Cô suy tư một lát rồi trả lời.
“Hương vị từ bơ rất thơm và ngon lắm.”
“V-vậy à? Tốt rồi.”
Yuzuru nhẹ nhõm thở phào.
Ngay lúc này, lần đầu cậu biết được rằng nghe cảm nhận của ai đó về đồ ăn mình nấu là một việc rất căng thẳng.
Hẳn là mỗi lần nấu ăn cho Yuzuru, Arisa cũng đã căng thẳng y như vậy.
“Nhưng nếu muốn tốt hơn…”
“… Tốt hơn?”
Sự nhẹ nhõm của cậu chỉ tồn tại được một khoảnh khắc ngắn ngủi, rồi trái tim lại chơi trống sau khi nghe những lời góp ý từ Arisa.
“Nên đánh bột đều hơn nữa. Ngoài ra, nên làm nguội bột đúng cách trước khi nướng để nó không bị biến dạng.”
“T-thế à? Ra là vậy… kiến thức đã được tiếp thu. Ờ nhưng mà, tuyệt thật đó.”
Yuzuru thốt lên ngưỡng mộ cô vợ đã nhìn thấu nguyên nhân khiến hình dạng và hương vị bánh quy không được hoàn hảo là do cậu đã không làm nguội bột trước khi nướng của mình.
Còn Arisa thì chỉ lắc đầu.
“Không đâu, vì em đã quen với việc làm bánh rồi mà… Nhưng đây là lần đầu Yuzuru-san làm bánh quy đúng không?”
Cậu cười gượng trước câu hỏi từ cô.
“À…ừ-ừm. Anh đã mắc vài sai lầm, nhưng cái anh tặng em là những cái thành công nhất.”
Nhân tiện thì, cậu đã tặng mớ bánh thất bại cho Ayaka và những cô bạn khác.[note51958]
Dĩ nhiên, dù nói là thất bại nhưng Yuzuru không tặng bất cứ cái bánh nào có thể gây ra vấn đề sức khỏe nếu ăn vào, chẳng hạn như mấy cái bánh mới chín một nửa hoặc đã hóa thành vật chất hắc ám.
“V-vậy sao? Ra là thế, đây là tốt nhất…”
Arisa có vẻ mặt hơi bối rối.
Nhưng cô lập tức lắc đầu.
“Không… Mọi người đều không làm tốt được vào lần đầu tiên nên anh không cần quá để tâm đâu.”
“… T-thế à?”
Yuzuru khá tò mò về cảm xúc thật của Arisa đã được ẩn giấu trong phần “Không…”, nhưng…
Cậu cảm giác được mình sẽ vui hơn nếu không biết, thế nên cuối cùng lại quyết định là sẽ không hỏi về nó.
“Nhân tiện thì, Yuzuru-san. Anh định thế nào về trường luyện thi… lớp học mùa xuân ấy? Em muốn tham gia nhưng…”
“Anh cũng sẽ tham gia.”
“Ah, vậy ạ?”
“… Chuyện đó đáng ngạc nhiên lắm hả em?”
Yuzuru vô tình cười gượng.
Đúng là cậu chưa từng bảo rằng mình thích học.
Nhưng khi cần phải học thì cậu sẽ học.
Đầu tiên, có một số mẹo nhất định cho từng môn thi và kì thi.
Đó là thứ mà không thể có được chỉ thông qua việc học ở trường hoặc tự học.
Tuy không biết nó sẽ hiệu quả đến mức nào nhưng…
Xét về mặt chi phí thì lựa chọn tham gia lớp luyện thi mùa xuân dưới dạng thi thử cũng không quá tệ.
“Không, nhưng… Bởi vì, năm nay anh không đi du lịch với gia đình à…?”
“À… đúng là năm ngoái thì như thế ha.”
Việc gia đình Takasegawa cùng đi du lịch nước ngoài vào mỗi mùa xuân đã trở thành sự kiện thường niên.
Năm ngoái, cậu đã không được gặp Arisa một thời gian vì điều đó.
“Năm ngoái thì như thế?”
“Năm nay anh không đi… Anh đang nghĩ đến việc tập trung học trong phần còn lại của năm học này.”[note51959]
Chính Yuzuru cũng không cho rằng việc có đi du lịch với gia đình hay không sẽ tạo nên sự khác biệt.
Chỉ là sự chuẩn bị về vấn đề tâm thái thôi.
“Em hiểu rồi, ra là vậy ha!?”
Arisa vỗ tay vào nhau với giọng hạnh phúc.
Dù chỉ là một thời gian ngắn trong kì nghỉ xuân, nhưng cô vẫn thấy cô đơn khi không thể được gặp chồng.
“Thế thì kì nghỉ xuân năm nay…chúng ta có thể trải qua cùng nhau không anh?”
