Công ty giải trí Đường Hải tổ chức buổi lễ ở trung tâm triển lãm quốc tế Bắc Ninh, vẫn náo nhiệt và xa hoa như: năm trước.
Các ngôi sao ăn mặc lộng lẫy, đi siêu xe do Đường Hải chuẩn bị tiến về hội trường, sau đó từng bước đi qua thảm đỏ dài đến hội trường được trang trí xa hoa.
Đêm nay các ngôi sao sáng chói, không phải là một đêm bình thường.
Tiêu Diệp Nhiên nhìn trực tiếp trên mạng cũng thấy được tình hình buổi lễ, đáng tiếc là cô không nhìn thấy Ngôn Húc đi thảm đỏ.
Người đàn ông kia lạnh nhạt lại dịu dàng.
Trong lòng cô không khỏi có chút mất mác, cô đóng trang web phát sóng trực tiếo, sau đó mở Facebook tìm hai chữ "Ngôn Húc" vào thanh tìm kiếm, nhấn tìm từ khóa.
Sau đó cô mở Facebook của Ngôn Huc, tin tức mới nhất là tuyên truyền cho sản phẩm mới vào tháng trước.
Cô kéo xuống dưới, không phải tuyên truyền sản phẩm cũng là tuyên truyền cho bộ phim, gần như không có bài viết cá nhân nào.
Tiêu Diệp Nhiên đầy hắc tuyến, anh ta đúng là người đàn ông hấp dẫn.
Ứng Tiêu Tiêu đi vào nhìn thấy cô ôm máy tính, không biết đang xem cái gì, vẻ mặt nghiêm túc lại bất đắc dĩ.
Cô ấy đi đến gần xem thử thì kinh ngạc kêu lên: "Cậu đang xem Facebook của Ngôn Húc”"
Giọng cô ấy rất lớn, hai người đàn ông đi theo sau cô ấy đều nghe thấy.
Đó là Cố Mặc Đình và Cố Thanh Chiêu.
Cố Thanh Chiêu nghe thấy Tiêu Tiêu nói thì khuôn mặt tuấn tú lộ ra nụ cười xấu xa, nghiêng đầu nói với anh trai bên cạnh: "Anh, anh phải cẩn thận đó."
Chị dâu trắng trợn xem Facebook của người đàn ông khác, chuyện này không ổn lắm.
Cố Mặc Đình lạnh lùng phiết liếc anh ta một cái: "Em không nói lời nào thì không ai coi em là người câm đâu." Anh nói xong thì lập tức đi qua, để lại một mình Cố Thanh Chiêu hỗn loạn trong gió.
Anh cả, em đang lo lắng cho anh đấy!
Cố Thanh Chiêu kêu gào trong lòng.
Tiêu Diệp Nhiên nhìn Cố Mặc Đình đi tới, tươi cười nói: "Mặc Đình, anh đến rồi."
Vẻ mặt thản nhiên tự nhiên, không hề lo lắng hay chột dạ. Cố Mặc Đình thầm quan sát kỹ biểu cảm trên mặt cô, cuối cùng đưa ra kết luận
Cố Thanh Chiêu đã nghĩ nhiều.
Ứng Tiêu Tiêu thấy Cố Mặc Đình tới thì cầm máy tính đi: "Diệp Nhiên, cậu nhìn chồng cậu là được rồi, một mình tớ nhìn Ngôn Húc là được."
Cô ấy nói xong thì ôm máy tính tung tăng ngồi xuống sô pha.
Tiêu Diệp Nhiên giật giật khóe mắt, có cần làm quá như thế không.