Sau khi ánh sáng chấm dứt thì ở đó là Fiona đang đút đồ ăn cho Solomon. Nhìn thôi cũng thấy ứa rồi, tôi lườm họ thì họ liền quýnh quáng rời xa khỏi nhau trong khi điều chỉnh lại dáng ngồi đứng đắn.
"C... Con... Con về rồi sao, mà con dắt theo cô bé xinh đẹp đó là sao thế? "Fiona cố đổi chủ đề.
"Nếu ta nhớ không nhầm thì đó chính là công chúa của thánh quốc mà nhỉ. Con dắt nhóc đó về đây làm gì, con tin hả? "Solomon thì... Suy nghĩ chính trị.
"Nói thẳng luôn thì đây là người yêu của con đó mẹ. Và có vài chuyện cần nói với ông đó ông già. "
"Sao con phân biệt đối xử thế, rốt cuộc ta đã làm gì sai? "Solomon bức xúc.
"Vậy là con không còn yêu người mẹ này nữa rồi sao, con đã đến tuổi lấy vợ rồi ư? "Fiona nói với giọng buồn rầu.
"Do sắp đi rồi nên tôi sẽ nói thẳng. Tôi không phải là con trai của hai người, Javelin thật sự đã chết hơn về trước rồi. Chính xác thì chính là cái hôm tôi có mái tóc này đấy. "
"Co... Con nói cái gì thế, đùa thế không vui đâu. "Fiona lo lắng.
"Tôi không hề đùa, tôi chỉ mượn thân xác của Javelin thôi. Vì vị thần của thế giới này muốn tôi lập lại hoà bình và bảo vệ quỷ quốc nên tôi mới phải nhập vào thể xác của Javelin. "
"Vậy... Cậu có thể cho ta xem hình dạng thật được không? "Solomon nói với giọng run run.
"Được thôi, tôi đã xong việc rồi nên sẽ trả lại thân xác cho Javelin cũng như chức vụ quỷ vương cho ông nên cứ yên tâm. "
Nói xong thì tôi búng tay, kích hoạt ma thuật để tách tôi với Javelin ra thành hai người. Tách ra xong, tôi trở thành chàng trai tóc bạch kim với hai màu mắt và Javelin trở lại hình dạng nguyên thủy của mình với mái đầu nâu và gục xuống đất.
Solomon và Fiona nhìn thấy vậy liền chạy đến bên cạnh của Javelin và đẩy đẩy cơ thể cậu. Đến khi xác nhận rằng đó chỉ còn là cái xác thì Fiona gục xuống bất tỉnh, Solomon cũng run rẩy đau buồn.
"Tôi không hề muốn hai người gặp cảnh này đâu. Nhưng vì tôi không muốn Javelin mất xác ở dưới đáy vực, nơi mà tôi nhập vào cậu ta. Và vì tôi đã làm xong việc ở thế giới này nên mong ông thứ lỗi. "Tôi nói rồi cúi đầu xuống.
"À vâng, tôi phải cám ơn cậu vì đã nói cho tôi và cô ấy biết sự thực chứ làm sao có thể trách cậu được. Vậy cậu còn gì muốn nói nữa không? "Solomon khiêm tốn hỏi tôi.
"À, còn một vấn đề nữa là tôi đã dùng chức vụ quỷ vương để tạo nên một hiệp ước với thánh quốc Leroy rồi và nó cần có máu và dấu xác nhận của ông. "Tôi nói rồi móc tờ hiệp ước ra.
"Đây là... "Solomon nhận lấy tờ hiệp ước rồi nhìn tôi lần nữa. "Với cái này thì quỷ quốc sẽ không còn phải sợ bị thánh quốc tấn công nữa thật ư? "
"Thật đấy, chỉ cần bây giờ ông nhỏ máu tờ hiệp ước này thì nó sẽ gắn liền với bản trạng thái của ông cũng như mọi người trên khắp quỷ quốc. Nên hãy đọc cho kĩ để tránh phạm sai lầm. "
"Tôi thật sự cám ơn cậu rất nhiều từ những gì cậu đã làm cho chúng tôi. "Solomon nói rồi lạy tôi.
"Ông đừng như thế, dù sao cũng không còn sớm nên thôi, cứ nghỉ ngơi và chuẩn bị mọi thứ đi. Ngày mai tôi sẽ để ông trở lại cũng như trao trả chức vụ quỷ vương cho ông. "Tôi nói rồi dắt Fy rời khỏi đó và tới phòng tôi bằng dịch chuyển.
