Nương Tử Nhà Ta Là Chư Thiên Đại Lão

chương 25: hắn muốn ra trận

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 25: Hắn muốn ra trận

Cả nhóm người nhanh chóng cố gắng chấn định lại rồi rút kiếm ra hướng về phía sinh vật giống con mực quái dị nhiều mắt kia.

Toàn bộ mọi người đều cảm nhận được rõ ràng khí tức tử vong cận kề không khỏi đồng tử phải co lại liên hồi.

Bạch Tuộc Quái Dị bé nhỏ nhìn vào ba tên tu sĩ vô danh.

Một trong ba tên tu sĩ vô danh kia nhìn nó, nhưng bỗng nhiên máu huyết phun ra xối xả,từ đỉnh đầu của hắn đang bị xé toạc ra, da bị lột sạch.

Mọi người kinh dị ngay lập tức né sang một bên.

Da thịt trên người người kia còn chưa kịp thét lên đã bị róc hết từ trên xuống dưới, chỉ còn lại một bộ xương đầy máu, nội tạng vương vãi khắp nền đất.

Máu bắn tung tóe nhuộm đỏ cả khu vực xung quanh, cảnh tượng vô cùng kinh dị. Người đó hình thần đều diệt,chết ngay tại chỗ.

Cả nhóm người lúc này mở to con mắt nhìn cảnh tượng vô cùng kinh dị này.

"Thứ năng lực gì thế này!? Nó xé làm đôi da thịt của tên kia rồi rạch làm hai từ trên xuống!!!".Cao Trọng Cảnh ôm miệng buồn nôn khẽ kêu lên.

Cả người hắn run lên bần bật không khỏi cảm thấy hôm nay nhất định chết tại đây suy nghĩ.

Mị Vũ không hề do dự lập tức thi triển ra vô số con Ngài màu hồng thắp sáng trời đất đen tối, bay thành hàng hướng thẳng về phía con bạch tuộc kia.

Vô số đàn Ngài ánh hồng rực rỡ lao về phía con Bạch tuộc kia,muốn lấy đi tính mạng của nó.

Con bạch tuộc nhỏ bé vẫn đứng đó, nhưng bỗng nhiên từ nó xung kích ra một lực lượng đẩy lùi hết những con ngài lao đến và hướng thẳng về phía Mị Vũ.

Mị Vũ con mắt mở to vội vàng che chắn bằng một thần thông gì đó nhưng Mị Hồ xuất hiện.

Mị Hồ lúc này nhảy ra đứng trước Mị Vũ, một tay tụ lực, ánh hồng lấp lánh linh lực hùng hậu tụ vào bàn tay rồi đánh thẳng vào xung lực lao đến kia.

Oanh !!

Đất đá rừng cây tan nát, xung kích tỏa ra khắp nơi. Mị Hồ bay nhẹ về sau, trên đôi môi mềm mại của nàng đã có vệt máu.

Mị Vũ nhanh chóng đỡ Mị Hồ lên,còn ba nữ tử đi theo các nàng, một người đã bị xé toạc cơ thể chỉ còn một bộ xương máu me đầm đìa.

Đây chính là do vừa rồi con Bạch tuộc đã nhắm tới người một dạng,căn bản tránh không nổi.

Hai nữ tử Ma Tình Tông còn lại hai chân run lên lẩy bẩy ôm chầm lấy nhau,sợ không thốt nên lời khuôn mặt ướt đẫm nước mắt.

Mã Uất Lâm giơ quạt ra rồi từ trên cao nhanh chóng áp sát lại con Bạch tuộc nhỏ kia.

Cả Cao Trọng Cảnh, Quách Nguyên Cảnh và Bá Diên Khánh đều cùng Mã Uất Lâm áp sát, mỗi người đều đã chuẩn bị tung ra những pháp kỹ của mình.

Cả bốn cùng nhau ra đòn, ánh sáng năm màu chói lóa với lực lượng vô cùng khủng bố đánh thẳng vào con bạch tuộc.

Nhưng lúc này cả bốn người sởn gai ốc khi đòn đánh của bọn họ xuyên thẳng qua con bạch tuộc như chưa hề chạm vào nó.

