Hạ Vũ đã tiến hành tu luyện được hơn mười ngày,quả thật theo như đúc kết rút ra,cơ thể càng thả lỏng,tâm tình càng tĩnh lặng,linh khí thu vào lại càng cường,mà cảm giác được tinh hoa đất trời tẩm bổ khiến cơ thể thư sướng rất nhiều,không ngủ cả đêm cũng không sao.Vì vậy,ngoại trừ khi ăn cơm,nàng liền vùi đầu vào khổ tu,nói ngược,lợi ích bày ra trước mắt,sau lưng lại là nguy cơ trùng trùng,không mau chóng cường đại đứng lên chỉ sợ đến gặp nữ chủ cũng không tư cách nói chi đến đấu đấu.
Mà một ngày này,Hạ Vũ đang tu luyện linh thức bỗng chấn động,nàng vội điều động linh thức,không tra không sao,tra rồi sợ tới mất mật.Hạ Vũ nhìn nhìn kia cái phượng hồn đang nhấp nhấp nhô nhô cuộn trào,hung hăng muốn phá mà ra.Nàng cảm thấy nguy hiểm,thực sự nguy hiểm.Phượng hồn biểu đạt cho tính chiến đấu,như vậy khả năng kháng cự cũng đừng bàn,nói vậy lần kia bị nàng đổ bạc dùng cả tính mạng đem tách vẫn chưa dẹp yên được,mà cái phượng hồn này thứ đồ chơi sau nửa tháng ăn dưỡng lại mưu đồ tạo phản.Hạ Vũ có dự cảm chỉ cần phượng hồn thành công thoát thoát ngay sau đó tam đại thần hồn kia cũng lục đục thừa nước đục mà đi ra,lúc ấy chưa kể được mất nhưng điều khẳng định linh thức nàng sẽ bị tổn thương vô pháp cứu chữa.
Không được,bằng mọi giá phải áp được phượng hồn,chỉ cần cái này thứ đồ chơi toàn thân cao thấp đều là tấn công bị trấn áp thì ba cái còn lại cũng sẽ không lo.Hạ Vũ thật không biết suy nghĩ lúc này của nàng cỡ nào trọng đại,đã cứu nàng một mạng mỗi lần đại tiến giai sau này. Nghĩ là làm,nàng buông tha cho kia ba đại thần hồn mà tập trung toàn bộ tinh lực vào kia phượng hồn,chỉ thấy thần thức va chạm vào cái,một sự bỏng rát chấn nhiếp ập đến khiến Hạ Vũ hoảng sợ muốn lùi lại,nhưng khi nghĩ đến hậu quả kia,nàng lại ngoan cường hùng dũng lao lên,đem toàn bộ phần linh khí hấp thu được cũng đều tiến nhập bao lấy phượng hồn,đem nó áp xuống.Phượng hồn như đầy nhân tính,biết được ý đồ của nàng bèn pháp ra các đợt sóng kích vang dội.Gặp cái này sóng kích,Hạ Vũ đau đến nhe răng,không ngờ cái này thần hồn như vậy ngoan độc muốn đem nàng từng bước diệt sát.Nhưng biết thì biết thế nàng cũng chưa từng học quá cái gì pháp thuật,điều duy nhất đến nay học được là cách nào đem linh khí thu được đứng lên mau. Đúng rồi,chẳng phải cái kia sóng siêu kích cường đại cũng bắt nguồn từ linh khí sao,nàng lúc này không có cách lấy xuống nó,nhưng đây là nàng đan điền nha,chẳng lẽ lại không thể điều động ngăn cản linh khí tiếp tiếp sao,cuối cùng xem xem ai là người nhiều linh khí hơn thôi.Hạ Vũ bèn điều động toàn bộ đan điền đóng khép chặt chẽ,ngăn cách với bên ngoài,trong khi đó cả cơ thể lại nương lỏng,các lỗ chân lông đều mở ra hút điên cuồng linh khí,tẩm bổ cho thần hồn nàng,bên cạnh cũng gia cố thêm đan điền thành lũy dày dày thêm.
