Chương
“Đã tiếp đất an toàn”
Trần Văn Sáng thả dây thừng.
Tấm khăn trải bàn quấn lấy lòng bàn tay anh ta tận mấy lớp bị rách hai lớp ngoài, anh ta kéo ra vứt trên mặt đất.
Lý Lan Hoa vẫn chưa hề lên tiếng, cô ấy nuốt nước miếng một cái, không phải bị dọa, mà đúng hơn là bị kích thích.
Cô ấy ngẩng đầu nhìn tòa nhà cao chót vớt, độ cao khiến cô không khỏi ngửa hẳn cổ về phía sau, lại vừa lấm ba lẩm bẩm: “Chú nhỏ, ban nãy chúng ta nhảy từ trên lầu mười xuống đúng không?”
Giọng của Trần Văn Sáng vẫn rất đổi hờ hững Tưởng rắng cô ấy bị hoảng, đôi môi mỏng đương mấp máy định nói đôi ba câu ủi an, đã thấy cô ấy quay lại nhìn với đôi mắt lấp lánh đầy trông mong; “Có thế thử lại lần nữa không ?”
Trần Văn Sáng: Đã xác định được cô ấy không hiề hấn gì, Trần Văn Sáng đỡ cô bé với đôi chân hãy còn bủn rủn từ bên tòa cao ốc đi vòng qua, hướng đến chiếc xe Jeep đang đậu ngay phía trước khách sạn.
Trong một phòng ngay tầng trên khách sạn, người đàn ông bị đánh cho sưng vêu hết mặt mũi đang lén lút bấm gọi điện thoại. Tất nhiên, làm sao mà lại là điện thoại cho cảnh sát được, tiền cũng trả rồi, đưa cho con điếm đó rồi mà lại không được hưởng, gã muốn đòi đứa trung gian một lời giải thích cho đàng hoàng.
Sau khi lừa Lý Lan Hoa vào căn phòng đó, Chu Kỳ Kỳ vừa ngâm nga ngồi trên xe chạy băng băng về nhà.
Vừa nghĩ đến đống tiền mình vay mượn có thế trả sạch, trong lòng cô ta cảm thấy cực kỳ nhẹ nhõm sảng khoái. Hơn nữa, mỗi khi nghĩ đến việc Lý Lan Hoa đêm nay sẽ bị giày xéo thành bộ dạng gì, tâm tình cô ta càng sung sướng gấp bội.
Mình sẽ lén lút mượn thêm tiền ở ngoài. Tất cả những thứ này đều tại Lý Lan Hoa mà ra, dù cho đêm nay cô ta có bị xâm hại tập thế thì cũng đáng đời lắm”!
Chu Kỳ Kỳ đột ngột bị hăm dọa phải trả sạch nợ trước thứ hai này, cô ta mất hồn mất vía tìm đến người duy nhất có thể nhờ cậy là Kỷ Ngữ Lam, người bắt gặp hình ảnh cô ta đang bị khách của quán bar quấy rối.bg-ssp-{height:px}
Đêm đó sau khi ra khỏi nhà Kỷ Ngữ Lam, cô lập tức gửi ảnh của Lý Lan Hoa qua cho anh Đao. Gã ta khi nhìn thấy thì cực kỳ hài lòng, thậm chí còn đồng ý với cô ta sau đêm nay sẽ lập tức xóa hết nợ cho”!
Chu Kỳ Kỳ chẳng thèm kiêng dè gì thuê người đánh Lý Lan Hoa ngất xiu. Lúc đưa được cô vào phòng, để phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn, thừa dịp cô còn hôn mê bất tỉnh còn cố ý cho cô uống một chút “nước”.
Tối nay cô ta đừng hòng thoát được.
Kế hoạch quả thực hoàn hảo một trăm phần trăm”!
‘Vừa có thể xóa sạch nợ đang mang trong mình, vừa sẵn xử gọn Lý.
Lan Hoa. Đúng là một mũi tên trúng hai con chim.
Chu Kỳ Kỳ ở trong xe tự tán thưởng chút tính toán vặt vãnh của mình, nhưng đi được nửa đường còn chưa về đến nhà đã bị anh Đao gọi một cú điện thoại buộc quay về khách sạn.
Anh Đao chính là gã cho cô ta mượn người. Sở dĩ gọi là anh Đao là vì anh ta đã trải vô số tình cảnh tăm tối trong xã hội, nghe bảo đàn em của gã còn đánh chết người. Chu Kỳ Kỳ không dám dài dòng, vội vã bảo taxi quay đầu xe.
Vừa mới bước vào phòng đã bị anh Đao đang điên tiết lao vụt đến tát thẳng vào mặt một cái Chu Kỳ Kỳ bị tát mạnh đến đầu váng mắt hoa, bấy giờ chỉ thấy trong phòng có mỗi một tên đàn ông trung niên béo ụt ịt, còn Lý Lan Hoa thì chẳng thấy đâu.
Không thế nào.
Thấy ánh mắt long lên vì tức vì anh Đao, Chu Kỳ Kỳ ý thức được điều không ổn, toan định bỏ chạy mà không kịp. Cô ta bị nằm tóc lôi đến trước bàn trà, bị đổ hết vào họng nửa ly nước đang đặt trên bàn Chu Kỳ Kỳ mấp máy miệng muốn kêu không muốn, ly nước kia chính là thứ cô ta chuẩn bị cho Lý Lan Hoa, không ai rõ hơn cô ta trong nước có chứa cái gì”
Phản kháng cũng vô dụng, anh Đao như một tên hung hãn cầm lấy ly nước rót hết vào miệng cô, sau đấy lập tức quăng cô ta lên chiếc giường lớn trong phòng. Rồi khi cửa phòng bị khóa lại, Chu Kỳ Kỳ chỉ còn thấy được khung cảnh gã đàn ông béo ú kia nhào về phía cô ta Sau khi đã yên vị trong xe, Trần Văn Sáng đề ga, khởi động máy lại không vội vàng chạy đi Nửa đường ra xe, anh ta đã gửi đi một tin nhắn. Sau khi lên xe lại đốt một điếu thuốc, đến lúc từ kính chiếu hậu nhìn thấy có bóng dáng xe cảnh sát đến gần, bấy giờ anh ta mới dập thuốc, lái xe đưa cô ấy rời khỏi đây.