Lạc Thần Dật còn chưa mở miệng, một người phụ trách hừng hực chạy tới, cười nói, "Hàn tổng, vị này chính là phó tổng công ty chúng tôi. Bình thường anh ấy rất bận, cho nên cô ít có cơ hội gặp mặt. Về sau anh ấy sẽ thay thế Chương tổng, phụ trách hạng mục làng du lịch lần này."
"Thì ra là như vậy. Vậy về sau vẫn phải nhờ Lạc tổng chiếu cố nhiều hơn rồi." Hàn Mai Mai cười nói, nhưng thừa dịp người khác không chú ý, quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn Lạc Thần Dật một cái.
Lạc Thần Dật ngược lại vẻ mặt vô tội.
Trợ lý Triệu đã sớm quan sát hai người lén mờ ám, nhưng trên mặt lại không có biểu hiện ra hiện, trong lòng tính toán có nên nói với Hàn lão tiên sinh một chút hay không, ngẫm lại vẫn lại là tại quan sát một chút tái thuyết.
Hàn Mai Mai đương nhiên không có lưu ý đến trợ lý Triệu sẽ có suy nghĩ này.
Hàn Mai Mai đi theo bọn họ một vòng, đại khái nhìn công trường, thấy trước mắt tiến độ coi như thuận lợi, Hàn Mai Mai liền yên lòng.
Lạc Thần Dật cho người bên cạnh rời đi, lôi kéo Hàn Mai Mai đến bên cạnh bờ sông tản bộ.
"Nói đi. Có phải anh đã mưu tính từ trước hay không?" Hàn Mai Mai bỏ tay Lạc Thần Dật ra, hai tay ôm ngực nói.
"Tôi có thể mưu tính gì chứ?"
"Tôi nói Vĩ Thần, làm sao có thể khéo như vậy, tôi và Thịnh Mỹ và xảy ra vấn đề, công ty các anh lại đột nhiên muốn tới hợp tác với chúng tôi. Anh mau nói rõ ràng cho tôi, có phải anh đã sớm biết, sau đó để cho Chương Vĩ đến công ty chúng tôi."
"Hiện tại em mới phát hiện, cũng hơi trễ một chút.” Lạc Thần Dật cười dùng một ngón tay điểm trên trán Hàn Mai Mai, sau đó ôm lấy Hàn Mai Mai.
Hàn Mai Mai không có phản kháng, trong lòng có chút ngọt ngào.
Lạc Thần Dật thấy Hàn Mai Mai ngoan ngoãn ở trong lòng mình, không có phản kháng, liền có chút không an phân, nụ hôn tinh tế rơi trên mặt Hàn Mai Mai, trên cổ, sau đó tay anh cũng có chút không an phân.
Hàn Mai mai lập tức đẩy anh ra, sau đó nói, "Bạn Lạc Thần Dật, bây giờ bạn vẫn còn đang trong quá trình yêu thử."
"Cái gì?" Lạc Thần Dật vẻ mặt kinh ngạc.
"Tôi muốn xem biểu hiện của anh như thế nào, mới có thể suy xét có chính thức yêu anh hay không." Hàn Mai Mai hơi hất mày nhìn anh.
"Vậy hiện tại tôi là gì?" Lạc Thần Dật mày không tự chủ được nhíu lại.
"Xem ra anh không muốn thử cơ hội này rồi? Vậy thì thôi." Hàn Mai Mai tùy ý nói, xoay người chuẩn bị rời đi.
Lạc Thần Dật lập tức lên tiếng, "Tôi muốn, tôi muốn, tôi muốn là được chứ gì?"
Khóe miệng Hàn Mai Mai từ từ giơ lên, mỗi lần giao chiến với Lạc Thần Dật, cô toàn thua, cuối cùng lần này cũng một đều rồi.
Cô quay đầu liền thấy khuôn mặt đau khổ của Lạc Thần Dật, tâm tình của cô liền cực kỳ tốt.
Lúc này trợ lý Triệu gọi điện thoại tới, nhắc nhở Hàn Mai Mai, buổi tối còn có một bữa tiệc.
"Được, tôi biết rồi, tôi lập tức tới đây." Hàn Mai Mai nói.
Cúp điện thoại, Hàn Mai Mai dơ tay nhìn đồng hồ, quả thật cũng gần đến giờ rồi.
"Tôi đưa em đi." Lạc Thần Dật đưa mặt tới gần nói.
Hàn Mai Mai đẩy mặt anh ra: "Không cần, tôi đi cùng trợ lý Triệu."
Lạc Thần Dật không nói gì thêm.
"Hàn tổng, ngươi đã đến rồi, chúng ta đi thôi." Trợ lý Triệu chào nói.
"Tôi đi cùng hai người luôn đi. Trùng hợp buổi tối ở Bích Hải tôi cũng có một bữa tiệc." Lạc Thần Dật chống tay ở miệng đột nhiên nói.
"Chúng tôi lái xe qua đó, Lạc tổng cũng có xe mà." Hàn Mai Mai mang theo tươi cười nói.
"Trùng hợp là lái xe của tôi gọi điện thoại nói, xe bị hỏng." Lạc Thần Dật có chút bất đắc dĩ nói, "Nếu như Hàn tổng cảm thấy phiền toái thì thôi vậy."
