Nữ Phụ Xuyên Không Nghịch Chuyển Tình Thế

chương 10: trở về (1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Khoảng thời gian gần đây tại V thị đột nhiên rộ lên tin đồn rằng đại tiểu thư Bạch gia vì muốn phá thai nhưng lại sợ bị người ngoài biết được nên viện lý do đi du học để ra nước ngoài làm việc thất đức.

Trên một vài trang báo mạng còn có đăng tải vài tấm ảnh rất nhiều tấm ảnh khiến dân mạng sục sôi. Đó chính là bức ảnh chụp Bạch Thuần Hy đi ra từ một bệnh viện lớn của thành phố C nước T và bức ảnh còn lại chụp lại giấy khám bệnh với tên cô kèm theo kết quả mang thai hai tháng và cam kết phá thai.

Cả hai bức ảnh đều được chụp rất khéo léo tạo cho người nhìn cảm giác rất chân thật. Nên hầu như ai cũng bỏ qua những điểm sơ hở của hai bức ảnh, một mức hướng sự công kích về nhân cách bại hoại của Bạch Thuần Hy.

Tin tức xấu này cũng nhanh chóng truyền đến Bạch gia. Cha mẹ Bạch và Bạch Thừa Hiên lúc bấy bấy giờ đang rất tức giận. Họ không hiểu kẻ nào có thể tung tin đồn ác độc như thế chỉ hòng huỷ đi danh dự con gái yêu của họ.

Suốt năm năm qua, dù Bạch Thuần Hy rất ít khi kể cho họ nghe về cuộc sống và học tập nhưng không có nghĩa là họ không hề hay biết cái gì.

Con gái họ năm năm qua đều dồn hết tất cả tâm huyết vào việc học mà không màng đến chuyện xung quanh. Dù nhiều lần đổ bệnh nhưng vẫn kiên trì không bỏ buổi học nào đều khiến lòng họ đau như cắt.

Thế mà bây giờ lại có người ác độc dám tung tin rằng con gái họ làm ra việc thất đức đó. Thật sự là quá ác độc độc mà!

Sau khi nghe được tin đồn này Cha Bạch lập tức sai người điều tra. Đáng tiếc là bọn người kia làm việc rất sạch sẽ không để lộ ra bất kì một sơ hở nào.

Bạch Thừa Hiên cũng vô cùng sốt ruột và lo sợ. Em gái cũng sắp về rồi, nếu nghe được lời đồn này nhất định rất buồn phiền đi. Chưa kể đến tin đồn lan rộng ra như thế sau này Tiểu Hy của anh làm sao có thể ra ngoài đối diện với thiên hạ...

Bạch mẫu vừa lo lắng vừa nhớ con gái, cuối cùng không chống đỡ được suy sụp cũng ngã bệnh. May là nhờ cha Bạch cùng Bạch Thừa Hiên ở bên an ủi khuyên nhủ nên bệnh tình mới có thể khá lên. Chỉ là trong lòng bà vẫn còn rất loạn, không cách nào ngừng lo lắng cho con gái yêu vẫn chưa hay biết gì cách đây nửa vòng quả đất.

Bạch Thuần Hy ngược lại với suy nghĩ của cả nhà, cô không những biết tất cả mọi chuyện mà cô còn có thể suy đoán ra được người đứng phía sau nữa kia.

Di chuyển con chuột kích vào dấu [x] trên màn hình máy tính, tắt đi trang báo mạng đăng bài báo viết về cô và hai tấm ảnh " chân thực " kia. Khóe môi không tiếng động âm thầm nâng lên tạo thành một cười khinh bỉ.

Không đợi được đến lúc cô về đã ra tay phủ đầu rồi. Gấp đến thế cơ à... Có lẽ cô quá tập trung vào việc của mình mà quên mất còn có một nữ chính và dàn hậu cung của cô ta đang chờ cô về tranh đấu

Thật sự quá thiếu kiên nhẫn đi...

Đôi mắt hạnh của Bạch Thuần Hy khẽ nheo lại mang theo một phần nguy hiểm bức người. Bàn tay nhỏ bé xinh đẹp khẽ nâng lên, nhấc ly rượu vang trên bàn nhẹ nhàng nhấp một ngụm. Rượu vang đỏ thấm vào cánh môi mềm mại vẽ lên một đường cong hoàn mỹ nhưng lại không kém phần tà mị bí hiểm, âm sắc lạnh lùng như tu la đòi mạng, hờ hững tự nói.

"Cũng im lặng khá lâu rồi nhỉ. Cuối cùng đã đến lúc trở về để trả lại những thứ các người từng nợ tôi rồi. Tôi, thật sự trông chờ ngày chúng ta gặp mặt..."

