Trans+Edit: Fish
------------------------------------------------------------------------
“Hừm, mình nên làm gì đây nhỉ? Mình chưa từng mặc những loại váy như vậy trước đây.”
Folia đứng tần ngần trước những chiếc váy, không biết nên chọn cái nào. Có tới hơn 10 chiếc váy nên cô nàng không biết nên chọn gì là điều dễ hiểu.
“Hãy cứ chọn cái mà mình thích. Tớ sẽ giúp cậu lên đồ,” Raze nói trong khi khoác lên mình một chiếc váy màu xanh nhạt, chiếc váy được tặng bởi cấp dưới của cô.
"Oa! Razé-chan, trông cậu xinh quá!” Folia tán thưởng.
Ngắm diện mạo của mình thông qua chiếc gương bên trong tủ quần áo, Razé mỉm cười: “Cảm ơn nhé.” Cô ấy hiếm khi được mặc váy, vậy nên cô thực sự cảm thấy hạnh phúc khi được khen như thế.
Razé: “Folia, hãy mau lên thôi. Không còn nhiều thời gian đâu.”
Lá: “Un!”
Folia chọn bộ váy màu xanh lục bảo giống như màu mắt của cô ấy. Chiếc váy có thiết kế thanh lịch với ống tay rộng khiến Folia trông đáng yêu đến nỗi có thể bị nhầm với một nàng tiên trong rừng.
Razé đã từng làm việc trong Cục tình báo nên cô ít nhiều cũng biết cách trang điểm để hóa trang. Cô tận dụng những kỹ năng ấy để tết tóc cho Folia kiểu up-do [note52147] rồi khéo léo trang điểm cho khuôn mặt. Vì họ cần phải đeo hoa cài áo nên cô đã ghim nó lên tóc của Folia.
Razé: “Hoàn hảo. Rất dễ thương."
Lá: “A! Razé-chan, giỏi quá! Cảm ơn nhé!"
Tất cả là nhờ kinh nghiệm của mình hồi ở Cục Tình Báo. Trông dáng vẻ của Folia, đây là lần đầu tiên Razé muốn biểu dương bản thân vì đã gia nhập Cục Tình báo. Cô ấy tuy vậy lại không giỏi trong việc tự trang điểm cho lắm, nên cô cứ chỉnh ngoại trang một cách sơ sài, thoải mái và sau đó họ cùng đi đến chỗ bữa tiệc.
* * *
"Ồ!" Sảnh chính, nơi từng xếp đầy những hàng ghế trong buổi lễ nhập học trước đó, giờ đã được sắp xếp lại thành nơi tổ chức tiệc. Từ đây có thể thấy các học viên với dạ phục đang đứng đây đó, nói chuyện vui vẻ với nhau.
Mọi thứ ở đây đều thật mới mẻ đối với Folia, đôi mắt của cô ấy cứ sáng hết cả lên. Raze quan sát phản ứng của cô ấy và nhẹ nhún vai. Cô gái này… cô ấy thật mỏng manh.
Trên đường đến hội trường, có rất nhiều nam sinh lén liếc nhìn Folia. Kinh nghiệm trong quân ngũ của Razé đã giúp cô cải thiện cả năm giác quan, thậm chí là giác quan thứ sáu. Cô có thể dễ dàng giải mã ý nghĩa của những ánh nhìn đó, và thật khó chịu. Những chàng trai đó đang giữ khoảng cách bởi vì họ chưa rõ về lý lịch của Folia. Nhưng chuyện gì sẽ xảy ra nếu họ phát hiện ra rằng cô ấy là một thường dân? Mà Folia cũng đáng trách. Cô ấy giống như một thánh nữ trẻ trung và trong sáng vậy, là một người không biết cách từ chối, và điều đó khiến Razé cảm thấy lo lắng.
“A, Carna-sama!” Folia trông thấy Carna và hào hứng vẫy tay. Nhận ra cô ấy, Carna mở to mắt và vội vàng bước tới.
Carna: “Folia-san, một quý cô thì không nên vẫy tay như thế. Khiếm nhã lắm.”
