“Không vấn đề.” Cô ngoan ngoãn gật đầu, sau đó nhịn cười nói: “Chữ của cậu, cần phải luyện nhiều hơn nữa.”Bị cô cười như vậy, bóng lưng của Hứa Sí bỗng chốc cứng đờ, hai tai nóng ran.
Anh gần như là hoảng loạn bỏ chạy, bóng dáng cao cao gầy gầy nhanh chóng biến mất ở cuối lối đi, Ôn Du nhìn chằm chằm bóng anh chạy đi, một lúc sau mới quay người trở lại lớp thiếu niên thiếu nữ ở độ tuổi thanh xuân là những người hay thích buôn chuyện nhất, trước cửa phòng học lấp ló không ít người, lấy cái cửa lớn làm bức bình phong để quan sát hai người họ.
Đợi đến khi Ôn Du quay về, không hẹn mà cùng nhau kêu lên một tiếng “Aiyoo…” thật dài.“Dừng dừng dừng, xin dừng sự tưởng tượng của các cậu lại.” Ôn Du bị bọn họ chọc đến đỏ cả mặt: “Hai bọn tớ chỉ là bạn bè mà thôi.”Mọi người mặt mày hớn hở, trong lòng biết rõ: “Ừ ừ ừ, là bạn bè.”“Hứa Sí cũng biết cách giúp đỡ ghê ha, sự xuất hiện lần này đúng là quá tuyệt! Cậu có nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Lư Vi Vi không?” Hạ Tiểu Hàn vui vẻ thì thầm với cô: “Cô ta đây là đang gặp vận may gì vậy? Lúc trước thi tiếng Anh thì bị Chu Mẫn vả mặt, bây giờ lại bị Hứa Sí vả mặt, quả là vua bị vả mặt thảm nhất mà, ngay cả tớ còn cảm thấy đáng thương thay cho cô ta.”Tuy rằng miệng thì nói như vậy, nhưng giọng điệu lại vô cùng hả hê, Ôn Du bật cười chọc chọc vào đầu Hạ Tiểu Hàn, có chút bất lực nói: “Cậu đó.”Cô ấy không cách nào dừng lại được, để an ủi con tim nhiều chuyện đang đập loạn xạ không ngừng nghỉ của mình, cô ấy lại tiếp tục hỏi: “Vừa rồi các cậu đang thảo luận cái gì vậy? Quyển sách toán cậu ấy đưa cho cậu trong đó viết cái gì thế? Tỏ tình sao?”“Cậu ấy đến hỏi tớ bài tập toán.” Ôn Du trở lại chỗ ngồi, nhìn vào mắt cô ấy: “Tối nay sau khi tan học tớ phải ở lại lớp giảng bài cho cậu ấy, không thể về ký túc xá với cậu được, có thể không?”Giọng cô rất dịu dàng, bất cứ ai nghe xong cũng khó có thể từ chối được, Hạ Tiểu Hàn là một cô gái có trái tim rộng mở, thản nhiên xua xua tay: “Đương nhiên có thể rồi! Tớ có thể kéo Lục Ninh cùng về mà.
Nhưng mà trai đơn gái chiếc ở cùng một phòng, tên nhóc Hứa Sí đó rất dữ dằn, cậu phải cẩn thận đó.”Ôn Du lắc đầu cười cười, cô chắc chắn rằng Hứa Sí sẽ không có bất cứ tâm tư nào với cô, dù sao trong bản gốc của tiểu thuyết, nguyên chủ luôn là loại người mà Hứa Sí ghét nhất.
Bây giờ cô dùng thân phận bạn bè qua lại với anh đã là một chuyện rất không dễ dàng rồi, đương nhiên là không thể phát sinh ra thêm bước nào trong một khoảng thời gian ngắn như vậy chính và nhân vật phản diện có thể cùng viết lên câu chuyện gì?*Hứa Sí chưa bao giờ nghĩ tới, lần đầu tiên anh nóng lòng mong chờ tan học như vậy, lại là vì chuyện Dương nhìn người bạn trước đây mỗi khi lên lớp không ngủ gật thì cũng chơi game, còn bây giờ khi lên lớp anh lại nhín thời gian mua bảng chữ mẫu*, cậu ta vừa ngạc nhiên vừa giơ điện thoại lên, chuẩn bị chụp lại bức ảnh mang khoảnh khắc lịch sử này để chia sẻ với hai người bạn chơi chung, à mà, nếu như có thể làm thành meme thì càng tuyệt vời.(*) Bảng chữ mẫu: bản in khắc đá, in khắc gỗ hoặc chụp chữ của các nhà thư pháp để làm mẫu luyện viết meme cậu ta cũng đã nghĩ xong luôn rồi, gọi là “Đang học, đừng làm phiền bố mày”.Hai người họ ngồi ở góc của hàng đầu tiên từ dưới đếm lên, khi Sầm Dương quay sang bên phải để chụp Hứa Sí, vừa hay đối diện với cửa sau của lớp học.
Cậu ta còn chưa kịp bấm nút chụp ảnh, thì thoáng thấy một đôi mắt tràn đầy sát khí trên ô cửa kính nhỏ ở cửa sau, ánh sáng phản chiếu trong đôi mắt giống như hai đốm lửa lơ lửng giữa không trung, có thể nói vô cùng đáng sợ và u ám.—— Đó là phó chủ nhiệm lớp, người thường đi quanh trong các phòng học để kiểm tra lớp, người đàn ông bởi vì luôn tỏ ra nghiêm túc mà được gọi là “Diêm Vương sống”.Tất nhiên, thủ đoạn đối phó với học sinh của ông ấy cũng ở cấp độ của Diêm đáng sợ nhất trong khoảng thời gian cấp ba là gì? Chẳng qua là một đôi mắt nhỏ lặng lẽ xuất hiện bên ngoài cửa sổ, đột nhiên biến cuộc sống này thành một bộ phim kinh Dương muốn khóc nhưng khóc không ra nước mắt, cậu ta chuyển máy ảnh xoay ra phía trước tự chụp cho mình một tấm, xem bức ảnh đẹp trai ngời ngời đầy bi thương này như một tấm ảnh thờ cho chính mình..