Nữ Thần Đụng Phải Nữ Thần Kinh

chương 70

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Quý Ưu Trạch thật không ngờ… không, phải nói là vốn không hề nghĩ đến những điều xảy ra.

Sau khi bộ phim khởi chiếu, người khen ngợi diễn xuất nổi bật của cô thật sự là chất chồng lên nhau. Thậm chí còn có người lục lại các vai phụ trong những bộ phim mà cô từng tham gia.

Bởi vì quay không ít bộ phim truyền hình tả tơi, cộng thêm những vai phụ trong phim trước đây vốn không có nhiều đất diễn, với lại đa phần là bóng lưng, bên mặt, nên rất nhiều người nói những vai phụ đó có cảm giác không quá may mắn mà thôi.

Nhưng bây giờ, bởi vì ra mắt với “Nghe Lời Gió Nói”, rất nhiều người lại nói đến những bộ phim trước đây. Lúc này đây, nhóm fan nhà Quý có thể đúng lý hợp tình nói ra: “Diễn xuất của lão Quý nhà chúng tôi vốn rất tuyệt!”

Có người nói: “Quý Ưu Trạch thật sự phá vỡ sự tưởng tượng của tôi. Ấn tượng về diễn xuất thái quá, nhân vật diễn khóc như cười, cười như khóc, vừa chu mỏ vừa dậm chân của cô ấy. Đúng là siêu giả tạo và buồn nôn. Nhưng lần này… được rồi, Quý cô nương tiến bộ rất nhanh!”

Có người nói: “Sắc thái của Vương Nguyệt Bán, kết hợp hoàn hảo với Quý Ưu Trạch. Đạo diễn Vương quay phim học đường, lúc nào cũng làm tôi cảm thấy kinh ngạc đối với hiệu quả sắc thái của ông! Với lại, sau khi xem xong, rất muốn tìm một nữ sinh giống như Quý Ưu Trạch để hợp tác quay phim.”

Còn có người nói: “Quả nhiên Khang Tịch vẫn giỏi như vậy, em muốn nói với chị, đúng là không nhìn lầm chị mà! Chị rất giỏi! Mấy bọn lúc trước cắn chặt luôn mồm nói về việc thế thân, có nhìn thấy không, thực lực của Khang Tịch thật sự ở kia kìa!”

Còn có người nói: “Khang Tịch và Quý Ưu Trạch đúng là rất xứng! Yamete (dừng lại đi), tôi muốn đắm chìm!”

Gần như là trong một đêm, cho dù là vòng bạn bè, hay là Qzone, hoặc là diễn đàn tieba weibo, về cơ bản, đều có thể nhìn thấy mọi người bàn luận.

Có đôi khi cũng không tính là bàn luận, chỉ là đăng mấy tấm hình trong phim và vân vân, sau đó sẽ kèm thêm bên cạnh là lời thoại khá kinh điển trong phim. Cuối cùng lại thêm một câu cảm khái của mình.

“Sau khi xem xong, đột nhiên tôi nhớ đến bạn gái cũ. Người đã nói rằng phải bên nhau cả đời, kết quả lại cúi đầu dưới cuộc sống. Không biết cô ấy bây giờ thế nào.”

“Trầm Thanh Thiển nói với Quan Cảnh, đừng sợ, chúng ta có thời gian nửa đời người còn lại để yêu đối phương, tôi đột nhiên khóc. Ban đầu đã nói muốn cùng cô ấy đến rạp xem phim, kết quả là chia tay trong cùng một ngày. Phần còn lại của cuộc đời tôi, sẽ không bao giờ có được cô ấy.”

“Lúc mình nhảy dây, lúc nào cũng nhảy không tốt. Sợi dây lúc nào cũng đánh vào chân mình. Mỗi lần như thế cô ấy đều cười nói mình ngốc, nhưng sau khi cười xong lại cúi người giúp mình nhìn xem có bị thương hay không.”

“Mình không biết chúng ta có thể đi được bao xa. Nhưng, hy vọng có thể đi được đủ xa.”

