[OLN] A Traveler In Many World

chương 31: lại đăng kí, again

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

'Segawa Raito' đó là tên mà tôi thấy ở bảng trạng thái của hắn. Đây chính là vị thần mạnh nhất mà Apolo-sama đã nói đến ư. Quả thật đúng là mạnh, tôi dùng mà còn không thể thấy được hoàn toàn bảng trạng thái của hắn nữa, thật là kinh khủng, một sức mạnh không thể đo đếm được. Nãy giờ tôi đấu với con quái vật này ư...

Đang chăm chú nhìn để xem rõ bảng trạng thái của hắn thì tôi để ý lại gương mặt của hắn, đó là tối hầm. Rồi tôi nhớ lại, chết tiệt thật, tôi đã gọi hắn là 'tên khốn' chắc đời tôi xác định từ đây quá.

"Có vẻ ngươi đã thấy rồi nhỉ, thôi chán rồi. Ta cũng xin lỗi vì lúc nãy đã đụng đến vợ của cậu. Nếu ta là cậu thì ta cũng sẽ nói y như vậy thôi. Cơ mà do trong quá khứ chưa có ai dám gọi ta như thế nên ta có hơi điên tiết một chút (có ta gọi người khác như vậy thôi) nên lần này ta bỏ qua. Ta chỉ muốn gặp mặt người có nhiệm vụ cứu thế để xem như thế nào thôi nhưng lại dính vào cuộc chiến vô nghĩa này. Ta xin lỗi. "(Segawa)

(Tác: do cả hai thằg đều tên Raito nên pải để thằg thần thành Segawa mong mọi người thông cảm, tất cả là do lỗi của tác lười.)

"Tôi... Khụ khụ... Cũng xin lỗi vì đã bất kính... "

"Được rồi, để ta đỡ cậu ra khỏi đó. "(Segawa)

Nói rồi hắn đến và nắm tay tôi và kéo một phát 'nhẹ', và tôi bay ra khỏi tường luôn.

Giờ để ý lại thì mấy mạo hiểm giả kia vẫn còn ở đây. Tôi liền quay lại nhìn họ, và họ đang ngơ ngác như phê đu đủ. Rồi hắn đi lại gần họ.

". "(Segawa)

Họ liền đồng thanh "vâng" rồi ngất đi. Sau đó ông ta liền đi lại chỗ bọn tôi.

"Xin lỗi nhé, do ta hơi có máu hiếu chiến trong người, hai người này là vợ của cậu à? "(Segawa)

"Vâng thưa ngài. "

"Nè Raito, sao anh nói chuyện kính cẩn vậy? "(Lili)

"Anh ấy có nói là chỉ muốn dùng em để khiêu khích anh thôi chứ không muốn hại em nên em mới... Em xin lỗi anh Raito. "(Mia)

"À không sao, anh thật sự rất lo khi thấy em bị ngài ấy chĩnh dao vào người. Còn chuyện vì sao anh lại kính cẩn ngài ấy thì do ngài ấy là vị thần mạnh nhất của thần giới, mặc dù anh không thể thấy được các chỉ số dù đã dùng nhưng anh thấy được tên, và tên của ngài ấy là Segawa Raito, anh đã được nghe nói đến ngài ấy khi còn ở thần giới Apolo. Chính ngài ấy đã nhờ Apolo-sama cứu anh khi anh sắp chết. "

"Thôi nào, đừng thế chứ. Cậu quan trọng hoá vấn đề rồi đấy. Vì cả hai chúng ta đều có tên là 'Raito' nên mấy người hãy gọi ta là 'Segawa' là được rồi. Ta hay bố láo với người khác nên không cần kính cẩn ta như thế vì ta cảm thấy ngứa ngáy lắm. Mà đồ của ta rạo ra công nhận hợp với mọi người thật đấy, hai cô bé rất xinh đẹp, và cậu thì ngầu như ta. "(Segawa)

"Vâng, cám ơn ngài. "

"Vậy Segawa chính là chồng của Athena-sama sao? "(Lili)

"Thần cai trị là vợ của vị thần mạnh nhất, thật không thể ngờ được. "(Mia)

"Ahahaha vợ ta mà nghe được chắc cũng ngượng đỏ cả mặt cho xem. "(Segawa)

"Vậy cho tôi hỏi là Segawa ở đây làm gì vậy, có chuyện gì xảy ra hả? "

"À không, do ta ở trên thần giới chán quá nên xuống đây chơi chút thôi. Cơ mà ở thế giới này còn chán hơn. "(Segawa)

"Chán??? Vậy là một vị thần có thể đi mọi nơi ư? "

"À không, do ta là đặc biệt thôi. Vì ta không có thế giới để cai trị và cũng chỉ có ta là có kĩ năng nên ta mới đi xung quanh được. Chứ ở thần giới thì bọn ta chỉ quan sát các thế giới qua màn hình thôi... À mà còn đánh đêm nữa, nếu ngươi hiểu... "(Segawa)

"À vâng tôi hiểu. "

Hai cô nàng thì cũng bắt đầu đỏ mặt, tôi thật không thể ngờ là người này thật sự là vị thần mạnh nhất đấy, tính cách thì gần như không giống tôi nhưng đụng tới người tôi yêu quý thì nổi sùng lên là điểm giống nhau, và còn việc không thích ngồi một chỗ nữa chứ.

