Chương 15: Sự chán chường của Carna
Fish: Tên chương có lẽ đang nhắc tới Haruhi Suzumiya (?), tại sao lại có những người đánh được 10k chữ mỗi ngày cơ chứ (??). Nếu tôi viết một từ mỗi giây và bỏ qua thời gian suy nghĩ cùng mấy thứ khác thì vẫn mất gần 3 tiếng đấy! Naiwa~
----------------------------------
Thật xin lỗi vì sự đường đột này nhưng Carna Mortens sở hữu kí ức từ tiền kiếp.
Cô đã nhớ ra tất cả khi vừa tròn 12 tuổi, ngay sau khi hôn ước của cô với Hoàng tử Ruben được quyết định. Cô đã từng rất hạnh phúc khi được đính hôn với người mình thích, chỉ để rồi sau đó nhận ra cái tương lai vô vọng của bản thân khiến cô suy sụp.
“Tô- Tôi không phải là phản diện!” Cô ngã người xuống giường của mình trong một căn phòng rộng rãi, xa hoa.
Trước hết, trong kí ức của cô, thế giới này thực chất là một Otome-game gọi là "Blue Orchid” [note55689]. Lấy bối cảnh tại Học viện Hoàng Gia Centrior, thế giới này chỉ xoay quanh cô gái ấy – nữ chính Folia Cresias. Có thể bạn đã đoán ra Hoàng tử Ruben là nam chính, và sự thật rằng nữ chính được định đoạt là sẽ đến với với hoàng tử cũng đồng nghĩa với hôn ước của Carna sẽ chẳng có kết cục tốt đẹp gì.
Rồi nữ phản diện Carna, người si mê Hoàng tử Ruben, sẽ bắt nạt Folia và bị ghét bởi hoàng tử và các nhân vật khác.
Sau cùng, cô bị chính cái ma thuật tà ác của mình nuốt chửng và hóa thành Quái vật để rồi thảm bại dưới tay nữ chính cùng các tình yêu của mình. Thật là một cái kết kinh khủng và tồi tệ.
Sau cái chết của Carna, nữ chính sẽ thắt chặt tình cảm của mình với các mục tiêu chinh phục và sau đó họ… à mà thôi.
“Nếu mọi chuyện mà kết thúc như vậy thì mình thà để cái hôn ước này bị hủy còn hơn!” Carna đã khóc khi nghĩ về tất cả những điều đó. Nếu như chỉ bị hủy hôn ước đã đành, đẳng này cô còn biến trở thành Quái vật. Cứ nghĩ về điều đó lại khiến cô run rẩy.
“Thế quái nào lại có yếu tố chiến đấu giả tưởng trong một Otome game cơ chứ?!!” Đáng tiếc thay, nhà phát triển lại không có ở đây để nghe nỗi lòng của cô ấy. Dù sao đi nữa thì cô vẫn phải hành động. Cô sẽ nhập học tại học viện trong vòng 3 năm tới và vào mùa đông của năm thứ hai, cô phải đối mặt với hồi kết của mình.
“Trong cảnh cuối của game, các cặp đôi chính sẽ âu yếm nhau khi bước vào Năm 3.”
Cô ấy cũng muốn tận hưởng tuổi trẻ và tốt nghiệp một cách thanh bình mà không phải vướng bận điều gì. Những giọt nước mắt lại lăn dài.
“Thậm chí mình đã đính hôn với Hoàng tử Ruben, vậy mà sau cùng mình còn chẳng thể ở bên anh ấy…”
Trong tiền kiếp, khi lần đầu chơi, cô đã yêu người người đàn ông này rồi. Carna đã yêu hắn từ trước cả khi sinh ra.
Ruben chân thành, có tính chiếm hữu cao và là một người nhiệt thành trong tình yêu. Hắn ta cũng rất đẹp trai nữa và thậm chí còn là một hoàng tử. Sẽ thật kì lạ nếu cô không mê mệt hắn.