Cả bốn người nhanh chóng lùi lại ra xa, mỗi người một hướng.

Nhưng con Bạch tuộc,thân đã bất thình lình xuất hiện phía sau Mã Uất Lâm khi hắn đang lùi lại.

Các xúc tu của con nó nhanh chóng hóa thành những hắc vụ mỗi xúc tu của nó hóa thành bóng tối đầy vô tình đâm xuyên qua người Mã Uất Lâm.

Xúc tu hắc vụ khi đâm qua người hắn liền toả thành rất nhiều gai nhọn đâm xuyên qua lỗ chỗ nơi phần bụng của Mã Uất Lâm hút lấy sức mạnh của hắn khiến hắn kêu lên vô cùng thảm thiết.

"Cứu với, cứu tôi với..làm ơn cứu với!!!".Mã Uất Lâm hoảng loạn dãy dụa đau đớn thét lên tuyệt vọng.

Hắn nước mắt ướt đẫm khuôn mặt kêu lên thảm thiết nhưng bên dưới căn bản không hề có ai ứng cứu cả.

Một màn này để Mã Uất Lâm không khỏi sợ tới ngây người."Ahhh------!!!!! cứu với, cứu tôi với, cứu tôi với làm ơn, cứu với..."

Mã Uất Lâm khuôn mặt máu huyết nhuộm đỏ,lệ nóng tuôn trào thét dài tuyệt vọng.

Con Bạch tuộc liên tục đâm những xúc tu hắc vụ của nó liên hồi vào bụng của Mã Uất Lâm khiến phần bụng nơi kia lỗ chỗ lỗ thủng,máu tươi đầm đìa phun lên như mưa.

Lục phủ ngũ tạng như sợi dây rơi ra máu tươi nhuộm đỏ cả vùng đất này.

Cảnh tượng kinh dị này khiến đám người bên dưới ai nấy đều sững sờ không thể nào hình dung họ đang nghĩ gì.

Vừa nãy dũng khí lao lên nay lại như kia thảm hại bộ dáng đón nhận kết cục thê thảm,thật khiến người ta trầm lặng.

Trần Minh cắn răng nhanh chóng lao đến, kiếm quang lao ra hướng thẳng về phía con bạch tuộc nhưng cũng ngay lập tức xuyên qua nó khiến Trần Minh chỉ chậc một cái, khuôn mặt vô cùng lạnh lẽo.

"Cái quái gì thế? Con bạch tuộc nó giống như trống rỗng tuyệt đối hình thần vậy!!".Trần Minh tức giận quát lên.

Trần Dương phía sau quan sát tình hình, thấy con Bạch tuộc kia là dạng tồn tại hư vô, căn bản không thể chạm vào được.

Giờ chỉ có cách dùng những thứ như phong ấn hoặc luyện hóa thì may ra mới có thể hạ được nó.Nhưng đào đâu ra chứ.

Pháp cụ quá mạnh không thể mang vào bên trong bí cảnh được.

Ba người lao vào lúc nãy đã thoát ra nhưng bọn họ nhìn Mã Uất Lâm trên không trung đã bị con bạch tuộc dùng những cái xúc tu hắc vụ đen ngòm đâm thủng bụng rồi hút lấy sức mạnh khiến bọn họ cắn răng.

Đây rõ ràng không thể cứu nỗi Mã Uất Lâm nữa,hắn ta căn bản sẽ chết ở nơi kia.

"Ai đó cứu chúng tôi với! Làm ơn cứu chúng tôi với!" .Hai tên tu sĩ vô danh kia sợ hãi hoảng loạn bỏ chạy kêu cứu.

Cảnh tượng giết chóc tàn bạo của con Bạch tuộc khiến hai người kinh hãi tâm thần muốn trốn ngay lập tức.

Cho dù có bị ăn thịt bởi yêu thú cũng đỡ hơn là bị hành hạ như kia một dạng.

Con bạch tuộc sau khi hút toàn bộ sức mạnh và nguyên thần của Mã Uất Lâm thành bộ dáng héo tàn liền bỏ hắn vào miệng nhai ngấu nghiến .

Cảnh tượng diễn ra trước mắt không khỏi khiến người ta phải rợn gáy .

