Tân Vi Ny còn đang buồn ngủ trừng mắt nhìn vị khách mới sáng sớm đã chạy tới nhà cô ấn chuông.
Tiểu Lam mang một mặt khuôn mặt u sầu xuất hiện ở nhà cô, làm cho Tân Vi Ny có loại cảm giác hư he thực thực chẳng phân biệt được, đột nhiên hoài nghi chính mình có phải còn chưa giao bản thảo hay không? Hai ngày trước kỳ thực chủ là ảo giác, cho nên biên tập của cô mới có thể lấy biểu cảm phải chết không thể sống đáng sợ ai thê này mà nhìn cô......
Cô hoàn toàn tỉnh táo lại. "Tôi chưa giao bản thảo sao?"
Tiểu Lam trừng mắt to. "Oa, tác giả của ta điên rồi à!"
Tân Vi Ny vỗ vỗ ngực. "Vậy anh làm chi sáng sớm đã chạy đến làm tôi sợ?"
"Liên lạc cảm tình mà thôi......" Tiểu Lam giống quả bóng xì hơi.
"Chưa đến tám giờ anh tới nhà tôi ấn chuông cửa chỉ vì để liên lạc cảm tình với tôi?"
Hôm nay là chủ nhật, bọn nhỏ không cần lên lớp, cô cũng không cần chuẩn bị cơm hộp, ngày hôm qua ở trong nhà người ta bơi cả một buổi sáng, dù có là cơ ngực ngon miệng mỹ vị cỡ nào, xem nhiều quá cũng sẽ ngán, hôm nay cũng sẽ không muốn sáng sớm nhìn lén anh bơi lội nữa (tình hình thực tế là mị lực ông xã ở riêng của cô quá cường đại, cô cần bình tĩnh một để thở, hô......), mặc kệ như thế nào, cô nguyên tưởng rằng
Trang /
hôm nay cuối cùng cũng có thể ngủ tự nhiên tỉnh, ai biết cư nhiên lại lòi ra một tên Trình Giảo Kim!
Tiểu Lam rơi lệ, đột nhiên ôm cổ Tân Vi Ny. "Vi Ny a ~~ cô giúp tôi đi!"
Sự tình là như vậy, Tiểu Lam luôn luôn giấu diếm người nhà xu hướng giới tính của mình, tựa như câu chuyện của các vị đồng tính khác, anh ta đã đến tuổi lấy vợ, trưởng bối trong nhà thúc giục đến nóng nảy, anh ta đành phải nói dối mình đã có bạn gái. Nhưng nà như vậy các vị trưởng bối lại càng không an phận, suốt ngày la hét muốn gặp bạn gái của anh ta chịu tin tưởng, hôm nay là ngày đưa ra tối hậu thư, Tiểu Lam phải đem bạn gái giới thiệu cho cha mẹ nhận thức, mà nhân vật bạn gái này, đành phải nhờ Tân Vi Ny phụ trách đảm nhiệm......
Tân Vi Ny kháng nghị: "Vì sao là tôi? Anh có thể tìm biên tập khác, tác giả khác mà, anh không biết tôi có chứng khủng hoảng trước đám đông sao?"
"Thứ nhất, tất cả biên tập đều bề bộn nhiều việc, không rảnh. Thứ hai, các tác giả do tôi quản lý đều thực nghe lời đang tiến hành sáng tác bản thảo, chỉ có cô còn đang chày mửa. Thứ ba, hôm nay người tham dự chỉ có cha mẹ tôi, cũng không phải toàn bộ người trong thôn, chứng khủng hoảng của coi tuyệt đối không phát tác được. Tổng hợp ba điểm trên, cô chính là nữ nhân
Trang /
vật chính tốt nhất a!"
Tiểu Lam phân tích thật sự có đạo lý, cho nên cô đành phải đến hỗ trợ. Tiểu Lam hẹn trưởng bối ăn cơm Trung, nhà ăn ở khách sạn sao mới khái trương ở Đài Bắc, Tân Vi Ny chọn một bộ âu phục và trang điểm nhạt, dưới sự uy hiếp lợi dụ của Tiểu Lam kéo cánh tay anh ta tham dự.
"Lần sau khi thúc giục giao bản thảo có thể cho tôi thêm ba ngày giảm xóc không?" Tân Vi Ny mờ ám chớp chớp lông mi dài.
"Ai da, đứa bé hư, giúp người còn cầu hồi báo."
"Ta đây làm chi phải giúp ngươi?"
"Cùng lắm khi tôi thúc giục giao bản thảo ôn nhu một chút đươch chưa ~~"
Hai người nói đùa tranh cãi vui vẻ, nhưng mà bạn trai của Tiểu Lam là Đại Vĩnh tiên sinh lại rất lo lắng, anh ra rất sợ bởi vì loại tình huống này làm cho Tiểu Lam lùi bước không dám yêu nữa.