Cô nói với vẻ hạnh phúc.
Hồi nghỉ hè, Arisa cùng Yuzuru đã dành rất nhiều thời gian với nhau, và nó gần như trở thành nửa sống chung.
Chuyện đó thực sự rất hạnh phúc đối với Arisa, nên cô cũng mong được như thế trong kì nghỉ xuân.
“À… về chuyện đó thì…”
Thế như Yuzuru lại gãi má trước những lời từ vợ.
Arisa nghiêng đầu khi thấy vẻ mặt khó xử đó của cậu.
“Ưm… anh có kế hoạch nào khác sao?”
“Đâu có đâu. Như vừa nói, vì muốn tập trung vào việc học… nên anh đang nghĩ tới việc thôi sống riêng từ kì nghỉ xuân.”
Mắt Arisa mở to vì thông tin Yuzuru vừa cho biết.
“Chuyện đó… À, phải rồi ha. Ngay từ đầu thì anh có thể đến trường từ nhà ba mẹ mình nếu muốn mà. Nếu định tập trung học thì làm thế sẽ hợp lý hơn nhỉ.”
Yuzuru sống riêng là bởi vì cậu muốn thế.
Và điều kiện cho sự ích kỉ đó là cậu phải tự kiếm tiền tiêu vặt bằng cách làm việc bán thời gian.
Hiển nhiên, thời gian học tập sẽ bị giảm đi bằng với số giờ làm việc.
Nếu muốn tập trung vào thi cử thì không nên làm việc bán thời gian.
“Thế tức là anh cũng sẽ nghỉ làm thêm sao?”
“Ừ ha. Mà, mặc dù anh sẽ không nghỉ ngay đâu… Xin lỗi em vì đã tự ý quyết định như vậy.”
Yuzuru nói và hơi cúi đầu với vợ.
Arisa hiện đang làm thêm chung chỗ với cậu.
Một phần lý do là vì cô muốn kiếm tiền tiêu vặt cũng như mua quà cho Yuzuru, và phần còn lại là bởi muốn được cùng làm việc với chồng.
Nên nếu Yuzuru nghỉ thì Arisa sẽ không còn động cơ nào để làm thêm ở nhà hàng nữa.
“K-không sao đâu anh. Việc học quan trọng hơn mà… đúng vậy. Em cũng… ừm, thú thật thì em cũng không chắc có nên tiếp tục làm thêm sau khi lên năm 3 hay không.”
Có vẻ như cuối cùng thì 2 vợ chồng đều sẽ nghỉ việc bán thời gian.
Dĩ nhiên là Yuzuru cảm thấy có chút tiếc nuối, nhưng…
Vốn dĩ thì cả Yuzuru và Arisa đều là học sinh, nên sếp của họ phải hiểu rằng khả năng cao là cả 2 sẽ nghỉ việc để tập trung vào thi cử khi sắp bước sang năm thứ 3.
Và hơn hết là, họ hoàn toàn không có ý định bỏ lỡ khoảng thời gian quan trọng nhất trong đời chỉ vì làm thêm.
“Nhưng, vậy à? Tức là… khoảng thời gian em ở cùng với Yuzuru-san sẽ bị giảm đi.”
“Ờm… Từ năm sau thì chắc là thế.”[note51960]
Nếu học chung lớp luyện thi thì thời gian họ ở bên nhau cũng sẽ không thay đổi.
Hai người chìm vào suy tư trong một lúc và không nói gì.
Cả 2 không xem thường kì thi mình sắp phải đối mặt đến mức đến trường luyện thi chỉ để chim chuột với nhau.
“… Từ năm sau? Chẳng phải anh sẽ nghỉ xuân ở nhà ba mẹ sao?”
Nên đó là lý do mà Arisa thắc mắc về từ “năm sau” của Yuzuru.
Năm học sau tức là đang nói đến khoảng thời gian từ sau tháng 4.
Nhưng kì nghỉ xuân thì lại bắt đầu vào tháng 3… trong năm học hiện tại.
“Ừm… về chuyện đó ấy… Nếu được thì, em đến nhà anh nhé?”
Đôi mắt Arisa mở to trước đề nghị của Yuzuru.
“Tất nhiên là anh đã hỏi ý gia đình anh rồi. Cũng tại đột nhiên thời gian bên em bị giảm đi thì buồn lắm… nhất là khi gia đình anh đi du lịch nước ngoài và anh sẽ ở nhà một mình… Dĩ nhiên nếu em không thích thì xem như anh chưa nói gì đi, nhưng, ý em thế nào?”
“Nhất định em sẽ đến!!!”
Arisa nắm lấy tay Yuzuru với đôi mắt lấp lánh.
_____
Trans: Khúc này thì đầu óc 2 đứa hẳn là vẫn chưa “âm mưu” gì đâu… chắc vậy =))