"Và ta cũng cám ơn cậu. "(Segawa)

"Ể... Vì sao thế? "

"Thì là do đã chấp nhận sự nhờ vả của vợ ta. Ta đã biết cậu từ hồi cậu mới bắt đầu du hành kia, cậu cũng trải qua khá nhiều khó khăn đấy chứ. Nên khi ta cảm nhận được sức mạnh của cả người nên đã đến đây, cơ mà ta dần cậu như thế thì nếu ta về thần giới kiểu gì Athena cũng sẽ la mắng ta cho coi, haizzz... "(Segawa)

"Vâng, tôi hiểu. "

Thật sự thì tôi cũng y chang ngài ấy ở khoản sợ vợ. Thật không thể tin nổi, hai người kia cũng bắt đầu hiểu và cười khúc khích.

"Vậy thôi, ta về đây. Vì ta ở đây chắc cũng năm rồi nên chắc ta phải về với vợ và con gái ta đây. Tạm biệt mọi người nhé, à mà nếu cậu có đủ MP thì cậu cũng nên đến thế giới tiếp theo đi vì nơi này chẳng có cái giống gì gọi là 'sự kiện dẫn đến hủy diệt thế giới' cả. "(Segawa)

"À vâng, bọn tôi định sẽ đi du hành và vui chơi nên bọn tôi quyết định sẽ khám phá hết rồi mới đến thế giới tiếp theo sau. "

"Vậy à. Vậy thôi, vậy tạm biệt. "(Segawa)

Nói xong thì một vòng tròn ma thuật màu vàng xuất hiện dưới chân ngài ấy và sau s thì vòng tròn dịu bớt và ngài ấy cũng biến mất.

"Công nhận rằng ngài ấy là một người tốt bụng nhỉ, mặc dù hơi cuồng chiến, giống ai đó khi người mình yêu gặp nguy hiểm... "Lili nói khi liếc nhìn tôi.

"Ùm, đúng là giống ai đó thật. "Mia cũng đồng tình khu nhìn tôi.

"Nè em đang ám chỉ anh giống ông ta hả. Vậy có khi anh không quan tâm em kể cả khi cả hai bị bắt luôn chịu không? "

"Ếh thôi mà, tụi em yêu anh vì điểm đó đấy, phải chứ Mia? "(Lili)

"À vâng, đúng vậy. Vì anh luôn quan tâm rất nhiều đến tụi em nên tụi em mới yêu anh, dù sao thì tính cách mà anh giống ngài ấy là tính cách tốt mà, nên anh đừng có giận nữa. "(Mia)

"Anh không có giận gì đâu. Vậy, tính sao với đám người kia đây? "Tôi vừa nói vừa chỉ về nhóm mạo hiểm giả.

"Em nghĩ cứ kệ họ thôi. Dù sao chúng ta cũng tiêu diệt Goblin king rồi nên chắc không sao đâu. "(Lili)

"Ùm... Chúng ta lấy kho báu đi, nhưng cứ để lại cho họ một ít thì họ cũng chẳng phàn nàn gì đâu. "(Mia)

Sau đó bọn tôi mỗi người bỏ một ít vào kho vô hạn rồi rời đi. Để lại cái bọn vô dụng ở đó.

_______chuyển cảnh_______

Vì ở trong rừng nên tôi hoàn toàn mù đường và cô gái thì cũng chẳng khá hơn nên tôi đành phải nhờ cậy vào map-sensei thôi. Nếu bọn tôi đi về phía tây thì sẽ đến một thành phố, cơ mà không biết bọn tôi sẽ phải trải qua chuyện gì mới được vào thành phố đây.

Tiền ở thế giới này thì bọn tôi cũng chẳng sợ thiếu vì cái kho của cải của Goblin king, vẫn là mấy đồng tiền đồng, bạc và vàng thôi, hình dạng thì là hình chữ nhật dài cm rộng cm, độ dày cỡ .cm. Tiền ở đây có đơn vị là G.

tiền đồng bằng G

tiền bạc bằng G

tiền vàng bằng G

Người dân sài chủ yếu là tiền đồng và tiền bạc, còn tiền vàng thì chỉ có các quý tộc và đức vua mới xử dụng thôi.

Đi cỡ tầm phút thì bọn tôi đã thấy được tường của thành và đường cái, bức tường thì chỉ có màu xám vì được xây bằng đá, và không có ma thuật được yểm vào. Thành này không biết của vị quý tộc nào nữa đây.

Đến được cổng thì binh lính chặn bọn tôi lại, một thủ tục dễ hiểu mà.

