*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Mới một tháng, tài khoản của Yến Trình có tiền live stream mà Phi Điểu gửi vào, cậu rút hết số tiền khen thưởng tháng trước, tiền quà bằng cả số tiền cậu live stream.
Đối với Yến Trình thì đây là lần đầu tiên cậu lấy được ngoài tiền live stream, cầm tiền trong tay làm cho cậu hơi bất an, nghĩ lần sau gặp lại người dùng kia thì nhất định phải khuyên ngăn đối phương đừng tặng nhiều quà thế nữa.
Hơn nữa lần trước người ta xem cậu nhảy xong có vẻ không thích, cậu đợi mấy ngày ở phòng live cũng chưa từng thấy cái bóng của ID này.
Chắc bị cậu dọa chạy rồi, cậu xem live stream của mục vũ đạo, mọi người không chỉ đơn thuần nhảy múa mà còn giao lưu khiến người ta đỏ mặt với người xem.
Tính cách cậu thẹn thùng, cũng không biết kể chuyện cười, cũng không làm bầu không khí ái muội, không giữ được người xem, rất bình thường.
Nghĩ vậy, Yến Trình an ủi mình. Hôm nay là ngày nghỉ lễ, buổi sáng cậu đã live stream theo lệ thường xong, ngủ trưa dậy lại thấy có công nhân đang dời đồ trong nhà ra ngoài. Cậu nhìn một lát mới đi xuống tầng xem cụ thể xảy ra chuyện gì.
Ba cậu và mẹ kế ở dưới nhà, mẹ kế than thở, mắt cứ nhìn theo đồ vật bị dời ra ngoài.
"Ba." Yến Trình lên tiếng, "Sao gần đây hay chuyển đồ thế ạ?"
Mẹ kế đỏ mắt lên nguýt cậu một cái, như thể trách cứ cậu không nhận rõ tình hình trước mắt, nói lung tung.
Yến Thanh ngồi cạnh cười khinh: "Cậu đúng là vác tù và hàng tổng, nhà sắp phá sản cũng không biết." Không chỉ phá sản, còn một đống nợ.
Yến Trình: "..."
Cậu không biết thật.
Những năm này gia đình cậu có làm kinh doanh, trước đây vẫn ổn, không thì họ đã không sống được như bây giờ.
Sau đó mẹ kế gả vào, Yến Trình dần dần không quan tâm chuyện trong nhà, đặc biệt là liên quan đến phương diện kinh tế. Như thể chỉ cần cậu hỏi nhiều một câu là cậu thèm thuồng tài sản trong nhà, muốn cướp của hai con trai mẹ kế. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Ba cậu càng ngày càng thân thiết với mẹ kế và hai con trai. Cậu biết, rất nhiều đạo lý cũng hiểu rõ, dù sao mình đã trưởng thành rồi, ít ra thì cuộc sống sau này của mình cũng không tệ.
Yến Thanh hừ, hỏi ba Yến: "Ba ơi, thật sự phải chuyển nhà ạ? Không được thì con vay tiền của Tô Tử Du, bây giờ anh ấy đối tốt với con, nhà họ Tô cũng không thiếu tiền, nhờ họ giúp đỡ chắc cũng không sao đâu."
Yến Thanh đã chọn Tô Tử Du là Alpha tương lai của mình, hai người trước mắt vẫn trong giai đoạn chưa xác lập quan hệ yêu đương chính thức mà vẫn mập mờ. Alpha nào không muốn có Omega của mình chứ, hiện tại chênh lệch nhân khẩu giới tính càng lúc càng lớn, Yến Thanh và Tô Tử Du đều khá thoả mãn với pheromone của nhau, sau này đánh dấu kết hợp là chuyện không phải bàn cãi.
Ba Yến chần chừ: "Bây giờ con vẫn chưa chính thức xác định quan hệ với nhà họ Tô, ba lo nếu như vay tiền họ lại làm cho họ coi thường con, họ nghĩ chúng ta có mục đích nên mới quấn lấy nhà họ."
Yến Thanh không nói gì, mẹ kế nghe vậy biểu cảm càng thêm khổ sở.
Yến Trình thì không có cảm xúc dao động gì, mẹ kế bỗng nhiên khóc nức nở nói với cậu: "Tại mày, mày không giúp gia đình giống anh mày thì thôi, vấn đề cơ thể còn là gánh nặng, sau này có Alpha nhà ai muốn cưới mày chứ? Nhà chúng ta không hy vọng mày có thể giúp đỡ thì thôi, chẳng lẽ còn phải nuôi mày cả đời?"Yến Trình: "..."
Chiến hỏa trong nháy mắt chuyển đến người cậu, đến công nhân khuân đồ đi qua cũng nhìn cậu mấy lần.
