Nuôi Mèo Xong Tôi Đi Lên Đỉnh Cao Đời Người

chương 26

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Diễn đàn của kênh livestream Ái Miêu – khu game D – >

[Trò chuyện] Hóng hớt nghe đâu có người nào đó dựa vào đồng đội random hút được mớ donate cũng như áp "Đại thần" có thực lực xuống.

Như trên, ba ngày sau khi trận đấu livestream diễn ra, số donate của Sơn Vũ Dục La còn không bằng một đêm của Z nào đấy, thời buổi này đường tắt dễ đi quá ha.

Lầu : Chủ lầu bị điên hay bị khùng?

Lầu : Cũng có nói sai đâu, này còn không phải ỷ vào chuyện mình hên à? Gặp được một người qua đường siêu nóng, rồi đi bán hủ với người ta, fan não tàn cứ thế la lối ỏm tỏi đòi donate.

Bản lĩnh như con kiến mà chiêu trò như con voi

Lầu : Con mắt nào của chủ lầu thấy ảnh không có bản lĩnh vậy? Mắt chó hả?

Lầu : Cái tôi khinh bỉ không giống chủ lầu, tôi thật sự không hiểu đường, người qua đường kia tạo cái mặt đẹp đấy, nhưng cái mặt đấy đẹp đâu có nghĩa hắn ta đẹp, nhỡ như dưới cái mặt đẹp đấy là da đầy mụn răng hô đầu trọc bụng phệ thì sao? Bởi vì xấu nên mới theo đuổi cái đẹp, như vậy mới hợp lý chứ? Không biết có gì hay mà tung hô đến vậy

Lầu : Chủ lầu chỉ thẳng tên thẳng mặt, vậy tôi cũng nói luôn, hình như chuyện quan trọng ở đây không phải Z hút donate thế nào, mà là Sơn Vũ Dục La bị ảnh đè ở dưới chứ.

Nếu Sơn Vũ thông minh hơn thì ảnh đã không bị đẩy xuống rồi, thời buổi bây giờ ai cũng bắt nạt người thành thật

Lầu : U là chời tao cười tao ỉa

Lầu : Tao cũng cười ỉa, Sơn Vũ Dục La là người thành thật? Ha ha ha

Lầu : Giận đến thế nào gì? Quan hệ của chú chỉnh (chính chủ) khá tốt, tự nhiên fans đi đánh nhau? Mần răng? Mấy người bất bình dùm con lươn con lươn có biết không, không chừng bây giờ còn đang nghĩ cách ôm đùi Z đấy!

Lầu : Cãi cái gì mà cãi, quan hệ của lươn chúa của tôi với Z hơi bị tốt đấy, còn đi ăn với nhau kìa, có ảnh chụp làm chứng nhé, suốt ngày cứ thích nói xàm nói xí

....

Lầu : Tài khoản marketing bên trên nghiêm túc đấy à? Đừng nói với tôi là tính nói con lươn có nhu cầu lập nguyên cái phả hệ như Hiên Viên Thiên Lộ, nên mượn sức người mới nổi Z-bkc, có dự định tạo nên vinh quang cùng nhau nha

Lầu : Lầu trên ới, nếu bọn họ tính tạo ra một gia tộc, vậy sẽ lấy họ gì?

Lầu : U là chời, câu hỏi của lầu trên hay đó! Hoàng Phủ Z đại, Âu Dương khoai lang há ha ha

Lầu :.....Chủ lầu là cái thứ âm binh gì thế, cút cút đi

Lầu : Buồn ói quá, Sơn Vũ của tôi phấn đấu hai năm, lần đầu tiên phải khó chịu đến thế, ảnh đã làm gì mà phải chịu nhục nhã đến thế?

......

Lầu : Tôi chỉ muốn nói một câu? Z của bọn tôi đi đường tắt hồi nào vậy? Ảnh random trước mặt mọi người, đồng đội cố định chỉ có mỗi anh Ngọc, random được chàng trai làm server đứng kia chỉ là do may mắn.

