Nương Tử Nhà Ta Là Chư Thiên Đại Lão

chương 18: phá kén

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 18: Phá kén

Sáng hôm sau,

Ngân Ngọc vẫn còn đang ngủ nướng, còn Trần Dương thì đã thức dậy từ canh ba để củng cố căn cơ cảnh giới.

Mấy hôm nay, tu vi của hắn đột nhiên tăng mạnh và nhanh chóng nên hắn chưa kịp củng cố cố căn cơ của bản thân. Tuy hôm qua đã vững vàng cảnh giới nhưng để củng cố nền móng vẫn là chưa có nhiều.

Từ canh ba đến giờ hắn tập trung sử dụng Phệ Thiên Chiếu Bảo Thuật, không ngừng hấp thụ linh khí và tạo hóa trong thiên địa, không phải để gia tăng tu vi mà là để rèn luyện lại từ Linh Sư cảnh sơ kỳ.

Hắn vừa ngộ đạo vừa củng cố căn cơ, khiến sức chiến đấu của hắn tăng mạnh một cách rõ rệt.Cả người pha lê ánh sắc bảy màu an lành nhẹ nhàng dâng trào.

Phù văn đại đạo đan xen xung quanh cơ thể Trần Dương,lại có đại đạo thời gian mảnh vỡ múa lượn như những cánh hoa đại đạo ẩn chứa vô tận thời không.

Sau một hồi lâu tu luyện như vậy rốt cuộc hắn đã từ trong trạng thái tu luyện trở về với thực tại.

Chỉ là hắn chợt nhớ rằng phải dạy cho Ngân Ngọc một vài thần thông nên liếc sang nhìn nàng đang ngủ ngon lành vô lo vô nghĩ.

Trần Dương nắm lấy mép chăn, sau đó cười đểu thét lên: "Dậy đi!".

"Há—há có cháy hả!!!???".Ngân Ngọc giật mình tỉnh giấc ngồi dậy, gãi gãi cái đầu bộ dáng rất là buồn cười.

Nàng sau một hồi mơ màng liền bắt đầu tỉnh ngủ nhìn qua Trần Dương thốt lên:"Lân Trường công tử, huynh cũng không cần dùng phương thức này gọi ta chứ!!".

Ngân Ngọc vừa quát vừa nói suốt và vừa ngáp dài, đôi mắt vẫn lim dim nhưng nàng vẫn đẹp ngây thơ lạ thường.

Trần Dương lúc này mỉm cười:"Dậy ăn sáng đi, hôm nay ta sẽ dạy muội tu hành!!".

Hắn rõ ràng truyền thừa trong bí cảnh Đại Đế kia hẳn là ý chí Thiên Đạo, mà cái người nữ tử kia hắn gặp khi trở về 600 năm trước hẳn là người tạo ra cái bí cảnh đó.

Trước đây, Lân Đế sư phụ cũng nói rằng người có thể luyện hóa hay dung hợp được với Thiên Đạo của một giới thì sẽ có thể toàn quyền kiểm soát không gian thời gian, nhân quả pháp tắc của giới đó.

Việc hồi sinh người chết cũng dễ như trở bàn tay. Vì thế, hắn mới quyết định dồn tâm trí vào việc giúp Ngân Ngọc tu tiên để nàng mang ơn mình, dù sao Ngân Ngọc cũng vô cùng ngây thơ.

Ngân Ngọc nghe xong liền hào hứng đứng phắt dậy, dí sát mặt vào Trần Dương rồi hỏi:"Huynh sẽ dạy ta Thiên Đạo Thần Nhãn chứ?".

Vừa nói, đôi mắt nàng vừa lấp lánh, hiển nhiên là vô cùng mong chờ.

Trần Dương cười ha hả đáp:"Cái trình bắt con gà của muội còn chưa xong mà đòi học Thiên Đạo Thần Nhãn à!!".

Ngân Ngọc nghe xong liền phồng má bĩu môi muốn xồ lên đánh cho cái người này một trận.