Đại Vĩnh lái xe đưa bọn họ đến đây, hai người ở trên xe nói chuyện với nhau rất hòa khí, làm cho Tân Vi Ny rõ ràng cảm giác được tình cảm sâu sắc của bọn họ. Chuyện này không thể nói đúng hay sai, cũng không có ai có thể đoán trước kết cục, trong quá trình gặp phải chướng ngại hay vui vẻ ngọt ngào, nhưng tình yêu thủy chung làm cho người ta hãm sâu mê muội.
Đến khách sạn, không thể tưởng được là cha mẹ Tiểu Lam cư nhiên ở cửa khách sạn trực tiếp bắt người...... Ách,
Trang /
nói chờ đợi có vẻ dễ nghe hơn.
Hai vị lão nhân gia đặc biệt từ Đài Nam lên Đài Bắc, trên khuôn mặt bình dị tràn đầy ý cười, Đại Vĩnh nói dối còn có việc đi trước, miễn khi trao đổi ánh mắt với Tiểu Lam bị lộ, mà Tiểu Lam cùng Tân Vi Ny dù sao cũng là tác giả cùng biên tập tiểu thuyết ngôn tình, chuyện làm đương sự "nói chuyện" yêu đương này, bọn họ không cần tập luyện cũng có thể trực tiếp bắt đầu diễn.
"Bác trai, bác gái tốt, cháu là Vi Ny."
"Nha, Vi Ny thật xinh đẹp nha!"
Lão nhân gia thực vừa lòng "nàng dâu tương lai" này, ca ngợi cô vừa xinh đẹp vừa đáng yêu, đương nhiên tối vừa lòng vẫn là cặp mông thoạt nhìn rất dễ sinh nở kia...... Ách, đương nhiên lão nhân gia không biết cô đã là bà mẹ hai con.
Hết thảy đều tốt đẹp như vậy, lão nhân gia ngay tại cửa khách sạn khẩn cấp cùng Tân Vi Ny hàn huyên đứng lên, thẳng đến khách sạn làn xe chạy đến hai chiếc màu đen chạy băng băng, trong đó một chiếc dĩ nhiên là nàng quen thuộc nhất......
Triệu Thừa Quốc xuống xe, sau đó là ông bà Triệu, bọn họ kết thúc hành trình thăm bạn, vừa từ sân bay trở về.
Tân Vi Ny ngọt ngào tươi cười cương ở trên mặt, mà Triệu Thừa Quốc thì nheo mắt, lập tức nhận ra nam nhân vợ mình đang ôm cánh tay, chình là tân biên tập ông chủ
Trang /
nhà xuất bản luôn mãi cam đoan "So với nữ nhân còn nữ nhân hơn", nhưng hình ảnh trước mắt thì bọn họ tựa như một đôi tình nhân đang yêu cuồng nhiệt, mà tân biên tập một chút cũng không giống nữ nhân, vợ của anh đứng ở bên người hắn, dáng vẻ chim nhỏ mềm mại nép vào người, làm cho hắn hoàn toàn giống một nam nhân chân chính.
Tân Vi Ny nhanh chóng đẩy Tiểu Lam ra, nhưng tất cả mọi người đã thấy được.
Triệu Thừa Quốc lập tức cảm thấy không phải bị phản bội cùng phẫn nộ, mà là một loại trống rỗng rung động, một loại mờ mịt vô thố, sợ hãi bị mất đi, cho nên anh không thể lập tức tiến lên trách cứ hoặc kháng nghị, chỉ sợ dù là cái nhăn mày, đều có thể khiến tâm can của mình co rút đau đớn, anh không làm được......
Tân Vi Ny sợ hãi sự hèn mọn trong mắt mẹ chồng, nghi hoặc trong mắt bố chồng, nhưng vẻ mặt bị thương của Triệu Thừa Quốc làm cho cô lại càng bất an, cô có thể thừa nhận bất luận kẻ nào hiểu lầm, nhưng chỉ riêng anh, cô không muốn!
Cô không hề nghĩ ngợi liền chạy qua, nóng vội lôi kéo cánh tay anh. "Thừa Quốc, không phải như thế......" Cô ngửa đầu, kiên định nhìn anh, vội vàng nói.
Nhìn thấy tình huống này, má Triệu thật ra phản ứng rất nhanh, không đợi con đáp lại, kéo một cô gái thướt tha
Trang /
từ trên xe xuống trực tiếp nhét vào bên cạnh con.
"Tân tiểu thư? Thực hiếm khi gặp cô xuất hiện ở nơi công cộng nha?" Má Triệu tươi cười thực giả dối, ya đồ trào phúng cô có chứng khủng hoảng trước đám đông thực rõ ràng. "À, đúng rồi, vị này là Tiểu Ngọc, cô còn nhớ rõ nó không? Nó là thanh mai trúc mã của Thừa Quốc, cô có biết hai nhà chúng tôi luôn có quan hệ thân thiết, lần này Tiểu Ngọc về nước, chúng tôi đều hy vọng nó cùng Thừa Quốc phát triển thêm, để hai nhà thân càng thêm thân đấy!"
