Nữ phụ phản diện đổi vai thành cô em gái cuồng anh trai

chương 16: cách đối phó với lá cờ hủy diệt và cuộc cãi nhau giữa hai anh em

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Không khí trong văn phòng bắt đầu trở nên thoải mái hơn sau khi vấn đề nan giải được giải quyết.

"Ngon quá."

Ngài Forli cuối cùng cũng được ăn đồ ăn do Ekaterina làm và cười tít mắt trước bữa ăn. Rồi ông nhìn Alexei và Ekaterina.

"Ta khá là bất ngờ khi thấy tiểu thư nấu ăn cho anh mình đấy. Nhưng trên hết, ta thấy rất vui khi thấy hai người có quan hệ tốt như vậy."

Forli mang cảm giác giống như một chiến binh cổ đại, nhưng ánh mắt của ông ấy lại rất dịu dàng khi ông nhìn cặp anh em nhà kia.

"Ngài Forli, vừa nãy ngài đã gọi anh trai ta là 'thiếu gia' đúng chứ?"

"Phải, đó là quyết định của ta với tư cách là bậc đi trước. Tôi sẽ gọi ngài ấy như vậy cho tới khi ngài ấy tốt nghiệp ở học viện."

Alexei cười cay đắng. "Anh không thể thắng được ngài Forli. Ekaterina, ngài ấy là bạn cùng lớp của ông nội chúng ta ở học viện đấy."

"Đúng vậy. Ngài ấy là một người đáng kinh ngạc, nhưng hồi đó ta gọi ngài ấy là Sergei, và chúng ta đã nhiều lần giở trò nghịch ngợm với nhau. Nhìn lại, chúng ta đã có một khoảng thời gian khá vui vẻ... Ta cũng mong thiếu gia cũng là một thiếu niên lâu hơn nữa."

Giở trò nghịch ngợm với nhau sao... Trong một bộ phim truyền hình dài tập, sẽ có một tập hồi tưởng lại quá khứ về tình bạn của những người lớn.

Tôi hiểu rồi. Ngài Forli không phải đối xử với anh trai như trẻ con, ngài ấy chỉ muốn anh ấy được trải nghiệm làm trẻ con như thế nào, dù chỉ một chút. Sau cùng, môi trường xung quanh đã khiến anh trai phải lớn nhanh hơn.

Ông ấy có vẻ là bạn thân của ông nội, ông còn lo lắng cho cháu trai của bạn mình nữa.

"Nhưng tình bạn giữa các cô gái cũng rất đẹp đó. Tiểu thư, cô bé này có phải bạn cùng nấu nướng của tiểu thư không?"

Ekaterina nhân cơ hội từ Forli và nói, "Mọi người, em muốn giới thiệu cậu ấy với mọi người. Cậu ấy là Flora Czerny - bạn cùng lớp và giáo viên dạy nấu ăn của em đó."

Flora cúi đầu lễ phép khi nhận được sự chú ý của những người lớn tuổi, nhưng rồi cô lắc đầu, mái tóc màu hoa anh đào đung đưa.

"Giáo viên sao... Không, tiểu thư Yurinova rất giỏi khiến tớ phải tự hỏi không biết cậu đã từng học nấu ăn rồi. Tớ không dạy cậu gì cả."

"Không cần phải khiêm tốn vậy đâu. Cậu vừa giỏi nấu ăn lại còn giỏi hướng dẫn nữa. Điện hạ còn nói rằng bữa ăn hôm nay rất ngon còn gì?

"Điện hạ?" Alexei hỏi.

"Điện hạ đã bắt chuyện với chúng em ở ngoài hành lang trước đó. Ngài ấy khá là hứng thú với đồ ăn chúng em làm, vậy nên chúng em đã cho ngài ấy một miếng. Ngài ấy nói là nó rất ngon đấy. Đúng không, tiểu thư Flora?"

Ekaterina định nói bóng gió về cái flag giữa Flora và hoàng tử nhưng những ủy viên điều hành lãnh địa Yurinova đều liếc nhìn nhau.

"Anh ơi, anh có thân với Điện hạ không? Ngài ấy biết tên em đó."