Trên mặt Yến Trình chợt lóe lên vẻ mất mát. Ba cậu ở trước mặt mẹ kế rất mềm yếu, căn bản không nói đỡ cho cậu.
Ba Yến thấy ánh mắt bình tĩnh của cậu, chột dạ dời mắt đi, ngượng ngùng mở miệng: "Con còn nhỏ, phí khám sức khỏe hàng năm của Omega cũng miễn phí, sao là gánh nặng được."
Mẹ kế hừ một tiếng, Yến Thanh gọi: "Ba!"
Ba Yến không nói gì, Yến Trình dời mắt: "Con còn bài tập chưa làm xong, lên tầng làm bài tập đây."
Mẹ kế chửi: "Từ sáng đến tối chỉ biết làm bài tập làm bài tập!"
"..."
Tâm tình Yến Trình nặng nề, cậu ngồi trong phòng lật mấy trang sách cũng không đọc nổi.
Hoa trong vườn hoa dưới nhà đã héo quắt rồi, có thể thấy tình huống trong nhà quả thật không tốt, ngay cả mẹ kế cũng không có tâm tư chăm sóc hoa, không có tâm tình làm phu nhân giàu có.
Yến Trình không tập trung học được, thở mấy hơi, cuối cùng đành mở máy tính quang học ra, lấy hộp đựng đồ trang điểm ra, chuẩn bị live hôm nay.
Phòng live vẫn vắng vẻ, Yến Trình nhìn gương trang điểm.
Cậu vốn đẹp nên hiệu quả trang điểm không có khác biệt lớn, trừ phi trang điểm đậm. Khí chất của cậu lại không thích hợp trang điểm đậm lắm, cơ bản cậu chỉ trang điểm nhẹ thông thường, mà cũng không có ai xem, cậu không có cái gọi là áp lực trong lòng. (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Ngoại trừ mấy người máy hệ thống tự động ra vào, bỗng nhiên có nhắc nhở người dùng 987654123 vào phòng live.
Yến Trình lo lắng, cậu còn tưởng là người dùng bị mình dọa chạy sẽ không quay lại nữa. Cậu chưa lên tiếng, bình luận đã bay lên trước.
Người dùng 987654123 bình luận: Mấy ngày không gặp streamer, da đẹp quá, trông như sữa bò.
Giọng điệu bình luận quen thuộc làm cho Yến Trình hơi thả lỏng, bắt chuyện với đối phương: "Gần đây bạn bận lắm hả, lần trước nhảy xong chưa kịp nói chuyện bạn đã đi rồi."
Yến Trình nhìn cấp bậc của 987654123 ổn định vững vàng, cho đối phương nhãn hiệu quản lý phòng.
"Bạn là người quản lý phòng đầu tiên."
Quản lý phòng/người dùng 987654123 bình luận: Ha ha, quản lý phòng có ích lợi gì không?
Yến Trình cười, thật ra cơ bản là vô dụng, cậu không gặp mấy người thật, cũng không cần thiết có quyền hạn cấm anti-fan nói. Nhưng đối phương tặng nhiều quà cho cậu như vậy, cho làm quản lý phòng cũng bình thường.
Quản lý phòng/người dùng 987654123 bình luận: Hôm nay còn nhảy không? Muốn xem.
Yến Trình: "Lần trước nhảy rồi còn gì, tôi nhảy cũng không đẹp..."
Quản lý phòng/người dùng 987654123 bình luận: Không nói hôm ấy nữa, tôi chưa xem đã có việc đi ra ngoài, cậu nhảy không?
Yến Trình: "Nhảy chứ..."
Đối phương nói có việc ra ngoài, nhưng Yến Trình nhớ rõ phòng live có người xem. Cậu quá căng thẳng không dám nhìn ống kính, mà cảm ứng thì không sai, quả thật có người xem.
Quản lý phòng/người dùng 987654123 bình luận: ...
Má!
Tiêu Lang thẳng lưng, ngày đó cậu ta quên tắt máy tính quang học đã ra ngoài, chú nhỏ của cậu ta xem!
Quản lý phòng/người dùng 987654123 bình luận: Tôi nhớ ra rồi, chú tôi vào, chắc chú ấy xem cậu nhảy đấy.
Tiêu Lang sờ cằm, xoắn xuýt không nghĩ ra sao chú mình lại xem live stream.
Quản lý phòng/người dùng 987654123 bình luận: Cậu nhảy xong chú ấy có tỏ vẻ gì không?
Yến Trình lắc đầu: "Tôi chưa nhảy hết mà người ta đã rời phòng live rồi."