Folia: “Xin- Xin lỗi. Tớ đã rất phấn khích khi thấy cậu.
Carna thở dài sau khi thấy vẻ chán nản trên khuôn mặt cô ấy.
Carna: “Dù sao thì, trông cậu rất hợp trong chiếc váy này. Và cả mái tóc của cậu nữa. Tôi đã rất ngạc nhiên đấy."
Folia vui vẻ ngẩng đầu lên sau khi nghe những lời đó. Cô ấy là một người rất dễ bộc lộ cảm xúc. Cái cách biểu cảm cô ấy nhảy từ trạng thái này sang trạng thái khác thật khiến người ta cảm thấy thích thú.
Folia: “Razé-chan đã giúp tớ đấy. Cậu ấy thật tuyệt đúng không?”
"Cậu đã làm à?" Carna mở to mắt nhìn Razé. “…Hmm, cậu đã làm vậy lần nữa-”
"Huh?" Razé chợt nghe thấy tiếng Carna nhẹ thì thầm và cô muốn nghe nốt những từ còn lại. Nhưng cô ấy không thể vì đột nhiên có tiếng các cô gái hét lên “Kyaa~!” khắp hội trường.
Folia: “C-Có chuyện gì vậy?”
Razé: “Những tên quý tộc ikemen[note52148] đó chắc đã đến.”
Carna: “Tôi cũng nghĩ như vậy.”
Tuy cô không thể nhìn rõ bởi vì đám đông, nhưng Razé vẫn rất tự tin. Sau đó, đúng như cô ấy đã dự đoán, Hoàng tử Ruben và phụ tá của anh ta (Claude), cùng với con trai Thủ tướng, cháu trai của cựu Hiệp sĩ Trưởng và Luca Fein Streinge, con trai của Bộ trưởng Bộ Tài chính bước qua các một nhóm các cô gái để vào Hội trường.
Razé đoán rằng hiện tại cô ấy có thể thực thi vai trò vệ sĩ của mình bằng cách trông chừng nhóm người này, và cả Carna cùng Folia nữa. Bởi vì có kí ức kiếp trước, cô thực sự không muốn thiên vị giữa các học viên với nhau. Nhưng vì đây là một xã hội phân thứ bậc, nên cô ấy cần phải đặt ra các ưu tiên.
Như Thủ tướng đã từng nói, người lớn mà can thiệp quá nhiều cũng không tốt, điều đó sẽ ngăn cản bọn trẻ trưởng thành. Razé cũng nghĩ rằng cô ấy không nên chỉ đơn thuần giải quyết tất cả mọi thứ. Mọi người có thể chỉ trích cô ấy đã đánh giá quá cao bản thân bởi vì họ đều bằng tuổi nhau. Thế nhưng cô ấy thực sự là một người có sức ảnh hưởng. Cô đã từng vượt qua vùng Baruda hoang dại, chiến đấu chống lại những con quái vật bí hiểm và hung hãn. Sự tự tin của cô ấy không hề bị cường điệu chút nào.
Folia: “A, những chiếc đèn-”
Carna: “Không sao đâu.”
Như thể họ đang cố ý đợi hoàng tử và nhóm của anh ta bước vào hội trường, ánh đèn đột nhiên tối sầm lại và tập trung về phía sân khấu. Đó là tín hiệu cho thấy bữa tiệc chào mừng sẽ bắt đầu.
“Chào buổi tối mọi người. Tôi là Chủ tịch Hội học sinh, Bill Meth Gordon. [note52149]
Đầu tiên, tôi xin chúc mừng tất cả các bạn đã vào được học viện này. Cuộc tuyển sinh năm nay có quy mô lớn hơn rất nhiều nên chúng ta cũng đã có thêm nhiều các tài năng hơn so với những năm trước. Chúng tôi rất vui mừng và hy vọng được gặp mặt tất cả mọi người ở đây.
Hôm nay sẽ là một ngày thực sự đáng nhớ, là ngày đầu tiên trong cuộc đời học viên của các bạn. Với năng lực của một học viên Centrior, hãy cùng làm phong phú thêm những ngày còn ở học viện này.