"Em cùng tuổi với Điện hạ mà. Anh chắc chắn rằng ngài ấy cũng chú ý tới em thôi."

"Với lại, anh ơi, anh có biết người tên là Vladimir không? Anh ấy có vẻ như là người quen của Điện hạ. Người có mái tóc tím ấy."

Ngay lập tức, biểu cảm của Alexei trở nên u ám. "Vladimir Yurimagna. Cậu ta thuộc một trong ba dòng họ Công tước danh giá, người thừa kế của gia tộc Yurimagna... Cậu ta nói chuyện với em sao?"

"Eh? Không... không có."

Phải, anh ấy không hề bắt chuyện với chúng tôi. Cảm giác giống như anh ấy đang dọa nạt chúng tôi hơn.

Ra vậy. Anh ấy đến từ nhà Yurimagna nhỉ.

Ba gia tộc Công tước vì là đối thủ của nhau nên ghét nhau sao? Thật trẻ con quá đi.

"Vậy ra người đó là người thừa kế sao. Anh ta khác hẳn với anh, nhưng anh ta hành động như thể mình sẽ nắm vai trò quan trọng trong tương lai vậy." Tôi dù đang cười nhưng không thể ngừng việc diss anh ta lại.

Công bằng mà nói, thái độ của anh ta dành cho hoàng tử thật không đúng mực. Làm sao mà so sánh với anh trai được chứ.

Thật tiếc quá. Vladimir trùng tên với một nhà lãnh đạo yêu chó của Nga, người đã cai trị nước Nga một thời gian dài trong kiếp trước của tôi, nhưng anh ta đã bỏ lỡ cơ hội của mình. Làm ăn cho đàng hoàng vào, thật đấy.

Alexei cười. "Vladimir rất nổi bật, nhưng cậu ta có vài tật xấu. Trong đó có tật thích dính dáng với người khác giới , vì vậy nên đừng lại gần cậu ta."

"Vâng, anh. Em sẽ làm như anh nói."

Vậy ra tên đó là kẻ trăng hoa! Anh, anh ta là một kẻ trăng hoa đúng không?

Hay anh ta là kiểu con trai hiểu nhầm rằng tất cả phụ nữ đều sẽ rơi vào lưới tình của anh ta kể cả khi họ chỉ gọi anh ta?

Khi tôi còn là học sinh ở kiếp trước, tôi đã có trải nghiệm không mấy tốt đẹp với kiểu người như vậy. Đừng lo vì tôi sẽ tìm cách tránh xa anh ta bằng mọi giá.

"Với lại, tiểu thư Czerny là con gái nhà nam tước Czerny đúng không? Nếu như ta nhớ không làm, thì lãnh địa gia tộc cô nằm ở phía Đông vùng Angar đúng không?" Forli hỏi

Flora hơi trợn tròn mắt rồi cười.

"Nhà chúng cháu không có lãnh địa. Có vẻ như nó đã bị bán đi được một khoảng thời gian rồi. Nhà Czerny hiện đang sống tại một căn nhà thuê nhỏ ở kinh thành. Nó là một căn nhà tốt với một khu vườn đầy hoa."

"...Ho."

Forli chỉ gật đầu, nhưng mọi người xung quanh đều làm mặt khó xử.

"Chúng cháu vẫn còn chút tiền từ việc bán lãnh địa, nhưng phu nhân Czerny vẫn thêu thùa - vừa là sở thích và cũng là công việc phụ. Mẹ cháu là một thợ may, và bà ấy đã trở nên thân thiết với phu nhân Czerny nhờ công việc của mình. Cả hai đều yêu thích nấu ăn, họ còn hay trao đổi công thức nấu ăn cho nhau nữa... Khi mẹ cháu qua đời, phu nhân Czerny nói rằng cháu giống như cháu gái của bà và nhận nuôi cháu. Và cháu đã trở thành con gái nhà nam tước, dù cháu sinh ra là một thường dân."

Flora, người đang đứng thẳng lưng và nói chuyện điềm đạm, trang nghiêm. Tiếng cười khe khẽ bật ra từ môi cô.