___________chuyển cảnh___________
Ngày hôm sau, mọi việc đều diễn ra như tôi dự tính. Tôi đã triệu tập tất cả những người tướng quân cũng như binh lính đầy đủ như cái hôm tôi lên chức.
Tôi thì ngồi trên ngai vàng với ảnh ảo của Javelin lồng vào người. Tôi bắt đầu luyên thuyên ba hoa này nọ rồi cho Solomon xuất hiện.
Tất cả đều bất ngờ khi biết Solomon vẫn còn sống, và họ khá là vui mừng cũng như này nọ. Rồi tiếp theo tôi nói về bản hiệp ước cũng như việc sẽ trao ngôi vị lại cho Solomon.
Ai nấy cũng đều ngỡ ngàng vì trong một lúc mà phải tiếp nhận quá nhiều thứ nên đều câm nín nói không nên lời. Chỉ có James là người trở lại bình thường trước nhất và tiến lên.
Cái bầu không khí cũng trang trọng như cái hôm mà tôi lên ngôi ấy. Chém gió các thứ xong, tôi với Solomon đứng ngang hàng nhau, khi James bước đến thì tôi quỳ một chân xuống và James lấy cái vương niệm trên đầu tôi xuống.
Đọc một phép thuật dài ngoằng rồi tôi phát sáng lên. Kiểm tra thì chắc chắn là đây là phép khiến danh hiệu của tôi bị đổi, cơ mà do kháng phép quá mạnh nên ngay từ đầu tôi đã chẳng có cái danh hiệu quỷ vương nào rồi.
Quay qua Solomon thì ông ấy cũng niệm phép nhưng phép đó khác với tôi. Quan sát trong phần danh hiệu thì danh hiệu quỷ vương của Solomon bị gạch chứ không bị xoá. Và cái phép trên khiến cái dấu gạch đó biến mất. Nhưng quan trọng là cái phép đó vẫn dài một cách khủng khiếp.
Làm phép cũng như mọi thứ đều xong thì James bắt đầu đưa vương niệm lên đầu Solomon khi ông ta đang quỳ như tôi. Đội vương niệm xong thì ông ta đứng dậy, hô hào đủ thứ rồi tôi mới từ từ đứng dậy.
Ông ta cùng tất cả mọi người đều đứng nghiêm trang chào tôi trong lúc tiễn tôi rời khỏi. Lúc ra đến cửa của đại điện, tôi cũng quay lại rồi cũng nghiêng mình cúi chào mọi người trong đại điện lần nữa rồi mới rời đi.
Tôi dịch chuyển ngay lập tức đến phòng của Javelin, nơi mà Fy đang ngủ và thay lại một bộ đồ khác trông hiện đại hơn một chút cũng như tạo đồ mới cho Fy. Vì cô nàng là công chúa kiêm luôn mạo hiểm giả nên có thể thay đổi nhiều loại trang phục khác nhưng tôi thích ngắm cô nàng trong bộ váy của thế giới hiện đại hơn.
Sau khi cô nàng dậy thì tôi tạo ra nước để cô nàng rửa mặt cũng như tắm. Vì tôi có thể điều khiển nước nên tôi không làm rơi nước xuống sàn của căn phòng được. Mặc đồ, chuẩn bị mọi thứ xong, tôi ôm lấy eo Fy và dịch chuyển về Nevis thông qua skill của tên Segawa.
___________chuyển cảnh___________
Khi kêu gọi skill, trước mặt tôi xuất hiện một cái bảng không gian và mọi thứ xung quanh thì thời gian giống như bị ngừng lại ấy vì tôi kêu hoài mà Fy chẳng trả lời gì hết.
Trên bảng được chia làm cột. Tên của từng cột là 'thời gian ở Nevis', 'thời gian của thế giới hiện tại', 'tỉ lệ thời gian'.
-Thời gian của thế giới hiện tại đang để là năm, tương ứng với số năm mà tôi đã ở đây.
-Thời gian ở Nevis thì đã lên đến cả triệu năm rồi. Dòng thời gian thật khó chịu mà.
-Tỉ lệ thời gian đang được chạy là ,, năm/ năm. Đúng là khốn thật, nếu không có skill này chắc tôi chẳng gặp lại được mọi người nữa rồi.
Tôi bắt đầu sửa đổi tỉ lệ thời gian thành tháng/ năm. Tức là tôi ở đây năm thì ở Nevis tôi chỉ mới đi có năm tháng thôi. Chỉnh sửa xong hết, tôi ấn vào nút chấp nhận sửa đổi. Ngay sau đó thì vòng tròn phép thuật liền xuất hiện và bọn tôi dịch chuyển.
