Đông Phương Vũ cầm tư liệu trường công lập hoàng gia Runia khẽ trầm tư... "Hay là chọn Runia. Cơ sở hạ tầng tốt... giảng dạy cũng rất được. Hơn nữa đây là trường nam nữ tổng hợp... cho nên sẽ ít có khả năng đồng tính như Kenrita."
Âu Dương Hàn nhìn phía trường công lập Runia khẽ lắc đầu... "Không được. Trường Runia tuy chất lượng dạy cũng rất tốt nhưng đa số những học sinh trong trường là những phần tử hiếu thắng... cứ năm trường Runia lại xảy ra vài vụ đánh nhau gây tai nạn nghiêm trọng... việc này khiến những thầy cô trong trường rất đau đầu.."
Trường công lập hoàng gia Runia.... Một dấu gạch chéo... Chỉ còn lại duy nhất trường quốc tế Lanka. "Trường Lanka rất tốt. Bất quá các ngươi quyết định cho bé con nội trú sao?"
Âu Dương Hàn nhíu mày hỏi... "Làm sao có thể. Ta có thể đưa rước con bé."
"Lúc Mặc bận ta sẽ rước..."
Đông Phương Vũ cùng Doãn Mặc cười cười rồi nói.... Nội trú làm gì... bọn hắn còn chưa điều giáo xong mà... Âu Dương Hàn nhếch mép nhìn phía hai con hồ ly cùng sói thì gật đầu đồng ý... xem ra hắn cũng nên dời trọng tâm của mình tới thành phố Ruby.... Về nơi ở thì.... "Như vậy a~ Doãn Mặc... trong khoảng thời gian này làm phiền ngươi rồi."
Doãn Mặc cảm thấy có dự cảm không lành.... Cả Đông Phương Vũ cũng khẽ nhíu mày chờ tên sát thần mặt lạnh nói tiếp... Âu Dương Hàn ngả người ra sau khẽ nói "Biệt thự bên Ruby đang xây... nên sẽ ở tạm nhà ngươi một thời gian..."
một thời gian rất dài a~ Mặc ngar~ muốn độc chiếm bé con sao? Làm sao có thể a~ "Khách sạn."
Doãn Mặc gân xanh đầy trán phun ra hai từ... Muốn tới đây nằm vùng sao? Tuyệt đối không được... Đông Phương Vũ ánh mắt lóe lóe rồi tùy ý nói... "Phải a~ Mặc... nhà ta cũng đang xây nên thời gian này làm phiền rồi..."
sau đó cả hai tên mặt dày nào đó lấy điện thoại ra gọi cho bọn thuộc hạ đem hành lý tới... bắt đầu nằm ăn vạ ở Doãn gia. Doãn Mặc cảm thấy hôm nay gọi hai tên gian xảo này đến nhà là một sai lầm... một sai lầm to lớn.... Sao lúc đó hắn lại không gọi bọn họ tới công ty a~ Bây giờ thì hay rồi... ngay cả hành lý cũng đã chuẩn bị từ trước.. nhìn xem... bọn thuộc hạ đang xách ba bốn cái vali to đùng vào nhà hắn... hai tên này rõ ràng là có dự mưu... Doãn Mặc cảm thấy bản thân mình thông minh cả đời lại mắc sai lầm một phút. Đáng lý ra ngay sau khi chọn xong trường hắn nên thẳng tay đuổi người... bây giờ thì... nhìn phía hai tên nào đó đang ung dung lên lầu chọn phòng hắn chợt nghiến răng nghiến lợi... Phòng ngủ của mỗi người được chia như sau. Ở tầng một: Phía hành lang bên tay phải là phòng của Doãn gia gia vì ông đã lớn tuổi nên sẽ không đủ sức để leo lên quá cao. Phía hành lang bên tay trái là phòng của ba mẹ Doãn đi thông với phòng đọc sách vì Doãn ba phải làm việc rất khuya nên để thông với phòng đọc sách cho tiện lợi. Ở tầng hai: Phía hành lang bên tay trái là phòng của Doãn Mặc cùng phòng Doãn Thần bao gồm phòng đọc sách... cùng phòng giải trí... Cuối cùng là phía hành lang bên tay phải là phòng của tiểu Y Ngưng bao gồm...phòng chơi cùng phòng đựng gấu bông dính liền nhau... nên có thể nói phòng của tiểu nha đầu này là nơi rộng nhất trong nhà. Mỗi tầng đều có gần năm căn phòng khách mỗi bên... cho nên Đông Phương Vũ cùng Âu Dương Hàn rất thoải mái kêu người dọn hành lý vào hai căn phòng kế bên phòng cô nhóc... Doãn Mặc nghiến răng nghiến lợi nhìn phía hai tên mặt dày nào đó... hắn muốn... giết người... Nhất là khi thấy hai tên kia một bộ...tự nhiên như đang ở nhà... Tiểu Y Ngưng ngủ môt giấc dài rồi tỉnh dậy... cô nhóc chợt thấy hai bên đều có người đang nằm... bé mèo nào đó ngồi bậc dậy thì thấy Vũ ca ca cùng Hàn ca ca đang ngủ bên người mình... cô nhóc rón rén lấy hai chú gấu đặt ngồi phía trên mặt hai người rồi khanh khách bật cười. Bất quá ... chưa vui vẻ được bao lâu thì hai cánh tay của hai vị mặt dày nào đó gác qua người cô khiến đang ngồi cười bé ngốc nào đó bật ngửa ra sau. Rồi "chụt~"
hai bên má bị hôn một cái... Nhóc con ngơ ngác như bị giật mình rước lấy cái cười khẽ của hai tên nam nhân.. Mèo nhỏ a~ rất vui được ở chung nhà với muội nhar~ bảo bối... Sắp có p nhá =]].... chắc sẽ ngay đêm năm mới a~ =]] Phòng nhỏ của tiểu nha đầu nhá... thiếu chi tiết hơinhìu... nhưng tạm chấp nhận...