Trans: Chí mạng
_________________________
Rishe ưỡn ngực, và như một người vợ của Arnold, cô ấy nói với anh.
"Em sẽ cố gắng hết sức. Không chỉ cứu được những nạn nhân mà còn vì tình hữu nghị giữa quốc gia Sharga và Garkhain."
"――――…"
Arnold từ từ hạ mắt xuống.
"Sau khi em bị bắt cóc làm mồi nhử, ta đã bàn bạc kỹ lưỡng với các hiệp sĩ cận vệ về các hành động của chúng ta. Dù vậy, vẫn có khả năng xảy ra những tình huống bất ngờ."
Đôi mắt xanh của anh nhìn ra con kênh chảy ngoài cửa sổ.
"Bọn chúng sẽ tìm cách bỏ trốn. Trận chiến cuối cùng rất có thể sẽ diễn ra trên tàu."
Oliver cũng đồng ý với lời của Arnold.
"Nếu là chiến đấu trên tàu hay trên biển, thì thật phiền phức. Khác với trên đất liền, hiệu suất của tàu chúng ta cũng là một vấn đề."
"Thưa Arnold điện hạ, Oliver-sama. Về vấn đề đó, ..."
Rishe lần lượt nhìn hai người và mỉm cười.
"Hiện tại, đồng minh đáng tin cậy nhất mà chúng ta có thể nghĩ đến đang ở đây."
"…"
Sau đó, khi Rishe quay lại nhìn, có bóng dáng của Yoel đang chăm chú nhìn cô ấy.
Rishe biết rõ.
Yoel, kiếm sĩ thiên tài của quốc gia Sharga, là người như thế nào và mạnh mẽ ra sao.
"Anh ấy là hiệp sĩ đến từ một quốc gia mạnh nhất về chiến đấu trên biển. Anh ấy đã hứa sẽ giúp chúng ta."
"Rishe-sama…"
Oliver ngạc nhiên nhìn Rishe.
Bên cạnh Arnold đang cau mày, Rishe bắt đầu trình bày kế hoạch dùng cô làm "mồi nhử" cho Arnold và Oliver.
***
Chiều hôm đó, Rishe bận rộn làm việc ở bến tàu của thị trấn kênh đào.
"Có ai còn thiếu rượu không ạ!"
Cô hét to, và trong đám đông nhộn nhịp, có những cánh tay giơ lên. Những cánh tay rắn chắc, rám nắng cho thấy họ là những người làm công việc nặng nhọc.
"Rishe-sama! Chúng tôi có thể nhận thêm một chai nữa không?"
"Vâng, tất nhiên rồi! Cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã giúp dập lửa tối qua!"
Cô nhờ các hiệp sĩ cận vệ giúp lấy chai rượu từ trong thùng gỗ ra và trao cho họ. Rishe đã phân phát rượu cho các thủy thủ chuẩn bị ra khơi từ kênh đào này.
Họ đã phải xử lý vụ cháy tàu vào đêm khuya, sau đó lại ra khơi đánh cá vào sáng sớm, và bây giờ mới có thời gian thư giãn.
Sau khi cuộc họp buổi sáng kết thúc, Rishe đã mua nhiều loại rượu và các thứ khác, rồi đến bến tàu.
"Dù là món quà nhỏ, nhưng hãy cầm lấy bao nhiêu tùy thích. Nếu có ai không thích rượu, thì ở đây còn có rất nhiều hoa quả!"
"Ồ, phải chăng đây là rượu từ lục địa phía Nam?"
Khi Rishe đưa chai rượu, mắt các thủy thủ sáng lên.
"Ngài chọn rượu khá tinh tế đấy, thật là hiểu biết!"
"Haha. Nếu mọi người không phiền, hãy giới thiệu cho tôi loại rượu nào mà mọi người hay dùng ở Garkhain nhé? Đặc biệt là những loại rượu phổ biến và không quá đắt đỏ."
"Ý ngài là rượu của người dân thường phải không? Hê, thật bất ngờ khi Hoàng phi tương lai lại quan tâm đến điều này! Anh chàng này rất am hiểu về rượu đấy. Phải không?"
"Ồ, cứ để tôi lo! Tôi không chắc là người cao quý như ngài sẽ thích nhưng nếu nói về rượu phổ biến ở đất nước này thì…"
Cô giao lưu với các thủy thủ như vậy, bày tỏ lòng biết ơn của mình.
Dù thấy áy náy khi nhờ hiệp sĩ cận vệ giúp đỡ, nhưng vì đó là "mệnh lệnh từ Hoàng tử Arnold", nên cô cảm thấy biết ơn và nhận sự giúp đỡ.
Tất nhiên, bữa tiệc rượu đã bắt đầu, và dù không thể tham gia, Rishe vẫn thấy rất vui khi đứng gần quan sát.
Nghe những bài hát của thủy thủ, xem họ nhảy múa và vỗ tay, cô đã phân phát hết những chai rượu trong thùng.
"Thật sự, phu nhân rất giỏi trong việc thu phục lòng người."
"Raul!"
Rishe, người đang ngồi trên một thùng gỗ cách đó không xa, nhìn xuống Yoel, người mà Raul đã lôi đến.
Yoel đang ngủ rất ngon lành, hơi thở đều đặn.
"Yoel-sama, anh ấy kiệt sức rồi..."
"Không, cậu ta thường như vậy mà?"
Raul nói vậy, nhưng hôm nay Yoel đã cố gắng rất nhiều trong suốt cuộc họp. Mặc dù theo tiêu chuẩn của Yoel, việc dậy sớm vào sáng nay là một điều đáng ngạc nhiên.
"Các thủy thủ có vẻ rất hài lòng, nhưng tôi không biết cô và Hoàng tử đang nghĩ gì. Dù rằng danh tiếng của Hoàng phi đã tăng lên, nhưng vẫn có kẻ lạ mặt xuất hiện."
"Nếu người đàn ông đó xuất hiện ở đây và nhắm vào tôi, thì điều đó còn tốt hơn. Hơn nữa, các hiệp sĩ cận vệ đều có mặt ở đây."
Các hiệp sĩ cận vệ đang giúp dọn dẹp những thùng gỗ. Rishe cũng muốn giúp, nhưng họ kiên quyết yêu cầu cô nghỉ ngơi.
"Từ đêm qua đến sáng nay, không có gì khác thường trên kênh đào hay trên biển."
"…Thật đáng khâm phục khi cô cũng kết hợp việc thu thập thông tin từ các thủy thủ."