Tác: và giờ chúng ta sẽ quay lại với main, khúc cuối của chương thì sẽ được tua nhanh đến lúc main đánh nhau với ayame xong nha.
________________________________
Tôi đã dịch chuyển đến một khu rừng gần biên giới Victoria. Vì trời đã tối nên không có ai ở đây cả. Tôi ngồi xuống một gốc cây và khóc... Lâu lắm rồi tôi mới khóc như mưa thế này... Chắc tôi khóc khi còn nhỏ từ kiếp trước nhỉ. Tôi đã từ bỏ hạnh phúc ích kỉ của bản thân để họ có thể tìm được hạnh phúc mới, nhớ lại khuôn mặt thất thần của họ làm tôi cảm thấy tim tôi thắt lại, rất đau đớn... Tôi biết, tôi không có quyền nói về chữ 'đau đớn' vì vết thương tôi gây cho họ còn đau hơn. Chắc bây giờ họ đang nghĩ đến tôi và căm hận tôi lắm, từ khi hết bất tử, tất cả các quyền năng của thần như thao túng kí ức đều bị mất, cũng như , nên tôi chẳng biết được tương lai của họ như thế nào hoặc tương lai của tôi ra sao. Nên tôi thà để họ ghét tôi còn hơn là đau đớn khi tôi chết. Nếu thần cai trị nói tôi sớm hơn thì tôi đã không uống cái thuốc phép đó... Dù họ sẽ nhìn thấy xác của tôi nhưng tôi cũng không sợ nhìn thấy họ đau lòng... Hiện tại thì tôi đã châm thuốc và hút, nước mắt của tôi vẫn không ngừng rơi. Nhớ lại quãng thời gian năm trước tôi còn ở bên họ, quãng thời gian đó thật vui, thật hạnh phúc. Mặc dù họ luôn la tôi vì tôi hay làm điều biến thái với họ nhưng vẻ mặt của họ thể hiện rằng họ cũng vui vì được tôi quan tâm. Chắc điều tôi làm hôm nay đã phản bội lại họ rất nhiều rồi.
Tôi cứ ngồi đốt thuốc và cố gắng quên đi mọi nỗi buồn của hôm nay để tiến bước về phía trước. Khi đốt hết một bao, tôi nhìn lại đồng hồ trên smartphone thì nó để là một giờ sáng. Chắc nên đi thôi nhỉ.
Nghĩ thế rồi tôi đứng dậy và tiến thẳng về phía cổng biên giới theo sự chỉ dẫn của map-sensei. Và sau hơn phút lết bộ thì cuối cùng cũng đến cái cổng, cơ mà nó đóng cha nó rồi.
Thế là tôi dùng và dùng để làm bích hổ du tường. Tôi lùi lại để lấy đà và chạy rồi nhảy lên tường, sau đó tôi chạy thẳng trên bức tường thẳng đứng. Bức tường cao cỡ m, với tốc độ của tôi cộng với lực hút của hành tinh này thì nếu tôi duy trì đạt tốc độ m/s thì khoảng phút thì tôi sẽ chạy qua bước tường. Nếu các bạn cảm thấy tôi tính hơi ảo thì các bạn hãy nhớ lại bảng trạng thái của tôi có INT là bao nhiêu, rồi nhân thêm cho vì skill giúp tôi tăng tốc độ của bản thân lên lần, nên nói là m/s thì hơi chậm mới phải đấy, vì tôi chạy sánh ngang với tốc độ âm thanh đấy. Cơ mà chạy kiểu đấy thì phá bức tường mất nên tôi phải kiềm lại.
________chuyển cảnh________
Và sau phút thì tôi cũng lên được nơi cao nhất của tường biên giới, cơ mà lính gác ở đây thì ngủ hết bà nó rồi. Và tôi thì chạy thẳng tiếp và nhảy xuống. Sau cú rơi tự do thì tôi hạ cánh như thanh niên mặc sịp đỏ hay đáp ấy. Và tất nhiên cú rơi của tôi tạo ra một cái hố rất ư là to và một tiếng nổ như sấm rềnh ấy, cơ mà mấy người lính vẫn không hề dậy, kì lạ thật, có vẻ như có điều gì đó bí ẩn.
Cảm thấy như vậy, tôi liền quay lại bức tường để xem xét những người lính, cơ mà họ không phải đang ngủ, mà là đã chết rồi. Dựa vào độ co cứng của cơ thể do bị trúng độc thì họ chỉ mới chết cách đây từ - tiếng thôi. Độc có vẻ phát ra từ rượu mà họ uống, tôi tự trách bản thân rằng mình đã đến trễ. Có vẻ quỷ tộc làm bước này để có thể đi qua biên giới nhanh chóng hơn. Tôi thật sự là chẳng hiểu là đây là do họ bị ép hay là do tự nguyện nữa, nhưng mà tôi tốt nhất nên nhanh lên. Thời gian đang rút ngắn lại từng chút một. Nghĩ như vậy và tôi bắt đầu chạy đi.