Tiểu Ngọc ôn nhu hiền thục, tự nhiên hào phóng, ba lại là ông chủ xí nghiệp nổi danh, nữ nhân như vậy mới phù hợp với yêu cầu về nàng dâu của má Triệu.
Triệu Thừa Quốc nghe ra địch ý cùng khiêu khích của mẹ, cũng chú ý thấy sự yếu ớt, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt tràn đầy sợ hãi của vợ, nhưng hết thảy cũng không thể dẹp yên cơn tức của anh, lửa giận sau khi khiếp sợ thất thố theo nhau mà đến, hơn nữa còn nhanh chóng thiêu đốt. Tức giận rất nhiều, anh phải lựa chọn ở trước mặt cha mẹ chất vấn cô, hay là xử lý sau đây......
Triệu Thừa Quốc lựa chọn rời đi.
Anh đi vào khách sạn, thân ảnh cứng ngắc, hơi thở cô tịch lạnh như băng, làm cho ông bà Triệu cùng khách nhân không dám có phản ứng khác, cũng đi theo vào khách sạn.
Tân
Trang /
Vi Ny mờ mịt nhìn bóng lưng anh rời đi. Anh chưa từng như vậy, cho dù bảy năm trước anh giận cô nhát gan, giận sự lựa chọn của cô, cũng chưa từng đối xử với cô lạnh như băng như vậy. Cô biết trong lòng anh ủy khuất, lại thủy chung sủng cô, đối tốt với cô, cho nên những năm gần đây, cô rất tự trách, cũng giận chính mình nhát gan.
Nếu thực sự có một ngày, Thừa Quốc cùng Tiểu Ngọc......
"Con à, đó là Triệu nghị viên nha? Vi Ny nhận thức ư?"
Ba Tiểu Lam là người ủng hộ Triệu Thừa Quốc, tuy rằng không phải là khu vực tuyển cử của mình, nhưng thông qua tin tức cùng tiết mục bình luận chính trị, ông đối với Triệu nghị viên có đảm đương có nội hàm này là thực sự tán thưởng.
Tân Vi Ny nuốt lệ ý vào cổ họng, lựa chọn tiếp tục giúp đến cùng. "Triệu nghị viên hồi nhỏ từng học đàn dương cầm ở chỗ mẹ cháu, cho nên chúng cháu mới quen biết."
Ba Tiểu Lam bừng tỉnh đại ngộ, đối Triệu nghị viên đánh giá lại tăng thêm vài phân. "À, nguyên lai là như vậy a! Triệu nghị viên này thực sự rất có tài hoa đó!"
Rồi sau đó, bọn họ đi đến quán ăn món cay Tứ Xuyên Tiểu Lam đã đặt chỗ sẵn. Trong phòng ăn, cha mẹ Tiểu Lam tràn đầy chờ mong mối quan hệ của Tiểu Lam với cô, chẳng hạn như là khi nào cầu hôn? Khi nào kết hôn? Thậm
Trang /
chí ngay cả chuyện ôm cháu cũng đã tính tốt lắm, lão nhân gia thực vui vẻ, Tiểu Lam cùng cô lại cành cười rất gượng ép.
Tiểu Lam tự trách chính mình ắt phải cô phụ cha mẹ chờ mong, mà Tân Vi Ny trong đầu toàn nấn ná trường hợp vừa gặp, vẻ mặt thống khổ của Thừa Quốc cùng thái độ của mẹ chồng......
Cơm trưa kết thúc, trước khi rời đi, Tân Vi Ny tận lực tới WC, để cho Tiểu Lam có thể cùng cha mẹ nói nói chuyện trong nhà. Nhưng mà cô cùng má Triệu lại thật sự ứng nghiệm câu "Oan gia ngõ hẹp" này, hai người ở trong nhà vệ sinh đụng phải nhau.
Nhà vệ sinh của khách sạn có hẳn một khu để khách nữ trang điểm lại, má Triệu đang trang điểm, nhìn thấy Tân Vi Ny liền hừ một tiếng không để ý tới cô, nhưng cô thân là vãn bối, không có khả năng quay đầu không để ý được.
Tân Vi Ny hít sâu, đi đến bên cạnh má Triệu, bình tĩnh chào hỏi. "Mẹ."
Má Triệu buông son môi. "Không dám nhận, co đều đã gặp bạn trai người nhà, cũng không cần vì thế tục lễ nghi gọi tôi là "mẹ", tôi không để ý cái tiếng gọi đó có thể chuyển cho người khác."
Tân Vi Ny gắt gao siêta chặ hai tay. "Mẹ, Tiểu Lam là tân biên tập của con, mẹ hiểu lầm rồi."
"Đều ôm vào cùng nhau rồi còn bảo hiểu lầm? Chẳng lẽ nhất định phải bắt gian tại giường mới không
Trang /
gọi là hiểu lầm?"
