Chương 32: Thiên Tâm hạ giới
Ở bên ngoài Bí Cảnh, vô số các tông môn đang vô cùng tức giận vì bài mệnh của các đệ tử trong tông môn của họ đều đã vỡ nát khiến cho tất cả người ở đây đều sục sôi.
Các tinh anh được bồi dưỡng bằng cả tâm huyết của một thế lực cứ như vậy tan thành tro bụi công sức.
Dáng vẻ tại các cao tầng nhìn xuống căn bản tức muốn thổ huyết nhưng không thể làm gì hơn.
Bỗng nhiên vào lúc này
Có một ánh sáng lấp lánh mang theo đủ dạng trận văn kỳ lạ hiện hiện ngay tại nơi gần lối vào của bí cảnh.
Có một nữ tử thân ảnh hiện ra xuất hiện ở ngay cánh cửa dẫn vào Bí Cảnh khiến tất cả các cường giả ở đây chấn kinh.
Trên tay của nữ tử kia thậm chí chính là cuộn sớ đang hiển hiện Kinh Văn Đại Đạo vô cùng đáng sợ.
Đã thế nữ tử đó còn cầm một thanh trường kích đen ngòm có hắc vụ lan tràn sát khí vô biên.
Ai ở đây cũng liền đỏ mắt nhìn một màn này nhưng họ chưa ai dám ra tay vì không rõ nữ tử kia là người của thế lực nào.
Ma Tình Tông, một vị nữ trưởng lão ngay lập tức bật cười vô cùng hưng phấn khi nhìn thấy người được dịch chuyển ra kia, đó chính là Mị Hồng.
Sau đó nữ trưởng lão cất bước một cái chớp mắt liền đã đứng tại bên cạnh Mị Hồng.
Điều này khiến tất cả các thế lực ở đây chấn kinh,hoá ra là người của Ma Tình Tông.
"Dĩnh trưởng lão, ta mang truyền thừa ra ngoài nhưng những người còn lại...".Mị Hồng khóc nức nở nói.
"Không sao đâu! Miễn là mang ra được truyền thừa!!".Mị Dĩnh lên tiếng mỉm cười, xoa lấy đỉnh đầu Mị Hồng nói.
Tại phía trên trời cao,
Uy áp buông xuống không gì sánh nổi của vô số cường giả dõi mắt. Nếu đã rõ ràng người kia thế lực mà bọn họ có thể đối phó đương nhiên sẽ chặn đường cướp lấy.
Còn những thế lực không có khả năng thách thức Ma Tình Tông chỉ có thể đứng tại một bên thở dài tiếc nuối.
Ai ở đây mỗi một đại diện cho một thế lực lại không muốn vinh danh bản thân cướp lấy cái kia truyền thừa Đại Đế chứ.
Một đống cường giả bên trên bắt đầu lao xuống với sát khí ngùn ngụt quyết cướp lấy cho bằng được truyền thừa.
Vô số Đấu Vương xuất thủ nên khiến Thiên Địa nhật nguyệt phai mờ ảm đạm rung chấn dữ dội,dị tượng nổi lên vô cùng khủng bố.
Mị Dĩnh mỉm cười nhẹ nhàng phất tay nhu mị liền là vô số ánh hồng lấp lánh bay múa trên không tản mát ra khắp vùng thiên địa này.
"Là Mị Hương của Ma Tình Tông!!?".Có người hét lớn.
Loại này thủ đoạn không ai ở đây là không rõ.Nó thực sự sẽ khiến cho người ta thần hồn điên đảo,trở thành một cái súc sinh tính một dạng nếu hít phải một hơi.Đây là một loại công pháp chiêu cực kỳ đáng sợ,đồng ngang cảnh giới mà dính vào liền nhất định phải chết không thể nghi ngờ.
Uy danh Ma Tình Tông xưa nay hùng bá vạn cổ dõi mắt nhìn xuống nhân gian, truyền thừa lâu đời,sừng sững tại đó không phải là cái truyền thuyết vớ vẩn nói suông cho có.
