[OLN] A Traveler In Many World

chương 33: nhóm nữ cướp

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sau một buổi tối 'sung sướng' và 'vui vẻ' thì hai cô gái đang nằm ngủ kế bên tôi. Mà tôi thì hết buồn ngủ rồi nên tôi rời khỏi giường một cách nhẹ nhàng nhất có thể. Tôi ra khỏi phòng và tiến đến cửa ra khỏi lều, thứ đầu tiên tôi nhìn thấy là ánh sáng mặt trời chiếu vào. Tôi vặn người rồi hít thở không khí buổi sáng. Rồi tôi lại đi vào và chuẩn bị bữa sáng.

Bữa sáng thì cũng như bao ngày thôi, một ít thịt orc với hương vị nhẹ rồi ít cơm cho bữa sáng, và đặc biệt là salad trộn, vì hôm qua Mia đã không làm nên hôm nay nhất định phải bắt em ấy ăn bù kakakaka.

Đang nấu thì tôi nghe thấy tiếng động phát ra trong phòng, tôi liền nhìn lại, đó là cô vợ của tôi đang 'thả rông' và đi ra khỏi phòng ngủ.

"Hai người đi tắm đi rồi ra ăn sáng, nhớ mặc đồ vào đấy. "

Tôi nói xong họ như tỉnh lại từ cơn mộng du ấy, họ nhìn lại người thì thấy mình đang 'chuổng cời' thì liền đỏ mặt và chạy như bay vào phòng tắm.

Tôi chỉ còn biết cười rồi quay lại nấu ăn tiếp. Vì mới sáng sớm nên phải ninh thịt cho mềm để ăn tốt hơn và không khiến họ bị đầy bụng. Ninh tầm p với lửa vừa rồi sau đó nêm nếm gia vị nhẹ nhàng và xong, bữa sáng đã xong nên tôi bày biện ra bàn để ăn.

Bày biện xong mọi thứ thì tôi dùng kết giới để cho đồ ăn không bị nguội rồi vào trong phòng tắm và tắm chung với hai cô vợ của mình.

"Anh vào nhé. "Vừa nói tôi vừa mở cửa phòng tắm.

"Vâng, anh vào đi. Bọn em đang ngâm trong bồn rồi. "(Lili)

Tôi vào thì thấy họ ngồi trong bồn với khăn tắm quấn trên đầu, tôi thì quấn khăn quanh hông rồi ngồi ngoài để tắm cơ thể trước rồi mới vào.

"Bọn em có thích cái bồn này không? "

"Vâng, em thích lắm, vào ngồi cứ có cảm giác mọi mệt mỏi đều tiêu tan hết. "(Mia)

"Nước nóng ấm nên em cũng rất thích khi đầm mình trong này. "(Lili)

"Ùm, vậy thì tốt, anh cũng rất thích khi ngâm mình trong bồn này. Đây là một văn hoá của thế giới khác nhưng do anh thích nên anh cho vào luôn. "

"Mà tối qua anh làm tốt hơn rồi đó, bọn em không còn đau nhiều nữa. Bọn em vui lắm. "Lili nói rồi đỏ mặt.

"Ùm, đúng vậy. Em cũng vui nữa. "(Mia)

"Mấy em cảm thấy ổn thì anh mừng rồi. Cũng do các em là người đầu tiên của anh nên anh không có bất cứ kinh nghiệm nào cả. Nên các em nói vậy thì anh cảm thấy vui lắm. "Tôi nói rồi quàng tay qua cổ hai người họ.

"Bọn em cũng rất vui khi anh là người đầu tiên của tụi em. "Lili nói khi dựa đầu vào vai tôi.

"Em cũng thế. "Mia cũng dựa vào tôi khi nói.

Bọn tôi ngồi ngâm thêm khoảng -p nữa rồi ra khỏi bồn, tôi với họ đều thấy hết của nhau rồi nên chẳng sao cả. Lili thì mặc đồ lót màu đen khiêu gợi, Mia thì mặc đồ lót màu tím sexy. Rồi Mia mặc bộ váy màu xanh dương nhạt, dài quá đầu gối, nhìn cô ấy khá giống tiểu thư đài các. Còn Lili thì mặc một cái áo thun với một cái quần da dài màu nâu, vì cô ấy phải di chuyển nhanh nên tôi thường không thấy cô ấy mặc mấy thứ như váy, nhưng cô ấy nhìn vẫn rất nữ tính do cái 'body' rất đẹp của cô ấy.

Thay xong đồ thì bọn tôi định sẽ ăn sáng, đúng thế, định thôi nhưng Mia giãy nảy lên khi thấy đĩa salad giữ bàn.

"Em hong ăn rau được không anh Raito? "Mia hỏi với đôi mắt cún yêu.

"Em phải ăn, hoặc anh sẽ cóc đầu em. "Tôi nói với nắm đấm giơ lên.

"Hauuuu... Chị Lili, giúp em với. "(Mia)

"Xin lỗi em, chuyện này chị cũng không giúp được em rồi. "Lili lắc đầu chán nản.