"Mẹ, thật sự là hiểu lầm, Tiểu Lam là vì......"
Mẹ chồng bỗng nhiên vỗ xuống cái bàn. "Đủ!"
Thân thể Tân Vi Ny co rụt lại, cúi đầu, không dám nói nữa.
Má Triệu giận không thể át. Bà ngay từ đầu đã phản đối nàng dâu này, tuổi quá nhỏ không nói, gia thế cũng quá bình thường, trọng điểm là cô không có nửa điểm dã tâm, chỉ biết lui ở trong thế giới chính mình cảm thấy an toàn, công việc cũng không trợ giúp được gì cho Thừa Quốc, giữa vợ chồng là cần phụ trợ lẫn nhau, cô không có nửa điểm công năng trợ giúp chồng mình thì thôi, ngay cả công năng nâng đỡ trượng phu cũng không có!
"Cô đã muốn nói, vậy tôi liền nói rõ ràng một lần với cô. Khi còn chưa có ly hôn với Thừa Quốc, cho dù các ngừoi ở riêng nhiều năm như vậy, trên danh nghĩa cô vẫn là con dâu của Triệu gia tôi, vợ của Thừa Quốc, dù thế nào cô đều nên tuân thủ nữ tắc, làm sao có thể ở bên ngoài cùng nam nhân khác ấp ấp ôm ôm? Nếu không phải truyền thông không rõ ràng sự tồn tại của cô, cô thử xem cô sữ gây bao nhiêu phiền toái cho Thừa Quốc? Nếu cô thật sự khẩn cấp muốn đuổi theo hạnh phúc của mình như vậy, đã có bạn trai, thì hãy buông tha cho con trai đáng thương của tôi, chủ động yêu cầu ly hôn đi!"
Mẹ chồng nói xong, cầm túi xách
Trang /
nổi giận đùng đùng rời khỏi phòng hóa trang.
Tân Vi Ny sững sờ ở tại chỗ, mẹ chồng như bắn pháo ném cho cô một quả đại bác, trong đầu cô ầm vang rung động, bi thương như ăn mòn mà đến, cô níu chặt vạt áo, cúi đầu, lệ tràn đầy khuôn mặt.
Chính là vô luận tâm vừa đau vừa hoảng sợ, cô cũng không tư cách ủy khuất.
Cô rất rõ ràng chính mình mới là ngọn nguồn của mọi vấn đề, nếu cá tính của cô có thể hào phóng khéo đưa đẩy, nếu cô có thể là nghị viên phu nhân giúp đỡ được Thừa Quốc, nếu cô là nàng dâu nhà chính trị thế gia có thể một mình đảm đương một phía, có khả năng, nếu...... Nếu...... Vì sao, cô luôn làm người ta thất vọng?
"Cô là kẻ ngốc."
Tiểu Lam mắng, vẫn không đành lòng vuốt đầu Vi Ny.
"Tôi là kẻ ngốc." Tân Vi Ny cười khổ, đem rượu uống một hơi cạn sạch.
"Hừ, tôi nói kẻ ngốc, là nói những người mượn rượu giải sầu là kẻ ngốc!"
Sau khi tiễn trưởng bối lên xe về Đài Nam, Vi Ny tâm tình không tốt lên trên xe của Đại Vĩnh lập tức oa oa khóc lớn, Tiểu Lam cùng Đại Vĩnh vừa cùng cô tâm sự, vừa lái xe lên Dương Minh Sơn ngắm phong cảnh uống trà, bữa tối còn chạy tới cảng Phú Cơ cá ăn hải sản mà cô thích nhất, nhưng này đó cũng không có thể làm cho Vi Ny cảm thấy vui vẻ,
Trang /
vẫn khổ sở. Tiểu Lam cùng Đại Vĩnh đành phải tìm pub "Bí mật" có chút an tĩnh ở Thiên Mậu.
"Cô a, bao nhiêu biên tập thua ở đủ loại kiểu dáng lý do kéo dài nốp bản thảo của cô, rõ ràng có cái đầu vô cùng linh hoạt, thật sự không nhìn ra lá gan của cô lại nhỏ như vậy. Lên sân khấu có cái gì khó khăn? Có khó khăn bằng chuyện tôi bộc lộ sự thật sao?"
Tân Vi Ny thực vô lực. "Lá gan cùng bộc lộ sự thật có thể đem ra so sánh sao?"
Tiểu Lam nhún vai. "A bằng không thì sao? Không phải đều giống nhau cần lấy dũng khí à? Kỳ thực, rất nhiều chuyện không khủng bố như vậy, là do cô suy nghĩ nhiều quá, nhất hồi sinh, nhị hồi thục" (Một lần thì lạ, hai lần là quen)."
