Ở Trước Mặt Tình Địch A Biến O Sau Tôi Mang Thai

chương 68: đi học

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Câu nói này của Nhan Mộ quá lòng người rung động rồi, trực tiếp chạm đến trong lòng Giang Tri Hoả.

+

Một người ngày thường đứng đắn nghiêm túc như vậy, người khác không dám xem một lát, lạnh lùng, có khoảng cách, ngầm tán tỉnh lại quá ngọt, cả trái tim vì mấy chữ này mà nóng bừng lên.

Những lời này như có móc để lại dấu vết thật sâu, ban đầu Giang Tri Hỏa chỉ muốn ăn bữa chiều liền trở về, cuối cùng lại dễ dàng bị Nhan Mộ giữ lại, không về được.

Khi sắp ngủ Giang Tri Hỏa âm thầm phỉ nhổ chính mình không có tiền đồ.

Phỉ nhổ xong lại vui vẻ nằm vào trong ổ chăn.

Vì vui vẻ nên ngủ cũng ngon, sáng tinh mơ vừa mở mắt ra cũng không có cảm giác buồn ngủ, tỉnh táo thoải mái.

Hôm nay là thứ hai, mặc kệ hôm trước liều mạng hay quay ngựa, nên dậy sớm vẫn phải dậy sớm.

Giang Tri Hỏa tỉnh lại vừa lúc trước đồng hồ báo thức vang lên một giây, mới vừa mở mắt, đầu óc còn mơ màng, Giang Tri Hỏa mất một lúc mới nhận rõ hiện trạng, thuận tiện nghĩ lại chính mình.

Bị dễ dàng giữ lại thì thôi cuối cùng lại như thế này. Tối hôm qua trước khi ngủ anh thật sự là nằm ngoảnh lưng với Nhan Mộ, vì sao khi dậy lại lăn vào trong lòng ngực người ta??

Giang Tri Hỏa cảm thấy khá là ngại ngùng, Nhan Mộ lại không có phản ứng gì, chuông báo vang lên, hắn liền duỗi tay đóng đồng hồ báo thức, lại đem tay bỏ vào trong chăn mềm, kéo Giang Tri Hỏa đang lén nhích người trở lại, xóa kẽ hở giữa hai người, ôm chặt người ở trong ngực không cho động đậy.

Một phút sau đồng hồ báo thức lại vang lên lần thứ hai, lúc này Nhan Mộ không có phản ứng.

Giang Tri Hỏa chọc chọc Nhan Mộ.

Lúc trước Nhan ca cũng không ngủ nướng, vừa nghe đồng hồ báo thức trực tiếp bò dậy, trong thời tiết âm độ c ổ chăn cũng không thể giam cầm được hắn, hôm nay lại khác, mãi đến chuông báo vang hai lần nữa, hắn vẫn im lặng nhắm mắt không muốn động.

“Nhan ca.” Giang Tri Hỏa kêu hắn, “ Dậy thôi.”

Nghe những lời này Nhan Mộ mới giật giật, không tình nguyện thả tay ra xuống giường, đi rửa mặt.

Trời lạnh quá, Giang Tri Hỏa xem thử thấy bây giờ là 1°C, cao nhất cũng khoảng 6°, lại qua mấy ngày chính là năm mới, mùa đông tới thật rồi.

Anh trốn trong chăn một chốc, không lâu sau, Nhan Mộ rửa mặt xong, vào phòng thay quần áo, đầu trùm kín chăn nên nhìn không thấy, cách một tầng chăn mềm có thể nghe thấy tiếng bước chân, tiếng đẩy cửa tủ quần áo lấy quần áo.

Chờ nằm thoải mái, từ trong ổ chăn ló đầu ra, Giang Tri Hỏa thấy Nhan Mộ đã để một bộ đồng phục sạch sẽ bên gối đầu.

Giang Tri Hỏa ngồi dậy, chăn phủ trên vai, không cho chút gió bay vào, nói: “ Tớ mặc bộ ngày hôm qua là được.”

Đi trường học phải mặc đồng phục, Giang Tri Hỏa ngày hôm qua không về, không có đồng phục, cũng may nhân thiết giáo bá còn chưa mất, còn có thể dùng.

