Nữ Phụ Tiên Lộ Gập Ghềnh

chương 36: mười viên châu

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

_ " Nương,con muốn hỏi một kiện hết sức quan trọng..."

Nghe giọng Hạ Vũ có vẻ rất khẩn thiết,Phượng Nghi nhíu mày đầy quan tâm

_" Lại có chuyện gì ư? "

_" Đúng thế,nương còn nhớ con đã từng nói qua,trong bảo tháp " Sóng lửa nhiếp nhân" tầng một,ngay trung tâm cũng có một viên minh châu không ?"

Phượng Nghi nghe vậy cũng giật mình,mắt nheo nheo lại,sau đó tinh quang chợt lóe ra

_" Ý con là..."

_" Dạ phải,viên minh cháu đó cùng này phượng đan trong không gian giới chỉ giống y như nhau,duy chỉ khác ở kích cỡ.Nếu như ở không gian giới chỉ có thể to bằng nắm tay thì ở trong bảo tháp cũng chỉ bằng nửa chỗ này.Nương nói có phải bảo tháp nơi kia viên minh châu cũng từ phượng hoàng mà ra không?"

Hạ Vũ kích động quá rồi,nếu đúng như nàng suy luận,thế là trong tay có hai viên phượng châu.Đây phóng mắt cả thế giới sẽ được mấy người chứ

_" Con có chắc không ?" Phượng Nghi nghi vấn hỏi

_" Không nhầm,con đã ra bảo tháp không biết bao lần,mà bảo tháp ngay trong thần thức con,làm sao con lại không nhận ra được chứ ?"

_" Nếu thế chắc chắn kia là đan châu của phượng hoàng,bởi chỉ có đan châu của thần thú mới tài năng phóng ra uy áp ngăn cản tu sĩ tới gần,còn đan châu do linh thú hoặc yêu thú nếu rời đi cơ thể sẽ chỉ giống như viên ngọc bình thường thôi.Mà hơn nữa..." Phượng Nghi dừng lại,tinh tế nhìn Hạ Vũ,lúc này mới nói tiếp

_" Hơn nữa đan châu trong bảo tháp rất có thể xuất ra từ Phượng Vương năm xưa."

_" Nương nói là thật sao?"

Phượng Nghi gật đầu

_" Rất có thể,mà hơn nữa theo như con nói " Sóng lửa" tháp có chín tầng,nhiều khi mỗi tầng sẽ lại rớt ra một viên đan châu như thế..."

_" Mỗi tầng một viên,vậy nếu con đạt tới cảnh giới kia chẳng phải là có mười viên đan châu sao ? Mười viên thì làm gì được a nương?" Hạ Vũ đối với phượng châu quả thật yêu thích,nhưng nghĩ đến có tới mười viên,cũng bất khả tư nghị quá đi.Chẳng phải người ta vẫn nói hiếm mới quí sao?

Nhưng trái ngược Hạ Vũ,Phượng Nghi lại cười đến xuân phong khoe thắm

_" Nói tới cái này lại phải kể đến một điển cố cho con rồi"

_" Cái gì điển cố a" Hạ Vũ từ trước tới nay không bao giờ cảm thấy nhàm chán với những cái này.Nàng thấy nó thật huyền bí mà lại cũng đầy phấn khích,hơn nữa còn bù đắp cho vốn hiểu biết thiếu hụt lúc này

