Chiếc điện thoại nằm trên giường đột nhiên sáng đèn kèm theo tiếng chuông reo khắp phòng. Vương Thanh nằm trong bồn nước ấm trong phòng tắm nghe thấy liền cảm thấy phiền. Cô đứng dậy khoác tạm chiếc áo bông bước ra ngoài. Cầm chiếc điện thoại lên nhìn màn hình, một số lạ gọi tới khiến cô cảm thấy nghi ngờ. Nhấn nút nghe đặt sát bên tai mà nói.
- Alo...
- Alo... là tôi.
Giọng nói lảnh lót của một người phụ nữ vang lên từ đầu dây bên kia. Vương Thanh nhíu mày, giọng nói này là của Swan, người đầu tiên đột nhập vào phòng cô tối qua, còn lý do làm sao Swan có được số điện thoại của cô thì khá dễ hiểu thôi. Swan là sát thủ nhưng cũng là hacker nên việc tìm thông tin của một ai đó cũng khá đơn giản. Cô đến ghế sofa ngồi xuống, chân trái vắt chéo lên chân phải mà nói.
- Swan, cô gọi tôi có chuyện gì???
- Có hứng thú làm cuộc đua không???_Swan hứng thú nói.
- Tôi đã lâu không đua. Sợ rằng đã lụt nghề rồi._Cô từ chối.
- Nghe nói cô rất hứng thú với người đưa ra nhiệm vụ kia. Tôi có một số tin...
- Cô muốn như thế nào???_Vừa nghe Swan nhắc đến hắn, cô liền cắt ngang lời Swan.
- Đua với tôi một trận. Nếu cô thắng tôi sẽ giao toàn bộ thông tin liên quan đến người đó cho cô, ngược lại cô nợ tôi một ân tình._Swan nhếch miệng cười nói.
- Địa điểm.
- Tốt. ngày sau tại trường đua A ở Italy. Tôi chờ cô.
Nói xong, Swan liền ngắt máy, tiếng "tút...tút..." dài liên tục vang lên trong điện thoại của cô. Cô ngồi thất thần một chút mà suy nghĩ. Tên đó hắn chưa bao giờ để lộ sơ hở dù chỉ một chút, nhưng Swan lại có thông tin liên quan đến hắn. Rốt cuộc là gì???
Italy, ngày sau, tại trường đua A nơi được gọi là "đường đua tử thần". Bởi vì đường đua này luôn là nơi diễn ra những cuộc đua tranh giành địa bàn trong hắc đạo. Trên đường đua ngoài những địa hình đua xe moto hiểm trở còn có vô số những cạm bẫy được đặt ra. Không chỉ nguy hiểm về đường đua mà ngay cả những tay đua cũng sẽ dùng mọi thủ đoạn để giành chiến thắng. Có thể nói đường đua này nguy hiểm muôn trùng, nếu như không muốn mất mạng trên đường đua thì tuyệt đối phải có bản lĩnh cũng như quyết đoán.
Cuộc đua lần này được tổ chức vì địa bàn Artemis ở Bắc Mỹ, một nơi có nguồn tài nguyên vô tận nhưng chưa được khám phá. Nó vốn là miếng mồi ngon của những lão đại muốn bành trướng thế lực, chỉ cần giành được địa bàn này thì vị trí trong hắc đại càng được củng cố hơn.
Trịnh Thiên cũng vì địa bàn này nên mới tiếc nuối tạm rời khỏi Vương Thanh mà đến cái nơi mà anh cho là buồn tẻ. Không đúng, đối với anh nơi nào cũng sẽ trở nên buồn tẻ nếu như nơi đó không có cô. Anh hiện tại đang ngồi ở nơi cao nhất của khán đài, là vị trí uy nghiêm nhất của những ông trùm trong hắc đạo. Anh ngồi trên ghế tay đan lại trầm tư suy nghĩ. Mọi thứ đang yên tĩnh thì bỗng nhiên một giọng nói trầm thấp vang lên từ phía sau.
- Trịnh lão đại.
- Cố lão đại.
Trịnh Thiên đứng lên quay người về phía phát ra tiếng nói. Một người đàn ông trẻ, tuổi chắc cũng chỉ ngang bằng anh, gương mặt đẹp trai cùng với chiếc áo bành tô mang đậm chất Italy. Người đàn ông này là Cố Khải, ông trùm Mafia của Italy người có quan hệ thân thiết với Vương Thanh. Cố Khải vươn tay ra muốn bắt tay với anh, anh theo phép lịch sự cũng đưa tay ra bắt lấy cánh tay của Cố khải nhưng trong lòng lại đang không được vui. Cứ nghĩ đến Cố Khải có quan hệ mập mờ với cô thì anh không chịu được muốn bắn chết Cố Khải. Cố Khải dường như nhận ra suy nghĩ của anh nên nói.
- Dường như Trịnh lão đại đây có điều rất bất mãn với tôi thì phải???
