Nữ Vương Đại Nhân

chương 56

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit: NhungNhung +_tclg_

beta: Tuyetvoi_

《 Tiêu Hành Phong Vân 》 đã chính thức phát sóng, quả nhiên không phụ sự chờ mong đông đảo bấy lâu nay, vừa phát sóng chưa được mấy ngày đã được mọi ngươi nóng lòng đón xem và khen ngợi.

Cặp đôi nam phụ và nữ phụ thậm chí còn vượt qua cả nam nữ chính, càng ngày càng được nhiều người yêu thích.

Mà lúc trước, khi Bùi Lị Nhã và Hoa Chiêu gây nhau, có rất nhiều người chỉ trích Hoa Chiêu chẳng qua chỉ là một bình hoa, không có bất cứ tác phẩm nào, nghi ngờ cô đang lãng phí tài nguyên của Thượng Thừa, có bối cảnh lại có người chống lưng thì cũng không nâng được trình độ diễn xuất của cô.

Những người này hiện giờ đều bị hung hăng vả vào mặt không dám hé răng.

Dùng tác phẩm để nói chuyện, kỹ năng diễn xuất của Hoa Chiêu tuyệt đối không thua Bùi Lị Nhã, kỹ thuật diễn chân thật tự nhiên.

Từ lúc phim phát sóng đến nay, cô bằng nhân vật Hồng Anh này mà thu hút được rất nhiều fans.

Mấy ngày nay đầu bảng hotsearch Weibo vẫn luôn có Hoa Chiêu, có rất nhiều từ khoá hotsearch, ví dụ như "Hồng Anh", "Tiêu hành phong vân", "Hoa Chiêu", "Yêu Diễm Minh Châu" vân vân, mỗi ngày thay phiên tới.

Ngày thứ năm 《 Tiêu hành phong vân 》 phát sóng, cũng chính là hôm nay. Trung tâm thương mại và điện tử Thượng Thừa tuyên bố mở cuộc họp báo ra mắt sản phẩm mới - Minh Châu, cũng đồng thời tiến hành phát sóng trực tiếp song song trên Weibo.

Cuộc họp báo được tổ chức ở khách sạn năm sao nổi tiếng ở An thành, mời những nhân vật quan trọng trong giới, cùng các phương tiện truyền thông, quy mô xa hoa long trọng.

MC cuộc họp báo là anh cả của đài truyền hình An thành Tưởng Thiếu Phàm, người xưng là Phàm ca.

Trong nền nhạc phấn khích, cuộc họp báo chính thức bắt đầu.

Phàm ca như thường lệ giới thiệu khách quý quan trọng của cuộc họp báo cùng với người của mọi tầng lớp, cảm tạ mọi người đã đến đã đến. Rất nhiều vị khách quý quen mặt ngồi ở hàng phía trước, trừ bỏ ba vị boss của Thượng Thừa và Hoa Chiêu bên ngoài, thì còn có đạo diễn lớn Vân Chương Hồi, gíam đốc đài truyền hình An thành, và một vài người liên quan trong giới chính trị và kinh doanh. Mấy hàng ở giữa là một vài phóng viên truyền thông, đứng đó chính là người quay phim, ngồi ở phía sau là một ít nhân viên của trung tâm thương và fans đại biểu.

Tưởng Thiếu Phàm ra hiệu cho mọi ngừoi yên lặng: "Được rồi, tôi sẽ không dài dòng văn tự nữa, hôm nay có rất nhiều người tới đây là vì có hứng thú với người mình thích, tôi biết hầu hết phóng viên truyền thông hôm nay tới cũng không phải muốn xem tôi dong dài." Anh ta cố ý dừng lại.

Người phía dưới cũng phối hợp cười.

Tưởng Thiếu Phàm thực sự giỏi về khống chế tiết tấu trên sân khấu, anh tiếp tục nói, "Nhưng mà, trước khi nhân vật chính xuất hiện, một ít vai phụ có cũng được mà không có cũng chẳng sao của chúng ta vẫn phải đi ngang qua sân khấu trước một chút. Giản tổng, anh lên trước chứ?"

Mọi ngừoi cười ồ lên.

Giản Dịch cười chạy chậm lên đài.