Tất cả bọn họ đều nhanh chóng lùi lại vì mị hương toát ra từ Mị Dĩnh quá nồng nặc cùng ghê rợn .
Có một vị Đấu Vương vừa mới khẽ dính một chút liền là lăn tại ra đất hoàn toàn chìm trong mộng ảo,thú tính nổi lên cào xé quần áo của bản thân rồi tại nơi bên dưới giao phối với một cái cây cảnh tượng.
Loại này tình huống thật khiến vô số thế lực ở đây phải há miệng đứng hình.
Đấu Vương cảnh giới còn có thể gọi là Vương Giả cảnh, được Thiên Đạo sắc phong Hạ Vương một dạng,có được vô vàn phước lành.
Ở đây lúc nãy lao tới có ai mà không sử dụng cấm pháp vang dội của bộ tộc mình để bảo vệ nguyên thần lẫn bản thân chứ.
Vậy mà giờ nhìn cái kia khung cảnh đường đường Vương Giả lại đi làm cái loại chuyện giao phối với một cái cây sự tình thật không khỏi khiến ai nấy đều hoá đá.(Dịch giả:Cái qq gì vậy????")
Cái này pháp môn quả nhiên có thể quét ngang thế hệ đồng cảnh giới không có đối thủ a.
Lúc này không ai dám mạo hiểm lao đến nữa.
Mị Dĩnh cười yêu mị,làn da trắng như tuyết cùng gương mặt xinh đẹp như tiên của nàng càng gợi cảm hơn mà không khỏi buồn cười cái kia một tên Vương Giả.
Từ trên trời lúc này, một uy thế khủng bố tuyệt luân đánh vỡ vô tận chiều không gian của một thế giới trực tiếp xuyên thủng qua hỗn độn ầm ầm tại nơi này rạch phá thương khung mà xuống.
Tất cả mọi người chấn kinh,
Trên trời là một cánh tay khủng bố vô thượng như một cái mênh mông đại thiên vũ trụ ầm ầm lao xuống.
Hỗn độn khí tức đang hủy diệt cùng khai thiên tích địa liền trào dâng tại nơi này phiến Đại lục như muốn đập phá cả thiên địa gây dựng như mới vậy.
Uy áp của bàn tay khổng lồ che phủ thương vũ kia toả ra khiến nơi đây áp lực đè xuống như muốn phá tan thần hồn của người ta vậy.
Nó mạnh đến chí cao bá đạo.
Một đống cánh tay khổng lồ khác liền nhanh chóng hiện ra nhưng đều bị bàn tay kia uy áp lan toả háo thành cát bụi,căn bản không thể tranh giành nổi.
Bàn tay to lớn màu hồng che lấp thương khung, uy thế vô cùng khủng bố nhanh chóng xé gió chộp lấy Mị Hồng vào trong rồi mang đi khỏi nơi này.
Không ai ngăn cản nổi cái kia uy thế.
Mị Dĩnh cười cười, đó chính là tông chủ của bọn họ ra tay, kèm theo pháp trận truyền tống đã nhanh chóng biến mất không thấy tăm hơi đâu nữa.
Tất cả các cường giả mặc dù muốn ra sức nhưng căn bản giữ không được, trơ mắt đứng nhìn nữ tử kia bị đưa đi, bọn họ cắn chặt môi.
"Mị Dĩnh, ngươi nữ nhân vô sỉ, đồ cẩu cái!".Một vị Đấu Vương phẫn nộ chửi bới Mị Dĩnh.
Rốt cuộc hôm nay vẫn là tổn thất tinh anh trong tộc để rồi còn chẳng đạt được cái gì tay trắng xác định trở về.
"Ai zô~đa tạ đạo hữu khen ngợi!".Mị Dĩnh vô cùng tự hào cảm tạ.
Nàng cười cười vô sỉ,căn bản không đặt đám thấp kém này vào mắt, những lời kia dường như đối với nàng còn là khen ngợi.
Nghe xong lời này, bọn cường giả các tông lúc này thật sự không còn gì để nói tức muốn thổ huyết tại chỗ, nhưng lại có thể làm gì.Người thì cũng đã chạy mất rồi còn tranh cái gì nữa chứ.
