Trans: Chí mạng
_______________________
"Oliver-sama. Kế hoạch kéo dài hơn dự kiến là do..."
"À, nếu là chuyện đó thì. Điều thần muốn hỏi là về tổ chức tình báo, nhưng trước hết thần định nói chuyện cũ để thư giãn tâm trạng, và rồi câu chuyện nhiều hơn thần tưởng..."
"Ồ, thật là vất vả cho anh..."
Arnold đã dự đoán trước điều này. Có lẽ Oliver đã nhiều lần thực hiện việc thu thập thông tin trước đây.
"Tuy nhiên, nhờ nghe câu chuyện cũ đó mà thần hiểu rõ bối cảnh suy nghĩ của Dietrich-dono. Thêm nữa, cuộc đảo chính của ngài Dietrich sẽ thất bại thôi."
"A!! Oliver, không được! Chuyện đó đã nói là bí mật rồi mà!?"
"Vương tử Dietrich. Về cuộc đảo chính thì tôi đã mơ hồ đoán được, nên xin ngài hãy bình tĩnh."
"Cái gì chứ!?"
Mặc dù Dietrich bị sốc, nhưng trước mắt Rishe cứ để đó đã. Arnold hoàn toàn bắt đầu cuộc trò chuyện chỉ với Oliver.
"Những chi tiết nhỏ không quan trọng. Hơn nữa, ngươi đã moi được thông tin cần thiết chưa?"
"Có vẻ tổ chức tình báo tiếp cận Dietrich-dono vào tháng ba năm ngoái. Rishe-sama, người có biết gì không?"
"Một tháng sau đó vào tháng tư, Marie-sama, học sinh xuất sắc, đã nhập học vào học viện của chúng tôi."
"Cô ấy là hôn thê hiện tại của Vương tử Dietrich."
Khi nhắc đến tên Marie, sắc mặt Dietrich lập tức tái nhợt.
"Cái gì...!? Đợi đã! Marie không phải là đồng bọn của những kẻ xấu đó đâu!!"
"Tôi hiểu. Có lẽ Marie-sama chỉ bị lợi dụng một lần duy nhất. Nếu nghĩ đến tình cảnh khó khăn của gia đình cô ấy, thì khó mà tin rằng cô ấy bị thuê làm tình báo trong thời gian dài. Nếu thực sự là một thành viên của tình báo, cô ấy chắc chắn đã nhận được đủ tiền thưởng."
"Thêm vào đó, cũng khó mà nghĩ rằng họ nhắm vào việc theo dõi Vương tử Dietrich. Việc ngài Dietrich không can dự sâu vào chính trị quốc gia, hẳn các nước khác cũng biết rõ."
Oliver gật đầu trước lời nói của Rishe.
"Thần đồng ý với ý kiến của Rishe-sama. Mục tiêu của tổ chức tình báo không phải là theo dõi Dietrich-dono, mà từ đầu đã là nhắm vào Arnold điện hạ."
"Có khả năng là họ đã xúi giục Marie-sama kết hôn với các quý tộc mà cô ấy gặp ở học viện. Tuy nhiên, các công tử học ở học viện đều đã có hôn thê... nên không cần phải chỉ định, người duy nhất dám hành động táo bạo như hủy hôn ước sẽ tự nhiên chỉ có một người duy nhất..."
Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Dietrich, người đang được chú ý và có vẻ hơi hài lòng. Tuy nhiên, điều đó bị bỏ qua.
"Marie-sama, sau khi tiếp cận Vương tử Dietrich hẳn đã giả mạo những hành vi xấu thành của tôi theo cách mà tổ chức đã chỉ dạy. Ngài Dietrich đã tin điều đó và quyết định lên án tôi. Vương tử Dietrich là một người dễ đoán, nên có khả năng cao tổ chức đã nắm rõ được điều đó."
"..."
"Arnold điện hạ, xin đừng làm vẻ mặt như vậy…! Ngài ấy thực ra là một người có ý thức mạnh mẽ về công lý. Nhưng điểm yếu là cái nhìn phiến diện và dễ bị thành kiến chi phối."
"Dù không hiểu rõ cho lắm, nhưng có vẻ như ta đang trở nên nổi bật..."
Dietrich vẫn trông rất vui vẻ. Arnold tặc lưỡi nhưng dường như ưu tiên việc tiếp tục câu chuyện hơn, nên không nói gì thêm.
"Mục tiêu của tổ chức tình báo không phải là thông tin về Vương tử Dietrich hay việc hủy bỏ hôn của tôi, mà giả sử rằng họ muốn gọi Arnold điện hạ đến Vương quốc Hermiti..."
Đây có vẻ là một kế hoạch rất vòng vo. Tuy nhiên, trong công việc tình báo, việc cần vài năm chuẩn bị là chuyện thường ngày.