"Bổn công chúa sẽ nhanh chóng đạt tới Linh Sư cảnh thôi, nên huynh không được coi thường ta!!".Ngân Ngọc vỗ ngực tự tin.Trần Dương vẫn cười ha hả như được mùa, nghĩ tới một cô công chúa ham ngủ lười nhác muốn tu luyện Thiên Đạo Thần Nhãn khiến hắn cảm thấy vô cùng hài hước.

Ngân Ngọc thấy Trần Dương đang nằm sõng soài trên giường cười mình, nàng lúc này đã không nể nang gì nữa mà trực tiếp nhảy xồ đến cắn vào cổ hắn.

"Ahhh------!!!!!".Trần Dương giật mình hét toáng lên.

Vào một buổi sáng hằng ngày,

Các gia nhân vẫn đang dọn dẹp, họ lúc này lúc thì nghe thấy tiếng cười ha hả xong lại hét lên như gặp quỷ của người thiếu niên liền nhận ra người đó là ai.

Bọn họ cảm thấy từ khi thiếu niên kia đến đây thì không khí trong phủ công chúa cũng náo nhiệt hơn hẳn,mới sáng mà đã ồn ào như vậy rồi.

"Mau mang bữa sáng lên cho công chúa và Lân Trường công tử!" .Một vị quản gia lên tiếng gọi bữa sáng.

Trong căn phòng, Trần Dương lúc này đã ngồi vào bàn dùng bữa sáng do các gia nhân vừa bưng lên cho hai người.

Một bên, Ngân Ngọc đang được Hoàng Yến chải tóc cho, sau đó ra ngồi đối diện hắn dùng bữa.

Trên cổ Trần Dương có một vết răng kia, hiển nhiên là dấu răng vừa rồi của Ngân Ngọc cắn tới.

Hắn ăn đến đâu, Ngân Ngọc cũng chóp chép vừa ăn vừa nhìn đến đấy, cứ thế không khí trong bữa sáng trở nên vô cùng căng thẳng.

Ngân Ngọc tính tình hiện đang rất là phẫn nộ vì cái người đáng ghét này dám khinh thường nàng.

Hoàng Yến bên cạnh Ngân Ngọc rất kinh ngạc vì công chúa đang dùng bữa sáng bình thường.

Ngân Ngọc vô cùng kén ăn làm cho Hoàng Yến và các gia nhân vô cùng đau đầu.

Sau khi ăn xong, Trần Dương muốn dạy Ngân Ngọc cách tu tiên ở Cửu Đoạn. Hai người cùng ra sân, lúc này Ngân Ngọc vô cùng quyết tâm muốn tu tiên để học Thiên Đạo Thần Nhãn của hắn.

Trần Dương bày trận pháp lên để cách thức tu tiên của mình không bị lộ ra ngoài. Hai người bên trong, Ngân Ngọc vô cùng chú ý nghe hắn giảng giải về Cửu Đoạn phương pháp tu luyện.

Sau nửa ngày nghe Trần Dương thuyết giảng, Ngân Ngọc chăm chú nghe và ghi lại trong sổ.

Nàng quyết tâm đi luyện mạch, vì luyện mạch cần có tài nguyên tu luyện, nên nàng đã dùng truyền tống trận đi đến đại điện.

Nàng đã hứa với Trần Dương sẽ không để ai biết cách tu luyện và cuốn sổ này, nếu không nàng sẽ liều mạng với kẻ đó.

Trần Dương nghĩ là không cần làm quá lên như thế, vì hắn luôn nghĩ rằng các tu sĩ bình thường tu luyện thì cũng không khác bao nhiêu so với hắn rèn luyện.

Chính hắn cũng không biết sư phụ của hắn là một con Kỳ Lân Đế cấp bậc Thiên Vương. Trần Dương tranh thủ thời gian tiếp tục tu luyện, muốn trong 19 ngày tăng thêm được chút tu vi.

Một bên khác,

Ngân Ngọc đã truyền tống đến đại điện rồi chạy thẳng vào bên trong. Các quần thần lúc này đang cùng Ngân Hoàng bàn về chuyện đi bí cảnh.