Mọi người ai mà không biết xác suất quay trúng người quen khi chơi > thấp đến mức nào, cho dù bọn họ có biết nhau, cố tình bấm đồng hồ để quay, tỉ lệ gặp nhau cũng không tăng lên bao nhiêu

Hơn nữa nhìn biểu hiện trong phó bản, hai người rõ ràng có thân với nhau đâu, nói là có từng gặp một lần trong >, nhưng quan hệ chắc chắn không phải thân thật thân, mà câu cố ý bán hủ kia của ai đó còn vô căn cứ hơn nữa, con mắt nào của mấy người thấy bọn họ có mấy hành động gây hiểu lầm vậy? Khúc cuối Z đại bực thật, mặt mày chầm dầm thế kia, nếu có người cứ nhất nhất bịt mắt tôi không nghe tôi không thấy tôi không biết bảo bọn họ diễn tuồng, vậy thì tôi cũng không có ý định gọi người giả vờ ngủ dậy.

Dù sao thì ai chẳng biết trong lúc thử bản beta này, tất cả phó bản đều mới ra mắt công chúng lần đầu tiên, ngoại trừ nhân viên của công ty game, không ai biết nội dung của nó.

Vậy giờ chúng ta quay về vấn đề ban nãy, có người nói Z đại và chàng trai làm server đứng kia thông đồng diễn kịch với nhau — chu choa mạ ơi Z đại bản lĩnh vậy, tiên tri được đồng đội của mình là ai, tiên tri được luôn phó bản mình quay trúng, cũng tiên tri được luôn cao trào thấp trào của kịch bản, kỹ năng diễn xuất phải nói là bằng ảnh đế quốc tế con bà nó luôn rồi....

Cảm ơn lời khen của lầu trên nhé.

Lầu : Lầu trên đỉnh

......

Lầu : Cho nên giờ biến thành thằng nào hên thằng đấy có quyền chứ gì? Streamer kiên định livestream bị người mới dùng vận may dẫm dưới chân?

Lầu : Fans của Sơn Vũ đã tổ chức hoạt động, mọi người quá đau lòng chuyện lần này ảnh bị Z áp xuống, có rất nhiều người đã rơi nước mắt.

Hình như còn có nhà giàu nào đấy mới xài hết mười vạn, còn mua hot search Weibo, muốn bảo Sơn Vũ cố lên

Lầu : Hot search!? Hot search gì!???

.....

Lầu :......Thấy rồi, toxic quá, fans của Sơn Vũ có tiền tự marketing mình đi, kéo người khác xuống dẫm làm gì?

Lầu : đaulòngSơnVũ ha ha ha ha ha! Mấy bài post gắn tag này toàn là kiểu đau đớn đồ, nói streamer lâu năm bị nghiền áp, bởi vì người qua đường tạo cái mặt đẹp quá, chỉ trích người xem bây giờ vừa nông cạn vừa có mắt như mù

Lầu : má! Cái đó là đẹp thường hả? Người đấy là chàng trai làm server đứng đó!!! Công ty game của > đã phải sửa server bốn tiếng, nghe nói ba ngày trước vừa mới mua thêm một mớ searcher để mở rộng sức chứa, có đọc báo không vậy!??....Nhưng tôi có hơi tiếc vì họ phí công rồi, chàng trai làm server đứng hình như không chơi.....

Lầu : Lầu trên thật hả? Xem chỗ nào vậy?

Lầu : [Link] Weibo chính thức của > Trung Quốc.

Lầu :.......đaulòngserver>

Lầu : Này là hot search hôm trước mà, rớt rồi, mấy người ăn dưa già rồi

......

Lầu : mé, fans Sơn Vũ bá đạo quá, đưa anh ấy về vị trí đầu tiên rồi kìa, phục!

Lầu : Kế tỏ ra đáng thương thành công thật á?

Lầu : Tỏ ra đáng thương thì tỏ ra đáng thương, người ta dẫm anh mình thì tức, xong giờ đi dẫm lại người ta, thế mà mấy fans đấy của Sơn Vũ còn bảo mình là người nhớn, bây giờ nhìn thấy thấy cũng nhớn ghê nhờ

Lầu : Một tên ké fame mèo có gì mà nói?