Quách Nguyên Cảnh kinh hãi nhìn một màn kia, người huynh đệ từng uống rượu với hắn giờ lại đang bị nhai ngấu nghiến, xương thịt,nội tang vung vãi máu huyết kinh hãi tâm thần .

Con Bạch tuộc liếc nhìn qua hai tu sĩ vô danh đang chạy đi với tốc độ khủng bố kia liền như dịch chuyển tức thời đứng ngay phía trước hai kẻ đó.

"Cái gì..!!?".

Còn chưa kịp hét thảm,cả hai nhanh chóng bị lột hết da thịt trên người ra làm hai, máu bắn tung tóe phun lên như mưa nội tạng văng tứ tung,não bộ rơi xuống như sợi dây cực kỳ thê thảm .

Cảnh tượng con bạch tuộc quái dị giết hai người kia thật sự vô cùng tàn bạo.

Cả đám người ở đây căn bản không ai dám can thiệp vào,bọn họ rõ ràng lo lắng người tiếp theo sẽ là bản thân mình.

Nhưng như vậy đồng nghĩa là chịu chết,không ai ở đây là chấp nhận sự thật này cả.Có chết cũng phải chết cho xứng đáng.

Mị Hồ và Trần Minh trong chớp mắt tung đòn về phía cái cây hòng phá pháp trận, lưỡi kiếm mang theo khí hỗn độn khủng bố cùng bàn tay với những móng vuốt sắc lẹm óng ánh ánh hồng tưởng như sắp chém vào thân cây.

Nhưng không hiểu sao con bạch tuộc đã đứng trước họ từ lúc nào khiến cả hai hai mắt đồng tử co rút trợn tròn.

Xúc tu của nó vung lên vô số ánh đen hóa thành những con dao theo đó chém thẳng về hai người.

Mị Hồ cùng Trần Minh lùi lại rất xa con bạch tuộc nhưng lúc này những ánh đen hình lưỡi dao kia cũng kéo dài lao theo lao đến tấn công.

Trần Minh cùng Mị Hồ ra sức chống đỡ.

Hàng trăm, hàng nghìn nhát chém được tung ra trong chưa đầy một phần khắc thời gian va chạm cùng nhau.

Trần Minh cùng Mị Hồ căng mắt chống cự nếu mà buông lỏng một chút sẽ chết ngay lập tức.

Xung kích va chạm của mấy cái hắc vụ kia cùng đòn của Mị Hồ và Trần Minh va chạm không ngừng, sức mạnh phá nát hết thảy mọi thứ xung quanh.

Trần Sở lúc này đã cùng những người của Đan Tháp hợp lực điều khiển ra thành công một kiện pháp bảo hình Chung có tác dụng phong ấn.

Bọn họ điều khiển hướng nó về phía con bạch tuộc lao đi, uy thế vang dội bốn phương,pháp lực cuồn cuộn không gì sánh nổi.

Con Bạch tuộc quái dị liên tục công kích với tốc độ vô cùng khủng bố về phía Mị Hồ và Trần Sở căn bản không hề đặt cái pháp khí kia vào mắt.

Cả hai bọn họ đều bị những nhát chém với tốc độ và uy lực khủng khiếp kia chém sượt qua rất nhiều, chảy máu không ngừng.

Nếu cứ tiếp tục,bọn họ sẽ không thể chống đỡ nổi bao lâu nữa.

Nó chỉ vung và vung nhưng vẫn có thể đả thương bản thân làm Trần Minh phải biến sắc không dám tin.

Nhục thể được tôi luyện bởi vô số thiên tài địa bảo,đan dược,máu rồng máu phượng,...

Vậy mà bây giờ bị những đòn tưởng như tầm thường kia đả thương liên tục.

Cả hai căn bản không thể thi triển cái gì thần thông bảo thuật,chỉ cần chớp mắt một cái liền sẽ bị những xúc tu hình lưỡi dao kia chém cho tan xác.

Xung kích xung quanh toả ra càng lúc càng dữ dội khủng bố, biến một vùng khu rừng vô cùng rộng lớn xung quanh thành bình địa, linh lực cuồn cuộn rít gào như muốn thành bão.

Không gian xung quanh liền từ nãy giờ bị con Bạch tuộc này chém cho nát như tươm từ bao giờ rồi.