Cô bĩu môi kháng nghị. "Anh chỉ loạn so sánh, đây căn bản là hai việc khác nhau. Đại Vĩnh, anh nói thử xem, chuyện tôi trời sinh nhát gan không có can đảm cùng chuyện bộc lộ sự thật là giống nhau sao?"
Đại Vĩnh có vẻ tri kỷ, không đặc biệt nhằm vào ai, trực tiếp chuyển đề tài. "Thật ra tôi cảm thấy mẹ Vi Ny là nhân tố lớn nhất, phương thức giáo dục chuyên chế như vậy, Vi Ny muốn bỏ cá tính đã dưỡng thành từ nhỏ này, cần quyết tâm cùng cố gắng tương đối lớn."
Tân Vi Ny lắc đầu. "Chuyện không liên quan đến mẹ tôi, là cá tính của chính mình tôi có vấn đề."
Hết
Trang /
cả buổi chiều thêm buổi tối, Vi Ny đem chuyện từ nhỏ đến lớn của mình nói một lần, bao gồm cuộc hôn nhân với Triệu Thừa Quốc, đây chính là thiên đại bí mật a, hoá ra ông xã của Vi Ny lại có nguồn gốc quá lớn như vậy! Nhưng mà nói đến Triệu nghị viên......
"Uy, cô biết không? Ông xã của cô chính là người đứng đầu danh sách "nhân vật công chúng làm cho người ta có ảo tưởng tính" được các quán ba dành cho nam cả Đài Bắc Đài Nam bình chọn đó, cô cư nhiên có thể đem anh ta đặt ở bên cạnh bảy năm không cần nha? Ha, khó trách cô viết cảnh giường diễn tốt như vậy, nguyên lai ông xã của cô cũng là ảo tưởng tính của cô......"
(ảo tưởng tính: hiểu nôm na là người tưởng tượng cùng quan hệ với mình)
Bí mật trong lòng bị đào ra, Tân Vi Ny đỏ bừng mặt, thở phì phì thưởng cho cánh tay cường tráng của Tiểu Lam một cái thiết sa chưởng, rước lấy Tiểu Lam giống các bà các chị oa oa kêu to.
"Sao nào? Tôi chính là nhìn lén anh ấy bơi lội mới có thể viết kích tình diễn thì như thế nào? Không được sao ~~"
Tiểu Lam không sợ bị đánh, tiếp tục cười to. "Ha ha ha...... Cười chết người, khắp thiên hạ chỉ có Tân Vi Ny cô là tốt nhất cười, nào có người đem ông xã của mình coi làm đối tượng ảo tưởng tính? Như tôi thì là Kim Thành Võ,
Trang /
khi tôi biên tập bản thảo đều lấy anh ta làm đối tượng ảo tưởng~~"
"Tôi nghĩ đến một ngôi sao không thực tế làm cái gì?"
"Cho nên mới kêu ảo tưởng a! Nào có ai lấy đối tượng ảo tưởng là ông xã mình có thể tùy tiện đụng vào tùy tiện sờ soạn?"
"Anh thực đáng đánh đòn nha! Anh rõ ràng biết tôi cùng anh ấy......" Nói xong, Vi Ny lại muốn khóc.
"A, cãi nhau là không thể chữa trị à? Nhát gan là không thể vượt qua à? Nếu hôm nay gặp phải loại hiểu lầm này, cũng là có biện pháp có thể giải quyết mà!"
Hai người đang đấu võ mồm, một bên Đại Vĩnh lên tiếng đưa ra đề nghị. "Nhưng mà, Vi Ny, nếu có cần, anh cùng Tiểu Lam có thể đi giải thích cho Triệu nghị viên, dù sao chuyện này là vì chúng tôi dựng lên."
Tiểu Lam khó được nghiêm túc tán thành. "Không sai," nhưng mà chỉ nghiêm túc hai giây. "Nhưng là đâu, Vi Ny ~~ có thể thuận tiện cùng Triệu nghị viên ăn một bữa cơm sao? Soái ca vẫn là muốn được nhìn gần mới có thể đã nghiền...... A!"
Giờ thì không cần Tân Vi Ny tung thiết sa chưởng, ngay cả Đại Vĩnh cũng không nghe nổi nữa, anh ta ghen đem Tiểu Lam ôm vào lòng biểu thị chủ quyền công khai, xem ra Tiểu Lam tám phần cũng là người ủng hộ Triệu Thừa Quốc.
Hành động qua lại giữa Tiểu Lam cùng Đại Vĩnh, ngọt ngào làm
Trang /
cho người ta hâm mộ.
Thật tốt.
"Mười một giờ, cô không trở về nhà sao? Nếu nhàm chán, cảm thấy tâm tình không tốt, thì hãy đi sáng tác đi, đây là bản biên tập giúp cô kê liều thuốc hay đặc hiệu." Tiểu Lam nói.
