Những tán cây trụi lá rung lắc và rùng mình, bị trận gió từ trên cao quật xuống tới tấp.
Trực thăng lượn vòng quanh bầu trời nhiều không đếm xuể, cánh quạt đập phành phạch vào không trung.
Mô tơ của các thiết bị hạng nặng gầm rú.
Hàng chục người đàn ông hò hét với nhau khi nạo vét lòng hồ.
Từ xa xa vọng lại tiếng còi xe cứu thương.
Tất cả chồng chéo lên nhau tạo nên bức tường âm thanh khổng lồ đáng ghét.
Mọi tiếng ồn ấy xuất phát từ Công viên Inokashira.
Không, là ngày hôm nay, toàn bộ thị trấn Kichijoji đều chìm trong bầu khí náo nhiệt và căng thẳng tột độ. Có nét gì đó háo hức và ngột ngạt là lạ trên gương mặt mọi người dân bạn bắt gặp dọc đường.
Công viên Inokashira bình thường là địa điểm cho dân địa phương thư giãn, nhưng giờ đây nó đã bị ruy băng cảnh sát rào chắn và cào xới ngổn ngang bởi các máy móc xây dựng.
Một chiếc cần cẩu đậu sát mép hồ, vươn gàu xúc xuống dưới mặt nước.
Lại có hàng chục người đàn ông đứng vây quanh nó, tất cả trong bộ đồ lao động.
Bản thân hồ nước cũng đầy ắp người là người trên những chiếc thuyền hơi, đang sục sạo liên tục lòng hồ.
Ngay cả những cư dân sống tại đây lâu năm chưa bao giờ chứng kiến cảnh tượng nào như vậy.
Hằng năm, vào khoảng thời gian này, thành phố Musashino sẽ tiến hành nạo vét toàn bộ rác thải từ hồ Inokashira, nhưng năm nay khác hẳn.
Từ sâu dưới nước, gàu xúc được nâng lên chậm rãi.
Nó kéo theo thứ gì đó trông như những túi rác xấu xí và chất thêm vào đống quanh bờ.
Hồ Inokashira đã biến thành bãi tập kết rác thải.
Năm nay có nhiều rác hơn thường lệ.
Đó là thứ rác thải bị vứt đi bởi số ít những người cao ngạo và bất lương.
Thứ rác thải tạo ra từ hành động vô đạo đức và ích kỉ.
Thứ rác thải buồn bã.
Thứ rác thải của xã hội.
Rác thải, rác thải, rác thải, rác thải, rác thải, rác thải, rác thải, rác thải...
Nhưng chúng không chỉ là rác thải. Chúng là xác người.