---------------------------------
“Được rồi. Sẽ có một buổi tiệc chào mừng tối nay. Bây giờ, tôi sẽ đưa các trò tới kí túc xá và tiện thể cho các trò xem khuôn viên trường trên đường luôn. Những học viên năm 2 sẽ đảm nhận việc trông coi mấy trò nên hãy nghe lời bọn họ bảo. Nếu mấy trò có gì chưa hiểu, hỏi tiền bối. Các tiết học sẽ bắt đầu từ ngày mai. Đừng tới lớp muộn. Tất cả những gì mấy trò cần mang theo là một công cụ viết [note49865]. Đó là tất cả. Muốn hỏi gì nữa không?”
Không có câu hỏi nào cả, và rồi tiết chủ nhiệm kết thúc. Hugan dẫn các học viên ra ngoài để tham quan khuôn viên trường.
“Razé-chan!” Folia lập tức lao về phía Razé. Ngoài hai người họ ra thì chẳng còn thường dân nào khác trong lớp. Vậy nên, không nghi ngờ gì việc Razé đang được dựa dẫm.
Folia: “Cậu là học sinh được nhận học bổng à? Giỏi quá! Tớ thực sự rất bất ngờ đấy!”
Razé: “Thiên phú ‘Chữa thương’ của cậu cũng làm tớ ngạc nhiên lắm. Kĩ năng dịch chuyển của tớ thì bình thường thôi. Tớ ghen tị với cậu lắm đấy”
"Có gì đâu! Cậu là người đầu tiên tớ gặp có thiên phú là ma thuật "Dịch chuyển" đấy. Có rất nhiều loại phép thuật, và mình nghĩ mỗi loại loại nào cũng đều rất tuyệt vời,” Folia mỉm cười. Khuôn mặt cô ấy trông như một thiên thần trẻ trung và trong sáng. Giọng cô ấy ngân lên như chuông, cho người nghe một cảm giác dễ chịu.
"Cậu nói đúng. Cảm ơn,” Razé thẳng thắn nói trong khi nhìn vào ma cụ (một công cụ hoặc phụ kiện gắn đá ma thuật) trên cánh tay của Folia. Ma cụ kiểu vòng tay được tô điểm bằng một viên đá ma thuật màu trắng. Sử dụng một viên đá phù hợp với Thiên phú của bản thân sẽ giúp cải thiện chất lượng phép thuật. Razé cảm thấy đó là một lựa chọn tốt.
Razé: “Chiếc vòng dễ thương thật đấy”
Folia: “Cảm ơn. Cậu đeo khuyên tai à ? Xỏ khuyên như vậy có đáng sợ lắm không?”
Razé: “Huh? Việc đó được thực hiện bằng phép thuật, chuyện đó ổn thôi. Tớ thích khuyên tai hơn vì như vậy thì tớ sẽ không làm mất nó được.”
Khuyên tai của Razé được đính đá chạm khắc rất tinh xảo. Đôi khuyên tai được gắn chặt bằng phép thuật nên nó sẽ không bị rơi ra ngay cả khi cô ấy rung lắc. Đây không phải là một phụ kiện thời trang; đây là thứ được tạo ra bởi quân đội. Nói không ngoa rằng nó được thiết kế cho mục đích chiến đấu. Nó hoàn toàn khác biệt so với những chiếc bùa được sử dụng bởi các quý tộc, những cái có thiết kế rất đẹp mắt.
Tuy nhiên, lượng sức mạnh ma thuật ẩn chứa bên trong viên đá ma thuật không tỉ lệ thuận với kích thước của nó. Điều quan trọng là sức mạnh của chính con quái vật đã chứa nó và liệu phần lõi của viên đá ma thuật đó có được xử lý tốt hay không. Viên đá ma thuật mà Razé đeo là chiến lợi phẩm cô ấy kiếm được và được xử lý bởi một người đồng đội rất xuất sắc trong quân đội. Vì vậy, ngay cả khi trông nó khá nhỏ nhắn, nó thực sự rất mạnh.
