Cố Đình Xuyên chú ý tới ánh mắt của cô, ánh mắt bình đạm của anh dưới ánh đèn màu cam ánh đèn hạ để lộ ra chút trơn bóng.
Hai vị vãn bối đợi người lớn lên tiếng, Thịnh Như thay đổi một cái dáng ngồi, dương mặt dáng vẻ muôn vàn mà nhìn bọn họ: "Nghị Nhiên con là một cô bé là tri thư đạt lý, còn là giáo viên, chúng ta đương nhiên tin tưởng nhân phẩm của con. Chẳng qua, bối cảnh nhà của chúng ta tình huống đặc thù, con cũng nên hiểu biết. Vợ chồng nhỏ các con tốt đẹp tự nhiên cả nhà vui mừng, nhưng lỡ như......"
Thịnh Như cũng nhìn đến vết xe đổ, chuyện của con trai lớn Cố Đình Vĩnh tới hiện tại còn không có cách giải quyết.
"Thật ra, loại cách làm này bây giờ cũng rất lưu hành ở mấy người trẻ tuổi của các con, ký một cái hiệp nghị trước hôn nhân, cái gì đều giải quyết."
Mấy cái hiệp nghị như phân rõ tài sản trước hôn nhân và sau li hôn á.
Nghị Nhiên nghe đến đây cũng hiểu rõ, thật ra thì cô cảm thấy cách làm này cũng không có gì để lên án.
Chẳng qua, đối với vấn đề tài sản của Cố Đình Xuyên cô thật sự là chưa bao giờ để bụng, cũng không phải bởi vì tươi mát thoát tục coi tiền tài như cặn bã, với cô mà nói, có thể gả cho Cố Đình Xuyên đã xem như một loại lựa chọn tốt nhất.
Cô lười tiêu phí tế bào não đi tính kế tài sản người ta, huống chi ngày thường ở Cố gia cũng chẳng tiêu một đồng nào, ngay cả ngày ba bữa cơm cũng có đầu bếp phục vụ rồi.
Nhưng mà nói trở về, đến nỗi mặt khác tiêu dùng...... Cô thật đúng là không cùng Cố Đình Xuyên tính toán qua.
Cố Đình Xuyên nghe được nơi này bỗng nhiên nhíu nhíu mày, anh đặt cái lý xuống bàn, ở trong không gian yên tĩnh phát ra một tiếng giòn vang, dẫn tới Cố Lâm Phong cũng nhìn về phía anh.
"Ba mẹ, không cần."
Giữa mày Cố Lâm Phong bởi vì anh nói mà hơi hơi nhăn lại, rũ mắt dừng ở trên người anh, nói: "Con không cần tùy hứng làm bậy, bây giờ công ty đều giao cho con xử lý, con cũng nên thành thục một chút, tình cảm của vợ chồng son các con tốt, có một số việc cũng phải làm tính toán khác."
"Con cũng không cho rằng quan hệ hôn nhân của chúng con có thể trăm phần trăm hòa hợp." Cố Đình Xuyên từ trước đến nay nói thẳng không cố kỵ, đối với quan hệ của anh và Nghị Nhiên cũng vô cùng rõ ràng: "Nhưng con tin tưởng mặc kệ xảy ra vấn đề gì, cuối cùng đều có thể tìm được biện pháp giải quyết, sẽ không giống anh cả nan kham như vậy."
Anh nhướng mày, tự giễu mà cười: "Nếu là con phụ cô ấy, đó chính là con nói không giữ lời, con xứng đáng trả giá đắc."
Lúc Cố Đình Xuyên nói chuyện không có nhìn Nghị Nhiên, nhưng trong ánh mắt ý cười rất sáng: "Nếu là Nghị Nhiên muốn rời khỏi con, con đây cũng tin tưởng cô ấy sẽ làm được " gặp gỡ vui vẻ, chia tay yên bình "."
Anh nói chắc như đinh đóng cột, làm cho Thịnh Như cảm thấy đề tài tiếp theo khả năng rất khó lại triển khai.
Cha Cố đối với thái độ kháng cự của con trai bất mãn, một cái mắt phong trát qua đi: "Con nói rất nhẹ nhàng, dựa vào tính tình là có thể giải quyết mọi vấn đề sao?"
Quả nhiên, Cố Đình Xuyên tỏ vẻ không muốn tiếp tục cái đề tài này, vẫy vẫy tay, cong môi nhẹ nhàng bâng quơ mảnh đất quá: "Người con chọn, vì cái gì không tin?"
