Còn nó đã nhận ra cậu từ lâu rồi, từ khi cậu cất tiếng hỏi UN nó đã biết cậu là Khải, lòng có chút xót xa nhưng lại không còn cảm giác gì nữa. Nó lắc đầu ý nói “đừng nói quen nó, nó tự giải quyết” Khải gật đầu, lại bế nó lên mang đến xe đến ngoại ô.
Lúc bế nó Khải đã thấy dây trói bị đứt từ lâu khẽ cười “đúng là Ji chỉ mình em mới có thể liều lĩnh như vậy”
-cái gì, người của Hổ Vương từ khi nghe thấy thông báo đã di chuyển đến ngoại ô sao_hắn nhếch mép chiêu “rút dây động rừng” thật là có hiệu quả, mới vậy mà đã có động tĩnh rồi
Hắn cầm đt lên bấm số gọi Khánh
-“có tin gì rồi sao”
-là bang Hổ Vương, nọn chúng đang di chuyển đến ngoại ô chuẩn bị người đến đó đi
-“được để tao gọi thông báo cho mấy người kia”
-uh, đừng nói cho Jan biết trong hôm nay phải giải quyết tận gốc
Hắn cúp máy, miệng nhếch lên nụ cười khó hiểu “động đến người của Devil coi như mấy người gan rồi” mắt hằn lên vài tia đỏ, rồi lấy xe đi thẳng đến ngoại ô
ở trong xe Khải nó chẳng nói gì, ngồi im trong xe đợi xem chuyện gì đến với nó và việc nó mất tích sao Devil lại phản ứng mạnh như vậy, nó quan trọng vây sao đang nghĩ vu vơ thì Khải lên tiếng cắt đứt bầu không khí im lặng
-sao em lại đi theo họ đến đây
-anh không cần biết_nó lạnh lùng trả lời
-còn giận anh sao, thực ra...
-tôi mệt anh đừng nói nữa
Khải đành im lặng nhìn qua gương lặng lẽ nhìn nó lòng lại nhói nhau.
Đến nơi
-đến rồi để anh đưa em xuống mà cầm lấy_Khải đưa nó chiếc súng mini chắc chắn nó sẽ cần đến.
-tôi không cần
-cầm lấy sẽ tốt cho em, anh sẽ không giúp gì trừ việc này_thấy Khải có vẻ chân thành nó cầm lấy, nhờ Khải trói lại chiếc dây thừng đằng sau (trói lỏng thôi lừa LC với UN á mà)
UN và LC đợi Khải đã đến từ lâu đợi Khải đưa nó đến mà lòng không yên
-người của bọn em đây_Khải lạnh lùng đẩy nó về phía UN, bị hụt đà nó ngã xuống hơi nhíu mày.
-kéo nó lên đưa vào trong_LC nhìn tên đàn em của Hổ Vương ra lệnh (Khải là anh họ của cô này)
Nó được đẩy vô căn phòng mục nát, bình tĩnh đợi xem cô ta sẽ làm gì mình, cuối cùng thì UN với LC cũng bước vô.
Trên tay UN còn cầm lọ chưa loại bột
-mày biết đây là gì không_UN từ từ lại gần nó
-là bột lưu huỳnh nhưng mà CO trong đây chứa nhiều hơn lưu huỳnh bình thường_UN lắc lắc lọ bột lên giải thích (Bản thân Lưu Huỳnh không độc, nhưng các chất tạo ra từ lưu huỳnh có tính đọc như SO, HSO.Trong đó SO là một khí độc khi hít nhiều có thể gây chết người)
-làm mấy trò hèn hạ vậy không thấy nhục à_nó nhếch môi cười khinh bỉ
-đối với mày không làm mới là hèn hạ_LC vuốt má nó
-nhưng trước tiên tặng mày món quà nhỏ, tao muốn mày được vui vẻ trước khi chết thôi chút thuốc kích thích sẽ giúp mày thỏa mãn hơn đó_LC cầm trên tay chiếc kim tiêm giờ nó không thể chịu ngồi im nữa rồi, nó vùng giậy đá văng chiếc kim tiêm đó ra nhưng không may lại trúng vào người UN.
LC bất ngờ sao nó có thể thoát ra được, nhưng không sao LC nhanh tay kéo vạt áo nó rách đường, nó cũng không vừa dùng tay túm vai LC cùng lúc gạt chân LC ngã xuống, đá văng LC vào tường lực khá mạnh làm LC ngất lịm đi
UN thấy chị mình vậy sợ hãi nhìn nó
Nó nhặt chiếc kim tiêm đó lên nhếch môi
-các cô muốn thứ này phải không
UN lắc đầu nguầy nguậy, càng sợ hãi nó càng vui
-tôi đã tha cho cô lần, sẽ không có lần thứ đâu Uyển Nhi à
Pằng!! Pằng!! bên ngoài người Hổ Vương với JP đang đánh nhau, tiếng súng là của người của ba nuôi nó (vua mafila á nha)
Rầm!!! Ba nó đạp cửa chạy vô, chạy đến gần nó xem xét
-con có sao không
-con không sao_nó cười nhẹ nhìn ba nó
-KHÔNG!!! hắn hét lên gọi nó
Pằng!!nhưng không kịp UN đã cầm chiếc súng mini mà lúc nó đánh nhau với LC rơi ra dòng máu đỏ tuôn ra, nó đã nghĩ mình sẽ chết nhưng không phải người đỡ cho nó không phải hắn cũng không phải ba nó mà là Hân.
Nó như bất động nhìn Hân ngã xuống trước mặt nó
-gọi cấp cứu nhanh lên_Khánh cầm đt lên gọi xe cấp cứu đến
UN như không biết mình đã làm gì ngã khụy xuống như người mất hồn để mặc người của JP mang cô và chị cô đi.