Vẻ mặt rất không cam lòng, "Dù sao thì đây cũng là sản phẩm của công ty chúng tôi ra mắt, tôi tổ chức cuộc họp báo, giờ tại sao tôi lại trở thành có cũng được mà không cũng chẳng sao chứ?"

Mọi người đều đang cười, không khí nhất thời trở nên vui vẻ.

Giản Dịch tiếp tục, "Giám đốc Dương đang ở chỗ nào? À, chỗ này."

Camera quay tới giám đốc đài truyền hình.

"Tôi cảm thấy bây giờ anh có thể đề bạt một chút Nhị Ca của quý đài rồi đó, người kia ừm, cũng rất không tồi."

Giám đốc Dương cầm lấy microphone phối hợp, "Đúng vậy, tôi đang có ý này."

Tưởng Thiếu Phàm vội vàng chắp tay thi lễ đối với Giản Dịch: "Ngài tha thứ cho tiểu nhân không giữ được cửa miệng, ngài biết đấy tôi nổi tiếng là bởi vì dựa miệng không giữ được cửa mà."

Mọi người lại là cười vang hơn, không khí cũng càng ngày càng náo nhiệt.

Tưởng Thiếu Phàm trở về nghiêm túc một chút, "Được rồi, trở lại chuyện chính. Hôm nay cuối cùng cũng là ngày ra mắt sản phẩm mới sau năm nghiên cứu của Thượng Thừa —— bộ sản phẩm trang điểm Minh Châu. Giản tổng có thể giới thiệu cho chúng tôi một chút về Minh Châu hay không?"

Giản Dịch gật đầu, "Minh Châu có hiệu quả tốt ra sao thì phải dùng mới biết được. Sản phẩm của chúng tôi được nghiên cứu và phát minh với điều kiện tốt nhất, có ngừoi đại diện phát ngôn cho sản phẩm tốt nhất, hơn nữa, danh tiếng sản phẩm từ trước đến nay của Thượng Thừa thì các vị khách quý có lẽ đã rõ như ban ngày. Ưu thế của bản thân sản phẩm và kiểm nghiệm từ tổng thanh tra nghiên cứu phát minh, chúng tôi sẽ làm một PPT chuyên nghiệp để giải thích rõ ràng. Tôi đây, chủ yếu là nói một ít về có cũng được mà không có thì cũng chẳng sao." Giản Dịch thuận tay vỗ bả vai Tưởng Thiếu Phàm.

Tưởng Thiếu Phàm cười ha ha, mọi người cũng cười.

Giản Dịch lời lẽ chính đáng," Tôi đảm bảo với mọi người, bộ sản phẩm Minh Châu của chúng tôi sẽ toả sáng rực rỡ trong giới! Cũng giống với người đại diện của nó vậy!"

Tưởng Thiếu Phàm đi đầu vỗ tay, nhân viên, công nhân cũng rất hưng phấn, hoan hô, huýt sáo không ngừng.

"Giản tổng nếu nhắc tới người đại diện, tôi đây rất tò mò, vì sao anh lại chọn cô ấy làm người phát ngôn?"

Vẻ mặt Giản Dịch đau khổ, "Tôi đây là bị ép buộc!"

Mọi người lại cười vang.

"Cô ấy ép buộc như thế nào?"

Giản Dịch giả ngu: "A? Vừa rồi tôi nói gì vậy?"

Cậu ta cẩn thận đưa mắt ra hiệu cho Tưởng Thiếu Phàm: "Ân tổng và Ân phu nhân của chúng ta đều đang khoanh tay nhìn anh!"

Camera nhắm ngay vào vợ chồng Ân thị ở hàng phía trước, quả nhiên hai người đều có tư thế giống nhau, độ cong khóe miệng cũng y như nhau.

Nhân viên của Thượng Thừa và fans bắt đầu thét chói tai, "Vẻ mặt xứng đôi!!!"

Tưởng Thiếu Phàm cũng bắt đầu làm giống fans, hai tay chắp trước ngực, hưng phấn mà hô, "Hoa Chiêu quá đẹp! Ân tổng siêu soái!"

Giản Dịch mặt khinh thường, "Trên sân khấu chẳng còn cần đến tôi nữa rồi đúng không?"

Tưởng Thiếu Phàm phối hợp theo mà phất phất tay, "Xin ngài cứ đi tự nhiên."