Lầu : Đúng á, chúc mừng Sơn Vũ thắng -, không biết chiếc thuyền nhỏ hữu nghị của bọn họ còn có thể ra khơi hay không

.....

Cơ thể của Văn Tranh trước giờ luôn tốt, trận sốt này đến nhanh mà đi cũng nhanh, tối đến sáng hôm sau đã sắp đi hết.

Lúc tỉnh lại ngoại trừ hơi mệt ra, không còn cảm giác gì nữa.

Tối hôm qua đổ mồ hôi rất nhiều, anh ném mền vào máy giặt tự động, lại cố gắng vuốt phẳng ra giường bị Đại Hắc làm cho nhăn nhúm.

Mèo này lần đầu tiên bị anh ôm ngủ, không ngờ đêm qua rất ngoan, bây giờ vẫn không muốn đứng lên.

Văn Tranh nhấc nó lên, đặt lên gối đầu.

"Ngoan, để tao giặt ga giường."

Đại Hắc ngáp một cái, lại nằm xuống ngủ tiếp.

Vừa mới ném ga giường vào máy giặt tự động xong, điện thoại Văn Tranh đã reo vang.

Người đại diện hận sắt không thành thép hỏi: "Sao hôm qua em không livestream? Em bị đè xuống rồi kìa!"

"A." Văn Tranh hắng giọng: "Hôm qua tôi không khoẻ."

Người đại diện hận sắt không thành thép biến thành người đại diện dịu dàng ngay lập tức: "Sao vậy? Cảm à? Nặng không? Có đi bệnh viện thì cũng nhớ lấy hoá đơn để anh trả tiền nhé, đãi ngộ của "No.″

Văn Tranh: "......"

Giải thích tình huống với người đại diện xong, hứa hẹn rằng đêm nay sẽ livestream, đối phương muốn nói lại thôi một hồi, mới quyết định nói: "Em xem hot search chưa?"

"Cái gì?"

"Fans của Sơn Vũ đang hắc em trên Weibo.

Em đừng lên đó nói gì hết, giả chết là được.

Anh đang nói chuyện với fans của em."

"Được." Văn Tranh bình tĩnh.

Văn Tranh là người có tiền sử "nói gì" trên Weibo, nhưng lúc đó anh chưa nổi, huống hồ bây giờ anh mắng là mắng fans nhà người ta, ầm ĩ một hồi lại thành ra đánh đấu cấu xé với streamer hạng cao, người đại diện không muốn thấy hoàn cảnh đấy.

Cúp điện thoại, Văn Tranh ngồi xuống trước máy tính, mới vừa click mở danh sách hot search, điện thoại lại bắt đầu hát bài >.

Một bài hát hợp với tình hình hiện tại bao nhiêu, nhưng mà tâm trạng của Văn Tranh bây giờ cũng không tệ lắm.

"Sơn Vũ?"

"Tiểu z, cậu có thấy hot search không?"

Đang coi.

Văn Tranh vừa lướt vừa im lặng nghĩ, fans nhà anh làm hộp thư của tôi muốn nổ luôn, mấy thứ từ ngữ dơ bẩn mấy trăm năm chả đổi mới gì, cũng rất thú vị.

"Tôi đến xin lỗi thay fans của mình.

Có người còn nhỏ, không dễ quản, tôi cũng không có biện pháp.

Người đại diện của tôi không cho tôi nặng lời." Hắn ta đau đầu "Cậu có ý tưởng gì không? Bọn mình thương lượng trước, tôi có thể phối hợp với cậu."

Văn Tranh xóa sạch tin nhắn: "Không sao."

"Haizz, tôi nói thật, mật mã tôi đã không giúp được gì, lần này lại......"

"Thật sự không sao." Văn Tranh click mở Weibo của Sơn Vũ, sáng nay mới đăng một bài, nội dung là một hàng ngắn ngủi: [Quan hệ của tôi với tiểu Z thật sự rất tốt, thật sự đấy (cười khóc.gif)]

Lời này quả thật không nặng, tại nói cũng như không.