Hỗn độn dâng trào li ti đốm sáng vô tận trào ra,mỗi một chấm đều là một cái vũ trụ,cảnh tượng cực kỳ kinh người.

Con Bạch tuộc lúc này nhận thấy có thứ lao về phía mình, nó liền vừa tấn công dữ dội hai người Trần Minh và Mị Hồ vừa ngưng tụ lực lượng vào phía trên đỉnh đầu nó thành một vòng xoáy hắc vụ rồi bắn thẳng về phía Đạo Chung kia.

Đạo Chung trên cao lao đến,khí tức cái thế tuyệt luân,uy nghi bất khả xâm phạm ầm ầm lao đến tựa như muốn thôn phệ hết thảy thế gian vạn vật.

Khí tức hắc ám cùng đạo chung đang tỏa ra phù văn đại đạo nhanh va chạm.

Oanh!!

Quỷ khóc thần gào chấn động vòm trời phía trên, uy lực tỏa ra rung chấn dữ dội khắp bốn phương tám hướng.

Xung kích khủng bố tuyệt luân, chiến trường giờ đã trở thành một cơn bão linh lực đủ loại màu,tàn phá vô số giới bích.

Lúc này Trần Sở, Diệp Hạ, Diệp Lan cùng Đan Đan vô cùng khiếp sợ khi Đạo Chung đang bị khí tức hắc ám bao phủ rồi ăn mòn, bọn họ vô cùng tuyệt vọng liều mạng chống đỡ.

Lại tới pháp tắc của thế giới này còn đang buông xuống áp chế lấy cái này Đạo Chung khiến nó uy lực chân chính không thể phát huy tới một phần mười vốn có.

Phía Trần Dương lúc này hắn cùng Cơ Tâm Đạo và Mị Vũ, hai nữ tử Ma Tình Tông đều đứng xem.( Tác giả: .... ?? )

Hai nữ tử kia quỳ rạp xuống đất, bọn họ không hề có cửa trong một trận đấu kinh khủng như này nên chỉ có thể cầu nguyện.

"Lân Trường huynh, xem ra hôm nay số chúng ta tận thật rồi!!". Cơ Tâm Đạo thở dài chán nản tuyệt vọng nói.

"À... ừ, có vẻ là vậy!" .Trần Dương khẽ đáp.

Phía Cao Trọng Cảnh, ba người lúc này cũng nhanh chóng di chuyển vòng ra hai bên rồi đánh thẳng về phía cái cây.

Nhưng con Bạch tuộc có rất nhiều mắt nên đã dùng thêm xúc tu hóa thành hắc ám, tạo thành nhiều lưỡi dao rồi kéo dài ra chém liên tục về phía Cao Trọng Cảnh, Quách Nguyên Cảnh, và Bá Diên Khánh.

Trong chớp mắt, hàng nghìn nhát chém dữ dội từ con bạch tuộc tung ra, khiến đám Cao Trọng Cảnh liều mạng chống đỡ nhưng nhanh chóng bị áp đảo.

Bá Diên Khánh bị chém cho tan xác, hóa thành cát bụi đến cả máu cũng bị trảm cho đến khói cũng không tại, cảnh tượng vô cùng khủng khiếp.

Cao Trọng Cảnh cùng Quách Nguyên Cảnh liều mạng chạy thoát, nhưng Cao Trọng Cảnh mất đi một cánh tay trái, còn Quách Nguyên Cảnh mất hai chân,máu chảy khắp người từ những vết thương do vụ chém liên hoàn.

Hai người họ nhanh chóng bay về phía Trần Dương rồi ngã gục xuống.

"Lũ khốn!! Tụi mày sao không ra giúp!!" .Cao Trọng Cảnh nắm cổ áo Trần Dương, tức giận quát.

Nghe những lời này,Trần Dương chỉ im lặng, trước khi đến đây hắn đã xác định sẽ có rất nhiều nguy hiểm nên hắn tính sẽ chỉ một mình đi lấy cái kia cũng sẽ không mạo hiểm cứu rỗi kẻ khác làm gì.

Dù hắn có thể đánh thắng con bạch tuộc kia, nhưng phía trước không biết có bao nhiêu con như vậy, hắn cũng không thể cứ liều lĩnh mãi phí sức ở đây được.