Trịnh Thiên không nói gì chỉ lẳng lặng ngồi xuống mà theo dõi xuống đường đua. Thuộc hạ của Cố Khải thấy anh không nể trọng Cố Khải thì rất bất mãn muốn rút súng bắn chết anh nhưng lại bị hành động đưa tay lên của Cố Khải ngăn lại. Cố Khải cũng ngồi xuống ghế bên cạnh anh nhìn xuống những tay đua đang chuẩn bị bên dưới mà nói.
- Trịnh lão đại có từng nghe qua lời đồn về Racing King chứ???
Trịnh Thiên không nói gì chỉ đánh một ánh mắt nghi ngờ về phía Cố Khải. Cố Khải thấy vậy liền nhếch miệng rồi nói tiếp.
- Racing King - Vua của đường đua, một huyền thoại của trường đua A này. Cho dù là đường đua khốc liệt đến đâu nhưng lại không thể làm khó được vị vua này.
- Nếu vậy thì chỉ cần có hắn thì có thể giành địa bàn. Đúng không???_Trịnh Thiên nói kết luận sau khi nghe Cố Khải nói.
- Có thể._Cố Khải đáp lại.
- Có thể???_Trịnh Thiên ngờ vực lặp lại.
- Bởi vì vị vua này chưa bao giờ chịu khuất phục ai cả.
Cố Khải nói câu cuối cùng thì không khí dường như lắng đọng. Rồi đột nhiên trường đua vang lên tiếng hò hét ầm trời báo hiệu cuộc đua chuẩn bị bắt đầu. Các tay đua đã sẵn sàng mà leo lên xe. Đột nhiên không biết từ đâu đến, chiếc xe moto không ai biết là của bang phái nào lao tới rồi dừng lại trước vạch xuất phát. chiếc màu đỏ, chiếc kia thì màu đen trắng mà khi nhìn thấy chiếc moto màu đỏ rực kia mọi người trong trường đua đều hò hét còn không ngừng nói, "Đó là Racing King."
Cố Khải và Trịnh Thiên ở phía trên cũng khá ngạc nhiên khi chiếc moto huyền thoại của Racing King lại xuất hiện một lần nữa trên đường đua. Xem ra có người rất quyết tâm muốn lấy cho bằng được Artemis. Nhưng cái mà Trịnh Thiên quan tâm không phải là danh hiệu Racing King kia mà lại là cái cảm giác quen thuộc với thân hình đó, thân hình nhỏ bé khiến người khác muốn che chở.
Đồng hồ bắt đầu đếm ngược, tiếng rồ máy phát ra inh ỏi, ngay khi con số hiên ra, đèn xanh bấo hiệu xuất phát cũng được sáng lên. Chiếc xe màu liền bốc đầu lên rồi phóng rất nhanh dẫn đầu, chiếc màu trắng đen cũng làm tương tự nhưng lại chậm hơn chiếc màu đỏ kia một chút dẫn thứ . Nối đuôi sau đó là những chiếc xe còn lại.
Địa hình đầu tiên chính là rừng rậm, thứ mà các tay đua phải vượt qua không chỉ là sự rậm rạp của rừng mà còn là bẫy đẩy bằng gỗ được giăng khắp nơi. Rất nhiều tay đua đã dính bẫy mà bị đánh bật khỏi xe nhưng mà chiếc màu đỏ và trắng đen vẫn duy trì được vị trí của mình. Tiếp đến là địa hình đã, ở đây chủ yếu là đá nên cái bẫy của nó chính là những đòn bẩy đá, những viên đá lớn nhỏ đủ kích cỡ được đặt lên đòn bẩy sau đó bắn lên không trung rơi xuống những chiếc xe đang chạy với tốc độ cao. Tay lái chiếc màu đỏ vô cùng linh hoạt mà luồn lách một cách dễ dàng tránh khỏi những viên đã lớn rơi trúng mình. Lúc này chiếc trắng đen đã mượn cơ hội để vượt lên và tạo một khoảng cách khá xa với chiếc màu đỏ. Đến một chiếc cầu treo, chiếc trắng đen đã nhanh chóng chạy qua sau đó cắt dây làm cầu bị đứt mà rơi xuống ngăn không cho những chiếc khác đuổi theo. Lúc này những người đang theo dõi trên màn hình đã vô cùng tiếc nuối cứ nghĩ rằng cuộc đua đã kết thúc nhưng rồi một sự kiện khiến mọi người vô cùng kinh ngạc. Chiếc moto đỏ rực không hề sợ hãi trước tình huống mà giảm tốc độ, ngược lại còn tăng tốc độ nhanh hơn mượn mỏm đá dốc lên gần đó mà bật lên mà bay qua. Mọi người đều thót tim cảnh tượng đầy kịch tính. Chiếc xe rất may mắn khi bay qua một cách an toàn chỉ một vài viên đá rơi xuống.
