Tuy nhiên, Mikhail chạy tới không chỉ để cấp nước hỗ trợ. Mỗi khi con ma thú phá được băng, cậu lại bắn một tia nước về phía con ma thú để hạn chế chuyển động của nó, ngăn đòn tấn công của nó lại trước khi tiếp tục đóng băng. Kỹ năng pháp thuật của cậu ấy quả thật rất cao siêu.
Tôi tự hỏi không biết Alexei và Mikhail có biết cách đối đầu với ma thú không. Bởi vì trông hai người có vẻ dày dặn kinh nghiệm quá.
'Cả hai đều thuộc cấp bậc cao quý nhất Đế quốc mà lại có nhiều kinh nghiệm như vậy. Thật tuyệt vời quá đi!'
Khi tôi trấn tĩnh lại, phần đất dưới chân con ma thú đã bị chuyển thành bùn hết. Nếu đã như vậy...
Rất khó để có thể điều khiển đất khi bị pha trộn với các nguyên tố khác, nhưng tôi vẫn cố dùng hết năng lượng ma pháp của mình. Dần dần, bãi bùn đất dưới chân con ma thú dâng lên rồi bị bầu không khí lạnh buốt xung quanh làm cho đóng băng. Người ta nói đất bị đóng băng cứng như bê tông vậy, vì thế nên thế này có lẽ sẽ hiểu quả hơn trong việc chế ngự cử động của nó so với sử dụng mỗi mình băng.
Hơn nữa, những cử động của con ma thú cũng khiến nó bị kéo sâu hơn vào bãi bùn, càng cử động thì càng bị lún. Những phần bùn bị đẩy lên cũng bị đóng băng lại, điều này càng hiệu quả quả trong việc hạn chế cử động của nó.
Nhưng trước khi kịp nhận ra, tôi đã phải thở một cách nặng nhọc. Trời ơi, mệt quá đi mất!
Nhưng tôi vẫn phải tiếp tục. Chỉ còn một chút nữa thôi.
Tới lúc đó, con ma thú sẽ hoàn toàn bị giam lại.
Tới lúc đó thì nó không thể cử động được nữa.
Nó ngừng cử động rồi. Nó không cử động nữa.
'Mình... Mình làm được rồi.'
Tôi đã tưởng là như vậy
Đúng lúc đó.
Rắc! Một tiếng nứt lớn vang lên trong không gian.
Gaoooooooo!
Con ma thú đứng lên bằng hai chân sau, gầm lên thật lớn, những phần bùn đất bị đóng băng trên cơ thể nó đều vỡ ra hết.
Con quái vật khổng lồ mình đen lao thẳng về phía Alexei và Mikhail.
'Không được!!!'
Nhanh chóng sử dụng ma pháp, tôi tạo ra một bức tường đất trước mặt hai người.
Nhưng... nó đã nhìn thấy được động thái của tôi, con ma thú đáp vào bức tường đất và...
Bật lại ra xa để lấy đà.
Rồi nó nhảy lên cao, nhe hàm răng nanh nhọn hoắt nhắm vào con mồi. Nó nhảy xuống, với Ekaterina nằm trong tầm ngắm.
'....'
Đầu óc tôi khi hoàn toàn trống rỗng.
'Những con ma thú có khả năng bay không thể bị hạn chế bởi pháp thuật hệ đất. Nên nếu bắt gặp thì tốt nhất nên chạy trốn.'
Nó không có khả năng bay, nhưng mà...
Thầy ơi, em nghĩ là cả hai phương án trong trường hợp này đều không khả thi rồi...
Tôi hốt hoảng khi thấy pháp thuật của mình bị mất kiểm soát. Bức tường bảo vệ Alexei và Hoàng tử cũng sụp đổ.
Thật ngu ngốc.
Tôi là nữ phản diện chứ đâu phải nữ chính.
Làm sao tôi có thể đánh bại kẻ thù như thế này chứ.
Tôi cứ nghĩ rằng nó sẽ giống như trong game, rằng tôi sẽ không thể chết được. Nhưng giờ tôi đã hiểu suy nghĩ đó hoàn toàn là sai lầm.
'Em xin lỗi anh, anh trai...!'
Trong đầu tôi chứa rất nhiều cảm xúc và suy nghĩ, mắt không thể rời khỏi hàm răng ba hàm trắng muốt của con ma thú như thể bị thôi miên.
Đột nhiên, một dải màu như màu hoa anh đào xuất hiện trước mắt tôi.
"Không!"
Một giọng nói vang vọng bên tai.
Một luồng ánh sáng trắng hiện ra trước mắt.
Flora xen vào giữa cô và con ma thú, dang tay ra để bảo vệ Ekaterina.
Con ma thú đang vùng vẫy trên không trung. Một luồng ánh sáng trắng xâm nhập vào cơ thể của nó. Dù cho nó có kháng cự tới mức nào, ánh sáng ấy cũng không biến mất.
Con ma thú vừa lúc trước có bị đâm vào người cũng vẫn cử động được, đột nhiên yếu dần đi.
Sự hung dữ trong đôi mắt đen ngòm của nó biến mất, giống như thể thứ ánh sáng dịu dàng kia đã ăn mòn phần lõi của nó.
Con ma thú không còn cử động nữa, bình lặng nhìn Flora.
Và vút, thứ ánh sáng ấy đã biến mất cùng với con ma thú.