Chương
Lý Lan Hoa cũng muốn uống một chút rượu để tê dại thần kinh, cái gì cũng không muốn nghĩ, không muốn suy nghĩ đến tâm tư của ai đó nữa, cô cũng đưa ly rượu của mình ra.
Trần Văn Sáng cau mày: “Một cô gái uống rượu làm gì.”
“Không liên quan, cháu muốn nếm thử một chút!” Lý Lan Hoa không nhìn anh mà tự nói: “Anh Tuấn Kiệt, anh rót rượu giúp em đi!”
Tiêu Tuấn Kiệt do dự liếc nhìn Trần Văn Sáng, lại nhìn Lý Lan Hoa lộ ra đôi mất long lanh nhìn anh ta, nội tâm giãy giụa một lúc rồi quyết định rót cho cô nửa ly.
Lý Lan Hoa mềm mại nói cảm ơn, nâng ly lên uống.
Thật ra cô không biết uống rượu, nhiều nhất cũng chỉ từng uống một chai bia, nhiều hơn nữa thì không uống được!
Lần đầu tiên thử nghiệm uống rượu trăng, cô liếm miệng nhỏ một chút.
Chí cảm thấy sặc nhẹ, cảm giác cay từ cổ họng tràn xuống dạ dày, lại có chút ấm áp, chạy khắp nơi trong máu và xâm chiếm cả trái tim cô.
Sau khi uống xong, Lý Lan Hoa lại tự rót cho mình một ly rượu.
Tiêu Tuấn Kiệt thấy cô ôm ly rượu không buông tay, ngay cả lẩu cũng không ăn, không khỏi buông đũa xuống quan tâm hỏi cô: “Lan Hoa, em không sao chứ?”
“Không có sao!” Lý Lan Hoa cười híp mắt läc đầu.
. Dường như men rượu thấm dần, đáy mặt xinh đẹp của cô như vỡ vụn ra.
Tiêu Tuấn Kiệt biết tuổi cô còn nhỏ, lại không biết tửu lượng của cô như thế nào, sợ cô uống say: “Rượu này là rượu tự ngâm, không thể so với rượu mua bên ngoài, khẳng định nồng độ còn mạnh hơn, em nếm thử một chút là được rồi, không được uống nhiều! Uống nhiều rượu không tốt cho thân thể!”
“Được, em chỉ uống nốt ly này!” Lý Lan Hoa gật đầu.bg-ssp-{height:px}
Đồng đội ngồi bên cạnh Tiêu Tuấn Kiệt lúc này đứng lên cao giọng nói: “Tiêu Tuấn Kiệt, bác sĩ nhỏ xinh đẹp, hai người đừng có thì thầm nói chuyện, tới uống rượu giao bôi đi!”
Vị đồng đội này là bạn tốt của Tiêu Tuấn Kiệt, quan hệ tốt đương nhiên biết tâm tư nhỏ của anh ta, cho nên thừa dịp hôm nay kính rượu muốn thay anh ta năm lấy cơ hội này.
€ó người nhắc đến, trong nháy mắt mọi người đều ồn ào hẳn lên.
“Rượu giao bôi, rượu giao bôi!”
Ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía này, thậm chí còn võ tay.
Trước mắt Lý Lan Hoa choáng váng, lô tai ong ong giống như có con vật bay vào, không quá chú ý đến tình hình hiện tại.
Cô cảm thấy làm mất hứng là không tốt, huống chi cũng không có gì cả, chỉ là hai người khoác tay nhau uống rượu giao bôi, vẫn là uống rượu của mình, chăng qua là tăng thêm chút thú vị mà thôi, không ảnh hưởng gì lắm.
Với lại nơi này có rất nhiều đồng đội của Tiêu Tuấn Kiệt, nếu mình từ chối sợ răng sẽ làm tổn thương lòng tự trọng của anh ta, còn không bằng hào phóng một chút.
đ Hai người Lý Lan Hoa và Tiêu Tuấn Kiệt cũng nhắm mắt bưng ly rượu lên.
Tiêu Tuấn Kiệt không ngờ rằng anh †a còn không được tự nhiên bằng cô, ánh mắt cũng không biết nhìn đi nơi nào, vẻ mặt hơi hốt hoảng nhưng lại có chút vui vẻ, khuôn mặt đỏ bừng lên.
Lúc trước Lý Lan Hoa đã uống gần nửa ly rượu nên hai gò má cô vốn đỏ ửng, trông cô càng xinh đẹp hơn, đỉnh đầu là bóng đèn chiếu vào trông như một tiểu yêu tinh làm say lòng người.