Ở đây cũng có Ngân Nguyệt công chúa và năm tên thiên kiêu kia. Lúc này, đột nhiên Ngân Ngọc chạy vào, chẳng quỳ chẳng bái kiến Ngân Hoàng gì cả mà trực tiếp muốn nói gì đó.

"Cha, người mau cho nữ nhi tài nguyên để ngưng tụ linh căn rồi luyện mạch nhanh lên để nữ nhi còn học Thiên Đạo Thần Nhãn!!!".Ngân Ngọc chạy một mạch đến trước Ngân Hoàng nói với vẻ vội vàng .

Các bá quan văn võ trong triều cũng không để ý, tình hình có vẻ đây không phải lần đầu mà nàng vô lễ như vậy.

"Muội đang làm gì thế, có biết đây là đang nghị sự không?" .Ngân Nguyệt hơi quát với Ngân Ngọc.

Ngân Ngọc nghe thấy cũng chẳng quan tâm nói tiếp:"Muội muốn tu tiên, nên muội cần tài nguyên để chinh phục thế gian này!!".

Vừa nói nàng vừa dơ cánh tay trắng nõn mịn màng ra rồi nắn nắn vào cơ của mình.

Nhìn một màn này, các quần thần ai nấy đều bật cười rộ cả lên. Đến cả Ngân Hoàng cũng cười lớn rồi phất tay, rất nhiều linh thảo vô cùng quý giá bay đến trước Ngân Ngọc.

"Được rồi đó, con lui ra đi rồi đến đan đường để các luyện dược sư luyện chế đan dược để con ngưng tụ linh căn. Nguyệt Nhi, con đi cùng nó đi!". Ngân Hoàng lên tiếng nhẹ nhàng nói.

"Vâng!!".Ngân Nguyệt thành kính đáp.

Nàng định đi tới chỗ Ngân Ngọc thì đã thấy Ngân Ngọc đang nhai luôn cả mấy cây thảo dược khiến cả triều sốc nặng.

Ngân Ngọc ngồi xuống bắt đầu ngưng tụ linh căn,sự việc diễn ra này làm cả triều chìm trong im lặng.

Ngân Hoàng rất lấy làm thú vị muốn xem con gái ngưng tụ ra linh căn màu gì.

Lúc này, Quách Nguyên Cảnh nói với sư phụ Lý Nam của hắn:"Công chúa chưa từng tu luyện, người thấy tiểu công chúa sẽ ngưng tụ ra linh căn màu gì?".

Lý Nam đứng một bên cũng thản nhiên bộ dáng:"Công chúa ắt sẽ có thể ngưng tụ ra linh căn màu vàng giống năm đứa thiên kiêu các con!!".

Thừa tướng Nam Sơn lúc này cũng nheo mắt nhìn. Trương công công bên cạnh Ngân Hoàng cũng chúc Ngân Ngọc công chúa thành tựu hơn người.

Lúc này, Ngân Ngọc ngưng tụ linh căn, cả thiên địa phía bên ngoài rung chuyển, đại đạo quy tắc vô cùng khủng bố đang buông xuống hỗ trợ nàng khiến cả triều vô cùng kinh hãi.

Ngân Ngọc lúc này nhớ rõ lời của Trần Dương là nếu muốn đi xa hơn thì buộc phải có linh căn của riêng mình.

Nàng lúc này đang cố gắng ngưng tụ ra một linh căn của riêng mình. Xung quanh nàng, đại đạo quy tắc phù văn đang không ngừng hội tụ vào bên trong thể nội nàng một cách kỳ diệu.

Các quần thần vô cùng kinh hãi, ngay cả năm tên thiên kiêu của Nam Quốc cũng sửng sốt tột độ đứng hình.

Ngân Nguyệt công chúa thì tay nhẹ che miệng, rất là hy vọng nhìn tới Ngân Ngọc.

Ngân Hoàng lúc này thấy bầu trời trên cao phía ngoài đại điện có vô số quy tắc Đại Đạo vô cùng đáng sợ bay đầy trời Nam Quốc.