Trong khán phòng tràn ngập tiếng cười vang, Giản Dịch đi về chỗ ngồi.

Tưởng Thiếu Phàm tiếp tục, "Được rồi, tôi muốn hỏi mọi người một câu: Gần đây bộ phim nào hot nhất?"

Phía dưới trăm miệng một lời, "Tiêu Hành Phong Vân!"

"Đúng thế, hot đến điên đảo! Tôi cũng giống với vô số người xem khác, mỗi ngày đều phải theo dõi. Người đại diện phát ngôn của chúng ta diễn xuất quá xuất sắc!"

"Nếu nói đến chuyện này, " Tưởng Thiếu Phàm ngừng lại, "Tiếng hò hét của các bạn đang ở nơi đâu?"

Fans quả nhiên rất phối hợp, hoan hô không ngừng.

Tưởng Thiếu Phàm bày ra cái vẻ mặt mót đòn, "Các bạn cho rằng tôi sẽ mời Hoa Chiêu sao? Sai! Tiếp theo, vẫn là một người không muốn lên sân khấu nữa, vâng, xin mời Trần tổng của chúng ta!"

Dưới sân khấu tiếng cười không ngừng.

Trần Trì lạnh nhạt đi lên sân khấu.

"Theo tôi được biết, vợ của ngài là fans cuồng no của tiểu thư Hoa Chiêu, nhưng tại sao hôm nay lại không có đến vậy?"

"Cô ấy không biết."

Tưởng Thiếu Phàm á khẩu.

Không khí yên tĩnh hai giây.

"Vậy nếu Trần phu nhân biết được thì làm sao bây giờ?"

Sắc mặt Trần Trì không hề gợn sóng, "Đêm nay tôi sẽ quỳ bàn phím"

Mọi người cười.

Tưởng Thiếu Phàm: ".......Trần tổng bỗng nhiên hài hước khiến cho người ta chẳng kịp phòng ngừa. Ngài có thể kể cho mọi người biết thêm một vài điều về nghệ sĩ mới Hoa Chiêu của chúng ta được không?"

Trần Trì: "Nói thật, tôi vốn dĩ tưởng rằng cô ấy chỉ là chơi đùa, nhưng không nghĩ đến lần này cô ấy lại nghiêm túc như thế. Cô ấy diễn xuất trong "Tiêu Hành Phong Vân" khiến cho rất nhiều người yêu thích."

Tưởng Thiếu Phàm đưa ra vấn đề, "Là sếp của cô ấy, ngài có kiến nghị gì với cô ấy không?"

Vẻ mặt Trần Trì vẫn lạnh nhạt như cũ, "Cô ấy là bà chủ, cô ấy quyết định."

Tưởng Thiếu Phàm cười, "Ai nói Trần tổng của chúng ra không có khiếu hài hước! Phía dưới hãy nhiệt liệt vỗ tay mời ra người phát ngôn Minh Châu của chúng ta - Hoa Chiêu."

Vô tay như sấm, tiếng hò reo không ngừng. Trần Trì trở lại chỗ ngồi.

Hoa Chiêu dẫm giày cao gót đứng dậy một cách ưu nhã, Ân Thiên Lãng ngay lập tức đứng lên đỡ lấy tay cô, cẩn thận đưa cô đi qua mấy bậc thang rồi mới quay trở về lại vị trí cũ của mình.

Tưởng Thiếu Phàm khen, "Ôi! Mới vừa ban nãy là có người đã rải cẩu lương sao? Ân tổng đúng là rất cẩn thận tinh tế!"

Hoa Chiêu mỉm cười đứng ở giữa sân khấu. Hôm nay cô mặc một chiếc váy liền thân màu đen kiểu dáng chữ V, váy chỉ dài đến đầu gối, trang điểm mỹ lệ, phù hợp với mục tiêu ban đầu của Minh Châu: khí chất và mỹ mạo song song.

Tưởng Thiếu Phàm hơi khom lưng, "Hoa Chiêu, tôi có thể bắt tay với cô một chút được không?"

Hoa Chiêu cũng hơi khom lưng, chủ động chìa tay ra, "Xin chào."

Tưởng Thiếu Phàm nhanh chóng bắt tay, kích động không thôi, "Thật ra tôi là fans của cô, tôi cực kỳ thích nhân vật Hồng Anh mà cô đã sắm vai, cô diễn rất rất tốt, rất nhiều người còn không tin được rằng đây là lần đầu tiên cô diễn xuất đó."