“Không. Mình chưa thể bỏ cuộc được. Đương nhiên là mình không muốn gặp Bad ending, nhưng hơn cả đó mình không muốn Hoàng tử Ruben gặp nguy hiểm.” [note55690]
Và rồi cuộc đấu tranh của Carna bắt đầu. Mặc dù cô đã cố gắng hết sức nhưng cái bi kịch đó mỗi ngày một gần hơn.
“Tiểu thư Carna, tiếp theo là buổi học ma pháp.”
“Được rồi. Ta tới ngay đây.”
Ngay khi vừa kết thúc buổi học thì sẽ tới bài thực hành, và sau một quãng nghỉ ngắn cô sẽ phải tiếp tục học nhảy và các phép lễ nghi. Hôn ước đã được quyết định, và Carna còn chẳng có thời gian để chuẩn bị đối sách khi luôn phải bận bịu với việc học tập để trở thành một người phụ nữ xứng đáng với Hoàng tử Ruben.
Đôi lúc, cô chỉ muốn bỏ cuộc khi nhớ rằng đằng nào mình cũng chẳng thể đến được với hắn ta. Tuy vậy, mỗi khi gặp mặt người ấy trái tim cô lại muốn quên đi tất cả. Ruben đang ở đó, ở ngay kế bên cô. Không cần biết bản thân đang bận đến mức nào, cô cũng sẽ bỏ thời gian mà nướng bánh quy nếu là vì hắn.
Ruben: “Chúng ngon lắm. Bánh quy em làm có hương vị thật thanh dịu. Ta thích.”
Carna: (〃∇〃)
Cô ấy muốn được thấy nụ cười ấy, với cô, chúng còn hơn cả quốc bảo. Mỗi khi cô xấu hổ và đỏ mặt, Ruben sẽ luôn ngắm nhìn cô với ánh mắt ấm áp. Nhưng chưa bao giờ cô nhận ra điều đó, bởi vì những kí ức từ tiền kiếp, cô còn chẳng nghĩ Ruben cũng có tình cảm với mình.
Hoàng tử Ruben chỉ đang lịch sự vì chúng ta đã đính hôn thôi. Cô vẫn hay thường suy nghĩ vậy.
***
Ruben: “Carna.”
Carna: “Vâng?”
Ruben: “Có điều gì làm em phiền lòng sao?”
Đó là thời điểm không lâu trước khi nhập học vào Centrior. Lúc này tuyến truyện trong “Blue Orchid” đã bắt đầu và Carna chẳng thể giấu vẻ lo lắng.
Carna: “Không có gì đâu ạ. Em chỉ đang suy nghĩ về bài kiểm tra đầu vào sắp tới thôi.”
Hẳn nhiên, cô cũng từng suy nghĩ về việc thôi không nhập học nữa để tránh bắt đầu tuyến truyện. Thế nhưng nếu như tồn tại thứ gì đó như là quá trình tự sửa chữa thì sẽ có ai đó khác phải hy sinh thay và cô thì không thể làm vậy được.
Bên cạnh đó, cô ấy muốn ở bên Hoàng tử Ruben với tư cách là hôn thê, dù có chỉ là hai năm đi chăng nữa…
Ruben: “Em đã học tập rất chăm chỉ rồi. Chẳng có gì phải lo lắng cả.”
“Cảm ơn ngài.” Carna nắm chặt tay vào lòng.
Ruben đã nhận thấy điều đó nhưng chẳng thể hiểu được lí do. Vị hôn thê trước mặt hắn là một người khiêm tốn và nhã nhặn. Cô ấy là người con gái đáng yêu đã nướng bánh quy cho hắn. Cô đôi khi nghĩ ra những điều thú vị để khiến hắn vui. Và hắn cảm thấy hạnh phúc vì cô làm tất cả những điều đó tất cả là vì hắn.
Ta không muốn nhìn thấy em buồn. Ta muốn em được hạnh phúc.
Nữ phản diện Carna Foote Mortens đã chẳng còn tồn tại nữa nhưng bản thân cô gái ấy lại chẳng hề hay biết.