"Mời mọi người trình ra giấy nhận dạng. "(Lính)

"À bọn tôi do đi đường xa nên lỡ bị cướp hết đồ lẫn giấy nhận dạng rồi ạ. Nhưng bọn tôi vẫn giữ được mấy đồng bạc, không biết có cách nào để bọn tôi vào đây không vì bọn tôi đang định làm thẻ mạo hiểm giả thay cho giấy nhận dạng" tôi nói khi chưng ra bộ mặt giả tạo.

"Thế à, cũng được. Ta sẽ cấp giấy cho tạm trú cho cậu. Nhưng cậu vẫn cần đặt tay lên tảng đá này giùm ta. "(Lính)

"Vâng, tất nhiên rồi. "

Theo thì đây là đá sự thật, cũng giống mấy quả cầu xác nhận có tội ở thế giới khác thôi, việc tôi cần làm là đặt tay lên nó và nó cũng phát sáng lên thôi chứ chẳng có cái mẹ gì đặc biệt cả. Và thế là tôi với cô vợ đặt tay lên nó, rồi họ sáng lên với ánh sáng màu trắng, thế là xong.

"Được rồi, mấy người được vô, người tốn G. À mà dể ta cho cậu biết một chút, nếu họ là vợ cậu thì hãy cẩn thận, vì ở đây mấy vụ bắt cóc hay xảy ra lắm và đối tượng toàn là những cô gái xinh đẹp không thôi. "(Lính)

"À vâng, cám ơn anh đã quan tâm. "

Sau đó cả bọn đi vào thành phố, nơi này có tên là Gao đấy các bạn ạ. Thật là một cái gợi kỉ niệm xưa, hồi đó tôi đi qua một thế giới có phép thuật nhưng không phải phép thuật nguyên tố mà là những siêu thú và cho phép người bọn chúng chọn có sức mạnh để đánh nhau với lũ org, lúc đầu họ có chiến binh với màu khác nhau, biến hình với cái điện... Ùm... Hình như câu chú đó là... 'Luồng điện gao... HA' thì phải. Sau đó cả năm người họ biến thành chiến binh với màu là đỏ, vàng, xanh dương, đen và trắng. Bọn họ gọi bản thân là 'nhóm chiến binh siêu thú, siêu nhân gao.', mà cái vấn đề mà tôi luôn thắc mắc là khi họ biến hình thì bọn org đó ngồi uống trà sau đó thì bị nhóm siêu nhân gao dần cho sml luôn. Tôi tự hỏi tại sao bọn org đó ngu vãi ra vậy. Với INT của bản thân mà tôi vẫn chưa giải quyết được thắc mắc này đấy, haizzz. Mà thôi, cái thế giới đó yên bình đều nhờ vào họ nên cứ kệ đi.

Vào trong thành thì khung cảnh không được đẹp đẽ cho lắm, toàn là trẻ con ăn mặc rách rưới, người dân thì cũng chẳng tươi vui chút nào. Nhà cửa thì cũng chẳng khá hơn bao nhiêu, trong khi tiền vào cổng tới đồng bạc mà người dân lại thế này ư, chắc đăng kí xong để có thẻ mạo hiểm giả rồi thì rời khỏi đây luôn quá, mình có dự cảm không lành nếu cứ ở đây lâu.

Bọn tôi cứ đi thẳng trên trục đường chính để đến guild, mà nói đúng hơn là do mấy căn nhà ở đây khá tồi nên cái guild to chà bá dễ nhìn thấy vl. Khi vừa vào thì nhìn thấy toàn là mấy thanh niên ngồi tụ lại với nhau rồi nhậu, chỉ có vài thanh niên còn trẻ thì đứng coi nhiệm vụ ở bảng, nhưng mà kệ đi, cứ đăng kí rồi chuồn là tốt nhất.

Quầy tiếp tân thì như bao thế giới khác, toàn là gái đẹp thôi. Cơ mà đối với tôi chuyện đấy không quan trọng, vì thành phố này có bề ngoài quá thối nát nên tôi cũng chẳng quan tâm đến nó chi cho mệt.

"Cho bọn tôi đăng kí làm mạo hiểm giả với. "

"À vâng. Mời mọi người điền thông tin vào giấy. Và giá cho người đăng kí là G. "(Tiếp tân)

"À đây. "

Tôi móc tiền ra rồi đưa cho cô tiếp tân, rồi bọn tôi viết vào giấy vài thông tin cần thiết, rồi trả lại cho cô ta. Nhận xong cô ta chạy vào trong, sau phút thì ra lại với cái thẻ.

"Mời người nhỏ máu vào đây để hoàn thành thủ tục đăng kí. "(Tiếp tân)

Bọn tôi lấy cây kim rồi chích vào ngón tay và để máu chảy lên tấm thẻ. Rồi tôi cầm cây kim và đút vào kho thông qua túi quần, vì tôi nhìn thấy ánh mắt thèm thuồng của cô ta cứ dán vào cây kim đã dính máu của tôi. Tôi cầm cái thẻ rồi ra khỏi guild trong khi mặt cô ta ỉu xìu vì không được nhận lại mấy cây kim.

Truyện Chữ Hay