Nữ Phụ Tiên Lộ Từ Từ

chương 27: thần uy như ngục

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Hao phí mấy ngày để luyện hoá dạ nguyệt liêm Mộ Ly lại phát hiện thanh liêm này vốn dĩ không có cấp bậc pháp khí, không có cấp bậc cũng bởi vì nó có thể phát triển nhưng như thế nào để phát triển thì Mộ Ly đang tìm hiểu.

Chuẩn bị đầy đủ mọi thứ Mộ Ly xin phép sư tôn xuất sơn về Mộ gia một chuyến.

.............................................................................

Lâm Môn thành.

Mộ gia đại môn, Mộ Ly thân mang tử y đứng trước cửa.

" Mộ gia." Nhìn xa cách như thế Mộ gia nàng chỉ biết cười lạnh, lần này sẽ cho bọn ngươi một bài học.

" Kẻ đến từ đâu đến, biết đây là đâu..." Hai tên thị vệ vừa nói chưa dứt câu liền bị một loại khí thế trấn áp đến ngất xĩu.

" Tép riu." Bỏ lại một câu Mộ Ly chậm chạp đi vào bên trong.

Mộ Ly một đường đi đến đại điện Mộ gia, gặp không ít đệ tử Mộ gia trên đường, bắt gặp Mộ Ly bọn họ rất nghi hoặc, một số còn tiến tới ngăn cản.

" Kẻ lạ mặt, ai cho phép ngươi đến Mộ gia ta." Đứng đầu đệ tử Mộ gia cao ngạo chỉ vào nàng.

" Sâu kiến không có quyền được cao ngạo trước mặt ta." Mắt lạnh không độ nhìn thẳng vào hắn, một loại như địa ngục hô gọi tất cả đệ tử xung quanh, loại khí thế áp lực này như từ cửu u địa ngục hô hoán khiến người khác kinh sợ hồn vía. Đây không phải là tu vi uy áp, vốn lấy một tên luyện khí chín tầng như nàng không thể nào có uy áp mạnh đến như vậy, tất cả là đều nhờ vào thiên phú thần thông của nàng, Thần Uy Như Ngục.

Thiên phú thần thông không thể tu luyện, đây là bẩm sinh mà hình thành, Mộ Ly sau khi kích hoạt huyết mạch nàng mới phát hiện thiên phú thần thông của mình. Thiên phú thần thông của nàng có tên gọi Thần Uy Như Ngục, nghe tên cũng có thể đoán được, đây là một loại uy áp thần thông, nếu tu sĩ uy áp chỉ có thể áp chế cấp thấp tu sĩ nhưng đằng này lại khác, Thần Uy Như Ngục dựa theo thần hồn mà phóng thích uy áp lớn mạnh khác nhau, nhưng nếu tu vi Mộ Ly một lúc một cao thì cũng có thể trấn nhiếp cao thủ. Đừng xem thường nó da lông, một khi tu vi nàng đến tiên nhân một cái liếc nhìn có thể giết người, nặng thì thần hồn câu diệt, nhẹ thì trở nên ngu ngốc.

" Đây là hình phạt vì mười mấy năm qua các ngươi đối sử với thân thể này." Dưới lớp mặt nạ sắc mặt Mộ Ly âm trầm quỷ dị, mặc dù không đích thân trải qua những năm tháng ấy nhưng những lời cẩu tạp chủng như xé nát tâm can nàng. Phóng xuất thêm uy áp, xung quanh đệ tử từng người từng người ngã rục xuống đất.

" Người nào dám nhiễu loạn Mộ gia ta." Một hùng hồn thanh âm từ đại điện vang vọng, năm đạo thân ảnh thế như hổ vồ mồi phi đến trước mặt Mộ Ly.

Năm người đến không ai khác chính là Mộ Phong cùng tứ đại trưởng lão.

" Ngươi là." Mộ Phong dò hỏi đối phương.