“Thưa Điện hạ, dẫu có chuyện gì xảy ra trong tương lai thì xin hãy luôn nhớ rằng tình cảm của em dành cho ngài là chân thật.” Carna cười nhẹ, đâu đó phảng phất nỗi buồn.[note55691]
Carna đâu có để ý trái tim Ruben quặn đau.
***
Vào ngày nhập học.
Vậy là ngày này cuối cùng cũng đã tới.
Carna lắng nghe bài phát biểu của Ruben với vẻ nghiêm trang. Thời gian thật khắc nghiệt. Rồi sau đó sẽ là một chuỗi sự kiện đang chờ đợi để bắt đầu.
Khi họ đi về phía lớp học, nhân vật chính của game, Folia Cresias sẽ vấp ngã và Ruben sẽ đỡ lấy cô ấy.
Hugan: “Lớp A đi trước. Theo tôi.”
Carna cảm thấy một nỗi buồn khó tả khi quan sát Ruben. Anh ấy sẽ hạnh phúc nếu như đó là Folia.
Cô ấy tin chắc vào điều đó bởi vì cô đã từng chơi như là nữ chính trước kia. Một gái với mái tóc bồng bềnh màu trà sữa lọt vào tầm mắt của cô, và Ruben thì ở ngay bên cạnh Folia.
Folia: “Kyaa-“
Giống như trong game vậy, Carna nghe thấy tiếng kêu dễ thương phát ra rất rõ ràng nhưng cô không thể chịu được nên đã quay đi chỗ khác.
“Cậu có sao không?”
… Chờ đã- Gì cơ?!
Cô đã nghe thấy một giọng nữ điềm tĩnh, không phải của Ruben. Carna ngạc nhiên quay người lại.
Folia: “V- Vâng! Xin lỗi. Cảm ơn-“
Người đã đỡ lấy Folia là một cô gái xa lạ.
“Chuyện gì đang diễn ra vậy?” Carna thì thầm với chính mình.
Ruben đang đứng trước cô gái đó với mái tóc màu nâu, nhưng chỉ nhìn thoáng qua trước khi rời khỏi sảnh. Vậy là Flag đã không đến. [note55692]
Carna cảm thấy bối rối. Chắc chắn sự kiện vừa nãy là cuộc gặp gỡ định mệnh giữa nữ chính và Ruben. Làm sao mà câu chuyện có thể bắt đầu nếu như họ không gặp nhau?
Ban đầu, cô cảm thấy an tâm, nhưng rồi lại lắc đầu. Không, không thể nào. Nếu như mình thực sự hóa Quái vật thì người duy nhất có thể cứu vãn tình thế chỉ có thể là cô ấy.
Đó là bởi vì nữ chính có thể sử dụng Trì Dũ – thứ ma pháp hồi phục thực sự rất hiếm. Theo cốt truyện thì cô ấy sẽ trở thành quái vật và Folia sẽ cứu Hoàng tử Ruben với ma pháp của mình.
Carna thu hết can đảm rồi đi về phía lớp học. Khi cô kiểm tra sơ đồ chỗ ngồi thì quả thực Folia ngồi ngay cạnh Ruben. Còn chỗ của Carna thì nằm ở bên phải gần phía sau và cô có thể quan sát rất rõ Folia và Ruben từ vị trí này. Carna cũng tìm cả người đã đỡ Folia trước đó nữa.
Cô ấy kia rồi.
Đó là một cô gái với mái tóc nâu ngồi bên cửa sổ đối diện. Phần tóc mái của cô ấy thắt bím và được kẹp lại bởi một cái kẹp bằng bạc. Con người này không hề xuất hiện trong game.
Phần tự giới thiệu bắt đầu và Carna kiên nhẫn đợi đến lượt cô gái đó.
“Tên tôi là Razé Granoli. Kĩ năng đặc biệt của tôi là Thuấn Di. Tôi sẽ cố hết sức để bắt kịp với mọi người.”