Cuối cùng cũng đến đoạn đường bằng phẳng nhưng đây có thể nói là đoạn đường quyết định vì tất cả ty đua đều phải đối mặt với chính đối thủ của mình. Chiếc trắng đen dẫn đầu theo sau là chiếc mà đỏ nhưng cả chỉ dùng tốc độ để giành chiến thắng. Đột nhiên từ phía xa xuất hiện một chiếc màu vàng đến, tay lái chiếc xe vàng trên tay cầm một khẩu súng bắn liên hoàng về phía chiếc còn lại. Cả xe đều lạng lách để tránh đạn, nhưng tên phía sau vẫn không ngừng bắn. Thấy hắn không có dấu hiệu ngừng lại, tay lái xe màu đỏ đột nhiên quay ngược lại lái về phía xe vàng, rút từ dưới chân một con dao găm, lúc chạy chạy ngang qua nhau, con dao găm đã chặt đứt cây súng ra làm và đâm thẳng vào cánh tay của tay lái xe vàng khiến hắn không nắm được tay lái mà rơi khỏi xe. Chiếc xe nhanh chóng bị lật văng về phía vạch đích. Một lần nữa tay lái xe màu đỏ quay đầu xe chạy đến vạch đích nhưng chiếc trắng đen đã rất gần với vạch. Lúc này có thể mọi người nghĩ rằng vị vua sắp bị soán ngôi nhưng không lại nghĩ đến tình huống có thể lật ngược lại. Chiếc xe màu đỏ nhanh chóng tăng tốc mượn chiếc xe vàng bị văng lúc nãy làm bệ phóng mà bay lên qua đầu chiếc trắng đen. Lúc này dường như cả chiếc đều cán đích cùng lúc, chiếc xe đỏ đạp xuống đất sau đó thắng xe vòng lại rồi dừng hẳn, chiếc trắng đen cũng thắng xe lại.
Không khí lúc này đều tĩnh lặng, mọi người đều rất nóng lòng muốn biết rằng vị vua của đường đua sẽ giữ vừng ngôi vua của mình hay sẽ xuất hiện vị vua mới. Hình ảnh được chiếu lại trên màn hình lớn, hình ảnh chiếc xe đỏ bay lên trên không trung phía trên và phía dưới là chiếc trắng đen và cả dường như đều cán đích cùng lúc. Nhưng không, cái bóng của chiếc màu đỏ đã cán đính trước chiếc trắng đen, vậy đồng nghĩa với việc Racing King lại một lần nữa bảo vệ được ngôi vua của mình.
Kết quả đã có, tay lái xe trắng đen gạt chân chống xuống, xuống xe mà cởi bỏ mũ bảo hiểm ra, liền xuất hiện gương mặt của một người phụ nữ xinh đẹp khiến cả trường đua không khỏi xôn xao, vì người suýt đánh bại vị vua của đường đua lại là một người phụ nữ. Swan sau khi cởi bỏ mũ bảo hiểm của mình ra thì cười nói với tay lái xe màu đỏ kia.
- Không tồi, lần này tôi thua tâm phục khẩu phục.
Tay lái xe màu đỏ không nói gì, chỉ gạt chân chống xuống, xuống xe rồi cởi mũ bảo hiểm ra. Lúc này mọi người trong trường đua đều hết sức kinh ngạc. Racing King - vua của đường đua, người mà mọi tay đua đều ngưỡng mộ vì tài đua xe cũng như xử lý tình huống trên đường đua lại là một người phụ nữ. Lúc mũ bảo hiểm được cởi ra thì Trịnh Thiên đầu tiên là ngạc nhiên sau đó là tức giận mà anh em nhà Kiệt cùng hiểu tại sao chủ tử nhà mình lại giận đến vậy. Bởi vì vị vua kia không ai khác chính là Vương Thanh. Lúc đầu cô xuất hiện với ánh hào quang của bậc đế vương khiến mọi người không tài nào nghĩ ra được vị vua này lại có gương mặt thiên thần đến vậy.
Những tiếng ồn ào xung quanh đều bàn tán về Vương Thanh nhưng cô không hề quan tâm chỉ nhìn về phía Swan mà nói.
- Tôi thắng rồi, thứ tôi cần đâu???
Swan không nói, rút trong túi quần ra một chiếc USB mà ném sang cho Vương Thanh. Cô rất chuẩn xác mà bắt lấy, mở tay ra nhìn chiếc USB trong tay mình rồi nhìn Swan lúc này đang đội mũ rồi lên xe mà nói.
- Tất cả thông tin đều nằm trong USB này. Nhưng tôi nhắc nhở cô một điều, kẻ đó bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện, vì hắn chưa bao giờ để người khác biết mặt thật của mình.
- Thanh Thanh...
Trịnh Thiên đi từ xa tới gọi tên cô. Vương Thanh quay lại nhìn người vừa gọi mình rồi nhìn Swan đã nổ máy. Swan nhìn Trịnh Thiên rồi nhìn cô mà nói.
- Người tình của cô tới rồi tôi phải rút đây. Nếu không anh ta sẽ lột da tôi. À số điện thoại của tôi cô cứ lưu lại, nếu cần gì thì cứ gọi tôi. Lúc đó chỉ cần cô chịu đầu với tôi là được. Tạm biệt.
Nói xong thì Swan văn ga chạy đi mất hút. Để lại Vương Thanh lúc này thầm rủa Swan trong lòng. Swan cô được lắm, cô làm xong mọi chuyện thì để hậu quả cho tôi gánh.