" Ngươi không phải đánh chủ ý đến ta sao Mộ gia gia chủ, lần này ta đến chính muốn xem ngươi giải thích thế nào về vấn đề hôn sự." Mộ Ly làm một tư thế kiều diễm, ngón tay đùa nghịch lọn tóc nhìn lướt qua năm người.

" Ngươi là Mộ Ly, ngươi quả thật là Mộ Ly." Không tin vào trước mắt mình chính là nhỏ yếu không đáng nhắc tới tiểu tạp chủng, Mộ Phong không ngừng hỏi lại, kế bên hắn bốn tên trưởng cũng không tin lời vừa nghe được, lại nhìn xung quanh nằm chất đống đệ tử Mộ gia bọn họ lại càng không tin chỉ mới mấy năm nàng đã khủng bố đến vậy.

" Không tin cũng không sao ta đến đây chỉ có hai mục đích, một là muốn ngươi tự mình giải trừ hôn ước của ta và tên kia, hai chính là muốn báo thù giết cha hại mẫu." Mộ Ly nghịch tóc bộ dáng không xem trọng việc vừa nói.

" Ha ha ha, ngươi điên rồi, ngươi là ta nữ nhi tại sao có thể báo thù phụ mẫu, ngươi nên nhớ ta là ngươi phụ thân ta muốn ngươi cưới ai chính ngươi không thể phản đối." Như chột dạ Mộ Phong không để ý xung quanh cuồng tiếu.

" hừ, ở đây có cao tầng trưởng lão chẳng lẽ việc ngươi bức ép mẫu thân ta bọn hắn không hay biết, nơi đây không có người lạ không cần phải làm bộ mặt ấy trước mặt ta." Mộ Ly không muốn trễ nãi thêm liếc nhìn bốn tên trưởng lão còn lại." Ta đến đây chỉ muốn hắn chết, bốn người các ngươi không liên quan có thể cút đi."

" Cuồng vọng." " cho dù ngươi có muốn giết hắn hãy xem thực lực của ngươi thế nào." " phải, bọn ta năm người chẳng lẽ sợ oát con như ngươi." Năm người nghe đối phương cuồng vọng tự đại như vậy liền khí huyết sôi trào.

" Nếu các ngươi không cút đừng trách ta không khách khí." Lời nói vừa dứt một phô thiên cái địa uy áp từ nàng phóng xuất, Mộ Ly tận dụng tất cả uy áp mình có được, nàng như hung thần đứng trước kẻ chuẩn bị gián tội.

Năm người bị uy áp đè nén như một loại thái sơn áp đỉnh, nhìn trước mắt thân ảnh bọn họ hoản sợ như nhìn thấy bước ra từ cửu u địa ngục một hung thần sát khí.

" cẩn thận." Trong năm người Mộ Phong tu vi cao nhất, hắn nhìn đến không ổn liền lên tiếng nhắc nhở, một loại lạnh gáy sống lưng ập tới.

" Không ổn." Thầm hô không ổn hắn cảm nhận được cánh tay mát lạnh.

" aaaaaa, tay của ta." Mộ Phong gào thét ôm tay mình.

Mộ Ly nhân lúc năm người bọn ho tâm thần hoản sợ liền chặt đứt tay trái hắn.

" Giết, giết nàng cho ta." Gào thét điên cuồng Mộ Phong ra lệnh cho bốn tên trưỡng lão, bốn người lúc này từ hoản loạn tỉnh lại, thấy gia chủ bị chặt đứt tay bốn tên trưởng lão liền phóng xuất phép thuật về phía Mộ Ly.

Thấy bốn loại pháp thuật tiến đến Mộ Ly tay cầm dạ nguyệt liêm chặn lấy đòn đánh, nguyệt liêm loé sáng xoay tròn phía trước mặt nàng tạo thành một lớp phòng ngự, khi bốn loại pháp thuật tiến tới liền bị lớp phòng ngự này đánh tan.