Sau khi nghe thầy Hugan nói Carna mới biết đó là Học viên Danh dự. Ngoài điều đó ra thì cô ấy chẳng có điều gì đặc biệt và chỉ trông như một thường dân bình thường.
Liệu… Có thể cô ấy cũng là một người chuyển sinh giống mình. Carna quyết định rằng phải tiếp cận được Razé. [note55693]
Nhưng nếu việc cô ấy ngăn trở sự kiện vừa nãy là có chủ ý, điều đó có nghĩa là cô ấy đang nhắm tới Hoàng tử Ruben. Nghĩ vậy, Carna muốn quan sát cẩn thận hơn.
Carna tiếp tục theo dõi cô gái bí ẩn. Khi thầy Hugan cho họ ra ra ngoài để thăm quan khuôn viên thì Folia đã đi thẳng tới chỗ Razé. Nếu đúng ra mà nói, Folia sẽ tới chỗ Ruben để cảm ơn vì đã giúp cô ấy – cốt truyện đã thay đổi.
Folia: “Cậu là Học viên Danh dự à? Giỏi quá! Tớ thực sự rất bất ngờ đấy.”
Razé: “Thiên phú Trì Dũ của cậu cũng làm tớ ngạc nhiên lắm. Kĩ năng Thuấn Di của mình thì bình thường thôi. Tớ ghen tị với cậu đấy.” [note55694]
Folia: “Có gì đâu! Cậu là người đầu tiên tớ gặp có thiên phú là Thuấn di đấy. Có nhiều loại ma pháp và mình nghĩ là loại nào cũng đều rất tuyệt vời.”
Razé: “Cậu nói đúng. Cảm ơn nhé.”
Đó chỉ là một cuộc nói chuyện rất đỗi bình thường. Không có vẻ gì là cô ấy giúp Folia với động cơ thầm kín nào cả. Nếu như tất cả chỉ là diễn thì hẳn đó là một con người rất xảo quyệt. Carna cảm thấy Razé giống như một người vốn đến từ thế giới này vậy.
Có phải chỉ là sự trùng hợp? Nhưng mà cốt truyện thực sự đã thay đổi. Nhưng có lẽ, nhờ cô gái ấy, cái kết đen tối của Carna đã hoàn toàn biến mất? Carna nhìn thấy một tia hy vọng ở Razé, kể cả nếu có như Folia rơi vào lưới tình với Hoàng tử Ruben, cô sẽ không từ bỏ nếu chỉ vì đó là định mệnh. Carna quyết tận dụng lấy cơ hội này và cạnh tranh với nữ chính, công bằng và song phẳng. Sẽ thật tuyệt nếu như cô ấy có thể thắng. Carna hy vọng trong khi tiến đến đằng sau cô gái, người mà thấp hơn cô ấy một đoạn.
Razé: “…. Chà.”
Carna: “Thật là một trò hề.”
Razé Granoli quay về phía cô, một đôi mắt thật to và tròn trịa.
Carna: “Tôi rất vui vì được gặp một người cùng chung chí hướng.”
Razé: “Mortens-sama…”
Carna: “Đám người đó đúng là một trò hề. Tôi rất vui vì gặp được người có thể nói chuyện một cách khôn ngoan.”
Razé: “Không, không hề đâu ạ.”
Thực ra, Carna biết rằng Adis Lag Zars đang diễn như vậy vì lợi ích của Hoàng tử Ruben. Từ phản ứng của Razé khi cô nhìn thấy Adis, khó mà nói cô ấy lại là một người chuyển sinh.
Carna: “Fufufu, không cần phải khiêm tốn như vậy. Đây là nơi quy tụ những con người tài năng đã vượt qua kì tuyển chọn. Và cậu còn là Học viên Danh dự. Tôi nghĩ cậu nên tự tin vào bản thân hơn đấy. Razé-san và Folia-san, hai người có thể gọi tôi là Carna.”
Razé thoáng chút bất ngờ nhưng rồi cô mỉm cười.