"Đừng khách sáo với tôi, thứ sáu bọn mình còn phải livestream chung đấy."

"Tôi nhớ." Văn Tranh nói hai câu, sau đó cú máy, nhớ đến mật mã, cũng hết hứng nói chuyện với hắn ta.

Tự anh cũng gỡ được, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Lướt lướt, Weibo đang chửi nhau ầm ĩ cả lên, fans nhà anh rơi xuống thế hạ phong, có mấy cô bé tức đến mức sắp khóc.

Văn Tranh nghĩ nghĩ, bế Đại Hắc lên bàn trà ngoài phòng khách, lấy di động nhắm vào mèo, bắt đầu quay video "Đại Hắc, coi TV không?"

Đại Hắc ngủ đến mơ màng, không kiên nhẫn trở mình, nói cho anh biết mình sẽ không để ý đến anh.

Văn Tranh càng nhìn càng cảm thấy đáng yêu, bèn lại gần, duỗi tay sờ đầu, Đại Hắc lập tức phản ứng lại, lấy chân đá văng tay anh ra.

Đệm thịt mềm mại, Văn Tranh thấy nó nheo mắt, liền biết nó đã tỉnh, hỏi tiếp: "Thật sự không coi TV hả? Tao mở máy chiếu cho mày."

"Grao..." Đại Hắc lắc đầu, liếc điện thoại đang giơ của Văn Tranh, không hiểu sao lại đứng lên bàn trà, duỗi cái eo lười của mình, quào cái điều khiển ở xa đến trước mặt.

Chân mèo thuần thục ấn lên nút đỏ, màn hình rẹt một cái sáng lên, là kênh làm giàu với nghề nông.

Đại Hắc hình như không có hứng thú, bạch bạch ấn điều khiển vài cái, ấn nhanh đến mức không thấy rõ chân mèo nữa, hình ảnh lúc này mới chuyển đến >

Văn Tranh: "......"

Thích xem cái này thật à? Rõ ràng ngày đầu đến đây còn xem phóng sự địa lý mà.

Nhưng Văn Tranh vẫn chiều nó nói: "Vậy cái này đi."

Kết thúc quay video.

Nhiếp ảnh gia Z-bkc chụp ảnh thấy mà ghê sau khi bị cơn bão hắc thổi qua, bài đăng đầu tiên trên Weibo sau khi bão quét lại là PR mèo.

Người qua đường hóng hớt drama sôi nổi tỏ vẻ, anh ta muốn đi hết con đường dùng mèo đánh bóng bản thân!

Các fan nhà cãi nhau đến mức nước mắt lưng tròng, streamer mình thích thế nhưng up Weibo khoe mèo, không ít người bất mãn nói, Z không đau lòng bọn mình hả?

Sau đó ấn mở bài đăng......

Fans:........

Người đang nói là Z đại hả? Má ơi, giọng ảnh êm tai quá aaaaaa!

Z trong game là nhân vật mặc định, bao gồm cả giọng nói.

Tuy rằng giọng đó khá tốt, nhưng so với giọng thật kém hơn không biết bao nhiêu lần.

Truyện Kiếm Hiệp

Màn ảnh từ đầu đã xuất hiện chân của Z đại, sau đó tay Z đại cũng sượt qua, chỉ mới vài khung hình thôi, fans đã muốn chết lên chết xuống chết bốn phương tám hướng rồi, sau đó màn ảnh dời về phía Đại Hắc khiến người xem có hơi thất vọng.

Cơ mà.....hỏi mèo xem TV không? Z đại anh tỉnh hộ em cái?

Chuyện phía sau phải nói là diệu kỳ, tuy cử chỉ và hành vi của Đại Hắc giống mèo y chang, nhưng hình như nghe hiểu Z đang nói cái gì, thật sự phối hợp ấn điều khiển.

Cái chân đen thùi kia ấn bạch bạch bạch, rất giống không kiên nhẫn.

Có, có hơi đáng yêu.

Fan A: Bây giờ nhìn lại, Đại Hắc xấu sao?

Đã sớm nhìn quen mấy bé mèo tròn tròn mềm mại, lúc mọi người mới nhìn thấy Đại Hắc, phản ứng đầu tiên chính là thấy nó xấu.

