Đường Thiên Dật dựa vào dị năng hệ tinh thần của hắn bao trùm không gian chung quanh, nhưng không phát hiện được cái gì. Thây ma cấp này hiện tại ở giữa đám hỗn tạp thây ma khác, lại thu liễm uy áp của nó, hắn rất khó dựa vào tinh thần lực mà phát hiện ra, còn nhìn ở bề ngoài thì tất cả thây ma đều không sai biệt nhau mấy, căn bản không biết được. Nếu đã tìm không ra, Đường Thiên Dật lập tức dời mục tiêu, rút lại dị năng tinh thần, lúc này hắn nghĩ đến cái gì, lập tức nhìn về phía sau lưng cách đó không xa Lâm Hiểu đang chạy đến phía mình, hắn lập tức hướng lại đó, kéo cô cùng đi. Nói với Nghiên Kinh cùng La Tiểu Bàn một câu, "Không cần đi theo." Sau đó lập tức hướng về địa điểm cất giấu vũ khí mà chạy.
"Anh chậm một chút, đây là thế nào?" Lâm Hiểu nhìn Đường Thiên Dật dùng dị năng sấm sét cùng dị năng hệ tinh thần diệt trừ thây ma gặp trên đường đi, giống như cắt rơm cắt rạ, trong nháy mắt bọn chúng ngã xuống một mảng lớn, trong lòng không khỏi có chút ê ẩm, khi nào thì mình có thể lợi hại được như vậy.
Lâm Hiểu một bên nghi hoặc, nhưng không quên xuất ra hỏa cầu, hiện thời cô ở cấp , so với hỏa cầu cấp một dĩ nhiên khác, thứ nhất là số lượng, lúc trước mỗi lần cô chỉ có thể phát ra một cái, hiện tại có thể làm cùng lúc cái, mà lực công kích cùng độ nóng cũng lớn hơn nhiều.
Có Lâm Hiểu hỗ trợ, Đường Thiên Dật càng thêm thành thục, mặc dù ngẫu nhiên có thây ma cấp nhưng đối với Đường Thiên Dật cũng không khó giải quyết. Nửa giờ sau, Đường Thiên Dật đã mang Lâm Hiểu đến mục đích, hắn mở cửa kho hàng ra.
"Trời ạ, nhiều vũ khí như thế." Lâm Hiểu mặc dù không hiểu biết về vũ khí, nhưng là chưa ăn thịt heo chẳng lẽ còn chưa thấy qua heo chạy sao? Đám vũ khí trước mắt này, vừa nhìn chính là hạng sang cao cấp nha, "Toàn bộ thu lại."
"Cái gì?" Lâm Hiểu đầu tiên là bị súng ống trước mắt làm hoa mắt, nghe được lời Đường Thiên Dật bắt đầu còn chưa kịp phản ứng, đợi đến khi hoàn hồn, Lâm Hiểu liền đắc ý, "Em đã nói, mang em đi rất hữu dụng nha, nhìn đây, toàn bộ kho hàng đầu tiên là của chúng ta!"
Lâm Hiểu hưng phấn mà vung tay lên, kho hàng vốn còn đầy trong nháy mắt trống rỗng. Cũng may mắn đã đột phá đến cấp , nếu không trong không gian cũng không có nhiều chỗ chứa những thứ kia.
Lâm Hiểu chớp mắt một cái, "Chúng ta lại đi tìm kiếm địa phương khác."
Hai người càn quét ba kho hàng rồi mới dừng tay, Đường Thiên Dật ngăn cản tiếp tục, "Được rồi, toàn bộ xưởng công binh tổng cộng chỉ có kho, chúng ta đã lấy đi một nửa, lấy thêm sẽ làm cho quân đội hoài nghi."
Lâm Hiểu còn có chút vẫn chưa thỏa mãn, "Vậy chúng ta về đội ngũ đi."
Đang nói chuyện, phía trước đột nhiên xuất hiện một con thây ma đánh bất ngờ, Lâm Hiểu khoát tay chặn lại, có chút tự tin, "Để cho em."
Đường Thiên Dật đột nhiên thần sắc ngưng tụ, "Không tốt, mau tránh ra." Vừa nhắc nhở, vừa sử dụng dị năng, một tia sấm sét trong nháy mắt đã đánh vào thây ma kia.
Thân ảnh thây ma ngã xuống trong dự liệu không xảy ra, ngược lại trong khoảnh khắc đó lại linh hoạt lách mình tránh ra, làm công kích mãnh liệt của Đường Thiên Dật rơi vào không khí.
Lâm Hiểu kinh hô, "Đây là thây ma cấp ?" Có thể tránh được Đường Thiên Dật công kích, không cần đoán, tuyệt đối là thây ma cấp .
Đường Thiên Dật sắc mặt biến đổi nghiêm trọng, "Em lui về phía sau."
Liền lúc Đường Thiên Dật phân thần nói chuyện với Lâm Hiểu, một loạt kiếm kim loại sắc bén như chẻ tre đánh úp về phía Đường Thiên Dật. Mà Đường Thiên Dật cũng không phải ăn chay, lúc loạt kiếm đánh tới, hắn đã rời đi, một tia sét điện đụng vào kiếm, hai cổ năng lượng khổng lồ va chạm vào nhau, lại tiêu tán trong không khí.
Đường Thiên Dật đang dùng sét đánh, đồng thời trong tay nháy mắt xuất hiện một lôi kiếm màu tím, hướng thây ma cấp bổ tới, trước người thây ma cấp đột nhiên xuất hiện một lá chắn kim loại xanh, ngăn cản Đường Thiên Dật công kích.