Razé: “Đã rõ, Carna-sama. Tôi rất vui được làm quen ạ.”
Carna lại nghĩ về những người mà cô sẽ kết thân dựa trên cốt truyện, cô sẽ cắt đứt mối quan hệ với bọn chúng và kết bạn với Razé.
Folia: “Ca- Carna-sama. Liệu mình cũng có thể làm quen với bạn chứ?”
Carna: “Tất nhiên rồi. Tôi đã quyết định từ đầu rằng sẽ kết bạn với cậu mà, Folia-san.”
Carna cảm giác rằng có thể tìm được một lộ tuyến nơi mà cô có thể giúp Ruben hạnh phúc mà không phải gặp bất cứ nguy hiểm nào. Trong lòng cô cảm thấy nhẹ nhõm và cô mỉm cười hạnh phúc khi nhận lời mời của Razé.
***
Rồi một sự kiện bất ngờ lại xảy đến.
Folia: “A, Carna-sama!”
Carna: “Folia-san, một quý cô không nên vẫy tay như thế. Vậy là không phải phép.”
Folia: “Xi- Xin lỗi. Mình đã rất phấn khích khi thấy cậu.”
Carna đã rất lo lắng khi thấy người mà có thể sẽ là Nữ hoàng tương lai lại hành xử thiếu nũ tính như vậy. Carna thở dài khi thấy vẻ buồn bã trên khuôn mặt Folia.
Carna: “Dù sao thì, trông cậu rất hợp với chiếc váy này đấy. Và cả mái tóc nữa, tớ đã rất ngạc nhiên đấy.”
Folia hào hứng ngẩng đầu lên khi nghe thấy những lời đó.
Folia: “Razé-chan đã giúp tớ đấy. Cậu ấy giỏi lắm đúng không?”
“Là cậu là à?” Carna mở to mắt nhìn Razé. “…Hmm, cậu lại làm vậy một lần nữa-“
Trong game, Folia mặc một chiếc váy giống màu mắt của Ruben tới dự tiệc. Nhưng giờ, cô ấy lại mặc một chiếc màu xanh lục. Và thậm chí trông còn lộng lẫy hơn cả ở trong game. Nếu mà Hoàng tử Ruben thấy rồi yêu cổ ngay từ cái nhìn đầu tiên thì sao… [note55695]
Với tư cách là một nhân vật có thể dùng phép Hồi phục, Folia sẽ bị vây quanh bởi nhóm các học sinh nam và rồi Hoàng tử Ruben sẽ tới giải cứu cô. Sau đó, họ sẽ nhảy cùng nhau.
Carna cảm thấy lo lắng khi nghĩ về điều đó, nhưng trước khi nhận thức được thì Ian đã nhảy với Folia rồi.
Làm sao mà điều đó có thể xảy ra được?!
Ngay khi cô bị phân tâm bởi tình thế, cô cảm nhận được bàn tay trên eo đang kéo cô lại gần hơn.
Ruben: “Trông em thật xinh đẹp trong chiếc váy đó.”
Carna: “Cả- Cảm ơn.”
Gần quá! Gần quá!
Một khuôn mặt điển trai ghé sát cô.
Tại sao mình lại là người nhảy với Hoàng tử Ruben?!
Hoàng tử Ruben, người mà lẽ ra phải nhảy với Folia, giờ đang nhảy với cô. Đây quả thực là một bất ngờ dễ chịu.
Nhưng ngay cả khi nghĩ về nó, cũng chẳng có cách nào cô có thể lí giải cái cảm giác bí ẩn này… Hơn cả thế, người mà cô ấy yêu đang ở ngay ở đây, bên cạnh cô. Não cô như muốn tan chảy vậy.
----------------------------------
Ôooooo!! Sao mà chương này dài quá xá vậy!? Vừa dịch lại vừa thấy muốn chui xuống đất, Carna!
Hụt hơi rồi, ngủ thôi. Chúc mọi người ăn Tết vui vẻ!