_________chuyển cảnh________
Ở quỷ quốc này thì chỉ có thủ đô duy nhất thôi, nhưng vẫn có các làng mạc của các giống loài quỷ khác nhau nữa. Tôi nhớ lại thư của thần cai trị thì cái người xuyên không kia dùng năm để chuẩn bị quân lực vậy chắc là mấy thanh niên trang tráng trong làng đều đã bị cưỡng ép vô quân đội hết rồi, nếu thật sự là vậy thì tôi nghĩ mình không nên giết hại binh lính mà chỉ cố làm họ bất tỉnh thôi.
Nghĩ thì thế chứ mình cũng không biết đâu mà lần. Tôi cứ chạy theo sự chỉ dẫn của và tới được một ngôi làng. Tôi dùng để theo dõi xem sao. Người dân thì trông khá là tiều tụy, còn có những người phụ nữ đi đứng loạng choạng với đôi mắt vô hồn nữa chứ. Tôi thử để nghe ngóng thử xem sao.
"Nè, tại sao quỷ vương lại đột nhiên muốn đánh nhau với loài người vậy? "(Quỷ A)
"Ta cũng chỉ nghe nói rằng đó là mong muốn của tân quỷ vương thôi. Còn sự tình ra sao thì ta cũng không rõ. "(Trưởng làng)
"Ngôi làng của chúng ta đều dựa vào những cậu thanh niên để đi săn bắt thú, bây giờ thì chúng bị ép đi gia nhập quân đoàn hết rồi thì chúng ta sống thế nào đây? "(Quỷ B)
"Ta biết điều đó chứ, nhưng quân lính tới và bắt những người đó đi thì ta còn biết làm sao, chúng ta đã già rồi, cho dù có là quỷ đi chăng nữa thì khi già rồi cũng phải yếu thôi, làm sao chúng ta có thể đối đầu với một đội quân mặc giáp từ đầu đến chân được. "(Trưởng làng)
"Haizzz, thiệt là khổ mà, tự dưng khi không lại thay đổi quỷ vương làm gì không biết. Chúng ta chỉ muốn sống một cách hoà bình thôi mà. "(Quỷ A)
"Ta nghe được những tin đồn rằng quỷ vương đương nhiệm là một phụ nữ nhân tộc. "(Trưởng làng)
"Cái gì... Vậy chẳng phải cô ta bảo chúng ta đi chết à. Mà sao quỷ vương tiền nhiệm lại để cho cô ta làm quỷ vương cơ chứ, không lẽ là dùng yêu thuật. "(Quỷ C)
"Nếu là dùng yêu thuật nào đó thì còn đỡ. Nhưng cô ta thì đã hạ sát tất cả các tướng quân quỷ dưới trướng của quỷ vương rồi sau đó hạ sát luôn quỷ vương trong chưa đầy một nốt nhạc. Ta còn biết thêm thông qua các mối quan hệ giữa các làng khác rằng những người thân cận của cô ta hiện tại không kính nể cô ta vì sức mạnh đó thì cũng sợ hãi mà tuân theo. Chỉ có những lính ngoài thì còn may ra là giữ được ý chí muốn sống hoà bình với con người thôi. "(Trưởng làng)
"Cái gì, chuyện này là thật ư... Cô gái nhân tộc đó thật quá sức nguy hiểm. Vậy chúng ta chỉ có thể chờ như thế này đến chết thôi ư. "(Quỷ A)
"Ta mong rằng thần sẽ gửi đến cho chúng ta một đấng cứu thế. Bây giờ chỉ còn cách cầu nguyện để có niềm tin thôi chứ ta cũng không còn cách nào khác cả... "(Trưởng làng)
"Vâng... "(Quỷ)
Sau khi nghe được cuộc đối thoại thì tôi đã đoán được phần nào của đội quân quỷ vương rồi. Chỉ cần giết mấy tên thân cận với cô ta thì tôi sẽ không bị ai ngáng đường nữa cả. Nghe xong mọi chuyện, tôi lập tức rút đi trong im lặng...
Mấy tên cận thần hiện tại chưa chắc đã mạnh bằng tướng quỷ của quỷ vương đời trước, cơ bản là do cô ta quá OP nên bọn họ mới không chống lại được thôi. Phải tìm cách để xử lí con nhỏ đi hủy diệt thế giới đó ngay lập tức.
Nhưng tôi cũng phải nghỉ ngơi đã vì tôi mệt quá rồi, từ thể chất đến tinh thần, hôm nay tôi đã phải trải qua khá nhiều thứ rồi. Mong rằng trong lúc tôi ngủ thì sẽ không có chuyện đáng tiếc nào xảy ra.
Vừa nghĩ thế vừa tìm đến một cái hang động gần đó mà tôi phát hiện được. Theo quan sát thì đây có vẻ là hang của một con quái nào đó nhưng bây giờ có khá nhiều mạng nhện nên chắc con quái đó đã đi rồi. Tôi liền dùng phong ma thuật để dọn sạch một bãi đất, rồi tôi đặt người xuống đó để ngủ, và tất nhiên là không quên dựng kết giới rồi.