Nghị Nhiên đột nhiên không kịp phòng ngừa bị anh làm cho cảm động, cảm thấy tinh tinh điểm điểm ấm áp ở trong lòng tràn lan ra, cô không có nghĩ tới thì ra Cố Đình Xuyên tin tưởng cô như thế, có lẽ, gần là anh sớm đã thành thói quen tuệ nhãn thức người, nhưng trừ lần đó ra, cũng có mặt khác cái gì nguyên nhân, làm cô nhịn không được nghiêng đầu nhìn anh, nhất thời chỉ cảm thấy trong lòng nóng bỏng.
Thịnh Như mắt thấy chồng sắp ở trước mặt con dâu răn dạy con trai, đành phải dùng một ánh mắt ngăn ông lại, bà nhìn nhìn một bên thần sắc đưa tình Nghị Nhiên, như cũ cười nhấp môi không nói, trong lòng cũng là có khác tính toán.
......
Trên đường trở về, Nghị Nhiên tâm tình có chút không biết như thế nào bình tĩnh, nhưng bên trong xe còn có tài xế ở, bọn họ cũng không có không gian riêng, cô nhìn ngoài cửa sổ dần dần đi xa phong cảnh, hồi tưởng mới vừa rồi ở Cố gia tòa nhà phát sinh giao phong, nhìn ra được mặc dù hai vị trưởng bối đem hết toàn lực biểu đạt tiếp nhận cô, nhưng đối với hôn sự của bọn cô thì tồn tại bất mãn cũng là rõ ràng.
Nhưng mà làm cho cô càng ngoài ý muốn có lẽ là đến từ đôi câu bảo vệ của người đàn ông này, Cố Đình Xuyên trước sau tỏ thái độ đáng giá dựa vào, làm người cảm thấy phi thường an tâm.
Nội tâm Nghị có chút kích động, có chút muốn nói lại không biết nói thế nào đi, cho đến khi hai người tới rồi huyền quan thời điểm, cô ngơ ngẩn mà nhìn Cố Đình Xuyên khom người đổi giày, buột miệng thốt ra: "...... Thật ra em căn bản không biết hầm canh gà."
Cố Đình Xuyên động tác không có chút nào tạm dừng, liền đôi mắt cũng không nháy mắt, thanh sắc trong sáng mà nói: "Anh biết."
Nghị Nhiên lấy ra trong bao nước khoáng, cấp chính mình rót tiếp theo nước miếng, nhuận đỡ khát, mới nói: "Nhưng mà, em lập tức liền có thể học."
Cố Đình Xuyên "Ừ" một tiếng, cũng không có quay đầu lại nhìn cô, chỉ là hãy còn cởi áo khoác, đạm sắc quần áo càng sấn đến cả người thân hình đĩnh bạt, hàm dưỡng cực hảo bộ dáng, nhưng lại lại đạm mạc xuất trần.
Nghị Nhiên cúi đầu đổi giày vào phòng, châm chước một lát, vẫn là nói: "Cố Đình Xuyên, thật ra, việc hôm nay ba mẹ nói em cũng tán thành, rốt cuộc cũng liên quan đến các anh......"
"Anh chưa nói bọn họ làm sai." Cố Đình Xuyên nhéo nhéo ấn đường, thần sắc hơi hơi không vui: "Nhưng anh chính là không thích."
Nếu là anh kiên trì, vậy cô cũng không có gì để nói nữa, rốt cuộc Cố đạo chính là Cố đạo, anh luôn ở vào giữa lý tính và cảm tính, nhưng một hai phải nói...... Nói tóm lại vẫn là người chủ nghĩa lý tưởng đi, xem tác phẩm điện của anh là có thể biết điểm này.
Cố Đình Xuyên quay đầu lại nhìn đến cô không biết đang ngẩn người nghĩ gì, bỗng nhiên từ trong tầm tay đưa qua một thứ, dặn dò: "Đúng rồi, thẻ này em cất đi."
Không chờ cô mở miệng hỏi, anh tiếp tục giải thích: "Lúc trước anh đi vội quá, rất nhiều việc còn không kịp nói, tiền trong thẻ sau này em cứ dùng, chi phí tiêu dùng trong nhà mỗi tháng cơ bản sẽ có trợ lý đi kết toán, em không cần nhọc lòng, còn lại muốn mua cái gì đều có thể lấy thẻ này đi mua."
Nghị Nhiên nghe được thần kinh nhảy dựng, lại thấy anh nghĩ thật sự là chu toàn: "Lỡ như gặp phải việc nhu cầu cấp bách cần dùng tiền, lại tìm không thấy anh, có thể liên hệ Tiểu Triệu."
Cô tiếp nhận thẻ ngân hàng của anh, trong lòng nghĩ cuộc sống vợ chồng son dùng chút "Tiền lương" của chồng cũng coi như là chuyện bình thường.