Hoa Chiêu mỉm cười tự tin, "Cảm ơn, tôi cũng cảm thấy bản thân mình diễn khá tốt."

"Không phải là khá tốt mà là cực kỳ tốt!" Tưởng Thiếu Phàm lại nắm tay Hoa Chiêu một chút.

Giản Dịch bỗng cướp lấy mic ở dưới, chen vào nói, "Tưởng Thiếu Phàm, cậu xong đời rồi."

Tưởng Thiếu Phàm còn đang đắm chìm trong niềm vui sướng của fans, không hiểu vì sao mà hỏi, "Sao lại thế?"

Giản Dịch cười khúc khích, "Vừa rồi cậu đã sờ soạng tay của Nữ vương Thượng Thừa, đại ca của tôi đã nhìn chằm chặp cậu."

Màn ảnh chuyển sang hướng của Ân Thiên Lãng, Ân Thiên Lãng vẻ mặt không vui không buồn chỉ nhìn chăm chú trên khán đài, sau đó quay đầu ghé tai nói nhỏ gì đó với giám đốc đài truyền hình, giám đốc còn rất phối hợp mà dùng ngón tay chỉ đến hướng Tưởng Thiếu Phàm.

Tưởng Thiếu Phàm vẻ mặt đưa đám "Ân phu nhân, cô phải nói giúp tôi!"

Hoa Chiêu cười sang sảng, hào phóng mà vỗ vỗ bả vai hắn, "Bình tĩnh, ở trong nhà chúng tôi, tôi mới là người quyết định."

Tưởng Thiếu Phàm vỗ vỗ ngực, "Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, tôi còn tưởng rằng sau ngày hôm nay kiếp làm MC của tôi sẽ bị biến mất bởi một cái bắt tay giữa fans và thần tượng!" Sau đó lại đưa ra vấn đề, "Ở trong nhà, quyền quyết định thật sự đều bởi cô ư?"

Hoa Chiêu ý vị thâm sâu gật đầu. Tưởng Thiếu Phàm cẩn thận hỏi Ân Thiên Lãng, "Ân tổng, cô Hoa Chiêu nói là thật sao?"

Ân Thiên Lãng nhận lấy mic từ Giản Dịch, giọng nói trầm ổn mạnh mẽ, "Vợ của tôi nói cái gì thì chính là cái đó."

Dưới sân khấu ồn ào xôn xao.

Tưởng Thiếu Phàm thở dài một hơi, "Vậy thì tôi yên tâm rồi. Cô Hoa Chiêu, về sau tôi sẽ vẫn tiếp tục thích cô."

Hoa Chiêu chớp chớp mắt, hơi hơi cúi người, "Cảm ơn!"

Tưởng Thiếu Phàm, "Chúng ta quay lại nói về Minh Châu. Tôi nghe nói cô là người chủ động yêu cầu làm đại diện phát ngôn của Minh Châu."

"Đúng thế, tôi nhìn thấy bộ sản phẩm là khi ở trong văn phòng của Giản Dịch, vừa nhìn đã vô cùng thích. Lúc ấy tên của nhãn hiệu cũng là do tôi đặt, cùng tên với Weibo của tôi. Tôi đã nói với Giản Dịch rằng, tôi muốn làm đại diện phát ngôn của sản phẩm này. Đây cũng là nguyên nhân ban đầu khiến tôi tiến vào giới giải trí."

Dưới sân khấu ồ lên.

Tưởng Thiếu Phàm cũng vô cùng ngạc nhiên, "Cho nên, vì cô coi trọng bộ sản phẩm này đầu tiên cho nên mới quyết định phải làm minh tinh?"

Hoa Chiêu hơi nhếch khoé miệng, "Ừ. Tôi cảm thấy bản thân mình sẽ sử dụng nó thật tốt, ngay từ ánh mắt đầu tiên tôi đã bị hấp dẫn bởi sản phẩm son môi, màu sắc của nó, dáng vẻ của nó, khí chất của nó đều vô cùng hút mắt tôi."