“Cực thích Quan Cảnh, dám yêu dám hận. Tôi thẳng, nhưng tôi không phản đối người khác đồng tính. Mỗi người, nên có quyền lựa chọn của riêng mình.”

“Sau khi xem xong tôi không hề cảm thấy phản cảm chút nào, có thể là vì xem tình cảm bên trong là tình bạn đi, dù sao cũng không có cảnh giường chiếu, nên vẫn có thể chấp nhận.”

“Yêu chết Quý Ưu Trạch rồi…”

Đương nhiên, Quý Ưu Trạch nhìn những bình luận trả lời đó, cũng cảm thấy sắp yêu chết người xem rồi. Chuyện này đúng là, lần đầu tiên trong cuộc đời cô nhận được, nhiều lời khen ngợi cao như vậy.

Bởi vì trong phim biểu hiện tốt, với lại vé xem phim cũng bán được khá nhiều, nên đủ loại dạng quảng cáo đại diện phát ngôn tìm đến Quý Ưu Trạch và Khang Tịch.

Mặc dù trêи trang chính tài khoản của Quý Ưu Trạch công khai rõ ràng viết, hợp tác làm việc xin liên hệ người đại diện, với lại phía dưới còn viết địa chỉ email của người đại diện.

Nhưng mà, vẫn còn nhiều thực tế kẻ điên có đầy vấn đề gửi tin nhắn riêng cho cô.

Hơn nữa, những tin nhắn riêng đó, cũng đúng là vô cùng kỳ quặc làm cho người ta phải thở dài khen ngợi.

Khi phát hành bộ phim, cô còn bị rất nhiều doanh nghiệp ngành sản xuất bắt đi làm đại diện phát ngôn đến cô không còn không biết.

Ví dụ như que cay nào đó, bên trêи in chân dung lớn của cô, viết bên cạnh: “Siêu sao quốc tế Quý Ưu Trạch cực đề cử”. Quý Ưu Trạch cũng không biết mình biến thành siêu sao quốc tế lúc nào, cũng không biết mình thích ăn cái que cay đó khi nào. Cho dù muốn đề cử que cay, cũng phải đề cử với công chúng que cay Vệ Long siêu cấp nổi tiếng mới phải nha!

Tuy nhiên, vẫn có rất nhiều chuyện tốt tìm tới cửa.

Ví như có một đài truyền hình, bọn họ chia nhau tìm đến hai công ty của Quý Ưu Trạch và Khang Tịch tiến hành liên kết, nói là muốn làm một chương trình thực tế về cuộc sống ngày thường của ngôi sao, hai nhà đều đáp ứng.

Nghĩ ra tên chương trình thực tế là “Siêu cấp bạn cùng phòng”. Sẽ mời tổng cộng tám vị khách mời đến ở chung trong một căn biệt thự. Trong tám vị khách mời, có ngôi sao, có vận động viên, có người dẫn chương trình, có người mẫu, có phú nhị đại, cũng như người nổi tiếng trêи mạng.

Phú nhị đại là từ dùng để chỉ thế hệ giàu có thứ hai tại Trung Quốc

Đến bây giờ đã quyết định tham gia, có Quý Ưu Trạch và Khang Tịch, Tôn Phỉ, người dẫn chương trình Tiết Thiểu Hoa, vận động viên bơi lội Hồ Thanh Thanh người mẫu Mạc Lệ Nhi, phú nhị đại Tiền Gia. Còn cuối cùng là để người nổi tiếng trêи mạng nào tham gia, đến giờ vẫn đang xem xét.

Chương trình được lên kế hoạch là phải làm đủ hai mươi bốn tập. Phát sóng hàng tuần, vừa vặn phát sóng nửa năm. Bắt đầu ghi hình vào cuối tháng năm.

Tiết Thiểu Hoa và Tôn Phỉ trước đó đã từng tham gia các chương trình thực tế trêи truyền hình khác, và được hoan nghênh rộng rãi, lần này được đài truyền hình này khai thác nhiều, tất nhiên là được đãi ngộ đặc biệt cao.