Nếu chỉ mất hơn một năm một chút thì có lẽ đó là một kế hoạch ít tốn công sức đối với họ.
"Grr... dám lợi dụng tavà hơn cả, một người tốt bụng và trong sáng như Marie, cái tổ chức bí ẩn kia...!! Nhưng chúng ta sẽ không chịu thua trước những mưu đồ đó! Ban đầu có thể Marie có mục đích riêng, nhưng bây giờ tình yêu đích thật đã nảy nở..."
"Có vẻ như kẻ khả nghi đã tham dự bữa dạ tiệc ở Vương quốc Hermiti vào tháng ba năm ngoái đã tự xưng là quan chức cấp cao của Khalil Rasha."
"Này, Oliver! Nghe ta nói không ấy!?"
(Vương tử Dietrich, có vẻ như ngài ấy rất mến mộ Oliver-sama...)
Quả thật như Arnold đã nói, "Những việc này là sở trường của Oliver." Oliver đã nhanh chóng tiếp tục câu chuyện.
"Người đó đã tiếp cận Dietrich-dono và gợi ý rằng hãy tiến hành một cuộc đảo chính trong tương lai gần. Đúng không, ngài Dietrich?"
Dietrich miễn cưỡng gật đầu trước lời xác nhận của Oliver.
(Nước Khalil Rasha ở sa mạc... một đất nước được cai trị bởi Vua Zahad. Nhưng nếu người đó tự xưng là quan chức cấp cao, thì Khalil Rasha hẳn không liên quan.)
Một người có kế hoạch sẽ không bao giờ thành thật nói về nguồn gốc của mình.
Khalil Rasha là một cường quốc. Mặc dù hiện họ đang ở trong trạng thái hữu nghị với Garkhain, nhưng trong cuộc chiến mà Arnold sẽ khơi mào trong tương lai, Khalil Rasha sẽ là một trong số ít những quốc gia có lực lượng quân sự đủ để đối đầu với Garkhain.
Kẻ thù muốn hãm hại Garkhain có lẽ đã nói dối để phòng trường hợp sự việc này bị phát hiện, khiến mối quan hệ giữa Garkhain và Khalil Rasha xấu đi.
"Vậy lý do gì mà họ muốn đưa Arnold điện hạ đến Vương quốc Hermiti bằng mọi giá..."
Cô nhớ lại cuộc tấn công của bọn cướp trên đường về.
Xe ngựa bị tấn công, các hiệp sĩ bị thương, và trên kiếm có bôi thuốc tê. Trong tình huống đó, Rishe đã điều chế thuốc giải độc.
(…Arnold điện hạ đã ra lệnh cho các hiệp sĩ của mình lùi lại và tự mình cầm kiếm chiến đấu…bởi vì lúc đó ngài ấy lo ngại rằng vụ tấn công đó có âm mưu từ trước.)
Arnold có thói quen suy nghĩ hi sinh bản thân. Một trong những lý do lớn khiến anh chiến đấu một mình là do thói quen xấu đó.
Tuy nhiên, một lý do khác mà Arnold đã cân nhắc là khả năng bọn cướp thuộc một đội tình báo được huấn luyện đặc biệt.
(...Vụ tấn công của bọn cướp đó cũng nằm trong phạm vi cảnh giác của Arnold điện hạ...)
Lúc đó Rishe thở dài sâu.
"...Để di chuyển giữa Hermiti và Garkhain, cần phải đi qua con đường hẹp ít người qua lại. Điều đó khiến cho đội ngũ bảo vệ trở nên ít hơn so với trong nội địa Garkhain..."
Một trong những lý do khiến đất nước nhỏ bé Hermiti không bị Garkhain xâm lược trong thời gian chiến tranh là vì việc điều động một đội quân lớn gặp khó khăn.
Đối với Garkhain, không thu được gì nhiều khi kết thúc cuộc hành quân vất vả đã khiến họ miễn xâm lược nước láng giềng.
Kẻ đứng sau tổ chức tình báo đã tận dụng điều kiện này để triệu tập Arnold đến Hermiti.
Có thể mục tiêu của họ là tấn công Arnold tại nơi thuận lợi cho mình, như trong khu rừng khi đó, và gây hại cho Arnold hoặc Garkhain.
"Lúc đó, những tên cướp đã tẩm thuốc tê lên kiếm của chúng... Dù Arnold điện hạ có mạnh mẽ đến đâu, nếu bị dùng thuốc hay độc lên người..."
Tưởng tượng đến tình huống đó khiến Rishe rùng mình.
Nhưng Arnold thì dường như không cảm thấy có gì nguy hiểm.
"Chẳng quan trọng. Độc trên những thanh kiếm không thể chạm tới ta thì có ích gì?"
"Đúng là Arnold điện hạ không thể bị những tên cướp làm chậm bước, nhưng...!!"
