Hai người vừa nhìn thấy cảnh tượng đó liền nhốn nháo ngồi dậy mắt sáng rực, chú Kính cũng tỉnh rượu luôn không nói nhiều, chú hét lên cứ như vừa trúng số lại vỗ tay cổ vũ con bé:"Con gái của cha cố lên con, cố chút nữa là qua rồi."Giao Giao cũng cố vũ con bé:"Cố chút nữa đi còn, lật qua rồi mẹ ôm nè.
Nhanh lên con."Mặt của An Lạc đang lật được phân nửa thì bỗng nhiên vướng lại nên con bé nhăn nhó rất khó coi, nhưng ngay sau đó nó lập tức lật qua được mắt nó tròn xòe giống như cũng không tin mình vừa làm được vậy rồi bật cười.
Vừa thấy con bé lật qua, cả hai người vui mừng động loạt muốn ôm con bé lên nhưng người nắm chân người lại nắm tay suýt chút kéo con bé chia hai luôn rồi.
Con bé lúc này mới khóc lên và chỉ tay vào mẹ, Giao Giao đắc ý lè lưỡi trêu chú rồi bế con gái lên nhưng nó vẫn chưa hết khóc, giống như đòi thêm gì đó.
Thấy vậy chú Kính liền nghiêng người qua nhìn nó, vừa thấy mặt chú và Giao Giao ở gần nhau nó liền cười khúc khắc nảy nảy người lên khiến cả hai người cảm nhận được niềm vui dâng trào, không biết vì lý do gì mà họ nhìn vào mắt nhau liền cảm thấy được hạnh phúc và rất bình yên.Khó có thể giải thích được tình cảm mà Giao đã dành cho chú Kính có phải là thật và không vì bất kỳ mục đích nào hay không.
Người ta thường bảo tình yêu chân chính là một tình yêu không vụ lợi, không có mục đích cá nhân.
Thế nhưng nhìn kĩ lại xem, chú Kính vì đâu mà yêu Giao Giao? Người trước là thương hại rồi vì gương mặt xinh đẹp của cô mà lưu luyến.
Còn cô, ngày trước vì chú đẹp trai lại bao dung hay quan tâm giúp đỡ mình nên mới thầm thích chú.
Hai người lúc trước chỉ có nhu cầu nhìn thấy được nhau chứ không mong mỏi thêm gì cả, theo cách nói này thì đây mới là tình yêu đích thực ư? Ngày hôm nay chú muốn bên cô là vì không muốn cô đơn cả đời.
Cô đến với chú là vì không muốn mình lạc lỏng giữa chốn phồn hoa đầy người xa lạ.
Thế bây giờ đã có mục đích cá nhân thì là không yêu ư? Tình yêu đâu phải cứ yêu là tới với nhau, yêu thì có thể hết, khi hết yêu rồi nhận ra không có nhu cầu gì với nhau nữa nên rời xa nhau, thế là xong một cuộc tình.
Nếu như từ đầu hai cá thể đến với nhau có một chút tôn trọng không nhất thiết là yêu và có một mong muốn thoát khỏi cô đơn, thoát khỏi cô độc thì khi tình yêu lung lay họ sẽ nhớ đến mục đích ban đầu rồi bất ngờ lại nhận ra đối phương vẫn quan trọng như thế.
Cô đơn không phải là vài ngày vài tháng mà nói là khao khát quá, thèm được yêu quá, thèm được quan tâm chăm sóc quá, đó là cô đơn của tuổi trẻ, nó sẽ chập chờn lúc có lúc không.
Còn cô đơn của tuổi về già, người ta chỉ khao khát được có một ai đó để mình có thể chăm sóc, có một ai đó đi đi lại lại trước mắt mình và lâu lâu lại mắng vài câu, có như thế mới biết mình vẫn còn tồn tại.
Yêu thương thấm thiết nồng nàn giận hơn vu vơ rồi mơ mộng ư? Một cô gái tuổi có một con không cần điều này, một ông chú bốn mươi mốt tuổi không cần điều này, cái họ cần là một người mà khi gặp họ có thể thoải mái mới nhau không chút gò bó cũng không chút khiêm dè sợ sệt, thế là đủ rồi.Buổi chiều, Gia Nguyên trở về cậu mua một chiếc bánh gato vui vẻ hớn hở đi lên phòng tìm Giao Giao.
Giao Giao đang cho con bú nhưng khi thấy Gia Nguyên đi vào cô bất giác giật mình giật con ra khỏi bầu sữa của mình rồi kéo áo lại, chắc là sợ cậu nhìn thấy rồi lại nổi hứng.