Nhan Mộ nói: “Giặt sạch rồi, không ẩm.”

Giang Tri Hỏa chớp chớp mắt, quay đầu nhìn tủ đầu giường.

Nhan ca nói bừa chứ gì!

Quần áo để đây đó giờ, sao có thể giặt sạch không ẩm?!

Giang Tri Hỏa thiếu chút nữa cười ra tiếng, anh cầm lên ném vào người Nhan Mộ, Nhan Mộ bắt được, Giang Tri Hỏa cười nói hắn: “Muốn cho tớ mặc quần áo cậu thì nói thẳng, bịa lý do cũng đến cũng hợp lý chút đi!!”

Nói mặc liền mặc, quá không tiền đồ!

Giang Tri Hỏa thay áo hoodie mặc ngày hôm qua, rửa mặt uống nước, cuối cùng là khi ra cửa, Nhan Mộ mới nhét áo khoác đồng phục vào trong lòng ngực Giang Tri Hỏa, lí do lúc này còn hợp lý phết, hắn nói: “ Trời lạnh.”

Thời tiết thật sự lạnh, nói chuyện đều phun ra khí trắng, trên đường có không ít người sợ lạnh đã mặc áo lông vũ.

Giang Tri Hỏa xin nghỉ hai ngày, hôm nay bỗng nhiên đến sớm như vậy, mấy người trong phòng học nhìn đến anh đều rất kinh ngạc.

“Hỏa ca sao cậu lại tới đây?”

Ai đó hỏi một câu không thể hiểu được.

Giang Tri Hỏa chỉ chính mình: “Trường học là nhà tôi, tôi phải tới chớ!”

“Không phải.” Lớp trưởng xoay người, cách nửa phòng học nói, “ Thầy Đinh nói cậu bị bệnh rất nghiêm trọng, hôm nay khỏe hơn chưa?”

Hai ngày trước Giang Tri Hỏa xin nghỉ dùng lý do là mình bị bệnh, đương nhiên là nói bậy bạ, trừ bỏ trên eo đau một chút, chưa có bệnh gì.

“Còn ổn.” Giang Tri Hỏa nói, “ Khoẻ re, nghe giọng tôi mà xem, hồng hậu có lực, thân thể khẳng định khỏe mạnh.”

Khoa trương quá mức, một nhóm người xung quanh đều cười.

“ Hả?”

Chỗ của Giang Tri Hỏa gần cửa sau, Canh An Diệu khi đi vào có đi ngang qua bên cạnh anh, mới vừa đi chưa quá hai bước lại lùi về, ở bên người anh ngửi ngửi.

“An diệu làm sao vậy?” Giang Tri Hỏa hỏi.

Canh An Diệu: “Hỏa ca, cậu đổi dịch che mùi rồi à?”

“Không mà.” Giang Tri Hỏa không rõ nguyên do.

Canh An Diệu lại ngửi sát hơn một chút, cánh mũi giật giật: “ Mùi trên người của cậu khá dễ ngửi, là bột giặt hay nước hoa?”

Giang Tri Hỏa không chú ý qua, cũng giơ tay lên ngửi một chút.

Không phải mùi gì khác, là tin tức tố của Nhan Mộ.

Hai ngày nay buổi tối khi đi ngủ Nhan Mộ không xịt dịch che mùi, hôm nay anh còn mặc áo khoác đồng phục của Nhan Mộ, mùi đó tự nhiên nhiễm ở trên người anh, Giang Tri Hỏa ngày thường ngửi quen rồi, không quá chú ý, Canh An Diệu chưa ngửi qua, lại là Omega luôn mẫn cảm với tin tức tố của Alpha, nên ngửi thấy được.

Giang Tri Hỏa hơi xấu hổ, Thường Lạc đứng sau nghe được hai người nói, hỏi: “ Có mùi vị gì đâu?”

Cậu ta không ngửi được cái gì.

Nghe Thường Lạc chen vào nói thế, ánh mắt Canh An Diệu nhìn về phía Giang Tri Hỏa bỗng nhiên sáng lên, như mặt trời nhỏ trong ngày đông, sáng quắc sáng lên.