Ngắn ngủi trong mấy giây, hai bên đã đánh nhau mấy lần, Lâm Hiểu đứng một bên nhìn thấy kinh hồn táng đảm, đây mới thực là đẳng cấp cao chiến đấu!
Đường Thiên Dật mặc dù cùng thây ma cấp triền đầu, nhưng tinh thần lực cũng chú ý xung quanh, lúc này đột nhiên nhíu mày, trong đầu hắn rõ ràng chứng kiến cách đó không xa Trịnh Tĩnh Gia một thân một mình chạy phía trước, Nghiên Kinh cùng La Tiểu Bàn cũng vừa chạy một bên ngăn cản một con thây ma cấp công kích, mà phương hướng bọn họ chính là chỗ mình và Lâm Hiểu.
Trịnh Tĩnh Gia cơ hồ đã tuyệt vọng, đột nhiên thấy được thân ảnh Lâm Hiểu, hai mắt tỏa sáng, không quan tâm ngó ngàng ai, hướng tới Lâm Hiểu chạy vội. "Lâm Hiểu, cứu mạng."
Đợi đến khi thật gần, cô mới phát hiện không xa Đường Thiên Dật đang cùng một con thây ma cao cấp đánh nhau kịch liệt.
Lâm Hiểu nghe được tiếng kêu cứu mạng liền nhìn lại, đập vào mắt là Trịnh Tĩnh Gia đang chạy đến, mà La Tiểu Bàn cùng Nghiên Kinh với thây ma đằng sau, mắt thấy hai người bọn họ đã sắp không địch lại. Trước mắt Lâm Hiểu lập tức xuất hiện ba mũi tên lửa, "vèo" một tiếng ba mũi tên cùng lúc hướng tới chỗ hiểm của thây ma đang gào thét kia.
Lâm Hiểu không do dự ra một kích, cuối cùng cứu được Nghiên Kinh cùng La Tiểu Bàn tránh được một kiếp, bọn họ nhanh chóng lui về phía sau, kéo ra khoảng cách với thây ma, "Lâm Hiểu, cẩn thận, đây là một con thây ma cấp !"
Trịnh Tĩnh Gia vừa nhìn thấy thây ma này bị bọn Lâm Hiểu ngăn cản lại, lại liếc nhìn cách đó không xa Đường Thiên Dật đang đánh nhau với với một thây ma cấp , cuối cùng cắn răng một cái, hướng chạy ra một cửa khác. Ở đây mấy người căn bản không ai để ý đến cô ta, hoặc là đối với bọn họ, không có Trịnh Tĩnh Gia, hành động bọn họ càng thông thuận.
Thây ma kia không đoán được có người đánh lén, mặc dù tận lực né tránh nhưng vẫn bị một tên lửa của Lâm Hiểu bắn trúng bả vai, "Gào" rống to một tiếng, sau đó nhắm ngay Lâm Hiểu đánh tới.
Cùng lúc đó, mười mấy dây mây to lớn hướng Lâm Hiểu vây quanh lại, Lâm Hiểu trong nội tâm thầm hô, không xong, đây là một con thây ma cấp . Cô lập tức hình thành lên bức tường lửa trước mặt mình, ngăn cản dây mây, nhưng dây là từ bốn phương tám hướng, bức tường lửa của cô chỉ có phạm vi có hạn.
Nghiên Kinh cùng La Tiểu Bàn vừa thở phào rời xa được thây ma, lại ào ào dùng dị năng của mình bắt đầu phản kích, La Tiểu Bàn ở phía Lâm Hiểu không có bảo vệ dựng nên một bức tường đất, ngăn trở thây ma công kích ở mặt đó. Chút ít dây mây đa số không thông qua được bức tường lửa bảo vệ của Lâm Hiểu, nhưng vẫn có một dây xông qua hỏa tuyến, hướng đánh tới thân thể cô.
Nghiên Kinh hét lên, "Lâm Hiểu, cẩn thận, dây mây có thể hút máu." Anh phát động dị năng của chính mình, hướng về phía thây ma.
Ngay cả không có Nghiên Kinh nhắc nhở, Lâm Hiểu cũng sớm chuẩn bị, nhờ La Tiểu Bàn trợ giúp, cô có cơ hội thoát khỏi chỗ vây khốn, tránh được công kích lần này.
Thời điểm này Lâm Hiểu mới chú ý tới, trên cánh tay Nghiên Kinh đã tràn đầy máu tươi, chảy từng giọt từng giọt xuống đất, La Tiểu Bàn cũng hô hấp dồn dập, nhìn chằm chằm thây ma cách đó không xa.
May mắn thây ma này là hệ mộc, mặc dù cô chỉ có cấp , nhưng cô là hệ hỏa, có tác dụng khắc chế với hệ mộc. Ba người đối phó với thây ma hệ mộc này không thành vấn đề.
Bên kia Đường Thiên Dật cùng thây ma cấp kia cũng đấu ngang lực, cuối cùng hai bên cách nhau mét ngắm nhìn nhau, trong tay đều cầm thanh kiếm, không ai chịu động thủ trước.
Đường Thiên Dật chú ý tới động tĩnh bên Lâm Hiểu, biết rõ bọn họ tạm thời an toàn không có vấn đề, lúc này mới chuyên tâm đối phó thây ma trước mắt, thời điểm này trước mắt chỉ một mình hắn thấy được, đang hình thành một con dao găm trong suốt, đây là dao găm hắn dùng tinh thần lực ngưng tụ lại, so với việc dùng sấm sét ngưng tụ kiếm khó khăn hơn nhiều, nếu muốn thực hiện việc này, hắn phải thu hồi tất cả tinh thần lực của mình, lấy năng lực trước mắt của hắn chỉ có thể hình thành một cây duy nhất này, cho nên chỉ có thể dùng đánh lén.