Nữ Thần Diễn Xuất

chương 79

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Type: yeuhoatigone

Lúc lái xe đến ngã rẽ, Vụ Mang Mang nói: “Cho em xuống phía trước là được”.

Nơi này nếu rẽ phải sẽ là đường về Hồ Khu, Vụ Mang Mang không muốn lại bị Lộ Tùy bắt cóc về nhà họ Lộ. Sai lầm đó cô đã phạm phải một lần là quá đủ, không muốn tái phạm nữa.

Vụ Mang Mang biết rõ, cô và Lộ Tùy không phải vì tình cảm sứt mẻ mà chia tay, chỉ là thực sự không hợp, cho dù miễn cưỡng ở cạnh nhau thì vẫn sẽ chia tay mà thôi.

“Em về đường Hà Tân hay lên núi?”, Lộ Tùy hỏi.

"Đường Hà Tân hay lên núi?”, Lộ Tùy hỏi.

Đường Hà Tân chính là con đường có căn hộ sang trọng ban đầu của Vụ Mang Mang.

“Em về nhà trên núi”, Vụ Mang Mang nói.

Lộ Tùy đi thẳng, điều này khiến Vụ Mang Mang thở phào.

Lộ Tùy nhìn vẻ mặt như trút được gánh nặng của cô, cụp mắt xuống, không hiểu anh đang nghĩ gì.

Chiếc xe chưa đến nhà họ Vụ giữa lưng chừng núi thì Vụ Mang Mang đã bắt Lộ Tùy dừng lại, cô sợ bị sếp Vụ hoặc bà Liễu nhìn thấy Lộ Tùy đưa mình về, lúc đó cô lười giải thích lắm.

Vụ Mang Mang nhìn anh, với tâm tư của người này thì không thể không biết ý cô, nhưng trên gương mặt anh không có chút khó chịu nào, còn đích thân xuống xe mở cửa giúp cô.

“Cảm ơn anh đã đưa em về”, Vụ Mang Mang đón lấy vali trong tay Lộ Tùy.

Lộ Tùy hờ hững “ừ” một tiếng.

Vụ Mang Mang thực sự không hiểu thái độ này của Lộ Tùy là gì, có nghĩa là tiến có thể tấn công, lùi có thể phòng thủ sao?

Vụ Mang Mang vốn tính sốt ruột, muốn cắt đứt triệt để, không muốn chơi trò mờ ám với Lộ Tùy.

Thế nên Vụ Mang Mang đi được hai bước rồi lại kéo vali quay về trước mặt Lộ Tùy, “Lộ Tùy, em nghĩ chúng ta đều hiểu rõ chúng ta không hợp nhau. Sai lầm cũ không muốn tái phạm lần nữa, anh không cần lãng phí thời gian với em đâu”.

Lộ Tùy không nói gì, nhưng ánh mắt tối sầm lại.

Vụ Mang Mang cảm thấy cô nói thế có lẽ hơi vô lễ, nhưng cô lại chân thành bổ sung: “Lộ Tùy, em hiểu tâm ý của anh, được anh yêu thích, em cảm thấy rất vinh hạnh, nhưng chúng ta thực sự không hợp nhau”.

Hàng lông mày của Lộ Tùy hơi động đậy, Vụ Mang Mang nhìn thấy sự thay đổi nhỏ đó lại thấy thấp thỏm trong lòng, lời anh nói tiếp theo tuyệt đối sẽ không dễ nghe!

Vụ Mang Mang vội vàng nói tiếp: “Em biết anh định nói chuyện tối qua. Mọi người đều là người lớn, nhất thời bồng bột mà thôi. Hơn nữa em không phải là người không thua nổi, em đã tham gia hoạt động thì đồng ý đánh cuộc, chấp nhận chịu thua”.

Vụ Mang Mang cảm thấy thái độ mình rất đứng đắn, rất tốt!

“Nếu em đã đồng ý đánh cược, chấp nhận chịu thua vậy thì tối qua em phản kháng cái gì?” Lộ Tùy mỉa mai.

“Em đâu có phản kháng?!”, Vụ Mang Mang tỏ vẻ ấm ức vì bị oan.

“Ồ”, Lộ Tùy nghe thấy lập tức nở nụ cười, hơn nữa càng lúc càng mở rộng, Vụ Mang Mang hiếm khi nhìn thấy cảm xúc mạnh đó trên gương mặt anh, quên cả lời định nói.