___________chuyển cảnh___________
Sau khi ánh sáng tắt đi đập vào mắt tôi là khung cảnh quen thuộc. Chính là phòng khách ở căn hộ của tôi. Nhưng mà mọi người trừ Yuri đều đang mang khuôn mặt lo lắng, nhìn thấy tôi thì đều chuyển qua rạng rỡ.
"Chào, anh về rồi đây. "Tôi nói để thay đổi bầu không khí.
"Raito... Hức... Cuối cùng anh cũng đã về... Em nhớ anh lắm. "(Mia)
"Bọn em cũng thế. "( người kia)
Rồi bọn họ lao vào ôm tôi, đè luôn cả Fy nữa cơ. Khiến cho bọn tôi cảm thấy hơi ngạt thở. Đột nhiên, cửa phòng tôi được mở ra mạnh mẽ và người xuất hiện là Rin.
"Raito... Cậu về rồi ư... Mau lên... Cậu mau giúp mẹ của tớ đi. "Rin hớt hải chạy lại nói.
"Yuri đã xảy ra chuyện gì? "
"Mẹ được bác sĩ chẩn đoán bị mắc bệnh ung thư vào tháng trước. Lúc đó mẹ đang nấu ăn trong bếp thì đột ngột ngã khụy và bọn tớ đã đưa mẹ đi bệnh viện và được chẩn đoán như thế. "Rin nói rồi rưng rưng.
"Thế, Yuri đâu rồi? Mau đưa tôi đến gặp cô ấy. "Tôi nôn nóng tách ra khỏi mọi người rồi nói.
"Mẹ ở trong phòng này, cậu mau vào chữa đi. Mặc dù tớ cũng có sức mạnh để chữa trị nhưng tớ vẫn không chữa được cho mẹ vì năng lực không đủ. "Rin cúi đầu khóc.
"Được rồi, đã có tôi ở đây, tôi sẽ không để cô ấy xảy ra chuyện gì đâu. "
Nói rồi tôi đi đến chỗ phòng ngủ của mình. Mở cửa ra thì tôi thấy Yuri đang nằm trên giường nhưng sắc mặt thì khá là xanh xao do bệnh. Yuri nghe thấy tiếng mở cửa nên mở mắt ra, và cố nở nụ cười khi thấy tôi.
"Anh về rồi ạ... Khụ khụ... Em xin lỗi vì đón anh trong tình trạng này. "Yuri cố ngồi dậy nói.
"Không sao, anh sẽ chữa cho em, anh chắc chắn sẽ không để em phải chết đâu. Đợi anh một lát nhé. "Tôi nói khi tiến lại gần và đỡ Yuri.
Rồi tôi nhìn sơ qua cơ thể cũng như bảng trạng thái của Yuri. Trạng thái để là suy nhược cơ thể, còn bên trong các mạch máu thì đang bị mấy cục máu đông bám vào thành của mạch máu. Theo y học hiện địa thì cần phải lọc máu cũng như phẫu thuật. Nhưng tình trạng lại quá tệ nên các bác sĩ không thể làm gì được cả. Nhưng tôi thì có thể, với phép thuật thì chắc chắn sẽ được.
Tôi bắt đầu niệm hết các phép cao cấp mà mình biết. Nhưng các phép cao cấp chỉ làm cho tình trạng trong bảng trạng thái trở thành yếu thôi. Dùng đến phép thần cấp thì trạng thái mới trở lại thành bình thường.
Các cục máu bám trên thành mạch máu cũng biến mất. Nói tóm lại là cô ấy đã hết bệnh và nghỉ ngơi. Tôi đặt Yuri xuống giường rồi từ từ rời khỏi phòng.
Ra tới phòng khách thì tôi thấy Fy đang ngồi đối diện với người kia và đổ mồ hôi. Như thấy cứu tinh, cô nàng chạy nhanh đến chỗ tôi rồi bàm sau lưng tôi.
"Anh Raito, chắc chắn là anh đã chữa cho Yuri xong rồi nhỉ. Vậy giờ hãy ra đây để chúng ta cùng nói chuyện nào. "Mia nói với giọng trầm.
"Vâng... "Tôi kéo Fy theo và ngồi xuống bàn.
"Vậy, đây là một người vợ mới của anh ở thế giới khác hử? "Seria nói với con mắt hình viên đạn.
"Dạ phải... Chỉ tại anh đã chấp nhận cô ấy là vợ nên anh mới đưa cô ấy theo... Mọi người không chấp nhận ư? "Tôi nói trong khi mặt đang cúi gằm.