Mùi Thường Lạc không ngửi được có thể là cái gì hả!!!

Là tin tức tố á!!

Tin tức tố dính trên người thì có nghĩa là gì!!

Hoặc là ngủ chung! Hoặc là mặc quần áo nhau!

“Hỏa ca, trăm năm hạnh phúc, năm mới vui vẻ!!” Canh An Diệu kích động giọng run rẩy, nói xong chạy như bay về chỗ, ở lại lâu chút nữa cô sẽ kêu lên trước mặt Giang Tri Hỏa.

“ Cậu ấy bị làm sao vậy?” Giang Tri Hỏa mờ mịt, ngơ ngác nhìn đến Canh An Diệu vọt tới hàng phía trước, thiếu chút nữa nhấc cả ghế lên.

“Không biết nữa.” Thường Lạc cũng lắc đầu, suy nghĩ của con gái là thứ cậu ta nghiên cứu không được.

Tiết đầu tiên của tuần là toán học.

Dù hôm qua nghỉ ngơi đến thế nào, tiết đầu tiên đều mệt rã rời, dù đam mê với học tập tràn ngập đam mê, buồn ngủ vẫn là buồn ngủ, trốn không được, đều phải dựa nghị lực mới có thể mở to mắt.

Giang Tri Hỏa căng cằm nghe xong một tiết.

Thầy đang giảng đường conic, đề không khó, Giang Tri Hỏa quét hai mắt đã biết đại khái ý chính, lại lấy tay vói vào trong hộc bàn.

Giả học tra rất dễ, chỉ cần thi được top 1 đếm ngược, cũng không cần diễn nhiều, nhưng muốn thoát khỏi thân phận này cũng không dễ dàng, cần từ từ đi, nhân thiết phải bẻ lại từng chút, nếu đùng một cái biến thành học bá, lãnh đạo trường lập tức có thể đem nộp anh lên quốc gia.

Giang Tri Hỏa tranh thủ lúc thầy đang viết bảng, nhắn tin cho Nhan Mộ.

Giang Tri Hỏa: Buổi sáng An Diệu vừa vào vào đã ngửi đến tin tức tố của cậu, nói mùi vị này dễ ngửi, lúc đi còn rất kỳ quái.

Giang Tri Hỏa: Tớ mới nghĩ ra, cậu ấy khẳng định nghĩ sai rồi! Tớ bây giờ cũng chưa dám nói chuyện với cậu ấy.

Trên bục giảng thầy giáo xoẹt xoẹt xoẹt viết nửa tấm bảng đen, quay đầu lại nhìn thì thấy nửa lớp học đều nằm sấp xuống. Ông nhẹ nhàng “Khụ” một tiếng, nói: “Các học bá đều tỉnh lại đi, mọi người tỉnh táo một chút, hiện tại tìm một người trả lời câu này nên làm như thế nào, cho một ý tưởng cho bài này nào.”

Giang Tri Hỏa khóa màn hình, lại ném điện thoại vào trong hộc bàn, ngẩng đầu nhìn bảng đen.

Lão sư nhìn một vòng, cuối cùng ánh mắt dừng ở trên người Giang Tri Hỏa: “ Nào Tri Hỏa, em đứng lên trả lời đi.”

Ông không trông cậy vào Giang giáo bá có thể trả lời ra cái gì, mỗi lần bị kêu lên đều có thể bậy bạ linh tinh, nhưng nhờ thế không khí lớp học lại náo nhiệt hơn, có thể cho người ta tỉnh táo chút.

Ai mà ngờ lúc này Giang Tri Hỏa trả lời rất bình thường: “ Em chỉ biết câu thứ nhất.”

“ Em nói thử một chút?”

Câu hỏi thứ nhất là tìm phương trình của M, không khó, Giang Tri Hỏa trả lời: “ Coi A và F1 là hai vector, tìm ra a, thay vào là được.” Là thật sự đơn giản, không cần tính bao lâu, tìm ra được a=2, các học bá trong lớp nhắm hai mắt đều có thể làm đúng.

Ai trả lời được đều không thấy lạ.