"Rồi, ngồi xuống đi. Anh sẽ đút em ăn, được chứ? "

"Vâng... "(Mia)

"Anh nhớ hồi trước em chịu ăn rồi mà sao bây giờ lại giở chứng thế không biết, haizzz. "

"Vì hồi đó anh có nói là nếu em bỏ mớ rau thì anh sẽ buồn cho nên em mới cố gắng ăn hết. Vì hôm qua anh không nói gì hết nên em mới nghĩ là không ăn rau cũng không sao. "(Mia)

"Thôi được rồi, anh sẽ không ép em nữa, em muốn ăn hay không thì tùy, anh cũng không đút em ăn nữa. "

"Ể... Nếu... Nếu anh Raito đút thì em sẽ ăn... "Mia nói khi đỏ mặt.

Rồi sau đó bọn tôi ăn sáng, và tất nhiên là tới phần rau thì tôi đút cho Mia, cơ mà Lili cũng muốn nên tôi đút luôn, thế là thời gian ăn sáng của bọn tôi từ phút thành phút vì tôi phải đút cho họ ăn.

Ăn xong thì bọn tôi lại tiếp tục cuộc hành trình của mình, trên đường đi thì lâu lâu cũng gặp vài nhóm cướp, mà chúng toàn bị vợ tôi xử đẹp không, tôi chẳng còn đất để diễn nữa... Mà công nhận một điều là thế giới này khá là yên bình, ngoại trừ cướp và quái tấn công ở những đường lộ ra thì chẳng có thành phố nào có chiến tranh hay bị nguyên một đàn quái tấn công cả. Quả là không có nguy hiểm gì giống như Segawa đã nói.

Chúng tôi cứ tiếp tục đi như vậy, vì nói chung chẳng có gì có thể đe doạ được bọn tôi, giống như nhóm người đang ẩn nấp ngay bây giờ nè, hai người kia cũng phát hiện ra rồi cơ mà vì quá yếu nên họ quyết định bơ luôn nhưng mấy người kia thì đâu có muốn như vậy, và bọn họ liền trườn mặt ra để phát ngôn 'gây sốc'.

"Mấy người kia, hãy để lại tiền của và chàng trai kia lại đây rồi bọn ta sẽ tha cho các ngươi. "(Nữ cướp )

Mấy cô nàng thì hình như do tôi được chú ý đến nên đang chuyển từ 'bơ mode' sang 'yandere mode' hay sao ấy mà tôi cứ cảm thấy có mấy luồng khí hắc ám xung quanh họ. Và mấy cô cướp kia hình như cũng nhận thấy nên đang run run kìa. Mặc dù nhìn họ cũng khá xinh gái đấy cơ mà do họ mặc mấy bộ đồ hơi dơ và chỉ toàn mặc quần ngắn để dễ di chuyển hơn nên nhìn kiểu gì họ cũng không thể xinh đẹp như vợ của tôi được.

"D... Dám... Dám cướp chồng người khác giữa thanh thiên bạch nhân thế này, mấy cô cũng có gan lắm nhỉ? "Lili nói với giọng tức giận và rút kiếm.

"Đúng vậy, chúng ta sẽ cho chúng biết rằng đừng mơ mà đòi chúng ta giao chồng của chúng ta ra. "Mia nói khi dơ cao trượng phép.

Chắc tôi phải giải vây quá chứ cứ thế này người kia sẽ chầu ông bà mất.

"Thôi, thôi. Để anh giải quyết được chứ? "Tôi ra chỗ họ và nói.

"Được rồi, nếu anh mà làm không thoả đáng thì anh biết tay em. "Lili đút kiếm lại bao khi đang nói.

"Em nữa. "Mia cũng hạ trượng xuống.

Nói xong thì tôi liền đi bộ lại mấy nữ cướp kia. Họ cười như thể họ đã đạt được mục đích ấy, thì mười người mà nên bọn họ đứng theo hình bán nguyệt chặn đường của bọn tôi cách cỡ m, nên chắc họ nghĩ là tôi lại gần thì có nghĩa là tôi hi sinh để cứu hai cô vợ chăng?

"Vậy, mấy cô muốn gì thì cứ nói đi, nếu được thì tôi sẽ đáp ứng. "

"Tôi cần tiền, vũ khí và anh. "(Nữ cướp )

"Cô cần tôi làm cái đếch giề? "Tôi hỏi với giọng khó chịu.

"Do làng của bọn tôi đang khan hiếm đàn ông nên bọn tôi muốn bắt đàn ông về để... Để phối giống... Còn tiền với vũ khí là để cho dân làng có thứ để sài và tự bảo vệ bản thân. "(Nữ cướp )

Nè nè, tôi chỉ hỏi cô cần tôi làm gì thôi chứ có bảo cô khai đâu mà nói luôn tuồn thế. Bộ nghĩ tôi muốn làm ngựa giống lắm hả, à mà được 'hấp' nguyên dàn gái á, chắc đ... À không bậy dồi, mình có vợ rồi. Đấu tranh tâm lí xong thì tôi mới trả lời họ.