Mặc dù nói Quý Ưu Trạch và Tôn Phỉ trước đây từng có không thoải mái, nhưng Quý Ưu Trạch cảm thấy, có một số việc, không cần phải luôn luôn để trong lòng. Với lại cô cũng không có lui tới với Tôn Phỉ, nên cũng không sao cả.

Chương trình này, phải nói là, Quý Ưu Trạch vẫn rất vui khi tham gia. Lý do rất đơn giản… bên trong có Khang Tịch. Bởi vì vậy những thứ khác cũng không thành vấn đề.

Tuy nhiên, Quý Ưu Trạch vẫn còn rất tò mò, cuối cùng sẽ chọn người nổi tiếng trêи mạng nào để tham gia.

Cô thường không chú ý đến người nổi tiếng trêи mạng, vì vậy không biết rõ những người nổi tiếng trêи mạng nào hiện tại đang nổi tiếng.

Đến cuộc hẹn cuối tuần của Khang Tịch, Quý Ưu Trạch ấn tắt đồng hồ báo thức, bò dậy khỏi giường, và rồi ngạc nhiên khi thấy cả căn nhà đều lộn xộn.

Chỉ thấy trêи giường, dưới mặt đất, tất cả đều rải rác rất nhiều loại quần áo và đồ dùng hàng ngày. Có hộc tủ ngăn kéo, cũng mở to, tất cả các đồ vật lộn xộn một đống.

Quý Ưu Trạch nhéo nhéo nhân trung của mình, đột nhiên cảm thấy nơi này giống như xảy ra một chuyện vô cùng khủng khϊế͙p͙. Vì vậy nhảy từ trêи giường xuống, mang đôi dép lê phá cửa phóng tới phòng khách.

“Không hay rồi, Khang Tịch, trong phòng cậu có kẻ trộm!” Sắc mặt Quý Ưu Trạch tái nhợt lớn tiếng gào thét lao nhanh đến phòng khách, thấy bóng Khang Tịch ngồi ngay ngắn trêи ghế sô pha, thì nhào tới.

“Nhìn đức hạnh của cậu kìa.” Khang Tịch quay đầu liếc nhìn cô.

Nhưng mà, sau khi thấy rõ ràng chuyện đang xảy ra trước mặt, vẻ mặt Quý Ưu Trạch thật sự so với gặp kẻ trộm còn khoa trương hơn nhiều.

Áo sơ mi sợi tơ hình con dơi tự nhiên cao cấp, vải dệt mềm mại không gì sánh được, trong tia sáng lấp lánh như một viên ngọc trai óng ả.

Váy xếp li màu đen, kiểu dáng là trước ngắn sau dài, hình ảnh ánh sáng nhìn rất thanh lịch.

Không, những thứ không phải là quan trọng nhất.

Điều quan trọng nhất là tại thời điểm này, có một người nữ ngoại quốc, với mái tóc màu vàng ngang vai, mắt sâu, mũi với chút tàn nhang, áo thun trắng kết hợp với quần jean, đứng bên cạnh Khang Tịch, giữ đồ uốn tóc giúp nàng làm tóc.

Sau khi thấy Quý Ưu Trạch, người nữ ngoại quốc ngẩng đầu hey một tiếng, sau đó gạt Quý Ưu Trạch sang một bên, tiếp tục nói đủ thứ chuyện với Khang Tịch.

Khoảng chừng qua một giờ, người nữ ngoại quốc thu dọn đồ dùng mình mang tới, rồi rời đi.

Khang Tịch cũng theo sau đứng dậy, sải bước chân ưu nhã đi đến mặt gương dựng đứng, ôm vai quan sát mình một lúc.

“Thế nào?” Khang Tịch mở hai tay, xoay người lại, nhìn Quý Ưu Trạch.

Quý Ưu Trạch tựa vào một bên, quan sát trêи dưới, trả lời: “Giống y như lão phật gia!”

“Lão phật gia quỷ cậu á!” Khang Tịch đi tới, nhón chân lên, búng cái trán Quý Ưu Trạch một cái.

“Ha ha.” Quý Ưu Trạch xoa trán cười cười, nói: “Mình biết, cậu đang cạnh tranh với Dương tiểu thư kia!”