Nhưng đáp án này là từ miệng Giang Tri Hỏa!!

Hoả cả chỉ thi được 330 vậy mà có thể làm câu thứ nhất về đường conic!!

Cái này chứng minh cái gì!

Tổng điểm cuối kỳ lại có thể nhiều hơn 5 điểm!!

Năm điểm luôn!! Trong thi đại học hơn 5 điểm đã có thể hơn 5000 người!!!

Trong phòng học an tĩnh vài giây, đột nhiên bắt đầu “Bạch bạch” điên cuồng vỗ tay, đại biểu môn toán ngồi gần Giang Tri Hỏa sợ mình vỗ không đủ vang, cuộn sách giáo khoa lại đập lên bàn.

“ Trời đất ơi, Hỏa ca trả lời được rồi!!!”

“Hỏa ca trâu bò quá!!”

“Quá mạnh luôn! Hỏa ca cậu lại gần một bước với thi đại học!!”

“ Nào chúng ta mau chúc mừng Hỏa ca thành công giải ra câu thứ nhất về đường conic!!!”

“ Ồ wao!!”

Giang Tri Hỏa: “????”

“ Khoan, khoan.” Giang Tri Hỏa trừng mắt đến tròn xoe, “Đợi một lát nữa rồi vỗ tay, tôi xác nhận lại một lần, các cậu không phải đang châm chọc tôi phải không??”

“ Sao có thể! Hỏa ca à, chúng tớ là đang vui thay cậu! Quá mạnh!”

Giang Tri Hỏa bị nói đùa: “Giải được đường conic đã mạnh như vậy rồi, nếu tôi đây ngày nào đó thi được 700 điểm làm sao bây giờ?”

Thầy dạy toán gọi Giang Tri Hỏa lên trả lời là đúng, trả lời được hay không buồn ngủ đều tan, không khí trong lớp học lại sinh động không ít, không âm u như lúc trước.

Thầy cho bên dưới vui đùa vài câu, mới gõ gõ bục giảng, theo ý tưởng của Giang Tri Hỏa giải tiếp.

Tiết sinh hoạt đầu tuần là nghi thức kéo cờ, lúc này độ ấm không cao, ánh mặt trời vừa phải, đứng ở sân thể dục phơi nắng cũng rất thoải mái. Kéo cờ lên xong, đại diện học sinh sẽ lên đài nói chuyện, tiếp theo là lãnh đạo trường bắt đầu động viên, mỗi tuần đều là lưu trình thế này, nhưng mà hôm nay có chỗ khác.

Khi nghĩ rằng sự kiện này sắp kết thúc lãnh đạo trường trên đài đột nhiên lấy ra một tờ giấy, người già luôn là thích nói nói rồi lại tạm dừng, hai ba tiếng một lần, một câu có thể nói có rất lâu.

“ Khối 12, trường chúng ta, ở cuộc thi đua toán học XX biểu hiện nổi bật. Tổng cộng thu hoạch, một giải nhất, hai giải nhì, ba giải ba!!”

Trạm quảng bá rất phối hợp vang lên 《 khúc quân hành vận động viên 》.

“Hiện tại, bắt đầu trao giải!”

“Giải ba, Mao Hân Thư lớp 12-7, Đàm Thuận Thịnh lớp 12-1, Nghê Hưng Chấn lớp 12-2!”

Sân thể dục bắt đầu vỗ tay sấm dậy, ba người từ trong đám người đi lên lễ đài nhận được giấy khen và cúp, đều là vẻ mặt bất ngờ, hiển nhiên không nghĩ tới chính mình có thể đoạt giải.

Tiếp theo là giải nhì và giải nhất, mấy người này so với giải ba càng làm người kích động, người được giải nhất vui vẻ đến phát điên rồi, một người trong đó cầm giấy khen quên đi xuống từ bậc thang nhảy phốc xuống dưới đài, may mắn được giáo viên khác đỡ lại, không cho cậu ta ngã uỳnh ở trước mặt cả trường.

Chờ tới chờ đi, mọi người cứ cảm thấy thiếu một người.

Nhan học thần đâu?

Giải của cậu ấy đâu?

Chắc không thể lần này lật xe đi?