Dù đang vui nhưng khi nhìn thấy cô như vậy cậu liền nhìu mày lại, hỏi:"Em làm gì mà sợ dữ vậy? Anh ăn thịt em sao?"Cô rất sợ nhưng vẫn giả vờ như vui vẻ cười đáp lại:"Đâu có đâu, em tưởng chú hai vào.""Bác hai về rồi sao?""Ừm, về rồi, anh vừa đi một lúc thì chú ấy về.""Vậy bác ấy có vào tìm An Lạc không?""Có tìm.
Dù sao từ nhỏ đến lớn anh đều gọi chú ấy là bác hai mà, bây giờ không có huyết thống thì cũng có tình cảm vẫn là người nhà với nhau, anh có cần khắc khe quá vậy không?""Anh khắc khe cái gì? Anh hỏi thôi mà.
Mà em nói bác ấy vẫn là người nhà vậy tại sao em cứ gọi bác hai của anh bằng chú hoài vậy? Em đã là vợ của anh thì cũng xưng hô giống như đi chứ, xưng hô như vậy để em nhớ rõ em đã người nhà rồi.""Ờ, để nữa em sửa cách xưng hô lại."Nói xong cô bế con gái đem đặt vào nôi, trong đầu cô dường như nghĩ tới câu nói mới nãy của cậu liệu có chút ẩn ý gì trong đó không.
Bây giờ cô sợ câu ẩn ý quá rồi, sơ suất một chút là lại khổ..
Đặt con vào nôi ngủ yên vừa xong cô quay đầu lại thì thấy Gia Nguyên đang thay quần áo, cơ bắp của cậu rất to và săn chắc, những thớ thịt đó đập vào mắt cô làm cô hơi thấy sợ.
Thay xong bộ đồ, cậu lập tức đi lại ôm eo cô âu yếm thân mật, cô hơi ngại một chút nhưng vẫn sờ lại người cậu.
Đung đưa người qua lại ôm ấp nhau được một lúc thì cậu nói:"Anh nhớ là hình như còn ba ngày nữa em tới kì kinh nguyệt có phải không?"Cô gật đầu:"Ừm, có gì không?""Không có gì, chỉ là anh tính ra tuần này lỗ mấy ba ngày em tới tháng chỉ còn bốn ngày thôi.""Anh tính toán chi ly gì mà như để em trừ nợ vậy?""Đâu có, anh tính cho vợ chồng mình hạnh phúc hơn thôi.""Đừng có tính mấy cái này nữa, anh lo tính chăm sóc con cái đi.""Anh thích lo chuyện này hơn cơ.""Thích chuyện này như vậy sao ban đầu còn bắt em sinh con, nếu không sinh thì một năm qua anh tha hồ làm gì thì làm rồi.""Em sinh con xong nhìn mũm mĩm dễ thương hơn mà, anh thích thế này hơn.
Nếu anh mà biết trước em sinh xong còn hấp dẫn hơn thì anh đã cho em mang bầu từ mấy năm trước rồi."Cô nhăn mặt không hiểu cậu thấy mình đẹp hơn ở chỗ nào, bây giờ cô nhìn bản thân còn thấy ngán chẳng có chút hứng nào.
Giữa lúc đó, Gia Nguyên bỗng nhiên bế cô lên đi về nhà tắm, không hiểu là cậu lại muốn làm gì nhưng trước khi vào đó thì cậu có đi ngang ba lô đi học của mình lấy ra ba chiếc bao cao su.
Thấy cậu lấy cái đó ra thì cô cũng biết cậu muốn gì, cô vội ngăn cậu lại:"Đừng, để ngày mai đi.
Lúc sáng em còn mệt lắm."Cậu nhét ba chiếc bao vào tay cô cho cô giữ rồi nói:"Anh muốn thử cái này, lúc sáng là có gai còn cái này là có gắn bi, coi cái nào thú vị hơn thì vợ chồng mình mua loại đó.""Có gắn bi là sao? Anh mua quá trời loại sao không dùng mà còn mua loại mới nữa?""Anh dùng cái có gai xong thấy mấy cái bình thường kia chán quá.
Anh muốn em tận hưởng cảm giác một chút ấy mà."Nói rồi, cậu đưa cô đi vào nhà tắm.
Cô sợ không biết là tính làm trò gì nữa nên có hơi căng thẳng, vừa vào thì cô bị cậu để nằm xuống bồn tắm rồi xả nước vào.
Lúc này ý đồ đã rõ như ban ngày rồi, cậu lại muốn tìm cái mới kích thích hơn ở trong bồn tắm, cô chỉ còn biết cầu trời cho mình sống sót rời khỏi được..Một tiếng sau, cánh cửa nhà tắm mở ra hai người bước ra ngoài, cô không khép chân lại được mà đi hai hàng tiến về chiếc giường mềm mại rồi nằm úp mặt xuống, mệt lả.
Cậu đi phía sau từ từ cũng ngồi xuống giường và sờ tay lên lưng cô, cô liếc mắt chửi cậu thầm trong bụng thề có ngày sẽ khiến cậu trả giá..