Cùng lúc đó, trong một căn phòng rộng lớn được bày trí vô cùng xa hoa mà lại không kém phần thanh nhã. Có một người đàn ông vô cùng anh tuấn đang ngồi trên chiếc giường Kingsize, ngón tay thon dài di chuyển trên bàn phím Laptop. Người đàn ông này cũng không ai xa lạ chính là Âu tổng của Âu thị, Âu Thiên Hạo.

Anh chẳng qua chỉ rảnh rỗi xem một chút tin tức mà thôi. Chỉ là vừa thấy tiêu đề sáng chói trên màn ảnh thì đôi mày kiếm ngay lập tức khẽ nhíu lại. Ánh mắt híp lên tạo thành một đường cong đầy nguy hiểm và lạnh lùng.

Tất cả mọi thông tin dù là nhỏ nhặt nhất của Bạch Thuần Hy từ lúc sinh ra đến hiên tại đều được Âu Thiên Hạo sai người điều tra tường tận. Việc cô có thai hay phá thai tại sao hắn lại không biết được chứ.

Dám vu oan cho con rùa nhỏ của hắn, bọn người này, chán sống rồi có phải không?

Âu Thiên Hạo mím chặt môi, ánh mắt hàm chứa đầy sát khí lại lâm vào trầm tư. Không biết con rùa nhỏ sẽ đối phó với chuyện này như thế nào? Cô biết chuyện này có đau khổ hay không? Với cá tính của cô hẳn là không dễ dàng chịu thua thiệt. Anh quả thật hết sức mong chờ.

Âu Thiên Hạo nghĩ đến Bạch Thuần Hy, khóe một chút mỏng phiếm lên một nụ cười, nụ cười mang theo sự sủng nịch mà chính chủ nhân của nó cũng không hay biết.

Rùa nhỏ của hắn làm sao mà không đối phó được loại tình huống này chứ. Người hắn nhìn trúng nhất định không phải là kẻ vô dụng.

__Đường phân cách: Ta sắp về nhà nha~___

Hôm nay là sinh nhật của Bạch phu nhân tất cả mọi người trong biệt thự Bạch gia kẻ ra người vào tấp nập. Vì để chuẩn bị cho buổi tiệc mừng sinh nhật của Bạch phu nhân vào tối nay, ai nấy đều nâng cao tinh thần lên mười phần.

Mặc dù mấy hôm trước có tin đồn không hay nhưng hiện tại vẫn không có ai dám công khai đắc tội với Bạch gia. Nói đến chuyện này thì cũng không thể không nhắc đến công lao to lớn của Bạch Thừa Hiên.

Trong suốt thời gian qua, Bạch Thừa Hiên vì ảnh hưởng bởi em gái mà cũng phát huy hết khả năng kinh doanh. Bạch thị vốn đang kinh doanh bất động sản, nhưng từ bốn năm về trước nghe theo lời của Bạch Thuần Hy, Bạch gia mở rộng sang mảng thời trang và trang sức. Và người thiết kế cho hai mảng này không ai xa lạ cũng chính là công chúa nhỏ nhà họ Bạch.

Đây là một thế giới khác mà ở đây, khuynh hướng thời trang và trang sức phát triển khá chậm. Ít nhất là chậm hơn thế giới trước kia của cô cả một thập niên.

Vì thế Bạch Thuần Hy không ngần ngại phát huy hết những gì cô học được, nhìn được, nghe được lúc còn ở kiếp trước. Nên về phương diện thời trang và trang sức, các công ty khác trong nước không nơi nào có thể sánh bằng Bạch Thị. Từ đó Bạch thị cũng dần dần leo lên đỉnh cao trở thành một trong mười tập đoàn tài chính lớn nhất nước V.

Công thần của cuộc lột xác ngoạn mục này - Bạch Thuần Hy lúc này vừa đặt chân xuống sân bay quốc tế. Bóng dáng thiếu nữ thanh thuần vận một chiếc áo sơ mi trắng cùng quần jeans cực kỳ kiểu cách trông cô càng thêm trẻ trung và năng động. Mái tóc uốn lọn hoàn mỹ màu nâu hạt dẻ thật tự nhiên xõa xuống ngực áo, vài sợi tóc còn vướng lại trên gò má thiếu nữ tạo nên mỹ cảm tuyệt vời.

Bước ra khỏi sân bay, Bạch Thuần Hy lấy kính mát đeo lên mắt, khóe môi cong cong, cánh mũi nhỏ xinh hít mạnh một hơi không khí trong lành, giọng nói mang theo niềm hân hoan chân thành nhè nhẹ vang lên.

"Quê hương, tôi đã trở về..."

Truyện Chữ Hay