Tân Vi Ny trừng mắt nhìn Tiểu Lam một cái, nhìn chất lỏng vàng óng ánh trong ly Whiskey, tửu lượng của cô không tốt, mới hai chén Whiskey vào bụng, đã có cảm giác choáng váng đầu. Nheng tửu lượng của Tiểu Lam giống như đã được tôi luyện qua, một ly rồi lại một ly, về phần Đại Vĩnh bởi vì phải lái xe, cho nên giữ nghiêm quy định "Lái xe không uống rượu".
"Tôi không muốn về nhà." Tân Vi Ny ghé vào trên bàn, không sai, rượu xác thực không thể tiêu sầu, hiện tại cảm giác của cô là sầu càng thêm sầu. "Anh cùng Đại Vĩnh hảo ân ái, mọi đôi tình nhân đều hảo ân ái, vì sao tôi lại vô dụng như vậy? Đầu tiên là đàn dương cầm, bây giờ là tình yêu, vì sao cuối cùng tôi đều vất bỏ thứ mình yêu? Sau đó làm cho tất cả mọi người thất vọng? Tôi không cần về nhà, tôi không muốn gặp bất luận kẻ nào, dù sao Triệu Thừa Quốc không cần tôi, dù sao mẹ chồng tôi dự tính đem anh ấy đưa cho người khác, tôi chỉ muốn lui vào vỏ ốc của mình là tốt rồi......"
Tiểu Lam thở dài, luyến tiếc Vi Ny tiêu cực như vậy, anh ta kéo bả
Trang /
vai Vi Ny, giống hảo tỷ muội dựa vào cô. "Cô muốn làm đà điểu à? Đừng choáng váng, đầu người cùng đầu đà điểu là không thể cấy ghép."
Tiểu Lam tưởng an ủi cô, cũng nói không chừng cảm thấy vấn đề của cô rất khó giải quyết, hay cho rằng cô say rượu nói lung tung, sau đó trả lời đi theo không nửa điểm đứng đắn, nhưng mà vẫn chọc được Tân Vi Ny cười.
"Tôi làm sao muốn cấu ghép đầu đà điểu, tôi chỉ muốn đội mũ bảo hiểm cả đầu, sẽ đem đầu vùi vào trong đất, vừa không bị hạt cát làm ngạt, vừa có thể bắt chước đà điểu......"
"Không sai, ý tưởng tốt lắm, bất quá tôi không hy vọng nhìn thấy nữ nhân vật chính trong sách của cô vùi đầu vào bùn đất, bản biên tập không thích nữ siêu nhân đà điểu ~~"
Hai người lại bắt đầu tranh cãi, Đại Vĩnh ở một bên chỉ lắc đầu.
"Vậy anh thích cái gì? Sao anh lại có vận số tốt như vậy, Đại Vĩnh tiên sinh đối với anh rất tốt nha ~~"
"Hừ, tôi cũng không tin Triệu ca ca của cô đối với cô không tốt, không cần cô, người ta Triệu nghị viên chính là tác phẩm nghệ thuật, đứng yên cũng là cảnh đẹp ý vui. Là do cô nhát gan, mới có thể để không cực phẩm như vậy, chỉ dám lấy anh ta làm đối tượng ảo tưởng tính!"
Tân Vi Ny tức giận vỗ bàn, đứng lên, vốn
Trang /
muốn mắng người, không ngờ chính mình đã say rối tinh rối mù, lập tức cảm thấy thiên toàn địa chuyển. "Tiểu Lam, đầu tôi rấtqchoáng váng nha......"
Tiểu Lam nhanh chóng đỡ lấy cô. "Vô nghĩa, cô say a! Trời, hai chén Whiskey đã say? Tôi thật là hết cách với cô. Đại Vĩnh, chúng ta đưa Vi Ny về nhà, ngày mai em mới hảo hảo khai đạo cho cô ấy, tâm tình không tốt không thể uống rượu a, rất dễ say......"
"Tôi không cần về nhà......"
"Không trở về nhà thì cô muốn đi đâu? Nhà tôi cùng Đại Vĩnh chỉ có một chiếc giường, cô muốn ngủ trên đất à?"
Tiểu Lam đỡ Vi Ny, vẫn không nhịn được nói lảm nhảm. "Không biết uống thì đừng có uống, cô tốt nhất chỉ choáng váng đầu, dám cho ta nôn liền thử xem xem, tôi liền ép cô nộp bản thảo trước thời gian một tuần, cô biết rất rõ bản cô nãi nãi thúc giục giao nộp như thế nào!"
Đại Vĩnh thanh toán xong, cùng Tiểu Lam nhanh chóng đem Vi Ny nâng lên xe. Vi Ny nằm ở ghế sau, lập tức ngủ say.
Tiểu Lam mồ hôi ướt đẫm, cùng bạn trai tiếp tục nói lảm nhảm. "Đại Vĩnh, trước đây không phải anh từng phụ trách matng tin tức chính trị một thời gian sao? Hẳn là nhận thức rất nhiều thư ký riêng hoặc người phát ngôn của các chính khách đúng không? Có thể tìm được Triệu nghị viên không? Em nghĩ chúng
Trang /
ta vẫn là cùng đi giải thích một chút mới được, hừ, muốn tiểu đà điểu này tự mình đi làm sáng tỏ, nói không chừng đợi đến vĩnh viễn sánh cùng thiên địa cũng không đợi được!"