Trong lúc sân thể dục đầy tiếng khe khẽ nói nhỏ, lãnh đạo trường mới ho khan nhắc nhở, toàn bộ sân thể dục an tĩnh lại, ông mới lại nói: “Lần này thành tích trường ta rất nổi bật, trừ bỏ sáu người thu hoạch thứ tự, càng có một người, tham dự cuộc thi đua cấp quốc gia!!”

Thi đua cấp quốc gia!

Ở Nhất Trung đều là học bá, đều muốn tham gia các cuộc thi, ai cũng biết cuộc thi đua toán học XX này, top đầu giới thi đua.

Cả cuộc thi đua có hai cấp, đầu tiên là cấp tỉnh, mỗi tỉnh xếp thứ tự, đưa người đạt điểm cao nhất vào thi đua cấp quốc gia.

Mấy trăm người dự thi, tất cả đều là học bá, lại thi được điểm cao nhất, chuyện đó đều là chuyện người ta khó có thể làm được!

Lãnh đạo trường vừa nói đến đây, đều không cần nói tên, còn có thể có ai nữa, chỉ có Nhan học thần rồi!!

Mọi người nhìn về hướng lớp 12-4, tiếng hoan hô như sấm.

Giọng lãnh đạo trường cũng không át được phấn khởi, có được người đứng nhất toàn tỉnh tham gia vào thi đấu cấp quốc gia, đó là vinh dự của cả một trường học!

“Chúc mừng Nhan Mộ lớp 12-4!”

Nhan Mộ đi ra, nhận lấy giấy khen, cúi chào phía đài chủ tịch, lại cúi chào mọi người dưới sân thể dục.

Khi đứng thẳng chỉ nhìn hướng Giang Tri Hỏa.

Giang Tri Hỏa cũng chỉ xem hắn, ánh mắt đi theo cử chỉ của hắn, muốn xem người khắc vào trong lòng.

“Chúc mừng Nhan ca tham gia thi đua cấp quốc gia.”

Vào ban đêm lúc tan học trở về, Giang Tri Hỏa mua cho Nhan Mộ một cái bánh bông lan 6 tấc, tắt đèn, châm nến.

“Cảm ơn.” Nhan Mộ thổi tắt ngọn nến, “ Cậu mà tham gia cũng có thể vào được.”

Giang Tri Hỏa lấy ra hai cái nĩa, bánh bông lan nhỏ như vậy không cần cắt, hai người trực tiếp múc ăn khá thoải mái.

Bánh của cửa hàng này bơ không quá ngọt, nồng vị sữa, hương vị rất ngon: “ Tớ mới không đâu, học thần có một như cậu là được. Nhan ca cố lên, cậu tham gia thi đua, được tuyển thẳng, tớ nỗ lực một chút thi được Trạng Nguyên.”

Lời này nói ra quá không biết xấu hổ, chính Giang Tri Hỏa đều phải cười, nói cái gì thì được Trạng Nguyên, anh hiện tại chính là một học tra 330 điểm.

Nhan Mộ lại nghiêm túc hỏi anh: “ Cậu muốn đi đâu

“Thủ đô đi.” Giang Tri Hỏa cắn đầu nĩa, “ Thanh niên có ước mơ đều đi đến đó.”

Nhan Mộ nhìn anh: “ Được.”

Bánh bông lan 6 tấc bị hai nam sinh ăn xong rất mau, dọn bàn xong, Nhan Mộ liền bảo Giang Tri Hỏa bò lên sô pha, đổi thuốc cho anh, thuận tiện tiêm vào ức chế tề.

Tất cả mọi chuyện đều có Nhan Mộ làm, Giang Tri Hỏa không cần làm gì cả, cảm giác được chăm sóc rất không tồi, ống tiêm đâm vào tuyến thể đều không cảm thấy đau, Giang Tri Hỏa chỉ cần gối lên đùi Nhan Mộ, nằm nghiêng chơi di động.

Nhan Mộ đậy nắp lại, đem ống tiêm rỗng ném vào thùng rác, lại không có cử động. Giang Tri Hỏa lướt Weibo, ngón tay lướt xuống, xem thời gian mới nhắc nhở nói: “Tiết tự học buổi tối sắp bắt đầu rồi, Nhan ca cậu nên đi rồi.”