Bọn họ cũng không muốn gây thêm chuyện nữa vì nội tình của Ma Tình Tông vô cùng kinh khủng. Nên nếu kẻ được chọn đã rời đi thì cũng chỉ còn cách từ bỏ, tất cả bọn họ chỉ cay cú mỗi việc các thiên kiêu của họ chết trong đó thôi.
Nhưng đúng lúc này, thời gian tựa như ngừng lại. Toàn bộ các cao tầng các tông trấn thủ ở đây sợ đến ngây người nhưng lại không thể nào cử động được, tất cả bị một uy áp vô cùng đáng sợ bao phủ lấy toàn thân.
Mị Dĩnh lúc nãy còn cười cười vui vẻ nhưng giờ đã tái mặt vì bản thân không thể cử động nổi. Nàng rõ ràng rằng chỉ cần cử động nhẹ một cái thôi thì toàn thân sẽ tan thành cát bụi.
Không riêng gì nàng, toàn bộ những người có mặt ở đây đều có cảm giác như vậy, đang có chuyện gì đó quá mức đáng sợ hiện diện ở đây.
"Lão bà, người mau thu hồi uy áp lại đi!".Một nữ tử đang vô cùng vui vẻ chạy đến gần lối vào Bí Cảnh nói.
Nàng dáng người nhỏ nhắn, gương mặt xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành. Cho dù có dùng từ tiên nữ chốn Cửu Thiên cũng không thể đối cái này nhan sắc so sánh
Nàng tươi cười rạng rỡ tung tăng chạy đến gần lối vào Bí Cảnh.
Một bên lão bà cũng thu hồi uy áp, mặc dù là lão bà nhưng gương mặt của lão vô cùng trẻ trung xinh đẹp. Mặc một thân y phục vô cùng trang nghiêm, phảng phất chính là Thần tồn tại để cho người ta phải kính ngưỡng.
Hai người này chính là Thiên Tâm và lão bà của Thiên Giáo Bất Hủ trên Cửu Thiên.
Sau khi uy áp được lão bà trẻ trung kia thu hồi, toàn bộ người ở đây mới hít sâu một hơi vô cùng kinh sợ nhìn đến hai người phía trước.
Đang định lên tiếng bái phỏng thì bọn họ nhận ra là không tài nào gọi được hai người kia, những từ muốn nói cho dù trực tiếp hay muốn ám chỉ đều không thể thốt ra được.
Đây chính là do lão bà đang hạn chế nhân quả vào người cho đỡ bị bọn sâu bọ nhìn vào.Thực ra nàng tính hạn chế nhân quả tới mức không còn tồn tại của mình nữa nhưng lại không dám vì Thiên Tâm không cho phép a.
Vừa nãy uy áp của lão bà tùy ý toả ra đã bao trùm vô tận vô hạn đa nguyên đại thiên vũ trụ dưới hạ giới khiến cho toàn bộ các sinh linh đều chỉ biết cúi đầu.
Chỉ cần động một ý nghĩ là hoàn toàn có thể hóa vô tận vô hạn đa nguyên đại thiên vũ trụ về với hư vô. Mọi tồn tại, mọi vật chất từ tồn tại hay không tồn tại đều có thể xóa bỏ ngay lập tức.
Ngân Nguyệt Công Chúa phía trên phi thuyền Nam Quốc lúc này vô cùng lo lắng, mong sao hai người bí ẩn kia không làm xáo động kế hoạch của bọn họ.
Nàng lúc này cắn môi nghĩ thầm: "Trần Dương, ngươi nhất định phải giữ lời hứa an toàn trở ra!!".
Lão bà lúc này nhẹ nhàng lên tiếng vang vọng khắp nơi, vô cùng uy nghiêm không thể xâm phạm:"Các ngươi ai cũng đừng nghĩ bái phỏng thánh nữ của giáo ta, lũ sâu bọ!".
Lời nói khinh thường mỉa mai bọn tạp nham có ý định lên tiếng vừa rồi.Lão bà cảm thấy sự xúc phạm to lớn khi đám tạp chủng còn dám nhìn mình như kia.