Dù vậy, Rishe vẫn mong anh có thể dựa vào người xung quanh nhiều hơn một chút. Dù tin tưởng vào kiếm thuật của Arnold, nhưng cô vẫn cảm thấy lo lắng, một cảm xúc thật mâu thuẫn.
Rồi Oliver quay lại hỏi Dietrich.
"Người tự xưng là quan chức cấp cao của Khalil Rasha cũng đã 'gợi ý' ngài hủy hôn ước với Rishe-sama, phải không?"
"Ừ... Không, không phải là ta bị xúi giục đâu!! Ta làm vậy là vì ta là người bảo vệ chính nghĩa, vì tình yêu với Marie mà..."
"Ồn ào quá. Im đi."
"Ah!!"
Arnold nói với vẻ khó chịu, sau đó nhận lấy tài liệu từ Oliver và bắt đầu đọc nội dung viết trong đó.
Rishe cũng cố nhón chân lên để nhìn vào tài liệu đó. Nhận thấy điều này, Arnold hạ thấp tài liệu xuống để Rishe có thể dễ dàng đọc hơn.
Cô nói lời cảm ơn và bắt đầu đọc cùng Arnold nội dung mà họ đã nghe từ Dietrich. Trong khi đó, Dietrich bắt đầu đi lại quanh họ một cách bồn chồn.
"N-Này, Arnold-dono…"
"Im lặng. Đừng nói chuyện với ta."
"Ừm! Vậy thì, Rishe...!"
Ngay khoảnh khắc Dietrich kêu cứu, Arnold ngẩng mặt lên với vẻ thực sự phiền phức.
"...Nếu ngươi muốn nói với Rishe thì nói với ta còn hơn."
"Ồ! Ngài sẽ nghe tôi nói sao!!"
Khuôn mặt của Dietrich đột nhiên sáng lên, sau đó anh ta nhìn xuống và lắp bắp mở lời.
"Thế, thế này, tôi đã nghe từ Oliver. Để bắt giữ tổ chức xấu xa đã thì thầm những lời đường mật với tôi, chúng ta sẽ dùng nữ ca sĩ Sylvie làm mồi nhử, đúng không?"
Đã quyết định không nói với Dietrich về việc Sylvie liên quan đến tình báo. Oliver chỉ giải thích rằng "Nữ ca sĩ Sylvie là người hỗ trợ thiện ý trong kế hoạch mồi nhử."
"Thì sao?"
"À, ý tôi là...! Không phải ngài thái tử đây rất tuyệt vời sao! Tất nhiên là ngài nổi bật hơn người thường, và rất rực rỡ! Bởi vì ngài là thái tử!"
"Ngươi muốn nói gì?"
"Ý tôi là...!"
Dù rất do dự, cuối cùng Dietrich cũng mở lời một cách rụt rè.
"Không nên giao vai trò nguy hiểm như mồi nhử cho một nữ ca sĩ yếu đuối, mà nên giao cho một người vĩ đại như tôi...!"
"…"
Lời của Dietrich khiến Oliver tỏ vẻ ngạc nhiên.
Arnold trên mặt không có biểu cảm gì, chỉ lặng lẽ nhìn xuống Dietrich. Dietrich, dường như có chút hối hận về phát ngôn của mình, nhưng rồi quyết tâm nói tiếp.
"Tôi, tôi biết, làm mồi nhử rất đáng sợ phải không? Nhờ một nữ ca sĩ làm việc đó thật tàn nhẫn. Nhưng so với cô ấy, tôi lúc nào cũng sẵn sàng!! Bởi vì tôi là thái tử vĩ đại!!"
"..."
"Thật ra tôi đã thấy lạ rồi!! Hôm qua, người hẹn gặp tôi đã không đến điểm hẹn. Tôi đã mặc áo choàng và đợi trong tư thế cực kỳ ngầu! Từ lúc đó, tôi đã mơ hồ nghĩ rằng mình có thể bị lừa... nhưng không, thực ra tôi đã tính toán ngay từ đầu!"
"…"
"Phải, vì Garkhain đang bị nhắm đến bởi kẻ thù bí ẩn, đó là lý do tại sao tôi đến đây để báo tin!!... Vì vậy, nếu cần thiết, tôi có thể làm mồi nhử..."
Dù Dietrich đang run rẩy dữ dội, nhưng anh ta vẫn nói được như vậy.
"…Vương tử Dietrich…"
Rishe mở lời, trong khi ngạc nhiên trước lòng dũng cảm của anh ta.
"Thật đáng tiếc, nhưng ngài Dietrich đây không có giá trị gì để làm mồi nhử."
"Cái gì!?"
Rishe dứt khoát tuyên bố, khiến Dietrich gần khuỵu gối, nhìn cô với ánh mắt tuyệt vọng.