“Đêm nay không đi.” Nhan Mộ nói.

“Học thần cũng trốn học à.”

“ Đặc quyền của học thần.”

Nhan Mộ nói cái này, Giang Tri Hỏa rất muốn “Woa” một tiếng, nói hắn cậy sủng mà kiêu, còn chưa nói gì, Giang Tri Hỏa đã trước nhìn đến nội dung trên màn hình, đột nhiên cười ra tiếng.

Trong lúc vô ý lướt đến Weibo, tài khoản riêng, fans không nhiều, follow một đống lớn, trang chủ tất cả đều là share rút thăm trúng thưởng.

Người này ở thứ bảy đăng một bài Weibo.

【 trời ạ, hôm nay tôi đi làm việc, nhìn đến có người anh em tới giao tiền phạt, khi ra tới có nói chuyện hai câu, thì ra là thám tử tư, công việc chủ yếu là điều tra người xuất quỹ tìm tiểu tam, hôm trước mới bị báo cảnh sát, phạt 500 tệ.

Phổ cập khoa học một kiến thức mới, ở quốc gia chúng ta thám tử tư không hợp pháp. [ hình ảnh ][ hình ảnh ]】

Người này thật thành thật, còn chụp hai tấm người ta giao tiền phạt, nhưng mà cũng chưa lộ mặt.

Giang Tri Hỏa nhìn đến hai tấm ảnh này liền vui vẻ, anh biết người này, không lộ mặt cũng có thể nhận ra, người này chính là tên thám tử tư lúc trước theo anh vài ngày.

Anh cười bò dậy, nói sơ qua cho Nhan Mộ chuyện này, cảm thấy buồn cười: “ Ai báo chuyện này vậy, quá là hay luôn ha ha ha ha ha ha.”

Nhan Mộ hạ mí mắt, nhàn nhạt nói: “ Tớ báo.”

Ngày đó tra ra người nọ là thám tử tư, Nhan Mộ trực tiếp báo cáo cho Cục Công Thương.

Thám tử tư không hợp pháp, văn phòng trinh thám phần lớn lấy danh nghĩa là công ty cố vấn để khai trương. Không nói gì khác, làm chuyện hợp pháp đều sẽ không sao, nhưng người này theo dõi, chụp lén, ghi âm, đã sớm xúc phạm quyền riêng tư, báo lên đó là chuyện tất nhiên, chỉ phạt 500 tệ là do người này không thật sự làm chuyện nhiễu loạn trật tự sinh hoạt.

Giang Tri Hỏa hơi giật mình, trừng mắt.

Nhưng mà không lâu sau cũng không cảm thấy kinh ngạc, nghĩ lại cũng đúng, Nhan ca lúc ấy vì sao đột nhiên sẽ xuất hiện ở hội sở? Khẳng định do hắn biết chút gì. Trừ Phó Tu Vọng, khả năng lớn nhất cũng chỉ có thể là do Nhan Mộ cũng phát hiện cái tên thám tử tư thường đi theo anh này.

Có thể yên tâm cho thám tử tư đi theo, Giang Tri Hỏa khẳng định không sợ bọn họ tra ra.

Thứ bọn họ có thể nhìn đến đều là Lệ Hạo muốn làm cho bọn họ nhìn đến.

Lệ Hạo sẽ không làm chính mình xảy ra sai sót.

Hắn có thể để Giang Tri Hỏa ở chung với Lệ Mục Hà, đã sớm làm tốt sự chuẩn bị phía sau, sẽ không làm bất cứ kẻ nào tra ra quan hệ của bọn họ.

Chủ đề về thám tử tư không có gì để nói nhiều, Nhan Mộ ngày hôm qua đã nói qua, đi qua cũng đừng quay đầu lại, nhắc lại không có gì thú vị. Giang Tri Hỏa không muốn nói tiếp, ấn tắt màn hình di động nói: “ Vậy đi vào học tập đi, hai ta làm một bộ đề, so thử xem?”

Truyện Chữ Hay