Nghị Nhiên tự xưng là hài hước mà cười cười, lại tại chỗ đứng đó một lúc lâu: "Cảm ơn anh tín nhiệm em, em sẽ không phụ anh."
Cố Đình Xuyên chỉ là hơi hơi mỉm cười, ở trong mắt cô xem ra quả thực là thôi nhiên rực rỡ.
Kỳ thật, anh vẫn luôn nhớ rõ Nghị Nhiên đã nói với Cố Thái về "Phong cách" kia, nhưng là, phong cách không giống nhau, không phải rất thú vị sao.
Nghị Nhiên ngẩng đầu, nhìn đã trụ quá hảo mấy ngày nay đêm phòng khách, phòng ngủ, lại nghĩ tới hai người ở đệ nhất đêm liền làm những cái đó sự. Bọn họ ở hắc ám che đậy trung hôn môi tham hoan, rất nhiều ái - vỗ khô khốc mà điềm mỹ, bọn họ tìm kiếm lẫn nhau trong mắt , anh ở thân thể của cô chỗ sâu trong, như là được đến ái cùng ấm áp, tất cả đều là tốt đẹp thể nghiệm.
Cô bỗng nhiên cảm thấy cả người run lên, rõ ràng cùng lúc ấy so sánh với hiện tại thì bọn họ càng thân thiết hơn, nhưng tại sao loại cảm giác này càng thêm ma người cùng gian nan đâu.
Nhưng mà, Cố Đình Xuyên như là không chú ý tới biểu tình phức tạp của cô, nghiêng người nhìn về phía nàng hỏi: "Nếu đã hạ sốt, đêm nay anh muốn làm việc đến khuya, em không ý kiến chứ?"
"A? À, cái kia......" Nghị Nhiên bị đột nhiên đặt câu hỏi, đầu óc xoay mấy vòng mới phản ứng lại đây: "Vậy chính anh chú ý nghỉ ngơi, không cần quá làm lụng vất vả."
Cố Đình Xuyên hai tròng mắt chậm rãi nhíu lại, gật đầu: "Ừ, em ngủ trước đi. Ngày mai anh sẽ đi trường học, sau đó, trực tiếp chạy về phim trường."
Nghị Nhiên xoay người đang định đi làm chính mình sự, lơ đãng nghe thấy phía sau người nọ lại hỏi cô: "Thể lực của anh theo ý em rất kém cỏi sao?"
Cô không kịp suy tư, vội vàng liền nói: "A? Không, không có a, anh rất lợi hại......"
Nói xong mới cảm thấy đối phương khả năng căn bản không phải ý tứ này, trên mặt tức khắc đỏ bừng, lui lại phía sau mấy bước lấy che dấu thần sắc mất tự nhiên, trái tim như nổi trống mà nhảy loạn.
"Em là nói, em không cảm thấy thân thể anh rất kém, chính là, trước kia nghe nói anh là " Cuồng công việc ", bây giờ xem ra đều là thật sự, anh rất cần nghỉ ngơi."
Cố Đình Xuyên khựng sau một lúc lâu, anh liền đứng ở phòng làm việc cùng phòng khách chỗ giao giới, nửa người quang ảnh làm anh trong mắt rõ ràng ý cười càng vì câu nhân tâm hồn: "Có lẽ, xác thật là anh quá bận, ngày đó cũng không quan tâm em nhiều một chút."
Anh dường như còn sợ cô không đủ thẹn thùng, lại thêm một câu: "Buổi sáng dậy có nơi nào không thoải mái không?"
Nghị Nhiên lược có một cái chớp mắt đại não chỗ trống, sau đó mới dùng sức mà lắc lắc đầu, Cố Đình Xuyên không biết vì sao lại nhiều lưu ý nàng vài lần, rõ ràng mang theo chút ấm áp, lúc này mới trạng nếu không có việc gì mà lập tức đi phòng làm việc, đóng cửa lại.
......
Một đêm mộng đẹp, Nghị Nhiên xuống lầu ăn qua bữa sáng mới phát hiện, Cố Đình Xuyên thế nhưng lại đem chính mình nhốt ở kia gian hàn khí mười phần lại thần bí phòng làm việc hơn phân nửa túc.
Anh mới ra tới liền gọi điện thoại cho cấp dưới, tiếng Anh cùng tiếng Trung trao đổi dùng, phát âm hồn nhiên lưu loát, mỗi một bức chi tiết đều tinh xảo giống điện ảnh hình ảnh, ngay cả thời gian cùng cô chào hỏi, mà Nghị Nhiên cũng thật sự không cơ hội lại lần nữa nhắc nhở anh chú ý thân thể, lẫn nhau vội vội vàng vàng đánh một cái đối mặt, liền chạy đến trường học.