Nếu người đeo không phát huy được sức mạnh của viên đá ma thuật thì nó cũng chẳng khác gì một viên sỏi là mấy. Khỏi phải nói, khả năng sử dụng đá ma thuật của cô ấy đã đạt tới đỉnh cao. Chà, đó không phải là thứ có thể nhận ra được chỉ qua một cái nhìn đơn giản. Thế nên, sẽ không ai nhận ra Razé mạnh mẽ đến nhường nào.
Hugon: “Đây là sân tập. Còn tháp đồng hồ đằng kia là tòa nhà [note49868] giáo viên. Đừng lại đó nếu không phải trường hợp khẩn cấp. Phía đông có một vườn hoa. Nhưng hãy cẩn thận vì mấy đứa sẽ bị mắng nếu làm gì đó bừa bãi đấy.”
Ngay khi vừa bước ra khỏi hành lang, đập vào mắt họ là một khu đất rộng lớn. Có vẻ như đó là sân tập. Và ở phía bên kia, có một tòa tháp lớn với một chiếc đồng hồ trên đỉnh. Đó là kiểu kiến trúc Gothic với những họa tiết rất công phu. Các giáo viên cũng sống quanh khuôn viên trường, vì vậy đó là một khu vực riêng tư cần thiết. [note49866]
Lần tới mình nên đi xem vườn hoa nhỉ, Razé nghĩ.
Folia: “Khuôn viên rộng thật đấy.”
Razé: “Ừm…”
Là một người đã từng đi khắp nơi để do thám, Razé không thực sự cảm thấy khuôn viên trường rộng lớn. Điều khiến cô chú ý là cái kết giới bao quanh học viện. Không như những học sinh khác, cô ấy nhìn về phía xa và tự hỏi khu vực mà rào chắn bao phủ rộng tới đâu. Nhưng cô biết rằng bản thân sẽ gây rắc rối nếu cô đi kiểm tra nó. Vì vậy, tất nhiên là cô ấy sẽ không làm điều đó.
Cả đám quay lại con đường họ đã đi và rẽ trái ở cuối hành lang. Khi họ ra khỏi cửa, họ thấy một con đường lát đá cuội với một cánh cổng ở cuối con đường.
Hugon: “Bên đó là . Đó là khu vực được tạo ra dựa theo quang cảnh của một thị trấn bình thường. Đối với những ai không thể tùy tiện ra ngoài, mấy đứa có thể mua sắm ở đây mà không cần phải lo lắng nữa. Ở đó có rất nhiều cửa hàng khác nhau, vì vậy mấy đứa sẽ tận hưởng chúng thôi.”
Điều này làm cho các học viên cảm thấy rất phấn khích. Đối với một người bình thường, không có gì đặc biệt khi đến một khu phố mua sắm. Nhưng với những học sinh ở đây, điều đó cũng giống như đi thăm quan một công viên giải trí vậy.
Làm một quý tộc cũng chẳng phải điều dễ dàng gì, Razé nghĩ. Và sau đó, cô thấy một điều cực kỳ sốc.
“Adis-sama, lần tới ngài có muốn cùng em tới phố mua sắm không?”
"Này, tôi định rủ ngài ấy đi trước mà!"
"Không, đi với tôi!"
“Adis-sama, ngài sẽ đi với em trong kỳ nghỉ tiếp theo chứ?”
–…………Tình huống quái quỷ gì thế này?! Trước khi cô ấy nhận thức được, con trai của 'Ác quỷ' đã thu nạp một dàn harem với các cô nữ sinh trong lớp của họ. Razé choáng váng và quan sát đám đông đó. Cô tự hỏi con trai của 'Ác quỷ' sẽ đáp lại những cô gái đó như thế nào.
Adis: “Cảm ơn những lời mời nhé. Tại sao lần tới chúng ta không đi cùng nhau nhỉ?”[note49867]
Các cô gái: “Kyaa~!!”
Razé: “…Chà.”
Carna: "Thật là một trò hề.”
Nghe thấy giọng nói chỉ trích khác, Razé quay sang nhìn Carna, người đang đứng bên cạnh Folia.
Carna: “Tôi rất vui vì được gặp một người cùng chung chí hướng.”
