Sáng sớm hôm sau, ba người Giản gia đúng giờ đến Thịnh Hoa cao trung.
Ôn Noãn đi khu dạy học năm ba, Giản Thư Hình cùng Giản Duẫn Thừa đi đến khu dạy học năm nhất.
Mạc Tuệ Cầm hai ngày này thật khổ sở, chuyện Giản Duẫn Thừa tới tìm bà, bà không có nói cho Mạc Thi Vận, chỉ vì để cô an tâm đi học.
Chuyện về Hà Kiến Quân cũng không giấu được, ba ngày hai buổi đều tới trước cửa nhà bọn họ, tuy rằng không quậy không nháo không mắng chửi người, nhưng ở trước nhà đợi như vậy, cũng đủ làm cho mẹ con bà khó chịu.
Mạc Tuệ Cầm thà rằng ông ta cứ nháo lên, như vậy bà còn chuẩn bị thêm một chút chứng cứ, đến lúc đó việc ly hôn sẽ dễ dàng hơn.
Hắn ta như bây giờ, trừ bỏ làm mẹ con bà ghê tởm, cái gì cũng đều không có làm.
Hôm nay là buổi họp phụ huynh đầu tiên của con gái bà ở năm ba, bà tuyệt đối không thể vắng mặt, cũng không thể làm cho con gái bà mất mặt.
Cho nên mặc kệ mấy ngày gần đây có bao nhiêu khổ sở, Mạc Tuệ Cầm vẫn là ăn mặc thỏa đáng, xuất hiện ở khu lớp học của năm ba Thịnh Hoa cao trung.
Mỗi lần họp phụ huynh, đều là thời điểm Mạc Tuệ Cầm cảm giác tự hào nhất.
Lão sư sẽ khích lệ con gái của bà, các phụ huynh khác sẽ nhìn bà bằng ánh mắt hâm mộ.
Cả đời bà đều sống ở tầng chót của xã hội, không có gì ở trong tay, chỉ có mỗi chuyện này, là khiến người khác đều phải ngửa đầu nhìn bà.
Mặc kệ bọn họ là tinh anh xã hội, hay là giám đốc công ty, ở ngay lúc này đều hướng đến và với ánh mắt hâm mộ, hâm mộ bà sinh được một người con gái rất giỏi.
Nhưng hôm nay, Mạc Tuệ Cầm không có cách nào mà chân chính cao hứng được.
Bởi vì bà biết trong chốc lát phụ huynh của Giản Duẫn Náo cũng tới.
Người bà sợ hãi chính là Giản Duẫn Thừa, bà hiện tại rất sợ Giản Duẫn Thừa.
Chờ nhìn thấy từ trước cửa tiến vào là Ôn Noãn trang điểm ưu nhã đoan trang, tim bà thoáng hòa hoãn một ít.
Ôn Noãn là người có tính tình mềm mại nhất trong những người ở Giản gia.
Ngay cả nói chuyện cũng rất nhẹ nhàng.
Ở Giản gia làm việc mấy năm nay, Ôn Noãn vẫn luôn đều thực dễ nói chuyện, mặc kệ là xin nghỉ, hay là phạm phải sai lầm nhỏ, Ôn Noãn đều sẽ không so đo.
Tuy rằng hiện giờ hẳn là sẽ không đối đãi nhẹ nhàng với bà, nhưng ít ra so với Giản Duẫn Thừa hắc ám sát tinh kia thì tốt hơn không ít.
Lúc Ôn Noãn đến gần, Mạc Tuệ Cầm cúi đầu, không dám nhìn thẳng bà ấy.
Trong lúc đang khẩn trương, bà nhìn thấy Ôn Noãn đi lướt qua bà, đi tới chỗ bàn học có dán tên Giản Duẫn Náo ngồi xuống.
Mạc Tuệ Cầm trong lòng thả lỏng hơn.
Xem ra Giản phu nhân sẽ không làm cái gì, tính cách của bà ấy như vậy, tại trước mặt nhiều người như vậy, chắc sẽ không quá làm ra chuyện gì to tát.
Cuộc họp phụ huynh nửa đoạn thời gian đầu đều tiến hành thật sự thuận lợi.
Đến một nửa thời gian sau, chủ nhiệm lớp mời phụ huynh của học sinh ưu tú lên bục giảng phát biểu, chia sẻ một số cách giáo dục mà họ tâm đắc.
Đây là phân đoạn mỗi năm đều sẽ có, các phụ huynh của học sinh năm ba đều đã tập mãi thành thói quen.
Mạc Thi Vận vẫn luôn là học sinh có thành tích số một số hai của lớp, cho nên mỗi lần phụ huynh lên phát biểu, Mạc Tuệ Cầm đều có phần.
Hôm nay cũng không ngoại lệ, nghe được chủ nhiệm lớp nói "Mời phụ huynh của em Mạc Thi Vận lên phát biểu", Mạc Tuệ Cầm tâm tình đã kích động lại khẩn trương.
Bà chậm rãi đứng dậy, mới vừa đi hai bước, Ôn Noãn bỗng nhiên đứng lên, ngăn Mạc Tuệ Cầm lên phát biểu.
"Vị phụ huynh này của bạn học Mạc Thi Vận không có tư cách đại diện cho học sinh ưu tú lên phát biểu, bà ấy phẩm hạnh không đoan chính, dù thành tích của con gái bà ấy có tốt, bà ấy cũng không có tư cách lên phát biểu."
Ôn Noãn đột nhiên mở miệng, làm cho phụ huynh cả lớp đều nhìn về phía bà.