Lại là chiêu này, Hàn Mai Mai đầu đầy hắc tuyến, lần trước ở nhà ông ngoại Lạc Thần Dật cũng dùng chiêu này. Cô lại không có khả năng trước mặt nhiều người như vậy, không cho Lạc Thần Dật đi nhờ xe, như vậy có vẻ như cô rất keo kiệt.
Lạc Thần Dật cùng bọn họ đến Bích Hải, dọc theo đường đi tay chân Lạc Thần Dật coi như có quy củ.
Không thì Hàn Mai Mai thật sự sẽ đạp anh xuống xe.
Lần này, Lạc Thần Dật trái lại không có nói bừa, anh thật sự có bữa tiệc ở Bích Hải.
Bọn họ vào Bích Hải, thư ký của anh vẻ mặt lo lắng đã ở đây rồi.
"Hàn tổng, cuối cùng cô cũng đến đây. Chúng tôi đợi Hàn tổng thật lâu." Mới mở miệng nói chuyện chính là Lý tổng.
Người bên cạnh cũng ồn ào theo, hôm nay là ăn cơm cùng với đối tác lâu năm, tất cả đến đây cũng không phải người tầm thường. Đương nhiên bên trong cũng có cả Hà tổng.
Hàn Mai Mai cũng không tính là tới trễ. Nhưng là trường hợp này, cô cũng chỉ có thể kiên trì uống thôi.
Trợ lý Triệu còn muốn uống thay Hàn Mai Mai, Hàn Mai Mai cản ông lại, sau đó cười nói, "Thật xấu hổ, tôi đã tới chậm. Nhưng tửu lượng của tôi thật sự không tốt. Một chén này, tôi cạn trước vì kính." Hàn Mai Mai giơ ly rượu lên, nhắm mắt lại một ngụm uống hết, trong bụng nóng rát một mảnh, nhưng người vẫn tỉnh táo.
"Hàn tổng, thật sự là rượu rất mạnh." Người bên cạnh nói.
Hàn Mai Mai chống khuôn mặt tươi cười hàn huyên với bọn họ, mọi người ngược lại cũng không có khó xử Hàn Mai Mai nữa.
Qua ba tuần rượu, Hàn Mai Mai đứng lên, cầm ly rượu nói, "Tôi là vãn bối, theo thường lệ cũng phải gọi mọi người một tiếng chú bác, hôm nay mục đích tôi mời mọi người tới đây mọi người đều biết. Chuyện của ba tôi, thật sự rất xin lỗi. Nhưng mọi người yên tâm, chuyện này sẽ không ảnh hưởng sự phát triển tập đoàn Hàn thị chúng tôi. Sau này công ty chúng tôi còn rất nhiều kế hoạch, hi vọng các vị ngồi có thể giúp đỡ nhiều hơn."
Mọi người nghe Hàn Mai Mai nói xong đều yên lặng.
Lý tổng có chút khó xử nói, "Hàn tổng, cô cũng biết thị trường hiện tại này rất khó làm ăn, tất cả mọi người đều vì kiếm tiền, nhưng là hiện tại công ty các người... Kỳ thật chúng tôi cũng rất khó xử."
Trái lại Hà tổng dẫn đầu nói, "Chúng tôi làm sao có thể không tin tập đoàn Hàn thị? Nói như thế nào chúng ta cũng hợp tác nhiều năm như vậy, cho chúng ta buôn bán lời nhiều tiền bạc như vậy. Hàn tổng, cô yên tâm, kế hoạch làng du lịch lần này công ty chúng tôi nhất định sẽ tiếp tục hợp tác." Lần trước cho người đặc biệt điều tra hành động của Lạc Thần Dật, không nghĩ tới Lạc Thần Dật thật sự có ý tứ hợp tác với tập đoàn Hàn thị, cho nên ông mới hạ quyết tâm phóng tay một lần.
Những người khác thấy vậy cũng nhao nhao phụ họa, vốn tất cả mọi người đều yên lặng xem xét, nhưng sau khi nghe nói Lạc Thần Dật muốn gia nhập, tâm tư cũng có chút dao động, hiện tại nhìn thấy Hà tổng cũng hăng hái như vậy, cũng liền yên lòng. Dù sao tất cả mọi người trên cùng một thuyền.
Tảng đá trong lòng Hàn Mai Mai rốt cuộc cũng hạ xuống.
Sau khi bữa tiệc kết thúc, Hàn Mai Mai tiễn mọi người rời đi, sau đó chịu không nổi ngồi trên ghế sofa.
"Hàn tổng, cô không có chuyện gì chứ?" Trợ lý Triệu thân thiết hỏi han.
"Tôi không sao, chú cứ để tôi ngồi một chút là được." Hàn Mai Mai ôm đầu nói, cô cảm giác đầu mình muốn nổ tung. Vừa rồi cô cũng chí uống có mấy ly.
Không bao lâu, Hàn Mai Mai thấy trước mắt có một ly nước, cô cầm lên liền uống, ngòn ngọt, là nước mật ong, uống xong dễ chịu hơn một chút, "Trợ lý Triệu, cám ơn."
Hàn Mai Mai nói xong ngẩng đầu vừa thấy, thì ra không phải trợ lý Triệu, là Lạc Thần Dật... (lần này có thịt không ta)