Tuy Lộ tiên sinh bình thường đã rất đẹp trai, nhưng khi anh cười thì hình như càng đẹp hơn, răng rất trắng, lúc cười to sẽ trở nên dịu dàng ấm áp hơn nhiều, khiến bạn ôm hy vọng rằng anh sẽ mãi mãi giữ cảm xúc hiện giờ.

Đến khi Vụ Mang Mang hoàn hồn lại thì mới ý thức được mình đã nói lời ngu ngốc thế nào, thật lòng không thể nói chuyện được nữa, cô kéo vali định bỏ đi ngay.

“Đúng rồi”, Lộ Tùy nói sau lưng Vụ Mang Mang: “Đừng mua thuốc, bây giờ chắc là kỳ an toàn của em chứ?”.

Vụ Mang Mang khựng lại, cô tức đến nổi không nhớ đến chuyện này, ban nãy trên đường đi đã nghĩ sẽ đi mua thuốc.

Vụ Mang Mang đúng là đang trong thời kỳ an toàn, bà dì vừa mới đi.

Chỉ là quá lâu rồi mà Lộ Tùy còn nhớ chu kỳ sinh lý của cô, đúng là không thể chịu nổi!

Vụ Mang Mang quya lại trừng mắt với Lộ Tùy, sau đó nhanh chóng kéo vali bỏ chạy.

Hai hôm sau, Vụ Mang Mang quay về đại học A, kỳ quặc là tuy mới ở nửa năm nhưng bất giác Vụ Mang Mang cảm thấy phòng ký túc hình như mới là cảng tránh gió để cô an tâm nghỉ ngơi.

Vào học bận rộn, thí nghiệm, tra cứu tư liệu để viết luận văn, học kỳ sau có lấy được học bổng hay không hoàn toàn phụ thuộc vào nửa năm này.

Năm nhất chủ yếu là xem thành tích bình quân các môn để phân loại, nhưng cũng có những người đã phát triển luận văn rồi, như vậy có thể lấy được học bổng dễ dàng.

Vụ Mang Mang tuy không quá túng thiếu, nhưng từng trải qua thời kỳ khó khăn cô nàng này đã biết cách dành dụm tiền, tiền học bổng dày dặn có thể đóng học phí cho học kỳ sau của cô, đương nhiên cô phải phấn đấu hết sức.

Thế nên Vụ Mang Mang vừa về trường đã hết sức bận rộn, vứt hết mọi chuyện xảy ra trong kỳ nghỉ đông ra khỏi đầu, đại học A giống như một tấm bản đồ cô mới mở ra, xem như một cuốc sống mới khác.

Thế tấn công của Quách Tuyết Phong mãnh liệt hơn học kỳ trước, mỗi ngày mua bữa sáng cộng thêm một cành hoa hồng, “Mang Mang, ngày Mười bốn tháng Hai tôi đến thành phố của cậu nhé”.

“Mình không biết nữa”, Vụ Mang Mang hơi kinh ngạc.

Quách Tuyết Phong cưới cười, “Tôi nghĩ bố cậu bị thương chắc là không có tâm trạng để đi chơi lễ nên không gọi điện cho cậu, nhưng hôm đó tôi muốn hít thở cùng một bầu không khí trong thành phố với cậu”.

Vụ Mang Mang hơi cảm động, sự chân thành và yêu mến nồng nhiệt như thế hình như chỉ có thể tìm thấy ở những người trẻ tuổi trong trường học mà thôi.

Vụ Mang Mang đã viết một bài mới trong Weibo Hồng Hạnh của mình: “Bay đến thành phố của tôi, chỉ vì muốn hít thở cùng một bầu không khí trong thành phố với tôi, cảm động”.

Đã vào Weibo rồi nên Vụ Mang Mang khó tránh khỏi hỏi thăm những Weibo khác của mình, trong Weibo Hồng Hạnh thứ mười ba cô đơn một dòng, “Cành hồng hạnh này hơi bẩn”.

Trước mắt chưa có ai theo dõi.

Ánh nắng cuối tuần đã bắt đầu ấm áp, Vụ Mang Mang ngủ một giấc ngon lành, nằm ườn trong chăn ấm một lúc, mới thức dậy đánh răng thì nghe có người gõ cửa.

Tăng Như Lăng đã rửa ráy xong, đang thao kem lót, nghe tiếng gõ cửa thì chạy ra mở, nhìn thấy một người đàn ông siêu cấp đẹp trai đứng ở cửa.