Lúc này, di động của Tiểu Lam vừa vặn vang lên, anh ta đang giúp Vi Ny đắp thảm lông, không có phương tiện tiếp điện thoại, làm cho Đại Vĩnh hỗ trợ tiếp nghe......
"Tôi là Triệu Thừa Quốc."
Ông xã của người ta đã tìm tới tận cửa rồi đây này!
Moitj ánh mắt của Đại Vĩnh lập tức làm cho Tiểu Lam đề cao cảnh giác.
"Xin chào Triệu nghị viên, tôi là Đại Vĩnh, bạn trai của Tiểu Lam, Vi Ny uống say, Tiểu Lam đang giúp đỡ cô ấy."
Tiểu Lam trừng mắt to, quả thực không thể tin được, trời, người ta nào có không cần coi, đều tự mình tìm tới tận cửa, làm sao có thể không cần cô? Vi Ny ngu ngốc này đang nghĩ cái gì a......
Anh ta kinh hãi lay vả vai Vi Ny. "Vi Ny, Vi Ny, ông xã cô tìm cô! Ông xã cô tìm cô a!"
Tân Vi Ny đương nhiên vẫn tiếp tục mê man, Tiểu Lam vội muốn chết, Đại Vĩnh lại muốn thừa dịp cơ hội này nhanh chóng giải thích rõ ràng cho Triệu Thừa Quốc......
"Hôm nay làm cho Triệu nghị viên hiểu lầm, Vi Ny chỉ là muốn giúp chúng tôi giấu diếm chuyện chúng tôi kết giao với cha mẹ Tiểu Lam, cho nên mới đóng giả bạn gái
Trang /
của Tiểu Lam."
Vi Ny không mang di động xuất môn, Triệu Thừa Quốc thông qua ông chủ nhà xuất bản lấy được số điện thoại của Tiểu Lam.
Triệu Thừa Quốc bình tĩnh hỏi: "Vợ tôi đang ở đâu?"
Sau khi bữa ăn trưa kết thúc, anh trở lại văn phòng, xử lý công việc trên tay, trong lòng lại luôn chờ đợi vợ mình có thể chủ động liên lạc với anh, giải thích cho anh. Nhưng mà hiển nhiên anh đã đánh giá cao dũng khí của Vi Ny, anh thủy chung mãi không đợi được điện thoại gọi tới giải thích của Vi Ny.
Bình tĩnh lại, anh cũng biết cô tuyệt đối không có can đảm ngoại tình, cho nên không có tức giận, nhưng mãnh liệt uể oải lại dời núi lấp biển kéo đến. Vi Ny vĩnh viễn không biết, chỉ có cô có thể giải trừ sự kiên cường của anh, đối mặt với cô, anh không còn là nam nhân cường hãn kia nữa.
Có khi, anh cũng cần cô chủ động, coi như là chỉ một chút cũng được.
Vị trí mềm mại nhất trong lòng anh là của cô, nếu luôn luôn nhận được sự cự tuyệt của cô, anh không biết chính mình còn có thể chống đỡ được bao lâu? Còn có thể tiếp nhận sự lựa chọn của cô bao lâu? Bọn họ không có khả năng ly hôn, Vi Ny đời này chỉ có thể lựa chọn anh, như vậy, tình huống tệ nhất chính là ép cô trở lại bên cạnh anh, làm cho cô không còn có gì
Trang /
lựa chọn!
Ít nhất, cô trở lại bên cạnh anh......
"Chúng tôi đang muốn đưa Vi Ny về nhà, đã ở trên xe."
"Phiền toái anh."
Hai người kết thúc trò chuyện, Đại Vĩnh lái xe đến Dương Minh Sơn, trên xe thực an tĩnh.
Tiểu Lam thở dài, nhẹ nhàng rúc vào bên cạnh Đại Vĩnh, sâu kín nói: "Không ai dám lội vũng nước đục giả trang làm bạn gái em, chỉ có Vi Ny dám đáp ứng, có thế nào chúng ta cũng không có thể bởi vì chuyện của mình ảnh hưởng đến hôn nhân của cô ấy. Nam nhân a, lòng dạ thật sự hẹp hòi!"
Đại Vĩnh nắm giữ tay anh ta. "Nếu em rất sùng bái Triệu nghị viên, anh cũng sẽ ghen."
Tiểu Lam nở nụ cười. Thật hy vọng Vi Ny có thể hạnh phúc.
Xe tới nơi, Triệu Thừa Quốc đã chờ ở cửa.