“Cũng không phải.” Khang Tịch luôn bình tĩnh, gặp phải một tình địch khó đoán, cũng có chút không bình tĩnh.

Hai người sửa soạn xong, đi đến nơi hẹn với Dương Tố Hoan.

Quán trà đó nằm trong một góc khá yên tĩnh. Là của một bác trai của Dương Tố Hoan mở, ngày thường lui tới đều là ông cụ quý bà, không có người trẻ tuổi, mà còn yên tĩnh.

Chọn nơi này, chủ yếu là vì quán của Dương Tố Hoan buôn bán quá tốt, không thể chiêu đãi Khang Tịch.

Thật xa, Quý Ưu Trạch và Khang Tịch đã nhìn thấy Dương Tố Hoan đứng trước cửa. Lúc này cô đang trêu chọc chú chim trong lồng chim ông cụ treo trêи cây.

Sau khi thấy Khang Tịch và Quý Ưu Trạch, Dương Tố Hoan đi vài bước đến bên này.

Gió mát khẽ lướt qua, dương liễu tung bay. Đúng lúc này, một ông chú ngồi trêи chiếc xe ba bánh nhàn nhã đi qua, cầm loa phát thanh chen vào tầm mắt hai cô.

Trêи ngực ông chú treo một tấm bảng hiệu lớn…

Đó là chân dung của Khang Tịch, mà còn đang cười to. Bên cạnh viết một dòng chữ: “Nếu gián không chết sạch, tóc ông đây rụng hết! Thuốc diệt gián hiệu Khang Tịch, ai cũng nên có một cái!”

Không chỉ viết trêи tấm bảng kia, trong miệng còn hô lên.

Quý Ưu Trạch nhìn thấy, có chút không kiềm được, muốn cười.

Nhưng vào lúc này, lại một cái xe ba bánh xuất hiện. Cũng là một ông chú. Thấy thế nào cũng giống hai anh em.

Trêи ngực ông chú kia cũng đeo một bảng hiệu, bên trêи là chân dung của Quý Ưu Trạch, bên cạnh là câu quảng cáo: “Một giọt khiến con chuột chết không có chỗ chôn! Rất hiệu quả! Lừa đảo cho tiền tôi cũng không cần!”

Chân dung kia chắc là dụng tâm chọn ra, bên trêи là Quý Ưu Trạch cười xán lạn, còn giơ một tay lên không trung. Mà những chữ kia, đang treo trêи tay cô.

Điều này cũng thôi đi, càng làm người ta buồn bực chính là, người đàn ông kia còn chậm rãi đạp xe, vừa dùng loa phóng thanh hét: “Thuốc diệt chuột, thuốc diệt chuột, chuột sinh ra không có lợi. Chạy nhà đông, xuyên nhà tây, hai vợ chồng làm việc nó cũng nhìn… Một đồng tiền, không tính là tiền, không thể mua xe và tàu. Xấp xỉ một vạn cũng không tính là nhiều, ba đồng bốn đồng tính toán cái khỉ gió, kết giao bạn bè có được không, thuốc diệt chuột của tôi, Quý Ưu Trạch dùng rồi còn nói tốt!”

Ngay lúc đó, Quý Ưu Trạch thiếu chút nữa là phun máu lên mặt ông ta. Được rồi, so với cái kia của Khang Tịch còn quá đáng hơn! Cái này hét càng đầy nhịp điệu, càng nhuốm máu hơn!

Sau khi hai người chạm trán với xe ba bánh xong, hai người đàn ông tụ lại với nhau hút điếu thuốc, nói về hiệu suất hiện tại.

Dương Tố Hoan đứng bên kia, thấy bảng hiệu của hai người đàn ông, nghiêng đầu, rơi vào tự hỏi thật sâu.

Mà Quý Ưu Trạch và Khang Tịch, đã hóa đá từ lâu. Hôm nay, đúng là đến thể hiện tình cảm… ngay cả được đại diện phát ngôn, đều tới cùng nhau.

Truyện Chữ Hay