Mộ Ly thấy thời cơ đến liền như u linh biến mất tại trỗ, trên không nàng như linh điệp múa loạn xung quanh.

" Cẩn thận đừng để nàng phân tâm." Đại trưởng lão nhắc nhở.

Ba tên trưởng lão nghe vậy liền tập chung lại, bốn người đứng xung quanh Mộ Phong nhằm bảo về hắn.

" Đường đường Mộ gia gia chủ lại để cho chó giữ nhà đến bảo vệ, lạc lạc lạc." Tiếng cười khanh khách vang vãng xung quanh.

" Lưu thuỷ."

Vừa dứt câu xung quanh năm người xuất hiện một luồng nước quay xung quanh họ tạo thành một cơn thuỷ lốc.

" Đoạn trường hồng."

Tiếng vừa rớt xuống xung quanh linh khí bạo động, thuỷ lốc lấy một tốc độ chóng mặt không ngừng áp sát xé nát thân thể bốn người.

Không một tiếng hô hoán, bốn tên trưởng lão thành huyết hải nhuộm đỏ thuỷ lốc.

Mộ Phong hoản sợ nhìn trước mắt cảnh tượng, hắn không ngờ thuỷ linh khí lại bá đạo đến nhường này, nàng thế nào tu luyện được đến nhường này.

" Ta sẽ không cho ngươi chết." Đang lúc hoản sợ Mộ Ly không biết từ lúc nào đứng sau lưng hắn.

Mộ Phong giật thoat người quay lưng, hắn nhìn trước mặt như tu la nữ tử từng bước tiếng gần khiến chân hắn không ngừng run rẩy.

" Tha... Tha.... Mạng..." Mộ Phong run rẩy van xin nàng.

" Ta đã nói sẽ không giết ngươi." Mộ Ly cười lạnh " Hắn là ai."

" hắn... Hắn nào." Mộ Phong không hiểu ý nàng.

" Tên Lưu gia."

" Hắn.. Hắn tên Lưu Nhiên, thiếu tộc trưởng Lưu gia Trực Ninh thành." Mộ Phong nuốt nước bọt trả lời. " Người đã biết tên hắn xin hãy tha mạng cho ta, mặc dù không sinh ra ngươi nhưng ta cũng có công dưỡng dục."

" Dưỡng dục!? Lạc lạc lạc." Buồn cười, dưỡng dục, hay là tù tội, Mộ Ly nghe đến đây liền bạo lệ.

" Hảo, ngươi đã sợ chết đến thế ta sẽ tha mạng cho ngươi."

" Thật sự." Nghe nàng nói thế Mộ Phong vui mừng đứng lên.

" Thật, nhưng ta sẽ cho ngươi một điều thú vị hơn cái chết." Nghe nàng nói vậy Mộ Phong càng thêm hoản sợ, theo bản năng hắn lùi về sau.

" Ta sẽ cho ngươi biết cuộc sống này chính là địa ngục." Nguyệt liêm vung lên Mộ Ly lấy tốc độ nhanh nhất cắt đứt tứ chi của hắn, thậm chí cả đan điền liền bị phá huỷ.

" Mộ gia gia chủ mong ngươi hưởng lạc của sống này, lạc lạch lạc."

Bỏ đi phía sau đau đớn kêu la Mộ Phong, Mộ Ly chậm chạp rời đi, chậm rãi hưởng thụ máu tanh sót lại.

P/s: phù cuối cùng xong chương này, thật sự một đấu năm rất khó viết, sở trường chỉ biết viết đấu tay đôi thôi, lần đại bỉ này nhất định cho nàng đánh một trận hoành tráng????????????????

Mọi người thông cảm chương này, do lúc này còn tay mơ nên không viết rõ ràng được nên thấy nó yy ảo lòi, cũng không muốn sữa chữa vì để mọi người thấy sự tiến bộ của mình qua từng chương.

Truyện Chữ Hay