Tưởng Thiếu Phàm cảm thán, "Nếu những lời này được phát ra từ trong miệng của một ngừoi khác thì tôi cảm thấy người đó quá tự đại, muốn khoe khoang. Nhưng mà những lời này lại là từ cô thì tôi bỗng cảm thấy rất tin tưởng là thật!" Hắn xoay mặt đối mặt với mọi người ở dưới sân khấu, "Không biết mọi người có cảm giác giống với tôi hay không?"

"Có!" Dưới sân khấu trăm miệng một lời.

"Cho nên, trang điểm của cô hôm nay là từ Minh Châu phải không?"

"Đúng vậy." Hoa Chiêu thực hiện nụ hôn trong phần cuối của quảng cáo Minh Châu, nhỏ giọng hỏi, "Mọi người cảm thấy thế nào?"

Tưởng Thiếu Phàm cùng dưới khán đài đồng thời hô, "Đẹp!!"

Ân Thiên Lãng cười rực rõ, mặt tự hào cũng không cam lòng.

"Được rồi." Tưởng Thiếu Phàm tuyên bố, "Sau đây chúng ta hãy cùng xem quảng cáo Minh Châu được công bố lần đầu tiên!"

Toàn bộ ánh đèn tắt đi.

Màn hình lớn sáng lên.

Đầu tiên là phát sóng quảng cáo riêng của Hoa Chiêu.Dĩ nhiên là tiếng than thở không thôi.

Quảng cáo thứ hai và cuối cùng, đến khi Ân tổng xuất hiện thì toàn bộ khán đài lập tức nổi lên tiếng cảm thán "Oh", xôn xao bốn phía.

Vẻ mặt Tưởng Thiếu Phàm cũng kinh ngạc, "Đây cũng là lần đầu tiên tôi xem quảng cáo này, vậy mà lại có Ân tổng, thật quá ngạc nhiên!"

Dưới khán đài cũng là tiếng thảo luận không ngừng.

Tưởng Thiếu Phàm chăm chú nhìn phía dưới: "Nếu như đã nói đến Ân tổng, ngài ấy cũng nhìn chằm chặp tôi rất lâu rồi, tôi cảm thấy ngài ấy rất muốn đứng giữa tôi và Hoa Chiêu tiểu thư. Mọi người ở phía dưới cùng mời Ân tổng mời lên đi!"

Phía dưới là tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Ân Thiên Lãng trầm ổn sải chân lên đài, quả nhiên chủ động đem Tưởng Thiếu Phạm gạt ra, đứng ở giữa hai người.

Dười đài cười to, đèn flash không ngừng nhấp nháy.

"Tôi đoán chừng ngay lúc này trên mạng đã bùng nổ! Hẳn là rất nhiều người giống như tôi, chưa từng nghĩ tới, Ân tổng cũng sẽ xuất hiện bên trong quảng cáo. Ngài có thể chia sẻ nguyên nhân cho tôi và mọi người biết được không?"

Ân Thiên Lãng đứng sát Hoa Chiêu, anh so với Tưởng Thiếu Phàm cao hơn không ít, ở trên cao nhìn xuống, nghêng đầu nhìn hắn,"Chẳng lẽ không phải là nên nắm tay trước một chút sao?

Tưởng Thiếu Phàm cong gối một nửa, nửa quỳ nửa đứng, diễn lố, "Ân tổng, tôi sai rồi!"

Ân Thiên Lãng hơi cúi thắt lưng, đỡ hắn, chủ động vương tay, "Tôi đã xem qua chương trình của cậu."

Tưởng Thiếu Phàm đưa tay ra nắm chặt, khiêm tốn không thôi, "Ân tổng khách sáo quá."

Hoa Chiêu bổ sung, "Anh ấy không có khách sáo."

"A? Thật?" Tưởng Thiếu Phàm kích động không thôi.

Ân Thiên Lãng gật đầu, "Vợ tôi xem chương trình của cậu, tôi cũng xem cùng cô ấy."

Tưởng Thiếu Phàm khom người, "Thật sự quá vinh hạnh. Tôi biết hai vị hôm nay còn có một chuyện mà mọi người không nghĩ tới. Giám đốc đài của chúng ta hôm nay cũng tới, cái này để giám đốc đài của chúng ra tuyên bố đi."