Cơ Tâm Đạo định vào can thiệp nhưng trên trời, Đạo Chung do Trần Sở cùng ba người Đan Tháp điều khiển đã bị đạo hắc ám của con bạch tuộc luyện hóa, không còn có thể điều khiển được nữa.

Điều này khiến Trần Sở cùng nhóm Đan Tháp đều ho ra rất nhiều máu, nội thương rất nặng.

Trần Minh lúc này được hệ thống đề xuất sử dụng thẻ trải nghiệm Đấu Vương Cảnh trong 10 phút vì tất cả các pháp bảo phòng ngự sớm đã bị con bạch tuộc chém nát hết.

Hắn không do dự sử dụng, rồi khí tức trên người hắn trở nên kinh khủng, tạo ra một hỗn độn pháp lực che chắn toàn bộ công kích của con bạch tuộc.

" Lui lạ!!".Trần Minh quát lớn.

Mị Hồ mặc dù sửng sốt khi thấy khí tức kinh khủng của Trần Minh, nhưng cũng làm theo.

Trần Minh nhanh chóng chém tan toàn bộ số xúc tu hắc vụ rồi trong chớp mắt chém ngang con bạch tuộc.

Chỉ là hắn vẫn sửng sốt vì nhát chém có chứa cả kiếm ý cùng quy tắc đại đạo phá lực vô biên lẫn hỗn độn khí hủy diệt của hắn vẫn không thể chém được vào nó.

[ Con bạch tuộc này nó không có tồn tại để túc chủ chạm vào đâu,đặc tính hư vô của nó rỗng đến vô hạn tuyệt đối hình thần khái niệm đặc tính này cũng trống rỗng sâu tới mức vô hạn ]

Nghe vậy Trần Minh tức giận nhận ra ngay lập tức,hắn hiện tại còn chưa có thủ đoạn như kia đồng dạng.

Những con mắt của con Bạch tuộc lúc này liếc về phía Trần Sở đang nhìn phía xa khiến Trần Minh hốt hoảng .

Hắn hét lên vang vọng đất trời: "Tỷ tỷ chạy đi!!".

Trần Sở phía xa nghe vậy liền không hiểu, nhưng nàng bỗng dưng những ký ức sâu thẳm tựa như cuốn phim chạy thật nhanh trong não hải của nàng.

Những ký ức từ khi chào đời, những ký ức lớn lên, những ký ức tu luyện,gặp gỡ nhiều người,kết giao nhiều bằng hữu, được phụ mẫu cưng chiều,nhìn đệ đệ ra đời bế trên tay...

Đủ các dạng ký ức hiển hiện,đây là dấu hiệu của người sắp chết.

Trần Minh lao đến Trần Sở với tốc độ kinh khủng xé gió, nước mắt hắn ướt đẫm khuôn mặt.

Trần Sở mỉm cười khi nhớ lại chuyện xưa, những ký ức mà nàng tưởng như đã quên lãng.

Nàng nhìn về phía trước, thấy Trần Minh đang lao tới, khuôn mặt xinh đẹp của nàng soi sáng khu rừng sương mù như viên ngọc lấp lánh trong đêm.

"Bảo trọng, đệ đệ của ta!!".Sau lời nói này,Trần Sở hộc máu và từ từ yếu dần nhắm mắt lại.

Nàng cảm thấy cơ thể thật vô cùng thoải mái, không còn đau đớn nữa nghĩ rằng mình đây là đã chết.

Nhưng...

"Ngươi coi ta là không khí à con Mực đần độn!".

Đúng lúc này,một thanh âm quen thuộc vang lên.

Người vừa nói chính là Trần Dương.

Trần Sở ngay lập tức mở mắt, thấy một thiếu niên đang dơ hai ngón giữa mi tâm giải trừ sức mạnh kỳ lạ, phá thể vào nàng.

Người kỳ lạ này cười vô cùng thích thú,ánh mắt của hắn lạnh đến mức làm người ta phải kinh sợ như muốn hỏi cả thế gian ai dám tranh hùng.

Trần Dương lúc này hắn muốn ra trận.

Truyện Chữ Hay