Trans: Chí mạng
_________________________
Bên kia cánh cửa có bóng dáng của hai người. Có lẽ các thủy thủ đang đến để kiểm tra tình hình.
Thủy thủ trên những con tàu trái phép này thường là những tên hải tặc được huấn luyện chiến đấu. Họ có một thanh kiếm hải quân treo trên thắt lưng, khác với những thủy thủ thông thường.
Khi thấy Yoel, họ dừng lại với vẻ ngạc nhiên. Họ không thể nhận ra chuyện gì đang xảy ra bởi động tác của Yoel quá nhanh.
"...!?"
Ánh đèn trong tay họ phản chiếu lên lưỡi dao găm.
Yoel nhanh chóng tiến tới và dùng cán dao đập vào bụng của kẻ đối diện. Anh hạ thấp người và chuyển trọng lượng cơ thể một cách thành thục, làm cho cú đấm thêm mạnh mẽ.
"Gr...!!"
"Mày là ai...!!"
Khi một trong số các thủy thủ ngã xuống, người còn lại rút kiếm ra trong hoảng loạn. Nhưng ngay lúc đó, hắn cũng đã ngã xuống với tiếng hét đau đớn.
"...Ừm."
Yoel liếm môi và mắt sáng lên như một đứa trẻ trước món ăn ưa thích.
"Dù không mạnh lắm, nhưng lâu rồi mới được dùng kiếm..."
(Như thường lệ, kiếm thuật của anh ấy vẫn như sấm chớp...)
Rishe, người đang giơ cao ngọn đèn cho Yoel, hắng giọng.
Cảm giác như vừa nhìn thấy tia chớp xé ngang bầu trời, đánh tan kẻ thù trong chớp mắt. Đó là một thanh kiếm thiên tài, hoàn toàn khác với kỹ thuật kiếm của Arnold, thứ mà người ta cảm nhận được sức nặng trong từng nhát chém.
Tuy nhiên, cô không thể cứ mãi ngắm nhìn được.
"Yoel-sama, hãy sử dụng thanh kiếm này!"
"!"
Thanh kiếm mượn từ hai tên thủy thủ có lưỡi cong như hình lưỡi liềm. Rishe ném một thanh cho Yoel và lấy một thanh khác cho mình.
Thanh kiếm này dài hơn dao găm và được thiết kế phù hợp hơn cho cuộc chiến trên tàu, từng được sử dụng trong các bài tập của kiếp làm hiệp sĩ.
Rishe nắm chặt chuôi kiếm và chặn thanh kiếm thứ ba từ phía sau Yoel.
"――――…"
So với việc ngăn chặn kiếm của Arnold trước đây, cú sốc này không là gì cả.
Rishe chỉ đơn giản là thay đổi hướng của lưỡi kiếm và để thanh kiếm của đối thủ trượt đi để hóa giải lực tấn công.
"Cái gì...?"
Tên thủy thủ thứ ba mở to mắt. Trước khi người đàn ông mất thăng bằng kịp phản ứng, Rishe lập tức cúi người xuống.
"Yoel-sama!"
"…"
Không cần Rishe phải ra hiệu, Yoel đã bật nhảy lên khỏi sàn.
Yoel nhảy nhẹ nhàng và dùng chuôi kiếm chưa rút ra đập xuống trán đối thủ.
"Gah..."
Cùng lúc Yoel hạ xuống, tên thủy thủ cũng ngã xuống. Rishe đứng dậy, thở phào trước trận chiến mình vừa chứng kiến ở cự ly gần.
(Cử động thật đẹp mắt...! Đúng là Yoel-senpai. Chỉ cần đứng cạnh quan sát cũng học được rất nhiều điều mới.)
Dù hiểu rằng đó là một cuộc chiến nhờ vào sự kết hợp giữa sự linh hoạt và sức mạnh cơ bắp, Rishe vẫn không khỏi ngưỡng mộ. Tuy nhiên, chính Yoel lại nhìn Rishe với ánh mắt nghi ngờ.
"...Cô gái kỳ lạ."
"Yoel-sama?"
"Chưa bao giờ tôi nghĩ rằng chiến đấu cùng ai đó lại dễ dàng đến vậy."
"!"
Nghe những lời đó, Rishe, người từng là "hậu bối" của Yoel, cảm thấy vô cùng vui mừng.
Dù vậy, không có thời gian để chìm đắm trong cảm xúc đó.
"...Chúng ta đi thôi. Cảm giác ở trên xa còn khá xa, nên còn nhiều tầng nữa mới đến được boong tàu... A! Xin chờ đã, Yoel-sama!"
Rishe tiếp tục hỗ trợ Yoel khi anh lao về phía trước.
Cô cầm đèn và kiếm, chạy lên cầu thang và đánh ngất những kẻ thù gặp phải trên đường. Cô cố gắng không để bọn họ gọi thêm đồng bọn, nhưng tiếng ồn ngày càng lớn khiến các thủy thủ và thuyền viên bắt đầu tụ tập.
Càng có nhiều kẻ thù, đôi mắt Yoel càng sáng rực. Anh tìm kiếm những đối thủ có kinh nghiệm và nhanh chóng thách đấu với họ.
Những kẻ mà Yoel không để mắt đến đều bị Rishe giải quyết.
Kiếm thuật của Yoel có nhịp điệu đặc biệt, như một điệu nhảy, nhưng Rishe đã nắm bắt được điều đó.
"Tôi sẽ thu hút kẻ thù ở đằng kia! Yoel-sama cứ làm điều anh muốn!"
"Như những quả dâu trên chiếc bánh. Có vẻ ngon hơn so với những thứ khác..."
Ngay cả khi đối mặt với những kẻ thù mạnh, Yoel vẫn chỉ đưa ra những nhận xét độc đáo của mình. Rishe mỉm cười khi nghe thấy điều đó, rồi đẩy cửa phòng tàu, dẫn dụ những kẻ thù vào đó.
"Con nhỏ này...!!"
Bọn họ khinh thường cô, nhưng ở không gian hẹp, cô có lợi thế hơn.
Cô nhanh chóng đặt chiếc đèn lên bàn và thay vào đó nắm chắc hai thanh kiếm trong tay. Dù phải chiến đấu với hai lưỡi kiếm, Rishe vẫn cẩn thận không làm hỏng phòng tàu.
"Gah!!"
Khi kẻ cuối cùng ngã xuống, Rishe thở hổn hển nhưng vẫn để ý đến xung quanh.
"...Tấm hải đồ này..."
Đây có lẽ là căn phòng mà người hoa tiêu thường lưu trữ tài liệu cho chuyến hải trình.
Rishe cau mày nhìn vào tấm hải đồ dán trên tường,
(Những điểm được đánh dấu. Đây là...)
Cô tiến lại gần và chạm vào nó bằng ngón tay.
Điểm được chỉ định là một thị trấn cảng phía bắc Garkhain, gần Vương quốc Coyolles nhất.
"...Schutena...?"
Đó là thị trấn do Lorvain, một "thần dân trung thành" sẽ bị Arnold xử tử trong tương lai, cai quản.