Tiểu Lam xuống xe, vội vã giải thích: "Triệu nghị viên, tôi là Tiểu Lam, biên tập của Vi Ny, đều là tôi không tốt, nhờ Vi Ny giả trang làm bạn gái của tôi, khiến chi anh cùng người nhà hiểu lầm, tôi thật sẹ rất xin lỗi."
Triệu Thừa Quốc nhìn nam nhân cường tráng trước mắt, anh ta mặc dù có bề ngoài tráng kiện, nhưng trên mặt cùng giơ tay nhấc chân xác thực nhìn ra được nữ tính.
"Vi Ny đâu?"
"Ngủ ở ghế sau, Triệu nghị viên, tâm tình của cô ấy không tốt mới uống rượu, nhưng không uống nhiều nha, mới hai chén Whiskey mà thôi, tuyệt đối
Trang /
không phải uống thả cửa nha, Vi Ny không thích uống rượu, cho nên tửu lượng mới kém như vậy......"
Tiểu Lam lo lắng giải thích, không muốn làm cho ông xã Vi Ny hiểu lầm cô là tửu quỷ.
"Cám ơn các anh đưa cô ấy trở lại."
Triệu Thừa Quốc ôm ngang bế Vi Ny lên.
Vừa tiếp xúc với độ ấm cùng hương vị quen thuộc, cô dù lâm vào ngủ say vẫn như cũ có thể nhận ra, khóe miệng cô nhếch lên, giống như con mèo cọ vào gáy anh. "Ông xã......"
Triệu Thừa Quốc cười, trong lòng sở hữu uể oải lập tức tan thành mây khói.
Cô là bảo bối của anh, bảo bối duy nhất từ đầu đến cuối.
Anh hôn lên mái tóc của cô, ôm cô đi vào nhà, theo bước chân của anh, mái tóc dài của Vi Ny ở không trung phiêu đãng theo độ cong xinh đẹp.
Tiểu Lam say mê nhing hết thảy. "Thật đẹp......"
Đại Vĩnh cũng tán thành. "Giống vương tử cùng công chúa."
"Hy vọng bọn họ có một ban đêm lãng mạn."
"Vi Ny đang ngủ còn có thể có ban đêm lãng mạn sao?"
Tiểu Lam cười ha ha. "Tin tưởng em, thân ái, ở trong mắt Triệu nghị viên em thấy được dục vọng của nam nhân, anh ta làm sao có thể chỉ làm cho Vi Ny ngoan ngoãn ngủ đâu? Rm là biên tập tiểu thuyết ngôn tình, thân thể em là nam nhân, bạn trai cũng là nam nhân, em hiểu nam nhân nhất, phản ứng như vậy sao em có thể không nhìn ra được?
Trang /
Ha ha a ~~"
Vì thế, Tiểu Lam cùng Đại Vĩnh vui vẻ mà rời đi.
Triệu Thừa Quốc đem Vi Ny ôm vào phòng. Đây là phòng của cô, bố trí sạch sẽ ngắn gọn, tựa như con người của coi, theo đuổi cuộc sống đơn giản.
Anh nhẹ nhàng đem Vi Ny đặt ở trên giường, ngồi ở mép giường nhẹ vỗ về đôi má non mềm của cô.
"Vi Ny, nói cho anh, anh nên làm như thế nào đây?"
Anh yêu cô, chính là đơn giản như vậy, anh chỉ yêu cô, có lẽ bắt đầu từ lần đầu tiên gặp mặt ngày nào đó hồi nhỏ, có lẽ là nhiều năm qua thư đi tới đi lui, quan tâm lẫn nhau, có lẽ là khi lại gặp lại cô, cô giống tinh linh dưới ánh mặt trời l xuất hiện ở trước mặt anh, trái tin của anh hoàn toàn bị cô khoá, rốt cuộc không bỏ xuống được.
"Anh yêu em." Cúi người, tưởng niệm của anh hóa thành một nụ hôn mềm nhẹ, khắc ở trên cánh môi hồng nộn của cô.
Tân Vi Ny anh anh rên rỉ, sương mù mở mắt ra, ngoài ý muốn nhìn đến nam nhân âu yếm. A, đây nhất định là mộng, cô cùng Tiểu Lam, Đại Vĩnh ở quán bar uống rượu, làm sao có thể nháy mắt liền nằm trong phòng của mình? Triệu Thừa Quốc còn cười với cô? Còn nói yêu cô, hôn trộm cô? A, nhất định là đang nằm mơ.
Nếu là mộng, có phải cô cũng có thể lớn mật hôn anh hay không?
"Anh là ông xã của em, toàn thế giới chỉ có em có quyền lợi tùy tiện sờ anh, tùy tiện hôn anh!"
Tân Vi Ny bá đạo tuyên cáo, nâng lên hai tay hoàn trụ cổ anh, nhiệt tình in lại chính mình hôn......
"Ông xã......"
Anh cúi đầu, bắt lấy đôi môi mê người kia.
...
Mia: dài, một chương quá dài!