"Thật xin lỗi khi mọi người phải nghe chuyện không mấy hay ho cho lắm. Nhưng tiểu thư Yurinova, chúng ta quá khập khiễng. Cậu đã đối xử với tớ rất tốt. Tớ đã rất vui khi được cùng nấu ăn với cậu. Tuy nhiên, mặc dù chúng ta cùng tuổi, tớ nhận ra rằng chúng ta sống ở hai thế giới hoàn toàn khác nhau. Đó là ấn tượng của tớ khi thấy cách cậu tự nhiên đưa ra ý kiến của mình về vấn đề liên quan tới lãnh địa của Công tước Yurinova. Tiểu thư Yurinova, nếu ở cùng tớ thì cậu sẽ bị những người cùng địa vị chế nhạo mất."

"Eh?" Ekaterina nói, mắt mở to.

Chờ đã, cậu ấy đang nói gì vậy? Ngay khi cô nghĩ vậy, Ekaterina hồi tưởng lại. Flora cũng nghe được lời nói mỉa của Vladimir khi anh ta nói cô "không có liêm sỉ".

"Tiểu thư Yurinova là một người dịu dàng. Tớ chắc chắn rằng cậu sẽ nói rằng cậu không để tâm. Vì vậy, thưa công tước... tôi muốn người đưa ra quyết định. Xin hãy nói xem tôi có xứng đáng làm bạn tiểu thư hay không."

Sau khi nghe thấy lời nói của Flora, Alexei nhếch một bên mày lên, rồi gật đầu. "Ta rất biết ơn khi cô nhắc tới điều này. Em gái ta đã tránh xa khỏi xã hội thượng lưu được một thời gian cho tới nay, vì vậy nên em ấy không biết nhiều về thế giới ngoài kia... Thật xin lỗi, nhưng ta muốn em ấy học cách xử sự đúng đắn."

"Anh!"

Ekaterina đứng bật dậy. Flora nhẹ nhàng kéo tay áo cô và nói thầm, "Tiểu thư Yurinova, chúng ta có thể sẽ gây khó cho ngài công tước đấy."

"..."

Ekaterina nuốt lại lời nói định thốt ra ở đầu lưỡi. Thay vào đó, cô nói. "Anh... Lát nữa chúng ta nói chuyện."

"Anh biết rồi."

Alexei gật đầu, và Ekaterina lại ngồi xuống ghế.

***

Sau khi giờ nghỉ trưa kết thúc, Ekaterina đối diện với Alexei ở một góc của văn phòng.

"Ekaterina..." Alexei mang vẻ mặt bối rối. Anh nhẹ nhàng nói "Anh xin lỗi vì đã hành động như bỏ qua lòng tốt của em. Nhưng địa vị và thế giới của em hoàn toàn khác biệt với cô ấy. Và em sẽ phải đối mặt với vô số khó khăn do các bạn cùng lớp gây ra. Học cách cư xử đúng mực và cách suy nghĩ hợp lý có thể bảo vệ được em. Hãy hiểu cho anh, Ekaterina à."

Tôi nên đáp lại thế nào đây? Tôi có quá nhiều thứ để nói đến mức không từ nào thốt ra từ trong miệng.

"Ekaterina...!" Alexei thở hắt. "Anh xin lỗi, anh... làm ơn, làm ơn đừng khóc mà. Ekaterina..."

Tôi không hề khóc, dù vậy... đến khi tôi nhận ra, tôi thấy tầm nhìn của mình nhòe đi. Những giọt nước mắt rơi trên má.

"Anh, anh không tôn trọng cậu ấy chỉ vì chỗ đứng trong xã hội của cậu ấy khác biệt với chúng ta... Giống như bà nội vậy, người đã gây áp bức cho mẹ chỉ vì bà ta sinh ra đã là một công chúa..."

Alexei trở nên đờ đẫn.

Ôi không. Tôi đã nói một điều tàn nhẫn. Sao tôi có thể so sánh anh với người đàn bà chết tiệt đó được chứ?

Sao mọi thứ lại rối tung lên thế này?

Ngay lúc đó, tiếng chuông reo lên.

"Anh, em xin lỗi."

Hãy lui lại và nghĩ cách khác.

Ekaterina quay gót rồi chạy đi khỏi nơi đó bằng những bước chạy ngắn

Truyện Chữ Hay