Phượng hồn không hổ là truyền thừa vạn năm,lại là cái thần hồn,xoáy mắt bèn nhận ra khác thường,ngừng cung đánh Hạ Vũ thần thức mà quay ra phá vỡ đan điền,đây chính là đồng qui vu tận nha.Hạ Vũ hoảng sợ điều động linh khí bao quanh kéo lại phượng hồn.Cái này tiêu phí linh khí thật không nhỏ,nàng vừa đánh,vừa cuồng nhiệt hấp thu mới miễn cưỡng đứng dậy,nàng có tin tưởng phượng hồn lại cường đại nhưng không có linh khí tẩm bổ cũng sẽ không kiên trì được lâu.Quả nhiên không ngoài dự liệu,chỉ một lát phượng hồn đã yếu dần xuống,lực xung kích vũng giảm dần đi Hạ Vũ biết đây là cơ hội,nếu sớm hơn sẽ không thể đối thần hồn lấy được,nếu cứ cố chờ đợi,thần hồn không tiếp thêm linh khí sẽ suy yếu,nếu lấy được xuống cũng không biết tài năng khi nào mới phục hồi lại,dù sao đây cũng là nàng một phần thực lực nha. Vội điều động một luồng linh khí thật mạnh,Hạ Vũ ý tưởng đem kia phượng hồn áp xuống ,nhưng thật không ngờ cái thứ đồ chơi này hung hăng vẫn phản kháng,lúc này nàng mới thấy may mưu kế lúc trước,nhìn nhìn cái kia cuồng bạo phản ứng nhưng lại không có một chút nguy hiểm,nàng bèn nạnh mẽ kéo nó lại,áp xuống, lúc này mới yên lòng
Ngay khi phượng hồn bị áp chế,thần thức của nàng bỗng nhiều ra một cái khẩu quyết đỏ rực :"Sóng lửa nhiếp nhân".Hạ Vũ kinh ngạc,lại ngay sau đó nhớ đến nương nói pháp quyết phải tự thân mà ngộ,nàng bèn vui mừng, đây có khi nào là pháp quyết không,bèn bất chấp suy nghĩ trước sau mà đọc theo.Ngay sau đó thần thức nàng bèn biến đổi,biến thành trước mặt một cái bảo tháp,cái bảo tháp lại thật đúng mang tiên" sóng lửa nhiếp nhân".Bảo tháp cao chín tầng,sẽ không trùng hợp ứng mỗi tầng là một giai đoạn chứ? Chỉ thấy bảo tháp kẽo kẹt bật mở cửa,bên trong ập tới một lần lửa nóng,cái lửa nóng này có chút tương tự với công kích của phượng hồn khi nãy,nàng cũng đã nếm qua lợi hại cũng có sở hiểu,nếu không phải nắm trong tay là sân nhà,nàng cũng vô pháp lấy xuống phượng hồn,mà lửa sóng này còn có tác dụng thiêu đốt linh khí,lại tổn hại thần thức, khi đối chiến thật là hảo lợi khí khiến địch hao tổn.Lợi ích thật là lớn nên nàng bèn bước vào không do dự,nói đùa,từ thần hồn sản xuất ra lại có thể là phàm vật được ư,lại cái kia bản thân nó tu luyện thì cũng chẳng cần bàn. Qua đối chiến phượng hồn nàng mới hiểu được,quyết định thắng lợi hẳn nên dựa vào tu vi quyết định,bên cạnh đó là sức chiến đấu,khả năng hấp thu bồi bổ linh khí cùng với các chưởng phong pháp quyết,mà nàng thể chất đặc biệt,dưới trúc cơ không thể tu luyện tạp quyết,bỏ qua cái này cơ hội không biết nàng có còn sống được đến trúc cơ không,như vậy dù tu vi có cao mà không sức chiến đấu lại khác gì quả hồng mềm mặc người bóp nắn.Không,không,nàng thả chịu khổ tu còn hơn bị người ta cường nhục,chính vì vậy nàng bước chân dựng thẳng không do dự hướng cửa tháp mà vào