Nghe lời 987654123 nói, Yến Trình hoài nghi đối phương chưa trưởng thành, khả năng lén lút trộm tiền của người lớn nạp tiền tặng quà cho cậu bị phụ huynh phát hiện rồi bị răn dạy một trận.
Bị chú đánh!
Cậu chần chừ nghĩ có cần add phương thức liên lạc của đối phương không, trả quà cho người ta, để người ta nói cho người nhà đỡ bị mắng.
Đang định mở miệng, phòng live lại nhấp nháy thông báo chói mù mắt.
【 Chim bay nước sâu ngàn thước, tên lửa siêu cấp chọc nổ bạn ~ 】X2
【 Em hỏi anh yêu em sâu đậm thế nào, tên lửa siêu cấp đại biểu trái tim của anh 】X2
【 Tên lửa siêu cấp vĩnh cửu, một quả vĩnh viễn truyền lưu 】X2
Đôi mắt của Yến Trình bị hiệu ứng liên tục trên màn hình làm cho biến thành đủ mọi màu sắc, rất nhiều người dùng tràn vào phòng live lấy quà miễn phí.
Cậu thiếu chút nữa cắn vào đầu lưỡi mình, vội vã mở miệng: "Tốn tiền quá, đừng tặng đừng tặng."
Quản lý phòng/người dùng 987654123 bình luận: Quà càng nhiều càng tốt mà, càng đắt càng có tiếng còn gì? Tôi thật sự vẫn muốn xem nhảy, streamer nhảy cho tôi xem đi.
Yến Trình thấy mình nhận được nhiều tên lửa siêu cấp như vậy, thêm vào đó cậu không có tâm tư gì không đứng đắn, nếu người ta muốn xem mình nhảy, vậy nhảy một lần cũng không có gì.
Chưa đợi người dùng tràn vào phòng live lấy quà miễn phí xong, Yến Trình đã khóa chặt phòng live. Duy nhất chỉ còn một người xem 987654123, cậu đứng lên điều chỉnh máy quay, mở miệng nói: "Chỉnh góc nhìn một chút là có thể bắt đầu." (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Lần này Yến Trình nhảy vũ đạo truyền thống của một dân tộc thiểu số nào đó ở Liên bang. Tiêu Lang xem say sưa ngon lành, không mạo muội gửi bình luận quấy rối cậu.
Đáng tiếc Tiêu Lang vẫn không thể xem streamer nhảy hết bài như lần trước, chú cậu ta đã vào, lặng yên không một tiếng động doạ cậu ta giật mình.
"Chú nhỏ, sao chú không lên tiếng thế?"
Gần đây Tiêu Lang bị người nhà ép học tập, tiếp xúc sản nghiệp của nhà họ Tiêu.
Cậu ta trốn ở chỗ Tiêu Tấn, mặc dù học hành cũng thỉnh thoảng lười biếng. Dù sao nhà họ Tiêu không thiếu tiền thiếu quyền, sao cậu ta còn phải cố gắng chứ, dù có làm thế nào cũng không giỏi được như Tiêu Tấn.
Giọng Tiêu Tấn lạnh lẽo, hắn liếc mắt nhìn hình ảnh live stream.
"Sao lại xem mấy cái linh tinh này?"
Tiêu Lang đen mặt, nhỏ giọng hừ hừ chú mình không biết thưởng thức.
Cậu ta nhanh chóng bình luận: Chú tôi vào, chuồn đây, lần sau xem, để chú ấy khỏi nói tôi xem mấy cái linh tinh.
Yến Trình dừng động tác lại, nhìn bình luận cau mày.
Cậu xuyên qua máy quay như là muốn nhìn một người khác, biểu cảm đoan chính, muốn giúp bạn nhỏ cầu xin người lớn.
"Chào chú, ngành nghề live stream phát triển lớn mạnh, là nghề nghiệp đứng đắn. Tôi live stream đứng đắn, nhảy vũ đạo đứng đắn, không làm loạn không thả thính, mong lần sau chú chú ý ngôn từ. Còn trẻ con, tuổi còn nhỏ cũng là vô tâm mắc lỗi, chú đừng trách."
Tiêu Lang nghe vậy, bỗng nhiên vỗ đùi cười ha ha. Chính cậu ta cũng không dám lắm lời với Tiêu Tấn, không ngờ đối phương hôm nay lại là một Omega nhỏ dạy cách làm người.
"Chú nhỏ, chú xem streamer này rất thú vị đúng không?"
Sắc mặt Tiêu Tấn bình tĩnh, lần đầu tiên hắn nhìn kỹ Omega trong phòng live.
Streamer cách màn hình, trong ánh mắt lấp loé ánh sáng tinh khiết không sợ hãi, chỉ thiếu điều nói cho Tiêu Tấn biết: Tôi không sợ chú, không được bắt nạt trẻ con.