Dị tượng thần thú cự binh bay lượn khắp Nam Quốc tụ hội về phía thành Thiên Tử. Tiên tử Đại Đạo còn buông xuống nhảy múa như muốn chúc phúc cho Ngân Ngọc thành tựu.

Rồng phượng bay múa,thần tiên hiển hiện, khủng bố vô biên.

Các quần thần cùng Ngân Hoàng kinh hãi nhanh chóng đi ra ngoài đại điện nhìn, thì được chứng kiến vô số hiện tượng Đại Đạo vô cùng kinh khủng đang trên bầu trời.

"Ta chưa bao giờ được chứng kiến Đại Đạo pháp tắc như này bao giờ!" .Lý Nam đại sư vô khẽ run giọng nói.

Cả thiên địa đang được gột rửa,linh khí nồng đậm hơn bao giờ hết.Pháp tắc buông xuống rất dễ để người ta ngộ đạo.

Ngân Ngọc trong đại điện lúc này ngưng tụ linh căn, Đại Đạo quy tắc trên trời hiển hoá mà buông xuống tụ hội vào thể nội của Ngân Ngọc rồi hình thành một linh căn màu bạch kim pha lê rực rỡ bảy sắc có phù văn Đại Đạo lưu chuyển.

Nàng đã thành công.

Các quần thần lúc này mới quay đầu vào trong đại điện kinh hãi nhìn Ngân Ngọc. Ngân Nguyệt thì vô cùng lo lắng còn Ngân Hoàng thì cười lớn, rất là tự hào.

Ngân Ngọc nhẹ nhàng mở mắt, tựa như đã lột xác đồng dạng.

Khuôn mặt ngây thơ của nàng sau khi tụ ra linh căn đã đẹp đến mức cho dù có dùng câu "nghiêng nước nghiêng thành" hay "hoa nhìn hoa thẹn" hay tiên tử trên trời cũng không đủ miêu tả nữa.

Dáng người nàng cao, thân hình vô cùng hoàn mỹ. Bạch y nhẹ nhàng bay, mái tóc đen nhánh dài tới ngang lưng tung bay trong ánh phù văn Đại Đạo.

Xung quanh nàng lúc này, Đại Đạo pháp tắc phù văn mảnh vỡ đang không ngừng hiển hoá. Khuôn mặt xinh đẹp đến không thể miêu tả của nàng lúc này chậm rãi mở hẳn đôi mắt mỹ quan vô cùng hoàn mỹ.

Ngân Nguyệt cùng Ngân Hoàng sốc nặng không nhận ra đây là nữ nhi và muội muội ngốc của mình nữa.

Các quần thần văn võ rất là kinh hỷ không nghĩ Ngân Ngọc công chúa thiên phú kinh người như vậy liền chúc mừng Ngân Ngọc cùng Ngân Hoàng.

Cả năm thiên kiêu kia bây giờ ngây người, thật sự quá đáng sợ khung cảnh quái thai xuất thế.

Khí tức của Ngân Ngọc chỉ là một tia đã khiến cả bốn người tự cao tự đại phải run rẩy thần hồn chết lặng như tờ.

Ngân Ngọc mở mắt, thu hết phù văn Đại Đạo và ánh sáng bạch kim pha lê bảy sắc của mình lại thể nội, sau đó cười cười nham hiểm.

"Tên Lân Trường ngốc kia chắc chắn sẽ vô cùng xấu hổ khi cà khịa ta cho mà xem. Phụ Hoàng, mau đưa thêm linh thảo để nữ nhi đi luyện mạch!!".Ngân Ngọc cười hô hố nói.

Cả triều nghe xong từ kinh hãi liền chuyển sang vô cùng sửng sốt.

"Đây đích thị là tiểu công chúa rồi."

Ở trên mỏm núi dị thú Nam Sơn, Bạch Tiên quan sát, cười cười nói:"Như vậy mới xứng để giúp đỡ phu quân ta chứ. Sau này ngươi sẽ còn khám phá ra được nhiều khả năng ta ban cho, Ngân Ngọc ạ!!".

Truyện Chữ Hay