Nhưng theo mớ hình khoe mèo ngày càng nhiều của Z đại, mọi người hãi hùng phát hiện một sự thật hãi hùng hơn cảm giác hãi hùng của mình, cái suy nghĩ Đại Hắc xấu ngày càng mờ đi, thậm chí sắp đạt đến cảnh giới không biết nó xấu chỗ nào rồi.

Thảo luận về Đại Hắc thổi bay bàn luận về streamer, chuyện Z-bkc và Sơn Vũ Dục La cạnh tranh thứ hạng bị nói lái sang chuyện khác sau đó cũng tắt đèn, nhanh đến mức nhóm fan của Sơn Vũ Dục La còn chưa kịp phản ứng lại.

Một vị fan của Sơn Vũ Dục La đang chửi nhau hơi bị hăng với fan Z, vừa mới gõ một đoạn dài như cái sớ xong, đối phương đã gửi đến một cái mặt cười: Xem miêu đây, không về nữa.

Fan Sơn Vũ Dục La: Ủa em????

Fan Sơn Vũ Dục La mắng tiếp: &%^&!

Fan Z: Cưng có thích xem > không?

Fan Sơn Vũ Dục La:? Cái gì?

Fan Z: Nghe nói Đại Hắc thích xem phim đó, tôi đi coi đây, ahahahaha!

Fan Sơn Vũ Dục La:......Địu má.

...........

Văn Tranh đăng video xong, thấy bình luận trong khung tốt hơn rất nhiều, nên không quan tâm nữa.

Trên người anh vẫn còn hơi lâng lâng, anh đổi bộ đồ khác ra ngoài chạy bộ như bình thường, đến khi vừa chuẩn bị ra cửa lại thấy Đại Hắc nhảy xuống bàn trà, đi theo chân anh.

Màn này quen dữ dội, nó muốn ra ngoài hít thở không khí.

Lời hôm qua Bách Sương nói văng vẳng bên tai, tuy khả năng Đại Hắc là mèo hoang từ trên núi xuống rất nhỏ, nhưng cũng không sợ thế giới bên ngoài giống mấy con mèo cưng khác.

"Chạy chung ha?"

"Grào —-"

Văn Tranh không mua dây dắt, cho nên từ đầu đã chú ý đến đường chạy của Đại Hắc, sau khi chạy được nửa vòng thì thấy Đại Hắc luôn giữ khoảng cách một mét với mình, nên anh cũng trở lại tốc độ bình thường.

Một người một mèo chạy hết năm vòng quanh khu nhà, Văn Tranh mồ hôi ướt đẫm.

Thở hổn hển dừng lại, thấy Đại Hắc vẫn khỏe phây phây, dạo vài bước rồi mới ngồi xổm xuống, cực kì oách.

"Sau này sẽ mang mày chạy chung." Văn Tranh thở hổn hền, túm áo thun lau mồ hôi, quay đầu nhìn thấy tờ giấy thông báo, bảo rằng muốn mang thú cưng ra ngoài vui lòng đeo dây dắt cho nó.

Văn Tranh ngừng một chốc, đổi hướng: "Đi, mua một sợi dây dắt."

Trước cửa khu chung cư có một cô gái đang phát giấy tuyên truyền, Văn Tranh một tay bế Đại Hắc, một tay cầm, nói cảm ơn.

Galaxy Pet Chains — không phải ngày yêu mèo cũng yêu mèo! Giảm hai mươi cho hoá đơn từ hai trăm, mau đến cuồng hoan đi nào, meo ~

Văn Tranh: "....." Tuyệt.

Cửa hàng đồ dùng thú cưng Yinhe hiện tại đang là chuỗi cửa hàng thú cưng có quy mô lớn nhất, cái gần Ngô Đồng Viên cũng rất lớn, hình vuông, tám tầng, Văn Tranh từng đi ngang qua nó không biết bao nhiêu lần, nhưng chưa từng bước vào.

Cuối cùng hôm nay cũng có thể trải nghiệm một phen.