Chúng tôi chân thành chào đón các bạn. Hãy cùng nhau vui vẻ tối nay nhé.”
Sau khi Bill kết thúc bài phát biểu của mình, các học viên năm cuối bắt đầu phát cốc cho các tân học viên đứng gần đó. Chiếc cốc mỏng lấp lánh ánh bạc trông thật đắt tiền.
"Của cậu đây."
“C- Cảm ơn.” Folia cúi người và nhận lấy chiếc cốc bạc. Razé thì đang lặng lẽ để mắt đến một hướng khác. Cô ấy đang nhìn vào chiếc bàn hình chữ nhật phủ tấm khăn trải bàn tròn màu trắng, được xếp đầy những thức ăn. Ngay từ lúc bước vào sảnh, hương thơm nức mũi đó đã lập tức kích thích cái bụng của cô. [note52150]
Razé: “Tớ đói rồi nên có lẽ tớ sẽ ngồi vào bàn tiệc buffet ngay đây.”
Folia: “Huh?”
Razé nói luôn những gì cô ấy đang nghĩ trong đầu. Cô đã bị dụ dỗ bởi đống thức ăn trên bàn. Là một sĩ quan tinh nhuệ và kiếm được rất nhiều tiền, nhưng cô vẫn cảm thấy lúng túng khi một mình bước vào trong nhà hàng với vẻ ngoài của bản thân. Bên cạnh đó, cô ấy cũng cần tránh thu hút sự chú ý và giữ cho mình kín tiếng vì đôi khi cô phải dính líu đến các hoạt động gián điệp. Thế nên, hiếm khi cô có cơ hội đi ăn ở các nhà hàng cao cấp. Và giờ đây, cô không thể ngừng nhìn chằm chằm vào đống thức ăn đặt trên bàn.
Bữa tiệc được tổ chức là để các học viên được làm quen với nhau, nhưng Razé thì chẳng thể bận tâm về điều đó nữa.
Có những con mồi quý giá đang ở ngay trước mặt mình, hiếm hơn cả lũ quái vật bậc S. Không ăn thì làm sao có thể tự nhận là lính? Không được rồi. (?) Hỡi các đồng chí thân mến, tôi sẽ ngấu nghiến những con mồi này thay cho các cậu…
Tay trái cầm một chiếc cốc. Tay phải cầm nĩa và chiếc đĩa mà không chắc chúng đã ở đó từ bao giờ. Cô quan sát và xác nhận vị trí của con mồi. Cô khóa chặt tầm nhìn. Trong trường hợp khẩn cấp, các lộ tuyến thoát hiểm ABC đã được dự toán. Công cuộc chuẩn bị đã hoàn tất. Và bây giờ, cô chỉ còn chờ một tín hiệu bắt đầu trận chiến…
“Cùng nâng ly trước sự dẫn dắt của Thiên đàng.”
Clink. Âm thanh nhẹ nhàng vang lên từ những chiếc cốc bạc sang trọng vang vọng một cách sống động trong tâm trí Razé.
Razé: “Hẹn gặp lại sau!”[note52151]
Folia: “Ra- Razé-chan?!”
Cô ấy đã để Folia đang bối rối lại cho Carna, và bước đến bàn tiệc buffet như bị hút hồn. Sự thật rằng cô ấy là một thường dân và chẳng có điểm nào tốt như các quý tộc sẽ sớm bại lộ. Nhưng cô ấy không quan tâm nhiều đến phản ứng của người khác và chọn cách tiến thẳng về phía trước.
Cô ấy là một điệp viên chuyên nghiệp. Cô hành động một cách thờ ơ như chẳng để tâm, và duyên dáng xếp thức ăn lên đĩa của mình.
Từ hôm nay trở đi, cô sẽ tận hưởng sự tự do và an toàn của ngôi trường này với tư cách là một học viên. Nếu cô ấy cứ kìm hãm bản thân lúc bắt đầu, tương lai của cô ấy sau này chắc chắn sẽ rất khó khăn. Là một thường dân khao khát học hỏi và đã bước vào học viện, cô cần phải bạo dạn hơn.