Trong vô thức mọi người ở đây đều không tự chủ phải cúi đầu xuống không dám ngẩng lên nữa.
Tất cả các cường giả nghe xong đều vô cùng kinh sợ, quỳ rạp xuống.
"Thánh nữ người muốn vào bên trong Bí Cảnh vớ vẩn này tìm người thương của người sao!".Lão bà mỉm cười chọc ghẹo nói.
"Đó... đó là ca ca của ta!".Thiên Tâm đỏ bừng mặt hét lên.
Cái người này từ lúc theo nàng hạ giới liền trêu chọc lời nói quá nhiều a.
"Thôi, người thích làm gì thì làm nhưng ta có lời khuyên!!".Lão bà mỉm cười nhìn Thiên Tâm rồi nhẹ nhàng nói.
"Là gì?".Thiên Tâm vẻ tò mò.
"Suy cho cùng thì tên anh trai gì đó người gọi kia lúc này có vẻ đang cố gắng tu luyện. Nếu muốn tốt cho hắn thì người không nên can thiệp hay quan tâm quá mức dành cho hắn!!".Lão bà thở dài hơi sợ nói ra ý muốn.
Lão bà biết rõ bản thân sẽ gặp rắc rối nếu đi ngược lại ý của vị Thánh Nữ cao cao tại thượng này.
"Ngươi nói cái gì!? Thử nói lại ta nghe coi!".Thiên Tâm thái độ trở lạnh ngay lập tức trừng mắt nhìn lão bà, lạnh giọng hỏi.
"Thánh nữ, ta không có ý gì cả, chỉ là khuyên thôi! Sau này hắn nếu không đủ kiên trì cố gắng thì không thể cùng người sống lâu được. Hơn nữa, tính cách của hắn sẽ thay đổi theo thời gian, đến khi đó sẽ chỉ là hại hắn!!".
Lão bà vội vàng hơi sợ nói thêm.
Thiên Tâm nghe vậy cũng cắn răng. Nàng biết chứ, nếu không thể cùng nàng sống thật lâu thì kết cục vẫn sẽ là bi kịch.
Lão bà đi theo hộ vệ cho nàng ít nhiều đã sống vô số kỷ nguyên (1 kỷ nguyên tầm 9 ngàn tỷ tỷ tỷ tỷ tỷ tỷ tỷ.... 789 triệu năm) chắc chắn hiểu rõ những kết cục ly biệt này.
"Mau cho ta xem tình hình ca ca của ta!".Thiên Tâm không đi vào trong, muốn xem ca ca của mình giờ đây thế nào liền ra lệnh cho lão bà.
"Vâng.".Lão bà vâng một tiếng phất tay ra, một màn to lớn hiển hiện trên tinh cầu. Bên trong Bí Cảnh liền hiện ra.
Tất cả những cao tầng trong các tông môn đều kinh ngạc trước thủ đoạn của lão bà kia. Bí Cảnh Đại Đế lại có thể tùy ý hiển hoá mà ra, người kia quả thực không tầm thường chút nào.
Giờ khắc này, Ngân Nguyệt Công Chúa chăm chú quan sát phía trước màn ảnh chiếu do nữ tử thần bí kia phất tay hiển hoá ra, có thể quan sát bên trong Bí Cảnh.
Trên tinh cầu khổng lồ kia, bên trong những người còn sống đều đang giao tranh với một con khỉ mặc giáp và cầm gậy vô cùng khốc liệt.
Trên trời còn có vô số thần thông thi triển, đánh vô cùng kịch liệt.
Thiên Tâm nhìn chăm chú vào một nam tử thanh tú đang cười vô cùng tự tin đối kháng với con yêu hầu kia, đó là Trần Dương.
"Là Trần Dương, ca ca của ta!!".
Thiên Tâm cười tươi vô cùng vui vẻ, nhảy nhảy vỗ tay vô cùng vui mừng.
Khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của nàng vui vẻ như kia thật khiến cho Thần Linh cũng phải chấn động.
(Nay bận dịch mấy bộ khác nên chỉ ra một chương,sorry nhìu)