"Không hẳn là em không chấp nhận nhưng anh có biết là nếu cứ mỗi thế giới mà anh cứ có một người vợ nữa thì chúng ta sẽ không đủ chỗ chứa không hả? "Mia hậm hực nói.
"Anh xin lỗi, sẽ không có lần sau nữa ạ. "Tôi cúi đầu xin lỗi. (Tác: thực chất là do tác mún thui ahihi.)
"Nếu anh đã nói vậy thì em sẽ tin anh lần này. "Mia đảo mắt đi chỗ khác trong khi nói.
"Ùm ùm. "Mấy người còn lại gật đầu. Họ tin tôi ghê nhỉ.
"Vậy được rồi, chúng ta bắt đầu giới thiệu nhé. Tớ là Mia, còn theo thứ tự kế bên là Lili, Seria, Kyoko và Rin. Rin là con gái của Yuri và Yuri là cũng là vợ của Raito nhưng đang nằm nghỉ trong phòng kia. "Mia giới thiệu và chỉ về cái phòng lúc nãy tôi đi ra.
"Vâng, tớ tên là Fynara Scaret Leroy, mong mọi người giúp đỡ. Vì chúng ta là người một nhà nên mọi người có thể gọi tớ là Fy. "Fy nói trong khi cúi đầu, sau đó là quay mặt qua với tôi. "Mà em có chuyện này muốn nói, không biết có được không? "
"Em có chuyện gì thì cứ nói đi, anh sẽ giải đáp nếu có thể. "
"Thực sự thì em cảm thấy anh rất mạnh mẽ. Có thể nói là người mạnh nhất trong tất cả những người mà em đã gặp trước đây đó. "Fy nói khi nhìn tôi chằm chằm.
"Anh rất vui khi nghe em nói thế nhưng cũng có vài người mạnh hơn anh như vị thần mạnh nhất này. "
"Đó là thần linh thì làm sao mà so sánh được. "Fy phồng má nói.
"Nếu thế thì để anh nói cho em biết điều này, mặc dù anh không nhớ bao lâu rồi nhưng hồi trước anh có tới một thế giới mà ở đó có một chàng trai có sức mạnh có thể ngang cơ anh đấy. "
"Thực ư? Người như thế thật sự tồn tại ư? "Mia nghe thế cũng thắc mắc.
"Có chứ, mặc dù anh quên tên của thế giới đó rồi nhưng tên của cậu trai đó là Kazuo. Có thể nói rằng lúc đó anh mạnh hơn cậu ta một chút thôi, chứ không hẳn là trên cơ hoàn toàn. Vì kinh nghiệm chiến đấu của anh phong phú hơn cậu ta. "(Tác: nếu ai không biết kazuo là ai thì đọc truyện 'anh hùng phản bội' của kazuokyosuke đi nhá.)
"Vậy tức là người ta vẫn bị anh đánh bại mà, có gì đáng nói đâu. "Lili liếc mắt đi chỗ khác.
"Các chỉ số của cậu ta đều hơn anh vào lúc đó đấy, chỉ do kinh nghiệm và sức mạnh của cậu ta chưa thức tỉnh hết nên anh thắng được thôi. Nhưng do giết không được nên trận đấu trở thành một trận hoà. "
"Có nghĩa là người đó cũng là một người bất tử ạ? "Seria nghiêng đầu hỏi.
"Nói thế cũng đúng, nhưng thực chất thì là do cơ thể của cậu ta hồi phục nhanh đến mức bất thường thôi. "
"Ra là thế ạ. Vậy nếu bây giờ gặp lại thì anh có đánh thắng được người đó không? "Fy nhanh nhảu hỏi.
"Chắc là không, vì thời gian mỗi nơi đều khác nhau nên bây giờ chắc cậu ta đã mạnh hơn nhiều rồi. "
"Là vậy ạ. Em hiểu rồi. "Fy gật đầu như vừa hiểu được chuyện gì đó.
"Tóm lại là thế, anh không phải người mạnh nhất mà không ai có thể đánh bại được. Vì có rất nhiều các thế giới khác nhau nên sức mạnh cũng khác nhau nữa. Mà thôi, hôm nay nghỉ ngơi thôi. Có gì mấy em chỉ cho Fy cách sử dụng đồ công nghệ nhé, anh vào phòng ngủ với Yuri đây. "
"Vâng ạ~. "Mọi người đồng thanh.
Vậy là tôi lết tấm thân tàn về phòng và lao lên giường ôm lấy Yuri và chìm vào giấc ngủ sâu.