Razé: “Mortens-sama…”
Razé nhìn Carna Foote Mortens, con gái độc nhất của Bộ trưởng Bộ Ngoại giao. Cô ấy trông thật lộng lẫy trong chiếc váy cuộn dọc màu tím nhạt, khác với kiểu dễ thương như Folia, cô ấy là kiểu người xinh đẹp. Khi cô ấy cười, nốt ruồi dưới mắt trở nên thật quyến rũ. Razé hoàn toàn bị mê hoặc.
Carna: “Đám đông đó đúng là một trò hề. Tôi rất vui vì có thể có một cuộc trò chuyện khôn ngoan với ai đó.”
Razé: “Không, không hề đâu ạ.”
Carna: “Fufufu, không cần phải khiêm tốn như vậy. Đây là nơi quy tụ những con người đã cùng vượt qua một kỳ thi. Và cậu còn là học viên được nhận học bổng. Tôi nghĩ cậu nên tự tin vào chính mình hơn đấy. Razé-san và Folia-san, các cậu có thể gọi tôi là Carna."
Đó là một điều vinh dự khi được nói chuyện với nữ sinh có thứ hạng cao nhất trong Lớp A. Razé mỉm cười hạnh phúc.
Razé: “Đã hiểu, Carna-sama. Tôi rất vui được làm quen với cậu.”
Folia : “Ca- Carna-sama. Liệu mình cũng có thể làm quen với bạn chứ ?
Carna: “Tất nhiên rồi. Tôi đã quyết định từ đầu rằng tôi phải kết bạn với cậu mà, Folia-san.”
Những lời của cô ấy như thể cô ấy đã quen biết Folia từ rất lâu rồi. Razé cảm thấy hơi kỳ lạ khi nghe điều đó, nhưng cô ấy nghĩ rằng có lẽ ý định của Carna chỉ đơn giản là cô ấy muốn nói chuyện với Folia trong buổi lễ khai giảng vì cô ấy rất đáng yêu. Sau đó cô quyết định không nghĩ về nó nữa.
Adis: “Ồ, đúng rồi. Hoàng tử Ruben! Claude! Hai người có muốn tham gia cùng chúng tôi không?”
Khi Razé nghe Adis gọi Ruben, cô ấy quay lại nhìn đám đông. Chỉ với một câu nói đó, thêm nhiều cô gái nữa bắt đầu vây quanh Adis.
–Aah, tụi con trai trong lớp thật đáng thương quá.
Ngay cả Hoàng tử Ruben cũng thở dài. Claude Orr Lesir, người có cùng nhũ mẫu với Hoàng tử Ruben cũng đang nhìn Adis qua cặp kính bằng ánh mắt sắc lạnh.
Con người ở thế giới này có vẻ phát triển nhanh hơn một chút so với thế giới ở kiếp trước của Razé. Cô đã thấy có rất nhiều thanh niên trông có vẻ trưởng thành, nhưng cô không ngờ rằng lại có một chàng trai hành động như người lớn đến thế này. Cô lại gửi ánh nhìn đáng thương về phía những nam sinh trong lớp.
Razé: “Cậu ấy thật tuyệt vời, theo một cách khác.”
Folia: “V-Vâng, đúng vậy. Có vẻ sẽ rất vui khi đi mua sắm theo nhóm.”
Cô ấy có một trái tim thật trong sáng, Razé nghĩ khi nắm lấy tay Folia.
Razé: “Tớ sẽ đi cùng với cậu. Vì vậy Folia à, hãy đảm bảo rằng cậu luôn là chính mình nhé.”
Folia: “Ồ, cậu sẽ đi với tớ ư?”
Razé: "Ừ."
Folia: “Yeay!”
Họ mới gặp nhau vài giờ nhưng Razé sẽ không để Folia trở thành con mồi của hắn. Một cô gái trong sáng như vậy, cô ấy có thể dễ dàng bị lừa bởi những kẻ gian ác. Quá nguy hiểm.
Razé: “Carna-sama, cậu có muốn tham gia cùng chúng tôi không?”
Carna: “Tất nhiên. Tôi rất sẵn lòng. Cảm ơn cậu đã mời."
Carna gật đầu và nở một nụ cười thật tươi. Thành thật mà nói, nếu tôi mà là một chàng trai, tôi sẽ hoàn toàn bị mê hoặc bởi nụ cười đó, Razé vô thức ôm hai người cô gái xinh đẹp bên cạnh mình.