Chà, điều đó không có nghĩa là cô ấy sẽ đối xử với bọn họ một cách thô lỗ. Razé không có ý quên đi lòng trung thành của mình với tư cách là một người lính. Tất nhiên, đó là vì tương lai của chính cô.
“Trông ngon quá đi…” Raze say mê nhìn đống thức ăn mà cô đã thu thập được trong khi đứng dựa lưng vào tường để tránh cản trở người khác. Cô chọc miếng thịt mềm bằng nĩa và từ tốn cho vào miệng. "Woho!"
Nếu ở đây, thì mình có thể ăn những miếng thịt mềm mại, những lát bánh mì thơm phức, rau tươi và thậm chícả những món tráng miệng tuyệt ngon… Mình phải đảm bảo sẽ không gây rắc rối gì mà bị đuổi học mới được. Razé ngây ngất thưởng thức các món ăn. Cô đứng một mình bên bức tường trong bữa tiệc. Trông cô ấy như một con người đáng thương mà chẳng ai buồn để tâm, tuy thế nhưng Razé lại đang rất hạnh phúc.
Folia: “A, Razé-chan. cậu đang ở đây à?"
Sau khi cô đã ăn gần hết các món trong đĩa của mình, Folia và Carna đến bên cô ấy. Razé mở to mắt quan sát Folia. Chỉ trong một thời gian ngắn, dường như cô ấy đã quá mệt mỏi.
Razé: “Chuyện gì đã xảy ra vậy? Cậu thấy không khỏe khi bị bao quanh bởi đám đông hả?
Folia: “Không… Bởi vì tớ nói rằng tớ biết dùng phép chữa thương nên rất nhiều người đã đến để nói chuyện… Tớ đã khá bất ngờ.”
Carna: “Cũng chẳng tránh được. Rồi cậu sẽ quen thôi. Nhưng cậu sẽ cần phải học cách kết thúc một cuộc trò chuyện và tránh ép buộc bản thân.”
Folia: “Vâng… Rất may là có cậu ở đó, Carna-sama.”
Folia là một cô gái dễ thương và Thiên phú của cô ấy rất hiếm, vì vậy việc cô ấy thu hút sự chú ý là điều dễ hiểu. Carna thì dường như đã quá quen với những chuyện như thế này, nhưng cô ấy lại còn là con gái của Bộ trưởng Bộ ngoại giao. Số người mà cô phải tiếp xúc chắc chắn nhiều hơn người bình thường rất nhiều. Cũng thật khó khăn cho cô ấy.
Làm một quý tộc cũng chẳng dễ dàng gì, Razé nghĩ thầm trong khi nhét khoai tây vào miệng.
Folia và Carna cũng nghỉ ngơi và quyết định sẽ ở với Raze cạnh bức tường và ăn món gì đó.
"Vầy là đủ rồi ư?" Razé tròn mắt khi thấy hai cô gái chỉ có vài món trên đĩa. Ít hơn một nửa so với những gì cô ấy đã ăn.
Carna: “Tôi không ăn quá nhiều vì mặt tôi béo lên rất nhanh.”
Folia: “Còn đây là lượng tớ thường ăn khi còn ở nhà thờ.”
Razé: “Tớ hiểu rồi…” [note52152]
Razé cảm thấy sốc như bị đánh vào đầu. ——Có lẽ những ước ao xa xỉ của mình hơi quá… Nếu mình ăn quá nhiều ở đây và trở nên béo như heo, điều đó có thể cản trở nhiệm vụ. Aargh. Khắc nghiệt như mấy cuộc huấn luyện chống thẩm vấn vậy.
Sau một hồi đau khổ, cô quyết định sẽ không ăn thêm món tráng miệng nào nữa.
---------------------------------------------------------------
Bạn tưởng bộ này đã sống lại ư? Ôi không, nhầm to rồi (xin lỗi nếu các bạn vẫn còn hy vọng nhé :d), đây có lẽ sẽ là chương cuối cùng (nhanh quá) trước khi drop thực sự. Rao bán truyện này cho bất cứ ai có hứng thú (chắc là không). Thế nhé, thân ái chào quyết thắng -Fish-
…Mà tại sao lại drop nhỉ?