Buổi sáng hai tiết khóa quá thực mau, Nghị Nhiên trở lại văn phòng không bao lâu, nhìn đến Diêu Tuyển đang muốn đứng dậy nói cái gì đó, đôi mắt thoáng nhìn, phát hiện "Ha bổn" thi hiệu trưởng bãi hắn "Cao tư thái" đi đến.
Thi Tường cũng là mang mắt kính, nhưng so với Diêu Tuyển dáng vẻ thư sinh, hắn tóc hơi trọc, cái đầu lại lùn, cố tình chính là có thể nhiều ra vài phần "Giọng quan".
Lúc này hắn hơi trừng mắt nhìn đôi mắt, đối Nghị Nhiên nói: "Nghị lão sư, cô ra tới một chút."
Khi nói chuyện, đã xoay người rời đi văn phòng, hướng thang lầu chỗ đi đến.
Nghị Nhiên đối diện sắc kham ưu Diêu Tuyển làm một cái mặt quỷ, lúc này mới bước tiểu bước theo sau.
Chờ đến hành lang bốn bề vắng lặng thời điểm, hiệu trưởng giống như mỉm cười mà nhìn nàng, mở miệng: "Cô Nghị, tôu nghĩ không cần tôi nhắc nhở, cô cũng nên biết, giữa giáo viên với nhau vẫn là muốn lấy công việc làm chủ, không cần bởi vì các cô đều tuổi nhỏ liền đi được thân cận quá."
Nghị Nhiên vốn đang cho rằng hiệu trưởng sẽ đối cô có điều khích lệ, bình tĩnh mà xem xét, này mấy tháng nàng mỗi ngày công tác đều là tương đương nghiêm túc, nhưng ai biết Thi Tường vừa lên tới liền đối nàng công tác ban cho phủ định, còn làm thấp đi cô nỗ lực.
"Không cần cả ngày liền nghĩ quá hảo tự mình cuộc sống gia đình, công việc phải nỗ lực, cô vẫn là quá tuổi trẻ, phải học sẽ các mặt đều vì trường học suy xét, lúc sau còn bình chức danh sự, cô giáo Nghị phải nhiều để bụng a......"
Nghị Nhiên nghe được càng thêm như lọt vào trong sương mù, cô tự nhận không phải không có trách nhiệm tâm lão sư, thậm chí qua đi đều bởi vì quá mức bận rộn mà trì hoãn chính mình luyến ái phát triển, vì cái gì đối phương phải cho nàng loạn chụp mũ?
Cô thật sự không rõ có chỗ nào làm sai, lại từ trước đến nay không phải thích ăn buồn mệt người, nhưng là tại chức trong sân cũng chỉ hảo giả ngu mà cương cười.
Thi Tường nói: "Cô và Diêu Tuyển gần đây muốn phụ huynh Hách Tử Dược tới trường học, cô hẳn là biết, phụ huynh ở trường của chúng ta ai cũng đều có chút địa vị, ngày thường công việc đã đủ bận rộn, bọn họ cũng là tin tưởng chúng ta, mới đưa con đến đây, gặp chuyện gì liền tìm phụ huynh, không phải có vẻ giáo viên chúng ta không có bản lĩnh sao?"
Cái này mới tính nghe hiểu hiệu trưởng là có ý tứ gì, Nghị Nhiên càng cảm thấy vô cùng nghẹn khuất, cô không phải không biết, có chút lời nói, có một số việc đều cần cân nhắc nhiều khía cạnh mới có thể đi thực hiện.
Muốn nói công tác này, cũng là anh chồng có tiền của Đường tỷ thật vất vả mới giới thiệu cho cô, lòng tốt của người khác giúp cô có một công việc an ổn, cô không thể dễ dàng đắc tội hiệu trưởng, làm người ta khó xử.
Nghĩ vậy tầng quan hệ, Nghị Nhiên bắt đầu cảm thấy lúc trước chính mình ham đi lối tắt thật là có một ít buồn cười.
Cô thật sự không nín được, dùng nửa ngữ khí nói giỡn nói: "Hiệu trưởng, chú của Cố Thái là đạo diễn Cố Đình Xuyên trứ danh, anh ấy còn có thể buông toàn bộ đoàn phim bớt thời gian mà lại đây một chuyến, phụ huynh của Hách Tử Dược tại sao không thể đến? Bọn họ là thủ tướng của nước nào sao?"
Thi Tường bị cô cãi lại như vậy cũng không vội vã tức giận, ngược lại duỗi tay đặt ở sống lưng cô, Nghị Nhiên không thói quen tiếp xúc tay chân như thế, nhất thời cả người cứng đờ, sắc mặt trắng hơn, cắn môi.