Bước vào trong, rất nhiều người đeo balo mèo, cầm túi mèo, tuy cũng có mấy người ôm trong lòng giống Văn Tranh, nhưng rất ít.

Tầng một là các loại quần áo cho thú cưng, tầng hai tầng ba bán mèo, mấy tầng trên nữa mới là đồ dùng hằng ngày như đồ chơi đồ đóng hộp cho mèo hay thức ăn cho mèo đồ ăn vặt gì đấy.

Bước lên tầng hai, tất cả các cửa hàng đều làm cửa kính, bên trên là nhãn hiệu, vừa liếc vào trong đã thấy một đống lồng sắt.

Không khí có mùi chất khử mùi, tuy không nhiều, nhưng cũng chẳng thơm tho gì cho cam.

Nhóm mèo con ngọt ngào meo meo meo hết đợt này đến đợt khác, tiếng kêu vừa ngọt ngào lại vừa yếu ớt, khiến lông tơ Văn Tranh dựng đứng hết cả lên, có hơi không ổn.

Trước kia anh ghét mèo, chính là ghét cảnh tượng này.

"Chào ngài, xin hỏi ngài cần giúp gì chứ? Muốn mua loại mèo nào? Hiện tại bọn tôi đang có hoạt động, mua mèo được tặng thức ăn cho mèo, trung tâm mua sắm cũng giảm hai mươi cho hoá đơn từ hai trăm trở lên, có thể sử dụng nhiều ưu đãi một lần đó!"

Một nữ tiếp viên thấy Văn Tranh dừng lại trước cửa hàng, bèn đi ra nhiệt tình tiếp đón anh.

"Thưa ngài?"

"...." Văn Tranh đang đối mặt với một con mèo mặt bẹp qua khung kính.

Con mèo kia đã được tắm táp rất sạch sẽ, chỉ to bằng phân nửa Đại Hắc, tai hơi cụp xuống, ánh mắt không linh động bằng Đại Hắc.

Cuộn trong cái lồng nho nhỏ, chỉ có thể xoay người, đi hai bước, không thể làm gì khác nữa.

"Không mua mèo." Anh lấy lại tinh thần, xoay người đi ra ngoài.

Tiếp viên không hiểu lý do lắm: "Hoan nghênh ngài lần sau ghé lại!"

Văn Tranh bế Đại Hắc vội vàng xuống lầu, tâm trạng không tốt lắm.

Anh tuỳ tiện đi vào một cửa hàng đồ cho thú cưng trong một đống cửa hàng, trước khi vào còn thấy một người khách quen đi ra, cười nói: "Cảm ơn ông chủ!"

Văn Tranh đi vào, thuận miệng nói: "Ông chủ, một sợi dây dắt."

Ông chủ trẻ tuổi nhuộm tóc vàng, ngồi sau quầy, đang chơi game trên điện thoại một cách điên cuồng.

Văn Tranh vừa lại gần, động tác của cậu ta đột nhiên ngừng lại, từ từ ngẩng đầu, mặt mày hoảng sợ, miệng thì lẩm bẩm, cứ như sắp có biến đến nơi.

"Ông chủ?" Văn Tranh nhíu mày, nhắc nhở một tiếng.

Ông chủ nhỏ này có một gương mặt tròn tròn, dáng người thư sinh, khá giống Đặng Phác Ngọc.

Nhưng mắt cậu ta rất lớn, đuôi mắt còn hơi nhọn, là mắt mèo tiêu chuẩn, đồng tử màu hổ phách.

"Má ơi!" Cậu ta đột nhiên nhảy dựng lên, ném điện thoại, dán cả người lên bức tường phía sau.

Trông cứ như, nếu bức tường mềm một chút, là cậu ta có thể tự nhét mình vào bức tường luôn.

Đại Hắc đột nhiên nhúc nhích, nhẹ nhàng nhảy từ ngực Văn Tranh lên bàn, ngẩng đầu ưỡn ngực "Grào —-"

Hậu trường nhỏ:

Nhà sản xuất bộ phim >: Ủa? Sao tự nhiên số lượt xem lại tăng???.

Truyện Chữ Hay