Mắt Tăng Như Lăng lóa lên, hận không thể đưa hai tay che mặt, trời ạ, cô nàng mới thoa kem một nửa, cô nàng còn tưởng là bạn phòng kế bên ghé chơi, con gái với nhau không cần quan tâm đến hình tượng làm gì.

“Anh tìm ai ạ?”, Tăng Như Lăng kìm nén ham muốn chui xuống lỗ, hỏi.

Phong độ của đối phương tốt vô cùng, nhìn gương mặt đen trắng lốm đốm của cô nàng mà không hề tỏ ra kinh ngạc hay kỳ quặc gì cả, chỉ riêng điểm này Tăng Như Lăng đã chấm chín mươi chín điểm cho anh rồi, đó là số điểm cao nhất dành cho đàn ông trong lịch sử.

“Tôi tìm Vụ Mang Mang, cô ấy có ở đây không?”, Lộ Tùy hỏi.

Ngay cả giọng nói cũng hay đến mức khiến lỗ tai người khác mang thai ngay, Tăng Như Lăng lại lén cộng thêm một điểm cho Lộ Tùy.

Phụ nữ ham mê sắc đẹp chính là dễ bị lừa gạt như thế đấy.

Tai Vụ Mang Mang nghe thấy giọng đàn ông, lập tức tò mò quay lại, toà nhà ký túc này của các cô được quản lý khá nghiêm ngặt, ngay cả Quách Tuyết Phong cũng chưa từng đến đây.

Thế nên bỗng dưng nghe thấy giọng đàn ông nên đương nhiên là Vụ Mang Mang tò mò rồi.

Chỉ có điều khi nhìn thấy người đó, Vụ Mang Mang suýt thì sợ đến tè ra quần, ngay cả bọt kem đánh răng ở khóe môi cũng chưa kịp lau đi, cô mở cửa lao vọt ra ngoài.

Vụ Mang Mang hoàn toàn không ngờ được sau một tuần mà Lộ Tùy lại thần thông quảng đại dám đến ký túc của cô, cô nhất định sẽ mách với dì quản lý ký túc.

“Cậu ơi, cậu đến thăm cháu ạ?”, Vụ Mang Mang cười giả tạo bước tới, quay sang nói với Tăng Như Lăng, “Đây là cậu của chị, chị từng kể em nghe đó”.

“Cậu à, cậu đứng ngoài đợi cháu một lát, cháu thay đồ rồi ra, bạn cháu vẫn chưa tắm rửa gì hết”. Vụ Mang Mang nói một tràng như bắn súng, chỉ sợ người ta cắt ngang.

Tăng Như Lăng sực nhớ đến gương mặt loang lổ của mình, tuy ông cậu rất đẹp trai nhưng cô nàng cũng thấy mắc cỡ, nên Tăng Như Lăng không phản đối Vụ Mang Mang nói.

Còn Lộ Tùy thì thong thả nói: “Cậu à? Ban nãy anh nói với dì quản lý bên dưới, anh là dượng của em, lát nữa em đừng nói hớ đấy”. Lộ Tùy giơ ngón tay cái ra, lau đi bọt kem dính bên khóe môi Vụ Mang Mang.

Vụ Mang Mang biết ngay Lộ Tùy sẽ không phối hợp với mình, cô đành trân mặt ra cười với Tăng Như Lăng: “Cậu của chị chỉ thích nói đùa thôi”.

Tăng Như Lăng nhìn Vụ Mang Mang, vẻ mặt như kiểu chị đang bắt nạt IQ của em đó hả?

Vở kịch này Vụ Mang Mang cũng không diễn được nữa, cô đầy Lộ Tùy ra ngoài, hất tay anh ra rồi đi thẳng đến cửa sổ cuối hành lang, dừng lại hỏi, “Anh đến để làm gì?”.

“Anh đến thăm cháu gái của anh”, gương mặt Lộ Tùy chỉ chực mỉm cười.

Vụ Mang Mang nhón chân lên áp sát mặt lại gần Lộ Tùy, “Nhìn đi, nhìn xong rồi thì đi”.

Lộ Tùy quả nhiên chăm chú ngắm cô, sau đó mới nói: “Gần đây có phải em nóng trong người không, có ghèn ở mắt kìa”.

Vụ Mang Mang đạp lên giày da sang trọng của Lộ Tùy, sau đó chạy về ký túc một cách mất thể diện, nói chuyện với Lộ Tùy sẽ khiến cô chết sớm mất.