Giám đốc Dương cầm microphone, "Đúng, đài truyền hình An Thành của chúng tôi đã mời Ân tiên sinh cùng Ân phu nhân cùng tham gia một chương trình được chế tác hoàn toàn mới tên là . Tuần sau chúng tôi chính thức quay."

Tiếng hoan hô của fan hâm mộ nổi lên bốn phía, chương trình có thần tượng của mình đó!

Tưởng Thiếu Phàm: "Còn có đạo diễn Vân Chương Hồi, ngài hôm nay tới là ủng hộ ai?"

Vân Chương Hồi cầm microphone, "Tất nhiên là nữ chính bộ phim của tôi."

Dưới đài là một mảnh nghi hoặc, Vân Chươn Hồi nổi danh khiêm tốn, tính cách quái gở và cao ngạo, còn chưa có nghe nói qua ông chủ động đi ủng hộ diễn viên nào.

Vân Chương Hồi lấy phong cách nói chuyện riêng của mình tuyên bố, "Phim mới của tôi cuối tuần khai máy, Hoa Chiêu tiểu thư là một trong những nhân vật nữ chính, cô ấy vô cùng có mị lực, tôi hận vì muộn như vậy mới gặp được cô ấy."

Truyền thông dưới đài và fan hâm mộ càng thêm hưng phấn, lượng tin tức hôm nay quá lớn.

Mặc dù Tưởng Thiếu Phàm trước đó đã biết chuyện này, nhưng đến lúc này vẫn là tắc lưỡi không thôi.

Tưởng Thiếu Phàm thay mọi người hỏi, "Ân tổng, mọi người đều biết, ngài xưa này không chen chân vào ngành giải trí, thậm chí ngài rất ít khi tiếp nhận phỏng vấn truyền thông mảng kinh tế. Dân mạng đều hiếu kỳ, động cơ ngài tham gia là gì?"

Ân Thiên Lãng nhìn Hoa Chiêu, "Vợ tôi tham gia, cô ấy cần một người cộng sự."

Tưởng Thiếu Phàm đào hố, "Nói cách khác, kỳ thật ngài cũng không muốn tham gia?"

Hoa Chiêu quay đầu nhìn anh.

Ân Thiên Lãng rất tự nhiên giúp Hoa Chiêu vén sợi tóc bị tuột xuống ra sau tai, "Tôi làm việc cho vợ tôi, cô ấy muốn tôi đi nơi nào tôi liền đi nơi ấy."

Tưởng Thiếu Phàm miệng bị lấp đầy thức ăn cho chó, "A A A A, Ân tổng thật biết nói đùa."

Ân Thiên Lãng nhướn mày, "Cậu cảm thấy tôi nói đùa?"

"...Mọi người đều biết ngài là đại Boss."

"Người đảm nhiệm là tôi, vợ tôi mới là người đứng đầu."

Tưởng Thiếu Phàm kinh ngạc, nhìn dưới đài, "Tần tổng, sự thật là vậy sao? "Camera nhắm vào Trần Trì.

Trần Trì vẻ mặt phiền toái gật đầu, cầm microphone, "Vừa rồi ở trên sân khấu tôi đã nói qua rồi."

"Giản tổng?" Ống kính chuyển qua Giản Dịch.

Giản Dịch tiếp lời, "Hoa Chiêu năm đó đã mang theo sản nghiệp Hoa thị gả cho Ân tổng."

"Oa!" Phía dưới vang lên nhiều tiếng hô kinh ngạc, lúc này mới biết đây không phải đang nói đùa.

Mà ngay chính nhân viên trong công ty cũng bắt đầu không ngừng bàn tán.

Toàn bộ khán phòng yên tĩnh, dân mạng xem trực tiếp thì càng kích động, spam một đống bình luận.

[ Rốt cuộc bây giờ là sao? Ân Thiên Lãng chống lưng cho Hoa Chiêu, hay vẫn là Hoa Chiêu chống lưng cho Ân Thiên Lãng?]

[Hẻn nào, bảo sao mà nữ thần của chúng ta cứng như thế! Dùng tiền của mình đi đầu tư cho mình! Quả là không tầm thường ]

[Đôi vợ chồng nhà này định xưng bá thế giới đây mà, chúng ta không hiểu được đâu. ]

[Đây là muốn xưng bá ngành giải trí!]

[Nữ vương, xin nhận một lạy của tôi!]

Truyện Chữ Hay