_" Năm đó Long vương vì phạm phải thiên qui,dám có tình cảm với người của yêu giới,lại bí mật sinh hạ nhi nữ.Long vương vốn có hôn ước cùng Phượng Vương,chỉ cần đợi thêm một trăm năm là đến ngày thành hôn,mà hôn ước này chính là đi từ Ngọc Hoàng phê bút mà ra.Chính vì thế vừa nghe tin,Ngọc Hoàng vô cùng tức giận,hạ lệnh đem này Long Vương diệt sát.Lại thật không ngờ trăm tinh anh đi ra cũng không trảo được long vương,chỉ giết được yêu nữ và bắt được đến tay một đứa con của Long Vương.Long Vương biết được tin vô cùng phẫn giận,nhưng không thể lấy một chọi trăm,bước cuối bèn nuốt vào thánh vật yêu giới,đem bản thân từ thần thú hóa thành biến dị yêu thú,lực lượng đại tăng.Có được sức mạnh kinh khủng như vậy,hắn bèn lãnh đạo yêu ma càn quét địa cầu,đem địa cầu cao giai tu sĩ đều diệt sát. Lúc này Phượng Vương đành liều mình xông ra,đánh với Long vương lúc này đã hóa thành hắc long.Hai người đấu đến một cuộc long trời lở đất.Cuối cùng Phượng Vương không hổ là mạnh nhất thần thú,đem Hắc long đánh bại,lại vì tình yêu với hắn mà không thể xuống tay.Thật không ngờ Hắc long lại cho rằng nàng thương hại cùng chê cười hắn,bèn liều chết tự bạo.Phượng vương thấy không ổn,hơn nữa vì sự tổn thương trong tình cảm,bèn đem cơ thể cùng thập đan châu cường đại của bản thân ra chống đỡ.Nhưng cũng từ đó trong thiên hạ truyền lưu nhất kiện : nếu đem thập viên phượng đan tụ tập lại sẽ có thể hồi sinh và làm chủ Phượng Vương"

Hạ Vũ đang chăm chú như nghe chuyện cổ tích,lại thấy có thập viên minh châu cùng nhất kiện " làm chủ phượng vương" tâm nhất khiêu

_" Nương,nương nói kia nhất kiện có đúng hay không,cái hồi sinh và làm chủ Phượng Vương ấy..."

Lại thấy Phượng Nghi cười

_ " Nếu con có sức mạnh đủ để đánh bại tất cả,con có chịu làm một cái tôi tớ của kẻ nào khác không ?"

_" Đương nhiên là không rồi,nhưng nói thế thì kia lưu truyền là sai sao ?"

_ " Không sai,chắc chắn sẽ không sai,bất quá là thiếu thôi"

_" Làm sao nương rõ như thế vậy,này sử sách cũng không thấy nhắc tới a"

_" Đó là đương nhiên,những gì ta sắp nói là chỉ có duy nhất người làm chủ không gian giới chỉ mới biết..."

_" Vì sao a ?" Hạ Vũ ngạc nhiên

_" Bởi những gì ta biết đều là từ kia viên phượng đan truyền đại cho.Dù nó lúc này chỉ là viên châu,nhưng thật là một phần của Phượng Vương,cũng vì thế sẽ lưu lại được ít nhiều.Mà trong đó có nhắc tới phương pháp hồi sinh Phượng Vương"

_" Nương,người mau nói a" Hạ Vũ thật gấp a.Nàng có lẽ trong tương lai sẽ đem mười viên phượng đan tề đủ,vậy kiện duy nhất chưa biết đó là phương pháp.Nếu không có phương pháp,nàng đem mười viên Phượng đan làm gì đâu,không lẽ chỉ để nhìn nhìn thôi sao

_" Phượng Vương đem thể xác cùng linh hồn xé rách ra làm mười miếng ứng với mười viên châu.Như thế muốn phục hồi phượng vương cũng chính là yêu cầu hồi phục cả về thân xác xùng linh hồn một loại."

Hạ Vũ nghe xong im luôn.Nói đùa gì đây,phục hồi linh hồn ư,ai không biết linh hồn chính là cái duy nhất quan trọng,tu sĩ dù đem thân bỏ được cũng không đem linh hồn ra để chịu bất cứ tổn hại nào.Sở dĩ như thế bởi chỉ cần linh hồn còn tại sẽ có thể tiến hành đoạt xá để có cơ thể mới.Còn nếu linh hồn bị hủy thì ngươi chính thức bị phế bỏ,đến cơ hội đầu thai cũng có lẽ không còn

_" phục hồi linh hồn,đây không phải là bằng không sao ?"

_" Cũng không hẳn,ta là có cách..."

Truyện Chữ Hay