Tăng Như Lăng đã thoa kem xong, vẽ lông mày, tô son, lại gần Vụ Mang Mang hỏi vẻ gian tà: “Cậu của chị đẹp trai quá, chị có thiếu mợ không?”.

Vụ Mang Mang huých cùi chỏ vào người Tăng Như Lăng, “Thiếu”.

Tăng Như Lăng lườm cô, “Xì, chị chỉ biết lừa em”.

Vụ Mang Mang không nói gì.

Tăng Như Lăng đập vai vào lưng Vụ Mang Mang, “Haizzz, nói đi, vị này rốt cuộc là ai? Nhìn không giống người bình thường”.

Vụ Mang Mang vừ bôi kem dưỡng da vừa nói: “Bạn trai cũ của chị”.

“Trời ơi”, Tăng Như Lăng tỏ ra khoa trương, “Sao lại chia tay? Sao chị nỡ chia tay? Chỉ gương mặt đó thôi, ngắm cả đời cũng không thấy chán đó”.

Vụ Mang Mang thầm nghĩ ban đầu chị cũng nghĩ thế đấy.

“Tính cách không hợp”, Vụ Mang Mang nói.

Người bình thường sẽ nghĩ bốn chữ “tính cách không hợp” này là trả lời cho có lệ, Tăng Như Lăng vốn trí tưởng tượng phong phú nói ngay: “Có phải anh ấy ngoại tình không?

Bây giờ đàn ông đẹp trai lại có tiền đều thế cả. Bây giờ anh ấy quay đầu, cảm thấy chị tốt hơn đúng không?”.

“Không phải”. Vụ Mang Mang không nhịn được tâm sự với cô nàng, “Quản chị rất nghiêm, sáu giờ sáng phải dậy tập thể dục, chín giờ tối phải lên giường đi ngủ, còn không cho chị chơi game, trước mặt anh ấy cũng không được chơi điện thoại. Cuối cùng còn xóa sạch trang bị trong tài khỏan mà chị đã chơi hơn ba năm trời, chị thực sự không thể chịu đựng được, em nói có phải không?”.

Tăng Như Lăng tỏ vẻ hoàn toàn không hiểu nổi Vụ Mang Mang, “Tốt qúa còn gì. Nếu có người quản em như thế thì eo của em sẽ không có mỡ rồi”, Tăng Như Lăng véo vào phần mỡ bụng của mình.

“Chị đúng là có phúc mà không biết hưởng, làm bộ làm tịch”.

Vụ Mang Mang bĩu môi, đàn ông có hợp hay không chỉ có người có kinh nghiệm mới hiểu được, người ngoài chỉ có thể nhìn thấy hào quang của Lộ Tùy thôi.

Vụ Mang Mang bôi kem xong thay đồ, chải tóc rồi mới mở cửa, Lộ Tùy quả nhiên đứng trước cửa, Vụ Mang Mang ngước lên nhìn, cửa phòng xung qaunh đều mở hết, một đám con gái thò đầu ra lén lút nhìn.

Thời buổi này đẹp trai trên tivi hay mạng đều là kiểu “thịt tươi nhỏ”, mặt thư sinh, da dẻ mịn màng hơn phụ nữ, hiếm khi có ông chú đẹp trai đầy ắp ma lực đàn ông như Lộ Tùy, mới nhìn đã biết quý ông tài giỏi có nhà có xe, mọi người đều muốn ngắm nhìn để rửa mắt.

Lại nhìn Lộ Tùy, anh vẫn tỏ ra ung dung tự tại, quen làm mục tiêu nổi bật của mọi người từ lâu rồi.

“Đi thôi”, Vụ Mang Mang tức tối nói với Lộ Tùy.

Cô mới đi mấy bước thì Tăng như Lăng đuổi theo, “Mang Mang, cái đó… buổi tối chị quay về chứ? Trước tám giờ rưỡi nhất định phải về đó”.

Vụ Mang Mang khoát tay với Tăng Như Lăng, yên chí, lát nữa cô sẽ xử lý Lộ Tùy, buổi trưa vẫn có thể quay về ăn trưa mà.

Xuống lầu một, Vụ Mang Mang kéo Lộ Tùy đến trước mặt dì quản lý ký túc, lạnh mặt nói vẻ kích động: “Dì ơi, sao dì lại tùy tiện cho một người đàn ông vào đây? Anh ấy gạt dì đó,a nh ấy không phải dượng của cháu, cháu không có người cô nào hết. Dì để anh ấy vào, không sợ nữ sinh của chúng ta xảy ra chuyện ư?

Truyện Chữ Hay