"Tôi có vợ rồi nên các cô cho bọn tôi đi được không, tất nhiên là tôi sẽ để cho các cô một ít tiền và vũ khí. "Tôi cố giải quyết trong hoà bình.

"Bọn ta không cần biết ngươi đồng ý hay không, bọn ta chỉ cần giết hai người kia rồi bắt ngươi bằng vũ lực là được rồi. Mọi người, lên. "(Nữ cướp )

"Ohhhhh... "(Nữ cướp còn lại)

Ôi trời, ôi trời... Công nhận họ mặt dầy thiệt chứ. Đòi giết vợ của tôi, mấy người còn chưa tu đủ kiếp đâu, haizzz.

Nghĩ rồi tôi móc một thanh katana ra rồi đánh vào bụng người kia bằng cán kiếm với tốc độ cao, chứ tôi không muốn động tay chân với con gái đâu, dù sao thì đàn ông mà ra tay đánh phụ nữ thì không đáng được gọi hai chữ 'đàn ông', nhưng vì họ là người ra tay trước nên mới đánh trả thôi, cái này gọi là tự vệ chứ không phải đánh đâu. Bây giờ thì người họ đang nằm hướng mà họ đã đứng để bao vây bọn tôi.

"Thế... Cô muốn đánh nữa không? "

Rồi sau đó cô gái cướp đó nhìn lại xung quanh mình rồi nhìn tôi với ánh mắt sợ hãi... Tôi nhìn thì hình như cô nàng chảy ra chất lỏng giữa hai chân rồi, cái chất lỏng đó chảy dọc theo hai cặp đùi của cô ta, tôi muốn liếm... (Tác: main đã nâng sự biến thái của bản thân lên một tầm cao mới.) À không nhầm đề, nói chung là cô nàng đang rất sợ hãi nhìn tôi.

"Cô biết tại sao tôi mặc đồ màu đen không? "

Cô nàng chỉ lắc đầu nhẹ, còn tôi thì nở một nụ cười vô cùng 'nhẹ nhàng' với cô rồi trả lời.

"Vì nếu tôi có giết người thì nếu có máu dính trên người cũng khó nhận ra, hiểu chứ. "Tôi nở nụ cười của mấy thanh niên bán hàng đa cấp khi nói.

Mặt cô ta hiện giờ nhìn như cô ta mất máu ấy, trắng bệch rồi đôi chân thì run rẩy như muốn ngã bệch xuống đất.

"Thôi, tôi sẽ cho các cô một chút tiền nên hãy về làng đi, đừng có đi làm cướp nữa. "

Tôi nói rồi định đưa tay vào kho vô hạn lấy tiền cơ mà cô cướp bám víu lấy tôi rồi khóc.

"Hức... Anh... Anh có thể giúp chúng tôi không. Những thanh niên trai tráng của làng đều bị Nam tước Rowen bắt đi lính hết nên bọn tôi mới làm thế này thôi. Hơn nữa mỗi tháng một lần hắn còn bắt làng tôi giao cho hắn vài cô gái còn trinh nữa. Cầu xin anh đấy. "(Cướp)

Haizzz, vậy mà Segawa dám phát biểu rằng ở đây chẳng có cái giống gì cho tôi làm đấy. Tôi liếc nhìn hai cô gái để xem họ chịu không, họ để ý thấy ánh mắt của tôi rồi cũng gật đầu trong khi cười trừ, họ đúng là hiểu tính tôi mà.

"Được rồi, bọn tôi sẽ giúp cô, nhưng trước hết thì phải chữa thương cho người của cô đã rồi cô hãy dẫn bọn tôi về làng để tôi nói chuyện với trưởng làng, được chứ? "

"Vâng, cám ơn anh rất nhiều. "(Nữ cướp)

"."

Đây là quang ma thuật cao cấp về chữa trị đối với những người ở xa nhau, sau khi tôi phát động phép thì ở dưới mặt đất liền xuất hiện một vòng phép có bán kính m (tác: nguyên hình tròn là m nhé.) và phát sáng, vì bọn tôi chẳng bị thương gì cả nên bọn tôi chẳng thay đổi, nhưng cô gái cướp thì đều phát sáng, vậy là họ đã bị thương trước khi cướp bọn tôi nhỉ, thật khó chịu khi biết tôi vừa làm vết thương của họ nặng hơn.

"Tôi... Mọi vết thương đều đã lành, anh mạnh thật đấy. Cám ơn anh một lần nữa vì đã đồng ý giúp chúng tôi. "(Cướp)

"Cám ơn anh rất nhiều. "(Cướp x)

"Không có gì đâu, vậy hãy tới làng của cô thôi nào. "

Nói rồi bọn họ dẫn bọn tôi đi tiếp theo đường mòn, vậy hoá ra là bọn tôi đi đúng hướng à, vậy thì cần đếch gì phải cướp nhỉ, thật khó hiểu.

Truyện Chữ Hay